Hương Tập Nhân


Bọn họ đi vào quán Starbucks, đều tự chọn đồ uống ình, sau đó bưng đến chỗ ngồi. Sau khi Kim Thúy Linh thu dọn xong đồ đạc bán hàng của mình mới đến, chọn một ly nước trái cây giá cả vừa phải. Sắc Vi âm thầm nhìn vào giá tiền đồ uống của Kim Thúy Linh, rồi cười nhẹ, cô gái này quả nhiên tinh tế, bản thân biết tự lượng sức mình nhưng cũng không để mất mặt.
Chú Nam vẫn như cũ, chọn ình một ly cà phê rồi ngồi ở bên cạnh cô đọc báo. Máy điều hòa xua tan cái nóng nực của mùa hè, các cô ngồi ở bên cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài dòng người hối hả, trong lòng mọi người đều có những tâm trạng khác nhau.
"Chị Thúy Linh, chị thấy Starbucks này thế nào?" Uống một ngụm nước, hơi lạnh tràn vào làm người ta cảm thấy sảng khoái, được ngồi uống nước như bây giờ, quả thật, Sắc Vi cảm thấy ông trời rất chiếu cố đến cô. Lơ đãng đánh giá cách trang trí bên trong quán, Sắc Vi hỏi Kim Thúy Linh .
Kim Thúy Linh uống một ngụm nước hoa quả trong ly của mình, đưa mắt nhìn xung quanh mới trả lời: "Nơi này đương nhiên rất tốt, nhưng giá cả hơi đắt, uống có mấy ly cà phê với đồ uống thôi mà cũng tốn kém đến thế."
An Khê và Lâm Khả Khả ngồi ở bên cạnh nghe xong, cảm thấy thật bất đắc dĩ, con người này thật là không còn gì để nói, yêu tiền đến như vậy sao? Uống ly nước trái cây, không nghĩ tới mùi vị của nó đầu tiên mà lại nghĩ đến giá trị của nó. Nhưng quả thật,với tình trạng kinh tế của Kim Thúy Linh như hiện nay, thà rằng bỏ tiền ra mua một chai nước khoáng cũng không muốn vào đây uống nước hoa quả.
So với nước hoa quả, nước khoáng tiện lợi hơn nhiều lại không tốn thời gian, nếu thừa thời gian thì không bằng đi kiếm thêm tiền. Phải trải qua cuộc sống như thế nào mới khiến Kim Thúy Linh có tính cách độc đáo như vậy? Trong lòng Sắc Vi âm thầm suy nghĩ, liền quay lại nhìn Kim Thúy Linh hỏi: " Chị Thúy Linh , nếu như em bỏ vốn cùng chị hợp tác mở một cửa hàng giống như Starbucks chuyên kinh doanh nước uống là trà sữa, chị cảm thấy như thế nào?".
Lâm Khả Khả và An Khê nhìn nhau cười rồi quay sang nhìn Kim Thúy Linh. Chú Nam ở một bên cũng kinh ngạc, cô chủ lại có hứng thú với kinh doanh? Có nên báo cho chủ tịch biết không?

Kim Thúy Linh vẻ mặt không thể tin được nhìn chằm chằm Sắc Vi, cái miệng khẽ mở ra rồi lại đóng lại, một lúc sau mới nói ra được: " Sắc Vi , em nói đùa sao?" Miệng nói vậy, nhưng ánh mắt gắt gao quan sát sắc mặt của Sắc Vi như sợ bỏ qua một biểu hiện nhỏ nào trên mặt cô.
Sắc Vi nghiêm túc lắc đầu, trực tiếp đón nhận tầm mắt của Kim Thúy Linh nói: "Em không nói đùa, em là thành tâm thành ý muốn hợp tác cùng chị."
Lâm Khả Khả cũng nói: " Bọn em định mở một quán trà sữa, giống như Starbucks này nhưng chỉ bán trà sữa, một mình trà sữa mà thôi."
"Đúng thế, chỉ một cửa hàng nhỏ thôi, giống như Starbuck này cũng không phải có thể dễ dàng mở đâu." An Khê ở bên cạnh cũng gật gù nói.
Chú Nam lại giương mắt, tầm mắt nhìn qua nhìn lại bốn người trên bàn, hóa ra tiểu thư và hai bạn học cùng nhau làm, hơn nữa, còn có một cô gái trẻ tuổi nữa, mở quán trà sữa? Chú Nam hơi trầm ngâm, cuối cùng chậm rãi thu hồi tầm mắt, vẫn là quan sát trước một đoạn thời gian, tạm thời không nói cho chủ tịch biết. Dù sao cũng có thêm hai đứa bé của Lâm gia và An gia đều tham gia, cho dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ cùng tiểu thư chịu phạt.
"Các em á? " ánh mắt Kim Thúy Linh rốt cục thay đổi, nhìn ba người Sắc Vi, dần dần ánh mắt bắt đầu trở nên nóng rực, càng ngày càng nóng, cầm nhanh lấy tay Sắc Vi , vội vàng nói : "Sắc Vi, mau nói cho chị biết kế hoạch của các em đi. "
Sắc Vi, Lâm Khả Khả và An Khê nhìn nhau cười, từ trong túi sách lấy ra một tập văn kiện, để ở trên mặt bàn: " Đây là do chúng em mất thời gian ba ngày để viết ra những bước đầu của kế hoạch. Đầu tiên, bọn em muốn mở một quán trà sữa, chuyên cung cấp, tiêu thụ các loại trà sữa, giá cả vừa phải, hương vị ngọt ngào, tuyệt đối sẽ được mọi người yêu thích, bất luận trai gái già trẻ. Cửa hàng phải mở ở nơi phồn hoa náo nhiệt nhất, trước mắt chúng em đã chuẩn bị được một vạn hai, cũng đủ để khai trương một cửa hàng nhỏ.

