Bên trong hành lang lạnh nhạt sắc điệu uốn khúc trống trải, đá hoa cương liên tiếp, lặng im mà chờ đợi tại chỗ cũ, trên mặt đất bày khắp cánh hoa hoa mân côi tươi mới, còn mang theo sương sớm óng ánh.
Tiếng bước chân vang vọng của thành niên, không nhanh không chậm, tựa như cha sứ trong giáo đường vẫn duy trì cố định tốc độ nói cầu xin thần phật phù hộ.
Dưới giày cánh hoa bị nghiền nát thành bùn, nước hoa màu đỏ nhạt chảy ra, trên đế giày màu đen cũng lưu lại nửa mảnh cánh hoa màu đỏ, thối nát lại diễm lệ.
Giờ khắc này ống kính kéo ra rất xa, người không thể nhìn rõ ngũ quan của cậu, nhưng khí thế giàu tính xâm lược phả vào mặt. Một giây sau, ống kính bỗng nhiên rút ngắn, khuôn mặt không tì vết của thanh niên cũng rõ ràng hiện ra trong hình, cậu lạnh nhạt, trầm ổn, mang theo ngông cuồng tự đại kiêu ngạo, hết thảy mọi thứ trong hình đều ảm đạm phai mờ.
Một mảnh hoa hồng xa xôi từ trước mặt hắn bay xuống, cánh hoa sáng rực rỡ mềm mại, thanh niên lạnh lùng cấm dục, hai bên kết hợp lại, bên trong mỹ lệ mang theo sắc thái quạnh quẽ.
"Tùy ý hơn một chút!" Werner hô, không chớp mắt nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của thanh niên.
Khớp xương năm ngón tay thanh niên rõ ràng tùy tính mà xen vào bên trong sợi tóc, cố định lại tóc đen ngổn ngang tản ra, có vài sợi buông xuống đến trán cậu. Hắn chậm rãi mở ra thắt lưng áo khoác, áo ngoài màu khói xám lướt xuống cùi chỏ của cậu, lại bị dứt khoát ném một bên, như sương khói ngưng tụ thành bươm bướm.
Điều này không nghi ngờ chút nào có tính xung kích. Ai có thể nghĩ tới, bên trong áp khoác dài che chắn chặt, quần áo nữ tính ẩn giấu lôi kéo người ta mơ màng.
Góc áo che gió dài màu đen như làn váy tản ra, thắt lưng phác hoạ ra phần eo gầy cứng cáp của cậu, đường cong cặp chân dài hàm súc mà giàu có sức mạnh.
Hành vi của cậu cũng không có bởi vì quần áo biến hóa mà thay đổi, vẫn cứ làm theo ý mình, như là một đầu báo đen nhanh nhẹn, mềm mại cùng mạnh mẽ hợp hai làm một.
Cậu đi ngang qua đường phố dòng người rộn ràng, tủ kính thủy tinh phản chiếu ra bóng người của cậu, không nhìn ánh mắt người khác quăng tới, cậu ly kinh bạn đạo (?), bất cần đời....
(?):Sai lệch, không tuân thủ. Ban đầu được gọi là một sự vi phạm kinh điển và giáo điều được tôn trọng bởi giai cấp thống trị phong kiến. Bây giờ nó đề cập đến lý thuyết hoặc học thuyết đi chệch khỏi vị trí thống trị.
Bên trong nội cảnh cùng ngoại cảnh, lượng công việc quay chụp rất lớn. Đợi đến thời gian kết thúc thời điểm, đã là ba tiếng sau, mà đoạn quảng cáo thành phẩm này, thời gian khả năng chỉ có nửa phút đến một phút rưỡi.
Thân ảnh thanh niên cùng người đàn ông biến mất ở cửa thang máy, thợ chụp ảnh thở dài nói: "Cảm giác ống kính của Tiểu Tiêu thực sự là quá tuyệt vời, nếu như không phải ngài nói cho tôi cậu ấy là diễn viên của Tinh Ngu, tôi cơ hồ đem cậu ấy nhận thức thành siêu mẫu."
Werner playback lại đoạn quay, vuốt cằm: "Đáng tiếc nha, sớm biết lại chuẩn bị thêm mấy bộ váy."
Thợ chụp ảnh nghi ngờ nói: "Nếu cho cậu ấy mặc đồ con gái, tại sao không cho cậu ấy phối thêm tóc giả, lại hóa trang nhu hòa một chút?"
Werner liếm liếm khóe miệng, giải thích: "Chủ đề quảng cáo là "Bản thân", cậu ấy đóng vai không phải nữ tính, cũng không phải vượt giới tính giả, chỉ đơn thuần là chính mình. Bản thân bản chất, cùng quần áo bên ngoài của anh đều không liên hệ chút nào, cho nên cậu ấy không cần đem chính mình nữ tính hóa, cũng không cần cố ý đắp nặn ra một loại hình tượng rất MAN."
Thợ chụp ảnh như hiểu mà không hiểu gật đầu, lại nghe Werner nói: "Hơn nữa bảo lưu lại sự nam tính dưới tình huống mặc đồ nữ, vừa có dương cương lại có âm nhu, thực sự là quá tuyệt vời -- câu nói này cùng quảng cáo không quan hệ, chỉ là cá nhân tôi thấy thú vị."
Thợ chụp ảnh: "..."
Trần Na lạnh lùng nói: "Tôi phải báo cho cảnh sát."
Hóa trang nhu hòa m****
Khóa vân tay mở ra, hai vị chủ nhân trở lại khí tức sinh hoạt trong nhà tràn đầy.
Tiếu Thanh Sơn tay xách to to nhỏ nhỏ túi mua sắm, Diệp Dịch tháo ca-ra-vat, hỏi: "Đó là cái gì? Werner đưa lễ vật nhỏ gì cho em?"
Tiếu Thanh Sơn nâng lên tay, đồ vật trong túi hiển lộ ra.
Đó là một đoàn vải vóc cảm xúc thượng giai màu khói xám, bởi vì chồng chất chỉnh tề, cũng không thể nhìn thấy toàn cảnh.
Mà Diệp Dịch vẫn là trong nháy mắt liền nghĩ đến đáp án -- bao đồ nữ.Trọn bộ quần áo đều chiếu theo vóc người Tiếu Thanh Sơn đặc biệt làm riêng, GHS lưu lại cũng không có dùng, còn không bằng đưa cho Tiếu Thanh Sơn làm kỷ niệm.
Bên trong trường quay phim dáng người thanh niên lãnh ngạo liền hiện lên ở trước mắt, bên trong cuống họng thật giống có một đám lửa đang thiêu đốt, hô hấp hắn ồ ồ lên, dụ dỗ nói: "Đi đổi, hiện tại?"
"Anh thật gấp." Tiếu Thanh Sơn cười nói, nhấc theo túi tiến vào phòng để áo.
Diệp Dịch lau mặt, ngồi ở trên ghế sa lon, cùng đợi thanh niên trở về.
Cũng không lâu lắm, cửa mở, tiếng vang ủng đi trên mặt đất rất dễ nhận ra. Tiếu Thanh Sơn còn đang chỉnh lý vạt áo, tay ở trên đầu gối, góc áo bị vén lên nửa. Móng tay cậu cắt tỉa rất chỉnh tề, đỉnh có trăng lưỡi liềm màu trắng cong cong, đi xuống là màu hồng nhạt khỏe mạnh, như là nụ hoa xấu hổ. Tận trong ống còn mặc bộ váy, mà động tác ngón tay kia ép nhăn nheo bằng phẳng lại vẫn để cho Diệp Dịch cảm thấy miệng khô lưỡi khô.
"Kỳ thực bộ y phục này có chút chật..." Cậu mất công tốn sức mà đem góc áo kéo ra, truyền ra tiếng vải vóc vuốt nhẹ sàn sạt, "Tôi không biết bọn họ có phải cố ý hay không, dù thế nào cũng sẽ không phải tôi lên cân đi."
"Tôi xem một chút." Diệp Dịch đem cậu kéo vào trong ngực, cách một tầng vải vóc mỏng manh, tay từ phần lưng xoa xoa đến phía dưới.
Hắn bình luận: "Cùng tuần trước không khác nhau gì cả."
Diệp Dịch gỡ bỏ dây đeo màu đen bên hông Tiếu Thanh Sơn, áo gió mở rộng, cúc kim loại rơi xuống đất đập ra tiếng vang lanh lảnh.
Hắn mở ra từng viên khuy áo sơ mi, đem áo sơmi màu xám nhạt hướng hai bên tách ra. Lại đem bộ váy hướng lên trên chất đống ở bên hông Tiếu Thanh Sơn.
Không khí lạnh lẽo khiến hô hấp Tiếu Thanh Sơn hơi hơi lâu dài chút. Nhưng cậu rất nhanh liền không có tâm tình suy nghĩ những thứ này, ca-ra-vat bóng loáng bị ngậm trên miệng, nhiệt độ cao trong cơ thể đem ý thức của cậu hấp hơi mơ hồ, cậu phảng phất như một khối sữa đặc, theo trải nghiệm cảm quan càng cường liệt mà lay động, dần dần hòa tan....
Sau khi kết thúc, đầu cậu đặt trên bả vai Diệp Dịch, đáy mắt mang theo mơ hồ, hai gò má đỏ bừng, như người say rượu.
Điện thoại di động chấn động, màn hình sáng lên.
Cậu ngoáy đầu lại, lười biếng trảo điện thoại di động.
Thấy rõ mấy chữ sau, mi tâm cậu nhíu lên, lẩm bẩm nói: "Phiền chết rồi."
Một tay nhanh chóng trả lời tin tức, cậu lại lần nữa dúi đầu vào hõm vai của người đàn ông, như một con mèo nhỏ lười biếng.
Diệp Dịch dọc theo sống lưng hướng phía dưới an ủi cậu, âm thanh từ tính vang lên: "Làm sao vậy?"
Tiếu Thanh Sơn rầu rĩ nói: "Trong tổ có người đùa giỡn đại bài, yêu cầu nhân vật của cô thêm phần diễn."
( Thành Nam Nguyệt) từ lâu hơ khô thẻ tre, đoàn phim dĩ nhiên không phải chỉ nó, mà là Tiếu Thanh Sơn dùng vai biên kịch áo vest mới tham gia tổ phim.
Trước đây không lâu, giải thưởng Golden Walnut lần thứ 26 đã kết thúc, đây là một trong ba giải cao nhất của Hoa quốc TV, sở thích của khán giả, sự phổ biến của phim truyền hình và diễn viên là những cân nhắc chính, một ví dụ về sức mạnh của câu nói cổ xưa này.
Tuy rằng Tiếu Thanh Sơn làm nhân tài mới xuất hiện, có được không ít fan, thế nhưng vẫn cứ không sánh bằng mấy tiền bối có máu mặt lớn, không có cầm lấy nam diễn viên khán giả yêu thích nhất, nhưng ( Thành Nam Nguyệt) lại dựa vào cẩu huyết mà không mất não,nội dung nhẵn nhụi mà không lập dị khiến khán giả để lại ấn tượng sâu sắc, thành công thu giải phim truyền hình tốt nhất cùng giải biên kịch giỏi nhất.
Không Miêu cái áo vest này bởi vì toàn bộ hành trình quay không lộ mặt, bị cho rằng là đạo diễn trên danh nghĩa. Cứ việc Quách đạo luôn mãi cường điệu năng lực Miêu đạo diễn đối với ống kính cùng nhịp điệu nắm chắc, nhưng cũng không có mấy người tin tưởng một cái đạo diễn mới ra đời có thể có khả năng bao lớn.
Tương phản, Không Cẩu thì lại thu thêm lời mời của một đoàn kịch, tuy rằng đều là phí tổn chế tác thấp, nhưng so với vừa mới bắt đầu không có tiếng tăm gì, đã coi như là cải tiến cực lớn.
Mà ( Võ lâm công địch) chính là một bộ điện ảnh thương mại mới nhất mà cậu tham gia, so với ( Thành Nam Nguyệt), bài diện bộ phim này có thể nói thượng đẳng nhiều lắm, từ đạo diễn đến diễn viên, không khỏi là đại lão có tiếng trong vòng.
Tiếu Thanh Sơn cảm thấy được, Không Cẩu có thể đáp lên chiếc xe buýt hào hoa này, một là dựa vào thực lực của cậu, hai là vì cậu không cùng tổ, mà nguyên nhân trọng yếu nhất là, tiền nhuận bút của cậu thấp...
Không sai, tuy rằng ( võ lâm công địch) được xưng đầu tư một trăm triệu, mà nữ chủ diễn Tả Khâu Trân lấy đi 50 triệu, nam chủ diễn Trình Văn Hiên lại lấy đi 10 triệu, còn có diễn viên khác, lương bổng nhân viên công tác, gộp lại, tiền có thể sử dụng để chế tác liền còn dư lại mấy.
Nhưng bây giờ, một trăm triệu đầu tư khả năng không còn, bởi vì trong đoàn phim gửi tin tức nói, vị trí Tả Khâu Trân cùng Trình Văn Hiên đã bị cắt xé!
Hai người kia đều là minh tinh đang hồng, không ai phục ai, đoàn phim khuyên cũng vô dụng, cuối cùng Tả Khâu Trân hạ xuống tối hậu thư, nếu như không đổi Trình Văn Hiên, cô liền xé bỏ hiệp ước rời tổ! Mà nhà đầu tư là bạn trai Tả Khâu Trân, bạn gái mà đi, một trăm triệu kia có thể rút lại cũng có thể tưởng tượng được.
Nhưng đoàn phim cũng không muốn đổi mất Trình Văn Hiên, bởi vì so với diễn viên cùng một đẳng cấp, Trình Văn Hiên dễ tính, nhân phẩm tốt, thù lao đóng phim cũng quá thấp.
Hiện tại, toàn bộ đoàn kịch đã lâm vào trạng thái nửa tê liệt, đã quay xong ba ngày. Người sản xuất phim vội vàng làm phụ đạo tâm lý cho Tả Khâu Trân, mà Kiều đạo diễn thì lại gửi tin cho Tiếu Thanh Sơn, để cậu thêm phần diễn cho Tả Khâu Trân.
Tiếu Thanh Sơn từ chối rất kiên định, một câu chuyện hoàn chỉnh, có thể nói thay đổi liền thay đổi, nhân vật dưới ngòi bút của cậu từng hành động đều có lô-gich, rút dây động rừng, này cùng một lần nữa viết kịch bản khác nhau ở chỗ nào?
Nói xong này sự kiện chỉnh sửa, Tiếu Thanh Sơn nói: "Kiều đạo muốn thay đổi, liền mời biên kịch giỏi khác đi, ngược lại tôi không làm chuyện này."
Diệp Dịch sờ sờ đầu cậu, tóc dưới tay nhu thuận đến như phảng phất tơ lụa, mang theo nước gội đầu vị bưởi nhàn nhạt: "Đúng vậy, em không cần làm việc chính mình không thích."
Đón lấy phát triển cũng như hắn sở liệu, Kiều đạo lại mời một biên kịch lại đây, đối kịch bản tiến hành chỉnh đốn và cải cách dứt khoát hẳn hoi, nhìn biên kịch gửi kịch bản sửa chữa, thân là nguyên tác giả Tiếu Thanh Sơn thực sự là vô lực phùn tào.
Nguyên lai Tả Khâu Trân yêu thích, là nữ chủ thiên chân vô tà tiểu bạch liên dưới đông đảo mỹ nam đọ sức, người người đều vì nàng khom lưng, cuối cùng nam chủ hai tay dâng tặng vị trí minh chủ võ lâm làm cho nàng nhất thống giang hồ.
Tiếu Thanh Sơn đối đại cương của câu chuyện này không có ý kiến, thế nhưng cô cố tình muốn dùng nguyên kịch bản của chính mình đến làm chuyện này, cậu thì có điểm chán ghét.
Trong vòng mấy diễn viên nữ như vậy rất nhiều, dùng tiếng tăm của Tả Khâu Trân, không muốn tiếp thì không cần tiếp. Cô tuy rằng yêu thích kịch bản nào đó, nhưng sẽ không tiếp, bởi vìcô nhìn không lọt đoàn phim này.
Mỹ mạo của Tả Khâu Trân tại vòng giải trí xem như là số một số hai, cô cũng bởi vậy thu hoạch một nhóm lớn fan trung thành.
Chỉ dựa vào bề ngoài đi lên địa vị minh tinh tuyến một, Tả Khâu Trân có thể nói là một truyền kỳ trong vòng.
Thế nhưng vấn đề theo nhau mà tới, là một lão diễn viên ở trong giới diễn viên trà trộn hơn mười năm, kỹ xảo của cô chỉ dừng lại ở trình độ trừng mắt bĩu môi, thật là không xứng với tiếng tăm của cô. Mặc dù năm ngoái cô từng bắt giải nữ diễn viên xuất sắc nhất nào đó ở nước ngoài, võng lạc đối với kỹ năng diễn xuất của cô cũng chưa từng ngừng lại.
Mà đạo diễn Kiều Hành của ( Võ lâm công địch) thì lại khác, hắn là xuất thân minh tinh chuyển hậu trường, ngoại trừ số ít điện ảnh đập phá, phần lớn tác phẩm đều để lại danh tiếng vô cùng tốt, mà ở ngôi sao dưới tay hắn mài giũa qua, cũng đều lục tục bắt lấy ảnh đế ảnh hậu, cũng coi như là thần kỳ.
Tả Khâu Trân vì rèn luyện kỹ năng diễn xuất mà gia nhập đoàn phim của Kiều Hành, nhưng bệnh cũ lại lần nữa phát tác, cảm thấy thế giới nhất định phải vây quanh cô, cô không hài lòng kịch bản, liền muốn sửa chữa, cô không biết rằng thực tế này và mục đích của chuyến đi của cô đã bị đảo ngược. Có lẽ đây là lý do tại sao diễn xuất của cô đã không được cải thiện trong nhiều năm.
Thay đổi liền thay đổi đi, tuy rằng Tiếu Thanh Sơn hoàn toàn có thể chi trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng để thu hồi kịch bản, nhưng cân nhắc đến Kiều đạo bên kia cũng thật khó khăn, hắn cũng không có làm như vậy.
Nhưng cậu không nghĩ tới, nhất thời lùi về sau, đổi lấy là đối phương được voi đòi tiên.
Không biết là người nào đó trong đoàn phim tiết lộ cậu từ chối sửa chữa kịch bản tin tức, Tả Khâu Trân nổi trận lôi đình, ở trên weibo lên tiếng nói: "Thật đáng buồn. Diễn viên được gọi là người đóng câu chuyện của người khác, nhưng đôi khi tôi muốn thể hiện trái tim của cô ấy, chứ không phải chỉ đơn giản là đóng vai trò của người khác."
Lời vừa nói ra, fan của cô một bên hô to "Ôm ôm hôn hôn Trân của tui, chị là giỏi nhất", một bên thuận manh mối truy tìm "Người khác" khiến nữ thần thương tâm rốt cuộc là ai.
Tại trong mấy ngày nay, ngoại trừ ( võ lâm công địch) ở ngoài, Tiếu Thanh Sơn còn cùng với những đoàn phim khác có hợp tác, một bộ phim trên mạng đã chiếu còn lấy được thành tích không tệ, @ Không Cẩu đã trở thành chuyên gia sản sinh lôi kịch nổi danh trong vòng, hơn nữa cậu thỉnh thoảng phát lên vài tiết mục ngắn thú vị, fan của weibo này còn rất khả quan.
Mà kịch bản đón ý nói hùa khẩu vị đại chúng đại thể đều sẽ bị người gọi là tác phẩm thế tục, fan Tả Khâu Trân tự nhiên cũng là xem thường biên kịch một lòng trong mắt chỉ có tiền, lúc đánh giá cậu cũng vênh vang đắc ý không chút khách khí, Tiếu Thanh Sơn vốn là đã đem chuyện này ném ra sau đầu, sau khi viết xong kịch bản mới thật cao hứng xoát weibo nhìn bạn trên mạng mang đến cho cậu cái vui sướng gì, nghênh tiếp cậu nhưng là fan yêu diễn viên mù quáng nhảy nhót, tâm tình vui vẻ của cậu một chút liền hạ xuống không điểm.
Mặc cho Tả Khâu Trân sửa chữa kịch bản, đã coi như là nhượng bộ cô một lần, thế nhưng cô còn ở trên weibo bán thảm, đây không phải là muốn ăn đòn còn có thể là cái gì?
Bởi vì bảo mật thân phận, Tiếu Thanh Sơn không có để lại số điện thoại di động làm phương thức liên lạc, có chuyện gì đều là thông qua phần mềm xã giao đến truyền đạt.
Mở ra tin nhắn, Kiều đạo đã gửi tin cho cậu.
- Kiều Hành: Tả Khâu chính là như vậy, hoành hành bá đạo quen rồi, làm việc kích động cũng không cân nhắc hậu quả, cậu không nên bị cô ảnh hưởng. Lần này cũng là tôi cân nhắc không chu đáo, biết rõ ràng cô thường thường đùa giỡn đại bài, vẫn là vì một trăm triệu đầu tư cùng cô ký thỏa thuận. Tôi đại biểu đoàn phim xin lỗi cậu.
- Kiều Hành: [ danh thiếp bạn tốt ] đây là đạo diễn Vương Đãi Thu, tôi đã đề cập tới cậu cho hắn, cậu sau đó có ý kiến gì, cũng có thể cùng hắn thảo luận.
Đối một bộ tác phẩm truyền hình mà nói, kịch bản chiếm địa vị vô cùng quan trọng, nhưng ở bên trong đoàn phim, bị quản chế với diễn viên cùng nhà đầu tư, biên kịch thường thường là tầng chức vị thấp nhất, một bên đóng phim một bên thay đổi tình huống diễn chẳng lạ lùng gì, cái này cũng là nguyên nhân tại sao lại xuất hiện nhiều sạn như vậy.
Hành động này của Kiều đạo, giống như là nhận lỗi với Tiếu Thanh Sơn, cũng nhìn ra được trong lòng hắn thực sự hổ thẹn.
Tiếu Thanh Sơn thêm Vương đạo, đơn giản thăm hỏi hai câu, cũng không có trò chuyện tiếp. Cậu đối tác phẩm của mình rất tự tin, không cần người khác đề cử, không cần nhiều ngày, Vương đạo, thậm chí là đạo diễn nổi danh trong vòng, đều sẽ chủ động tới tìm cậu hợp tác.
Hơn nữa từ phương diện tình lý mà nói, cậu cũng không có thể nhận lấy phần nhận lỗi này.
Nuốt giận vào bụng có thể không phải là tính cách của cậu, người không phạm cậu cậu không phạm người, người nếu như phạm cậu nhượng bộ ba phần, người lại phạm cậu, thì đừng trách cậu ăn miếng trả miếng.
Vì vậy, chuyện Tả Khâu Trân không nghĩ tới đã xảy ra -- sau khi kịch bản sửa được ba ngày, đoàn phim ( Võ lâm công địch) lại đem kịch bản đổi về nguyên bản, đồng thời biểu thị cô muốn diễn liền diễn, không diễn hãy mau cút đi!
Cô xuất đạo nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ không chịu qua khí này, lúc này liền mang theo một trăm triệu đầu tư ly khai đoàn kịch.
Không cần nhiều lời, phòng làm việc của cô tuyên bố tin tức này, fan liền lập tức liên tưởng tới điều blog không lâu kia trước đây của cô.
Nữ thần của mình bị biên kịch khi dễ, có thể chịu?
Căm phẫn sục sôi fan lại lần nữa hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang mà đi tới khu bình luận của @ Không Cẩu cùng @ điện ảnh Võ lâm công địch, bắt đầu một vòng thảo phạt mới.
Mà lần này đợi bọn họ, không phải chịu thua, cũng không phải trầm mặc, mà là một câu trào phúng sáng loáng.
【 Không Cẩu V: Muốn xây dựng mộng ảo pháo đài thì tự chính mình tìm thợ thủ công mà xây, đừng gánh cái cuốc đập bể nhà của người khác còn một mặt vô tội. 】
Đoàn phim đáp lại thì lại thêm uyển chuyển một ít, chỉ nói là cùng Tả Khâu Trân lý niệm không hợp, mỗi người đi một ngả đối mọi người đều tốt.
Fan mới không quản mất cái này, bọn họ chỉ biết là, đầu tư ( võ lâm công địch) đều là Tả Khâu Trân một người mang đến, có thể nói là áo cơm cha mẹ toàn bộ đoàn phim, không phải là chuyện nhỏ như thay đổi kịch bản sao, đoàn phim không cần cương đến đuổi nữ thần của họ chứ?!
Nhưng bọn họ nhìn qua điểm này, hiển nhiên không có đạt được nhất trí đồng ý của người qua đường.
Tả Khâu Trân những năm gần đây dựa vào "Thảm đỏ diễm áp", "Hoa quốc đệ nhất nữ tinh" chiêu không ít anti, người qua đường đối với cô ấn tượng cũng hơn nửa đều dừng lại tại cấp bậc "Mặt rất đẹp, kỹ năng diễn xuất không sao " này, sau khi tìm hiểu được trong đó cái gì đúng cái gì sai, người qua đường đối với cô cơ hồ đều là chế giễu.
Kịch bản là một bộ kịch khung xương, diễn viên vì tư dục của mình lại gõ bể xương của nó, đem nó chắp vá đến không ra ngô ra khoai, bị đoàn phim đuổi ra không những không đáng đáng thương, còn rất hả hê lòng người.
Tả Khâu Trân nhìn chằm chằm câu đánh giá kia trên màn hình "Thịt độc tố đánh nhiều hơn, diễn cái gì cũng giống như cương thi", thái dương thình thịch mà nhảy.
Cô vẫn chưa có lui nhóm đoàn phim, trong vòng thành viên tìm được tài khoản Không Cẩu.
Sau khi yêu cầu thêm bạn tốt thông qua, cô liền không kịp chờ đợi đi vào thị uy.
- Tả Khâu Trân: Bởi vì quan hệ một mình cậu, huyên náo toàn bộ đoàn kịch gà chó không yên, cậu chẳng lẽ không cảm thấy xấu hổ sao?
- Không Cẩu:???
- Không Cẩu: Cô đang lầm bầm lầu bầu gì?
- Tả Khâu Trân: Cậu biết nhà đầu tư của đoàn phim là ai chăng? Không có tiền, kịch của cậu có tốt, cũng không quay được? Dựa vào gây quỹ cộng đồng, vẫn để cho người sản xuất phim cùng Kiều đạo đi cầu từng nhà?
- Không Cẩu: Cô muốn nói chính là cái này à?
- Tả Khâu Trân: Người trẻ tuổi, chỉ dựa vào nhiệt huyết là không được, trong cái xã hội này, tiền mới là cơ sở tất yếu.
Tả Khâu Trân cười lạnh một tiếng, chậm đợi cậu trả lời, lại không liệu nghĩ đến câu nói tiếp theo của cậu làm cho cô tức giận đến giận sôi lên.
- Không Cẩu: Cảm tạ,cô đây không cần lo lắng. Tôi rất nghèo, nhưng bạn trai tôi so với cô có tiền nhiều hơn.
Editor: Rất xin lỗi mọi người, không ra chương thường xuyên được, tui đang trong mùa kiểm tra, nên giờ chỉ góp được ngày cuối tuần rồi đăng 3 chương, tuần sau tui cũng kiểm nên cuối tuần mới có nha, hết tuần sau tui sẽ năng suất lại ♡♡♡
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...