Chị Thúy Linh , chị xem thử kế hoạch của bọn em trước, sau đó mới đưa ra quyết định có muốn nhập chung cổ phần cùng với bọn em hay không? Bọn em vẫn đang là học sinh không tiện ra mặt kinh doanh, nên muốn mời chị hợp tác cùng, thuê cửa hàng, mua thiết bị, phương thức pha chế trà sữa, sau khi chúng ta quyết định hợp tác sẽ giao lại cho chị. Đương nhiên đây mới chỉ là kế hoạch ban đầu, sau này kinh doanh sẽ phát sinh nhiều chuyện, lúc đó chúng ta sẽ ..... "
"Đợi chút, em chắc chắn sẽ được nhiều người ưa thích sao? Sắc Vi , em thật sự tự tin như vậy à? " Kim Thúy Linh nghe xong, hơi hơi trầm ngâm rồi lập tức đưa ra thắc mắc của bản thân.
Sắc Vi cười, từ trong túi sách lấy ra một cái bình nhỏ, bên trong bình là chất lỏng màu trắng, cô đưa cho Kim Thúy Linh: "Chị Thúy Linh, nếm thử đi, đây chính là trà sữa. Hơn nữa, chế biến rất dễ dàng, chi phí ít, giá cả phải chăng, nếu chúng ta mở quán sẽ bán một đồng một ly."
Kim Thúy Linh bán tín bán nghi cầm lấy chiếc bình , ngửa đầu uống một ngụm, mím môi nửa ngày nhìn chằm chằm Sắc Vi không nói gì. Lâm Khả Khả và An Khê không hiểu quay qua nhìn Sắc Vi, Sắc Vi cũng không biết nên nhìn chằm chằm Kim Thúy Linh, sao lại không nói lời nào thế?
Sau đó, Kim Thúy Linh đột nhiên nở nụ cười, uống cạn số trà sữa còn lại trong bình, một giọt cũng không để thừa, hưng phấn dị thường nói: " Đồ uống ngon như này, nếu chỉ bán một đồng một ly, chị nhất định cũng sẽ mua." Nói xong chị ấy nhìn Sắc Vi quyết định: "Chị muốn hợp tác với em! Ít nhất chị góp hai phần cho cửa hàng!".
Sắc Vi trừng mắt nhìn, cùng Lâm Khả Khả và An Khê liếc mắt nhìn nhau một cái, đột nhiên không hẹn mà cùng nở nụ cười. Lâm Khả Khả che cái miệng nhỏ nhắn, cười nhìn Sắc Vi nói: " Sắc Vi, mình đã hiểu được vì sao cậu lựa chọn chị Thúy Linh rồi, mình cũng thích chị ấy."

"Là một người sảng khoái, mình cũng thích." An Khê cũng cười không ngừng .
Kim Thúy Linh được hai người đồng thời khen như vậy, nét mặt trẻ trung có vài phần ngượng ngùng, chị ấy nhíu mày: " Sắc Vi, vì sao em lại chọn chị? "
Sắc Vi khoanh hai tay trước ngực, nghịch ngợm cười : " Bởi vì chị Thúy Linh rất biết cách giật tiền nha ! "
" Ha ha ha ha ha ! "
Góc nhỏ trong cùng, chỗ mấy người đang ngồi, nhất thời truyền đến từng tiếng cười dễ nghe. Chú Nam ở phía sau tờ báo cũng bất đắc dĩ cười cười, không khí nhất thời trở nên rất vui vẻ.
Lúc này, bên ngoài quán Starbucks, phía bên kia đường có một chiếc màu đen xe hơi đang đậu ở đấy, cửa kính ở ghế sau hơi hơi mở ra, lộ ra một đôi mắt màu đen thâm thúy, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào một góc nhỏ sáng sủa bên trong Starbucks, nơi có bốn cô gái đang ngồi cười vui vẻ.
"Thiếu gia, chính là nữ sinh mặc áo vàng nhạt kia, học cùng lớp với tiểu thư, tiểu thư lấy tiền từ chỗ cậu để đưa cho nữ sinh này." Lái xe cung kính nói.
"Thân phận? " Ánh mắt người kia vẫn không rời đi, thản nhiên phun ra hai chữ, giọng nói trầm thấp như rượu nguyên chất thật dễ nghe. "Cố Sắc Vi, mười bảy tuổi, con gái của chủ tịch tập đoàn Cố thị - Cố Hạo Vũ." Lái xe cầm mấy tờ giấy trong tay, nhanh chóng nói ra đáp án, do dự nói: "Cậu chủ, có muốn ngăn cản không? Cố Sắc Vi ở trong trường học không tốt lắm, tư liệu điều tra cho thấy cô nhóc này là một cô gái hư hỏng, trốn học đánh nhau như cơm bữa, thành tích học tập không tốt, nghe nói hai tháng trước phải nằm viện bởi vì đánh nhau, gây lộn với người ta. Tiểu thư chơi cùng nữ sinh như vậy, hẳn là không được tốt cho lắm? Lần này, tiểu thư đã đưa cho cô nhóc này hai ngàn, không biết về sau sẽ như thế nào nữa, lỡ như .....? "

Người đàn ông ngồi trong xe khẽ nheo mắt, đánh gãy lời nói của lái xe: "A Lực , anh khẩn trương quá rồi, chỉ là trò chơi của nữ sinh mà thôi. Khả Khả tuy nhu thuận nhưng không phải là ngốc, ngoài ra, không phải còn có Nhị tiểu thư của An gia cũng ở đó sao? Nhị tiểu thư của An gia vốn thông minh lại giảo hoạt, chẳng lẽ anh không thấy kỳ lạ à? Hai người đó đối với 'cô gái hư hỏng' kia tại sao lại tin tưởng như vậy?". Tầm mắt gắt gao nhìn chằm chằm mấy khuôn mặt cười đến sáng lạn, con ngươi đen dần dần sinh ra vài phần thâm ý, cửa kính xe chậm rãi kéo xuống, người đàn ông đơn giản hạ mệnh lệnh: " Tra ra mục đích tụ hội lần này của bọn nhỏ."
Lái xe lo lắng liếc trong quán Starbucks một cái, dù không muốn nhưng vẫn gật đầu: " Vâng. Thiếu gia, bây giờ đến công ty hay là trở về nhà? "
"Đi công ty." Chiếc xe chậm rãi di chuyển, hòa vào dòng xe đang lưu thông trên đường giống như chưa từng xuất hiện ở đấy.
Mà lúc này ở bên trong quán Starbucks, đám người Sắc Vi đã cùng Kim Thúy Linh bàn luận bước đầu tiên, kế hoạch tiếp theo cần phải tiến hành ngay. Chuẩn bị hợp đồng để đảm bảo quyền lợi của mỗi người, những chuyện này đối với ba người Sắc Vi mà nói căn bản không phải là vấn đề lớn. Người làm chứng sẵn có chú Nam, về phần luật sư cũng không to tát lắm, trực tiếp nhờ chú Nam lén mời Hàn luật sư ở công ty ba đến gặp. Hàn Luật Sư là luật sư nổi tiếng trong nước, danh tiếng rất lớn, có người bảo lãnh, thủ tục gì cũng không cần lo lắng, mọi việc thuận lợi.
Cho nên, trọng điểm chỉ còn lại trên người Kim Thúy Linh. Việc lựa chọn địa điểm, trang trí, mua thiết bị, thông báo tuyển dụng, tất cả mọi chuyện phải do Kim Thúy Linh tự mình đi xử lý. Mà ba người Sắc Vi phụ trách thiết kế bảng hiệu trà sữa, tuyên truyền cho cửa hàng .
Đối với Kim Thúy Linh mà nói, mấy người Sắc Vi xuất hiện không thể nghi ngờ là một cơ hội lớn từ trên trời rơi xuống, có thể tự mở cửa hàng của chính mình. Kim Thúy Linh tất nhiên không chút do dự dẹp luôn quán ven đường kia. Ba ngày tiếp theo, ba người thảo luận các chi tiết nhỏ nhặt xong, rồi hẹn gặp Hàn luật sư, mời chú Nam làm người bảo lãnh, thuận lợi kí kết hợp đồng.
Kim Thúy Linh góp vốn ba ngàn đồng, Lâm Khả Khả và An Khê mỗi người hai ngàn đồng, Sắc Vi bỏ vốn tám ngàn đồng, tổng cộng số vốn là một vạn rưỡi.
Dựa theo tỉ lệ chia ra Sắc Vi là đại cổ đông chiếm 55%, Kim Thúy Linh có 20%, Lâm Khả Khả và An Khê mỗi người 12.5%, trong đó Sắc Vi là người cung cấp kỹ thuật và phương án kinh doanh, vì vậy, chủ quán trà sữa này chính là Sắc Vi. Hợp đồng một khi kí tên đóng dấu, lập tứccó hiệu lực .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui