Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch Full

CHƯƠNG 21: GẶP ĐƯỢC ĐỒNG LOẠI

Edgar nhìn thấy những thú nhân kia, những thú nhân kia cũng phát hiện ra hắn.

Trong rừng rậm đột nhiên nhìn thấy một con rắn khổng lồ, nhóm người kia lập tức đề phòng, đồng thời trong mắt tràn đầy hưng phấn.

Tuy nói hiện tại thú nhân đã không cần phải chém giết tranh giành thức ăn với thú hoang nữa, nhưng bọn họ vẫn rất hiếu chiến, thậm chí thích tay không vật lộn mới vui, bây giờ gặp được một con thú hoang mạnh mẽ, bản tính ấy bỗng nhiên như được kích phát từ bên trong.

"Đại ca, lần này tới lượt ta!" Một thú nhân trong đó lớn tiếng nói, hắn gào thét một tiếng, tháo y phục trên người, liền biến thành một cự lang.

Thu quần áo vào nhẫn không gian xong, hắn lập tức hướng chỗ Edgar vọt tới.

Edgar mới vừa lấy lại tinh thần liền phát hiện người kia xông lên, đầu hắn vung qua ném gà trong miệng ra ngoài, há miệng nỗ lực câu thông với đối phương, sau đó mới nhớ ra mình giờ chỉ là một con rắn, căn bản không cách nào nói chuyện được, tình huống trước mắt không cho phép hắn nghĩ được biện pháp nào khác chậm rãi giao lưu đâu.

Gà bị Edgar văng qua đập vào một cái cây, liền rơi xuống đất, không rõ sống chết, Edgar vẩy đuôi một cái, bay thẳng tới chỗ con sói lớn, một rắn một sói đánh tới bất phân thắng bại.

"Các ngươi nói xem Jeka có thể thắng không?" Thủ lĩnh đám thú nhân nhìn hai bên đánh nhau, quay sang nói với chiến hữu bên cạnh.

Bọn họ đều là trú quân tại Thiêm tư tinh cầu, mấy ngày nay tới phiên bọn họ nghỉ ngơi, liền vừa vặn đụng trúng đợt tuyết lớn, cho nên nhất thời nổi hứng đi săn.

Mùa đông con mồi ít ỏi, bọn họ đi săn dĩ nhiên không phải để bắt mấy con vật béo tốt, mà là tìm kiếm mãnh thú trong rừng, thống khoái đánh với nó một trận.

Mãnh thú khi tới lúc hiếm mồi càng thêm hung ác, chiến đấu càng hăng càng khiến họ hả hê, đương nhiên, bọn họ chỉ muốn tìm chúng để chiến đấu chứ không hề tùy ý sát hại những mãnh thú kia, trước kia hắn chiến đấu với cự hổ kia xong còn cho nó ít thịt bồi thường.

"Thiếu tá, Jeka tuy động thủ không động não, nhưng lực chiến đấu hơn hẳn chúng tôi, một con rắn thế này hẳn là có thể giải quyết được." Người bên cạnh cười đáp, không chút nghi ngờ – hiện giờ sói đang chiếm thế thượng phong rồi.

Mấy người này đều có lòng tin với cự lang, nhưng không ngờ mới dứt lời, tình hình trận chiến đột nhiên lại thay đổi – chớp mắt, Jeka vốn đang thắng thế lại bị cự xà chế trụ!

Cự xà quấn chặt cự lang, răng nanh trong miệng đang kề ngay cổ Jeka, chỉ cần nó há mồm cắn xuống, Jeka liền đi đời.

Mấy thú nhân bên cạnh đều biến sắc. Jeka là một thú nhân thân kinh bách chiến, sao có thể bị một con cự xà dễ dàng bắt lấy như vậy?

Còn nữa... Con rắn này đang giấu giếm thực lực đấy à? Nếu ngay từ đầu nó chiếm thế thượng phong, bọn họ nhất định sẽ giúp Jeka một tay, kết quả... Con rắn này cố ý để bọn họ lơ là, ngay lúc vừa thả lỏng liền hành động bắt lấy Jeka... Từ lúc nào thú hoang lại trở nên thông minh như vậy?

Những người này không chút do dự móc ra vũ khí nóng, nhìn rắn lớn đề phòng, không ngờ lại bắt gặp đôi mắt của cự xà.

Nam nhân dẫn đầu chẳng biết vì sao, đột nhiên hai tay khắc chế không nổi run lên, có loại cảm giác không thể ngang hàng với cự xà trước mắt, hắn thấy có hơi mất mặt, nhìn những người bên cạnh, lại phát hiện họ cũng như vậy, mà Jeka đang bị quấn lấy kia còn run rẩy hơn.

Con rắn này rốt cục có lai lịch thế nào? Người này thầm kinh hãi, đúng lúc đó, con rắn kia lại làm một việc khiến tất cả bọn họ đều phải bất ngờ.

Cự xà không thả Jeka, mà dùng đuôi viết lên đất: "Bỏ vũ khí xuống."

Bọn họ nhìn rõ mấy chữ kia xong, loại sợ hãi khắc chế không nổi kia liền biến mất, thú nhân dẫn đầu đột nhiên nghĩ ra cái gì: "Ngươi là đọa thú!"

Edgar không gật cũng không lắc đầu, chỉ là thấy đối phương bỏ vũ khí xuống xong, cũng buông lang thú nhân đang bị cuộn xuống.

Cự lang không còn hăng hái như trước nữa, bị Edgar thả ra thì trầm thấp kêu một tiếng, vội cong đuôi chạy tới giữa đám bạn đồng hành của mình.

Nhìn thấy tình huống này, thú nhân dẫn đầu lập tức xác định điều mình phán đoán, rốt cục rơi vào trầm mặc.

Thú nhân sau khi biến thành đọa thú, dù mất đi lý tính, thậm chí thương tổn á thú nhân, nhưng trong đó, đa phần đọa thú ban đầu đều không có ác ý.

"Xin chào, tên ta là Jesis, là Sư tộc thú nhân." Thú nhân dẫn đoan chủ động chào hỏi, hắn là quân nhân, đã tham gia chiến đấu, từng tận mắt chứng kiến một chiến hữu bị thương trong chiến đấu mà biến thành đọa thú, cho nên không quá ác cảm với hắn, còn có chút cảm thông.

Jesis đã như vậy, mấy thú nhân bên cạnh cũng thuận theo, còn Jeka... Thậm chí một đọa thú mất thú hạch hắn còn đánh không lại, thật mất mặt, bây giờ căn bản không dám biến về hình người, còn quắp đuôi càng chặt, cúi đầu núp sau Jesis.

Edgar muốn chào hỏi, nhưng rồi lại bỏ qua, hắn vui vẻ vẫy đuôi trước mặt Thư Thư, nhưng tuyệt đối không muốn làm 'chuyện ngu ngốc' như vậy trước mắt người khác. Đuôi rắn giật giật, cuối cùng hắn viết xuống một hàng chữ: "Trong rừng có một tiểu á thú nhân, các ngươi mang cậu ấy đi đi."

Trong rừng này có á thú nhân? Thậm chí còn gặp nguy hiểm? Đám người Jesis biến sắc, Edgar đã xoay người bò tới chỗ mình, bò một đoạn, hắn quay lại cầm con gà vừa quăng đi lên.

Trên đường về nha, Edgar có hơi hoảng hốt, lúc trước chiến đâu, đột nhiên hắn phát hiện, công pháp tiểu á thú nhân dạy hắn còn cường đại hơn hẳn tưởng nhiều.

Trước kia hắn đã là một thú nhân 8 sao, cũng là Chí Cường giả trẻ tuổi tại đế quốc, mất đi thú hạch xong, thực lực tụt xuống rất nhiều, dù có khôi phục lại một ít, nhưng cùng lắm là 3 sao thôi, vừa rồi lang thú nhân kia là một thú nhân 4 sao.

Một thú nhân 4 sao như vậy, với thể trạng và kinh nghiệm chiến đấu của hắn tuy không đến nỗi để bị thua, nhưng không thể thắng nhẹ nhàng như vậy được. Vậy mà khi hắn vận dụng sức mạnh trong cơ thể xong, cơ hồ trong nháy mắt liền giành được chiến thắng áp đảo.

Hắn trở nên mạnh mẽ, nhưng đáng tiếc hiện tại đã thành thú hoang rồi...

Edgar gặp phải chuyện gì Thư Thư không hề hay biết.

Cậu mặc da thú đặc thù, đắp được gần cửa động một người tuyết, bên cạnh là một con rắn.

Đắp nặn xong, trải qua một phen vận động toát mồ hôi, liền dứt khoát kéo da thú trùm đầu xuống, đúng lúc đó, cậu đột nhiên nhận ra mình có một tật xấu – đắp người tuyết thì đắp rồi đi, cậu đắp thêm con rắn vào làm gì a!

Một cước đạp đầu rắn xuống, trên đó liền lủng một lỗ to, Thư Thư đắc ý nở nụ cười, tiếp đó đạp lên toàn bộ thân rắn.

Đang vùi dập vui sướng, cậu nghe thấy vài tiếng động, rồi thấy rắn bự ngậm một con gà xuất hiện.

Nhớ ra mới đạp cho "rắn bự" một trận, Thư Thư có chút chột dạ, nhìn trái ngó phải, nỗ lực đánh trống lảng: "Rắn bự, ngươi bắt gà về a, chờ chút ta làm gà đất nung cho ngươi ăn..."

Lời còn chưa dứt, đột nhiên cậu thấy phía sau rắn bự có một con soi ngơ ngác nhìn minh, tiếp đó xuất hiện thêm vài người nữa.

Con người! Thư Thư nhìn đám người kia, trong mắt không giấu được phấn khởi, sau đó nháy mắt tái nhợt đi.

Bây giờ cậu còn hai tai chuột trên đầu đây này! Sẽ bị những người này coi là yêu quái mất!

Bọn họ biết cậu là yêu quái xong liệu có bắt cậu nhốt vào phòng thí nghiệm hay không? Có giải phẫu cậu không? Hay là cứ thế đem cậu đi thiêu chết?

Thư Thư chết cứng, nhìn chằm chằm đám người kia không dám động đậy.

Jesis theo chân đọa thú tới đây, phát hiện thật sự có một tiểu á thú nhân tồn tại, bọn họ đều kinh ngạc đến hoảng hốt.

Bất quá, tiểu á thú nhân này tròn tròn nhìn thật đáng yêu...

Bất kể là Jesis hay người khác đều có ấn tượng tốt với tiểu á thú nhân, bây giờ thấy tiểu á thú nhân bị dọa sợ... Jesis đá cho Jeka vẫn còn là hình sói một cước: "Mau biến lại đi!"

Tiểu á thú nhân thấy con rắn kia thì chào hỏi bằng thứ tiếng gì nghe không hiểu, sau đó nhìn thấy bọn họ mới lộ ra biểu tình hoảng sợ, không thể nào là bọn họ dọa cậu được, chắc chắn là hình sói của tên Jeka này!

Jeka vừa nãy thấy tiểu á thú nhân liền sững sờ, bị đá một cước mới hồi thần, vừa lấy y phục ra vừa biến thành hình người.

"Yêu quái!" Thư Thư vui mừng nhìn Jeka, người này không phải con người, mà là yêu tinh!

Rốt cục cũng tìm thấy đồng loại rồi!


Biểu tình sợ sệt của Thư Thư biến mất không còn tăm hơi, nhìn lang nhân đầy thân mật: "Ngươi cũng là yêu tinh sao?"

CHƯƠNG 22: CHUẨN BỊ RỜI ĐI

Trời mới biết Thư Thư hy vọng được thấy yêu tinh cỡ nào, nhưng sống đã nhiều năm như vậy, một con yêu tinh cậu cũng chưa từng gặp.

Từ khi bắt đầu tu luyện xong, cậu đã không còn là chuột đồng bình thường, không chơi được với đồng loại, cậu mong biến thành người, nhưng đến cùng lại không phải...

Rất nhiều năm trước kia, kỳ thực cậu vẫn luôn cô độc, không có lòng trung thành, mãi tới cách đây không lâu gặp được rắn bự mới có cảm giác có bạn có bè, thế nhưng rắn bự vẫn là rắn hoang, cậu không dám tới quá gần.

Hiện tại đột nhiên thấy một lang yêu, Thư Thư vui lắm, không còn sợ mấy người kia nữa – những người này đi cùng lang yêu, hẳn là không ghét yêu tinh đâu nhỉ?

Đương nhiên, dù con người không có ác ý, Thư Thư vẫn thích nhất lang yêu kia thôi.

"Xin chào, ta tên Thư Thư, ngươi tên gì vậy?" Thư Thư cười vui vẻ, lại nhìn về phía lang yêu.

Jeka thấy nụ cười ấy, nhất thời có chút lâng lâng.

Thiêm tư tinh cầu là một khỏa tinh cầu xa xôi, truyền tin bất tiện mua sắm bất tiện nốt, người nhập cư cũng ít, cơ bản đều là thú nhân yêu thích hoàn cảnh nguyên thủy, bởi vậy á thú nhân là phi thường hiếm hoi.

Bọn họ được sắp xếp trú quân tại đây, trừ mấy á thú nhân trong quân đội còn lợi hại hơn cả thú nhân ra, quanh năm suốt tháng không gặp á thú nhân được mấy lần, có thể tưởng tượng ra tiểu á thú nhân trước mắt này đối với họ là cỡ nào hiếm lạ.

Tuy nghe không hiểu tiểu á thú nhân nói gì, nhưng Jeka vẫn cảm thấy giọng nói của cậu ấy nhẹ nhàng khiến người ta phải mê say.

Mấy người bên cạnh cũng đều thấy vậy.

Tiểu á thú nhân bao bọc trong mấy tầng da thú này thoạt nhìn vô cùng khả ái, bọn họ cơ hồ đều khắc chế không nổi muốn thân thiết với cậu, nhưng mà... Tiểu á thú nhân tựa hồ chỉ có hứng thú với Jeka thôi thì phải?

Chuyện gì thế này? Jeka dung mạo giống ai? Chẳng lẽ... Tiểu á thú nhân thích thú hình a?

Jesis suy nghĩ một chút, đột nhiên biến thành một con sư tử.

Cự đại hùng sư vẩy vẩy đầu mình, sau đó ngồi xổm xuống trước mặt Thư Thư. Jesis là người mạnh nhất trong đám, Jeka thực lực vượt trội hơn người khác, nhưng đánh không lại hắn, thú hình của hắn phi thường uy mãnh.

"Đại ca!" Jeka nhìn thấy hành vi của lão đại, khóc không ra nước mắt, đại ca nhà hắn làm vậy, tiểu á thú nhân nhất định sẽ trêu chọc đại ca, làm lơ hắn đi? Sao có thể như vậy a!

Sư tử liếc nhìn Jeka không lên tiếng, tâm tư không khó đoán đâu – muốn theo đuổi á thú nhân phải xem bản lãnh của chính mình!

"Oa!" Thư Thư kinh hô một tiếng, so với con sói kia, cậu quả thực thích sư tử hơn nha.

Sư tử lớn như vậy, lợi hại như vậy, căn bản không thèm để mắt tới chuột đồng! Sói đói còn ăn quàng, chứ còn sư tử... Hình như chưa bao giờ ăn loài nhỏ xíu như chuột đồng?

Thư Thư chỉ thích động vật như thế!

"Hóa ra ngươi cũng là yêu tinh a!" Ánh mắt Thư Thư dời đến trên người sư tử, so với vừa nãy còn cháy bỏng hơn, cậu muốn sờ sờ bộ lông hùng sư, nhưng không dám động thủ, tỏ vẻ xoắn xuýt rối rắm hết sức!

Sau đó, những người khác ở đây đột nhiên đều biến thành động vật! Tiểu á thú nhân thích thú hình, lúc này không biểu diễn một chút thì còn chờ tới lúc nào?

Sư tử, sói, linh dương, gấu đen... Một đám động vật vây quanh Thư Thư, nỗ lực lấy lòng.

Thư Thư thấy cảnh này sung sướng cực kỳ - những người này đều là yêu tinh hết a!

Cậu không cảm nhận được chút ác ý nào trên người bọn họ, ấn tượng càng tốt thêm, ríu ra ríu rít nói chuyện cùng bọn họ.

Ngôn ngữ của tiểu á thú nhân bọn họ tựa hồ nghe không hiểu? Jesis nghe tiểu á thú nhân nói hồi lâu, đột nhiên phát hiện điều này, lập tức biến về hình người, nỗ lực giao lưu với cậu.

Thư Thư rất thích con sư tử này, đối phương có biến thành người cũng không ghét chút nào hết, chỉ là hai bên 'trao đổi' hồi lâu, cậu mới để ý, cậu với nhóm yêu tinh đó ngôn ngữ không liên quan.

Đối với việc này, Thư Thư nghĩ, trên thế giới này có bao nhiêu ngôn ngữ như vậy, đa số cậu đều không hiểu, mấy người này không cùng ngôn ngữ với cậu cũng hết sức bình thường!

Jesis cũng không coi đây là chuyện gì to tát, chỉ đoán chắc vì sống trong rừng quá lâu nên cậu mới không biết nói chuyện: "Một mình cậu sống trong rừng rậm quá nguy hiểm."

"Phải a, nơi này quá nguy hiểm, cho dù có đọa thú trông chừng, cũng không chắc sẽ bảo vệ tốt được cho cậu, cậu nên theo chúng tôi đi!" Jeka cũng nói, không ngừng quơ hai tay mình, cố gắng diễn tả bằng ngôn ngữ hình thể cho Thư Thư hiểu.

Thư Thư vẫn không hiểu lắm, nhưng từ tay của người này đoán chừng người này muốn đưa mình đi đâu đó... Chẳng lẽ là nơi ở của yêu tinh?

Thật ra cậu không thích chốn đông người, nhưng bây giờ không biết gì về nơi đây cả, cậu có chút bất an, muốn biết bên ngoài rốt cuộc là như thế nào.

Thư Thư gật gật đầu, đồng ý nhìn ra ngoài: "Ngươi muốn đưa ta ra ngoài chơi sao? Ta muốn đi!"

Edgar đứng bên cạnh nhìn, thấy cậu gật đầu, chỉ cảm thấy tấm thân mình bị băng tuyết lạnh lẽo đông lại tựa hồ càng lạnh hơn.

Gà rừng trong miệng vẫn chưa bị hắn cắn chết, giờ đang kịch liệt giằng co, Edgar dường như lại không phát hiện thấy.

Thư Thư lúc này chợt nhớ tới Edgar.

"Rắn bự, rắn bự, ngươi tới đây." Thư Thư vẫy tay.

Edgar ngậm gà rừng bò qua chỗ cậu, hắn lo tới gần Thư Thư sẽ lùi về sau, cách Thư Thư chừng 2-3 mét liền dừng – chung sống đã lâu như vậy, khoảng cách này Thư Thư hẳn sẽ chấp nhận được, không sợ hãi.

Tiểu á thú nhân, đây là muốn cáo biệt mình sao?

"Đồ đệ ngoan, sư phụ mang ngươi đi tiếp xúc với xã hội đi!" Thư Thư vui vẻ nói với rắn bự, sợ hắn không hiểu, liền cặn kẽ giải thích: "Ta mang ngươi, ra ngoài chơi!"

Edgar sững sờ, trong nháy mắt có loại cảm giác từ địa ngục bay tuốt lên tận thiên đàng.

Nghĩ tới đây, Edgar lập tức vẩy vẩy con gà trong miệng kia, sau đó đem đặt trước mặt Thư Thư, tỏ vẻ tranh công không kém.

"Rắn bự thật lợi hại! Hôm nay chúng ta có canh gà để ăn rồi!" Thư Thư vui mừng nói, phất tay với đám Jesis, ý mời bọn họ cùng ăn cơm.

Nhiều người như vậy, một con gà rừng chắc chắn không đủ chia, đây là đồ đệ bắt được để hiếu kính với sư phụ, mình và đồ đệ chia nhau là được, nhưng còn hạt dẻ và khoai kia đem chiêu đãi người ta đi, thịt khô cũng có thể cống hiến một ít...

CHƯƠNG 23: CÙNG NHAU LẤY LÒNG

Tiểu á thú nhân quý giá lại ở trong một hang động tối tăm, chỉ có da thú cỏ lau để sưởi ấm, một cục đá giả nồi để nấu cơm...

Đám người Jesis vừa vào hang núi liền đau lòng quặn thắt.

Mấy người đó như vậy, Thư Thư lại chẳng cảm thấy hang động của mình có gì không tốt hết.

Bây giờ cậu là hình người, sửa sang hang động thật cẩn thận, lại có rắn giúp sức đã sắm thêm không ít thứ, so với hang chuột trước đây tốt hơn nhiều lắm, chỉ hơi tiếc là, ở đây không có TV xem thôi.


Cậu rất thích coi TV, trước kia chủ nhân cứ bật là cậu chăm chú xem không rời mắt.

Tiến vào hang động, Thư Thư liền đến bên đống lửa, bỏ thêm củi để cho nó cháy lớn lên, tuy nhiên dù có đống lửa, hang động vẫn rất mờ tối. Vốn ưa tối, năng lực nhìn xuyên màn đêm của Thư Thư và Edgar đã tập thành quen, nhưng mấy thú nhân kia thì khác.

Trời lạnh thế này, chỉ có đống lửa nhỏ để sưởi ấm... Tiểu á thú nhân thật quá đáng thương.

Đám người kia tổng cộng 6 người, thân hình đều cao to, hang đông Thư Thư đã chật kín, cửa động bị hai người chắn, bên trong càng thêm tối tăm.

Thấy thế, Jesis nhanh lấy lấy ra một chiếc đèn cắm trại nho nhỏ.

Đèn cắm trại không lớn, nhưng vừa mở ra, ánh sáng dìu dịu liền soi rọi toàn bộ hang động thật rõ ràng.

Thư Thư thích thú nhìn nó, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ - trên tay yêu quái tựa hồ có nhiều sản phẩm công nghệ cao? Vậy sau này có phải cậu cũng có thể mang một ít về? Cậu vẫn thích đồ công nghệ cao của con người lắm.

Thấy rõ động tác của Thư Thư, đám người Jesis mới biết tiểu á thú là muốn nấu nướng cho họ ăn, liền có chút thụ sủng nhược kinh.

Thú nhân ăn nhiều lắm, để á thú nhân chuẩn bị sẽ rất mệt, cho nên từ xưa tới nay toàn là thú nhân tự làm tự ăn, hiện tại nhiều á thú nhân sử dụng lò nướng nướng thật nhiều thịt cho thú nhân ăn, nhưng chỉ đến thế mà thôi... Á thú nhân này lại muốn tự tay làm cho bọn họ ăn a!

Đương nhiên, một nồi nhỏ như thế, muốn làm được đủ cho 6 người ăn có khi sẽ mất hơn nửa ngày, mệt bở hơi tai mất...

Jeka nghĩ đến mình sắp có cơ hội được ăn món do chính tiểu á thú nhân chuẩn bị, kích động tột đỉnh, Jesis lại đứng dậy ngay: "Ta đến giúp một tay!"

Dứt lời lấy ra mấy cái nĩa trong nút áo không gian, mười mấy cân thịt thú rồi dùng nĩa xiên xong nướng lên, thậm chí lấy cả ấm nước dã ngoại đun nước – bình nước này dùng nguyên thạch để đun nên phi thường thuận tiện.

Thư Thư nhìn thấy tất cả, thán phục không thôi, Jeka lại có chút buồn bực – thiếu tá không hổ là thiếu tá, thông mình hơn hẳn bọn họ, bọn họ ở đây đần ra chờ tiểu á thú cho ăn, thiếu tá đã tranh thủ lấy lòng người ta rồi.

Bọn họ chậm một chút, rồi rất nhanh noi theo Jesos, dồn dập lấy ra các loại vật phẩm giúp đỡ nấu nướng.

Lúc này, Jesis đã nhanh hơn một bước, bắt đầu giúp Thư Thư xử lý gà rừng Edgar mang về.

Thú nhân trời sinh đã có ý muốn bảo hộ á thú nhân, dù trước mắt có là một á thú nhân già yếu, bọn họ cũng sẽ hỗ trợ, chớ nói chi đây không phải lão nhân, mà là một thiếu niên xinh đẹp...

Đây chính là một á thú nhân chưa có chủ a!

Nếu tiểu á thú nhân thích một người trong số bọn họ, chừng hai năm nữa tiểu á thú nhân thành niên là bọn họ có thể kết hôn rồi!

Hiện tại số lượng á thú nhân đã giảm đi rất nhiều do chết trẻ, nhưng vẫn được chừng 2/10 so với thú nhân, trên viên tinh cầu này cũng không có mấy... Trời mới biết bọn họ muốn kết hôn sắp phát điên rồi, hận không thể gặp á thú nhân liền đem thú hạch quý giá nhất của mình dâng lên cho người ta luôn.

"Tay nghề nướng thịt của ta là số 1 đấy."

"Các ngươi mau tránh đường, chừa chỗ để ta thêm rau dưa, nấu canh cho tiểu á thú nhân uống!"

"Ta có nồi lẫn bếp, có thể nấu lẩu được đấy!"

...

Năm người ngươi chen ta ta chen ngươi, hang động vốn đã không lớn giờ trở thành vô cùng chật chội, Thư Thư cũng bị bọn họ chen lấn đẩy tới sát đống lửa.

Đột nhiên hết việc để làm, Thư Thư chỉ có thể đẩy đẩy rắn bự bên cạnh: "Rắn bự, không ngờ trên đời này còn có nhiều yêu tinh như vậy!"

Bởi vì trong động giờ có rất nhiều người, còn đều là yêu tinh nữa, Thư Thư không còn sợ rắn bự chút nào, ngồi sát vào thân rắn: "Bọn họ lấy ra nhiều đồ thật đó, thế giới ngoài kia hẳn là vô cùng tươi đẹp, ta thật muốn ra ngoài xem sao."

Tiểu á thú nhân dựa bên mình, Edgar rất muộn chạm vào cậu, nhưng cuối cùng vẫn bỏ qua, chỉ yên lặng nghe tiểu á thú nhân nói chuyện thôi.

"Nếu bên ngoài cực kỳ tốt, chúng ta liền không trở lại nữa..." Thư Thư nói nhỏ, cũng không nhịn được hấp hấp cái mũi, ngửi cái mùi hương mê người trong không khí.

Những món ăn này mùi vị thật thơm, rời khỏi rừng rậm rồi, có thể sẽ luôn được ăn như vậy không? Nghĩ thế, nước miếng Thư Thư suýt chút thì không nhịn được chảy xuống.

Nghe tiểu á thú nhân nói, tâm trạng Edgar suy sụp, tiểu á thú nhân có thể trở về xã hội loài người, nhất định như vậy, hắn cũng sẽ không ngăn cản.

"Gà xoay đã xong, mau nếm thử tay nghề của ta đi." Jesis không những không để Thư Thư phải nấu cho mình mà còn chuẩn bị xong xuôi đâu ra đấy, sau đó đưa tới cho cậu.

Để tránh việc bị tiểu á thú nhân từ chối, hắn vẫn là đưa gà rừng đọa thú kia bắt về đã.

Gà quay lên phi thường phi thường thơm, Thư Thư tứa cả nước miếng, tuy nghe không hiểu Jesis nói gì nhưng vẫn rõ ý tứ Jesis, lập tức đáp: "Cảm ơn."

Nhân lấy gà quay, Thư Thư xé một cái đùi gà ăn, giống như thường ngày, đặt phần còn lại vào chén gỗ cho Edgar.

Edgar yên lặng nuốt chỗ gà quay còn lại, ngẩng đầu lên liền thấy những người khác đều đã vây quanh trước mắt tiểu á thú nhân, không ngừng lấy lòng cậu.

Canh nóng thơm ngon, thịt nướng mỹ vị, lẩu cay hấp dẫn... Đồ ăn bày ra đầy trước mặt tiểu á thú nhân.

Hắn hi vọng hắn cũng có thể vì tiểu á thú nhân mà làm chút gì đó, nhưng lại làm không được.

Edgar vốn đang nghĩ thế, đột nhiên phát hiện chén gỗ trước mặt có thêm một miếng thịt nướng.

"Đồ đệ ngoan, ngươi ăn nhiều một chút đi!" Thư Thư căn bản không ăn hết chỗ đồ ăn này, phát hiện từ chối không được, mỗi món thử một ít, còn lại gắp hết cho đồ đệ mình.

Edgar quét mắt một vòng, phát hiện đám thú nhân đưa đồ ăn cho tiểu á thú nhân đang nhìn mình chằm chằm, tâm tình bỗng dưng tốt hơn hắn.

Hắn ăn sạch tất cả chỗ đồ ăn này, ăn đến phồng cả bụng lên.

Thư Thư đứng dậy, xoa bụng mình, vô cùng hài lòng, cảm thấy những người kia thật hòa đồng.

Mọi người đều là người tốt a! Thư Thư vui vẻ híp cả mắt.

Ăn uống no say, trời đã sẩm tối, Thư Thư không vội vã rời đi, liền khoa tay múa chân với đám yêu tinh kia, ý bảo bọn họ ngủ lại trong động mình một buổi tối.

Đám Jesis không chút do dự mà đồng ý.

Thư Thư bò vào sơn động riêng, thấy phòng khách đột nhiên nhiều người chen nhau như vậy, liền vẫy vẫy tay với sư tử mình thích nhất, rồi vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh mình, bảo hắn ngủ cùng mình: "Bên ngoài chật quá, ngươi có thể ngủ chung với ta cũng được."

"!!!" Jesis trợn tròn mắt, tiểu á thú nhân đang mời gọi hắn đấy a? Chuyện này... Chuyện này...

Edgar cũng trợn tròn mắt, hắn vừa mới phẫn nộ, rồi lại nhớ ra, tiểu á thú nhân chưa chắc đã hiểu 'ngủ chung' là ý chỉ cái gì.


Không cần biết thế nào, hắn không thể để người khác bắt nạt tiểu á thú nhân được!

Nhanh chóng che trước phòng ngủ tiểu á thú nhân, Edgar lạnh lùng nhìn Jesis.

Jesis lần nữa cảm nhận được uy thế đáng sợ từ đọa thú, giật mình tỉnh lại, vừa vặn đối mặt với ánh mắt đơn thuần và nụ cười sáng lạn của cậu. Lúc này hắn mới kịp phản ứng, tiểu á thú nhân rõ ràng cái gì cũng không hiểu, có lẽ giữa thú nhân với á thú nhân có quan hệ thế nào cũng không biết...

Lấy túi ngủ ra, Jesis trùm vào rồi nằm gọn trong góc, những người khác thấy thế cũng làm theo, tránh được lời mời từ tiểu á thú nhân – bọn họ đâu thể chiếm tiện nghi một tiểu á thú nhân vị thành niên được.

Thư Thư thấy mấy người này thà chen chúc với nhau cũng không chịu ngủ cùng mình, chỉ đành mặc kệ, chui vào ổ cỏ ngủ mất.

Buổi tối này cậu ngủ rất ngon, mơ hồ cảm giác được có người rời khỏi hang động, nhưng ngay cả mắt cũng mở không lên – chắc mấy người kia đi tiểu đêm ấy mà, cũng chả có gì hay ho đâu...

Hành động bên ngoài:

Edgar bò được một đoạn thì dừng lại, nhìn những người theo sau, dùng đuôi viết xuống một hàng chữ: "Ngày mai các ngươi dẫn hắn đi, ta đi cùng, xác nhận cậu ấy an toàn sẽ trở về."

CHƯƠNG 24: RỜI ĐI VÀ BÊ BỐI

Jesis đã sớm quyết định mang tiểu á thú nhân đi khỏi đây, bất luận thế nào, tiểu á thú nhân cũng không nên sinh sống ở một nơi nguy hiểm như thế này, trước đó, hắn cần tìm hiểu hoàn cảnh của cậu và cả đọa thú bên cạnh cậu nữa.

Vì sao bọn họ lại sinh sống trong rừng rậm?

Tiểu á thú nhân và hắn bất đồng ngôn ngữ, Jesis muốn tìm hiểu đọa thú bên người cậu trước...

Thấy dòng chữ đọa thú viết xuống, Jesis thở phào nhẹ nhõm, đọa thú này biết điều chịu rời đi là tốt rồi, bất kể làm sao, á thú nhân cũng không nên giữ lại bên người một đọa thú.

"Á thú nhân này tại sao lại sống trong rừng rậm, tại sao ngôn ngữ lại không thông, lẽ nào từ nhỏ đã sống ngoài hoang dã?" Jesis hỏi, tiểu á thú nhân nói không sõi thì thôi, các phương diện khác đều không hiểu gì, thậm chí chuyện thú nhân và á thú nhân thế nào cũng không biết, chuyện này không hợp lý chút nào.

Edgar liếc nhìn Jesis, dùng đuôi viết lên đất: "Từ nhỏ cậu ấy đã sống ở đây, cho nên không biết gì về thế giới bên ngoài." Hắn biết tiểu á thú nhân từ nơi nào đó khác tới, nhưng không tiện giải thích, thà nói mấy lời vô hại này thì hơn.

Còn nữa, hắn muốn theo mấy người này rời rừng rậm một chuyến, ngoài việc bảo vệ thú nhân còn muốn liên hệ với cha mẹ, để cha mẹ hắn đưa tiểu á thú nhân về chăm sóc, giúp tiểu á thú nhân tìm người thân, nếu đã vậy, sự tình tiểu á thú nhân cũng không cần trình bày với mấy thú nhân trước mặt này nhiều làm gì.

"Từ nhỏ sống trong rừng sâu? Giống 'Người sói Tạp Nhĩ' a?" Jesis có chút kinh ngạc, 'Người sói Tạp Nhĩ' là tên một cuốn sách bán chạy tại đế quốc Thú Nhân, kể về một cặp vợ chồng thú nhân mang theo đứa con mới ra đời, dọc đường gặp bất trắc nên qua đời, tiểu thú nhân được bầy sói thu dưỡng, còn dựa vào thực lực cường đại trở thành đầu đàn, sau đó gặp được đoàn thú nhân đi thám hiểm mới biết hóa ra mình không phải lang nhân mà là thú nhân...

Edgar đương nhiên cũng biết cuốn sách này, cân nhắc một chút, gật đầu.

Jesis càng nghĩ càng không hiểu, tiểu á thú nhân muốn tiếp tục sống ở trong rừng là rất khó khăn, cho nên hiện tại sống tốt được như vậy, hẳn không thể giống người sói kia dựa vào thực lực bản thân được...

"Chẳng lẽ ngươi là phụ thân của tiểu á thú nhâ? Luôn ở bên chăm sóc cậu ấy?" Jesis kính nể nhìn đọa thú trước mắt, quả thật là người cha quật cường, đọa thú này vẫn còn giữ được tỉnh táo, là vì bảo vệ con trai mình đi? Đương nhiên, chuyện này chắc không liên quan tới thực lực của đọa thú... Có thể chỉ dựa vào uy thế mà đủ khiến mình phải sợ hãi, điều này chứng tỏ thực lực của đọa thú này sâu không lường được, trước khi bị biến thành đọa thú, nhất định là một chiến sĩ thú nhân vô cùng mạnh mẽ!

Phụ thân? Edgar đối mặt với ánh mắt sùng bái kính nể của Jesis, hóa đá toàn tập.

"Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ hài tử của ngài thật tốt, nhất định không để cho cậu ấy phải chịu bất kỳ thương tổn nào." Jesis có chút kích động mà bảo đảm.

Edgar không do dự vung đuôi quất tới.

Jesis né đòn theo bản năng, lại có chút chột dạ, thú nhân phụ thân từ trước đến giờ không có thiện cảm với người dám tơ tưởng tới con trai á thú nhân của hắn, lời bảo đảm của y hồi nãy thật thèm đòn mà... Nếu không, y đứng yên để ngài ấy đánh một trận cho bớt giận ha?

Tuy rằng mới vừa gặp tiểu á thú nhân, tình cảm đối với cậu cũng chưa đến mức tình yêu, nhưng y rất thích tiểu á thú nhân, còn dự định theo đuổi cậu ấy...

Jesis đứng lại, quyết định không né nữa, nhưng đọa thú kia lại không tiếp tục đánh y, trái lại lặng lẳng nằm nhoài trong tuyết, không động đậy.

Ngày tiếp theo, Thư Thư mang theo đồ đệ rắn của mình, cùng một đám 'yêu tinh' rời khỏi sơn động nửa năm cư trú.

Trước khi đi, cậu còn lén nhét đồ ăn vào túi trong miệng, còn những gì không muốn nhét trong đó thì đều lấy ra đem tặng đám người Jesis.

Cậu ăn của người ta một bữa no, cũng nên trả lễ lại chớ.

Đám Jesis nhận một túi khoai lang lớn tiểu á thú nhân đưa cho, cảm động cực kỳ - tiểu á thú nhân tặng quà cho bọn họ kìa!

"Chúng ta đi mau lên đi!" Thư Thư quấn hết da thú lên người, vừa run cầm cập vừa háo hức nói.

Jesis gật đầu, sau đó dùng máy truyền tin liên lạc trụ sở quân đội.

Chưa tới mười mấy phút sau, một chiếc trực thăng đã tới giữa khoảng không, dừng trước mặt bọn họ.

Thư Thư nhìn máy bay trực thăng, có hơi ngây ngẩn, hóa ra muốn rời khỏi đây đơn giản vậy a?

"Chúng tôi dùng máy truyền tin, dù ở rừng rậm cũng có thể phát tín hiệu ra ngoài được." Jesis giải thích, trú quân trên tinh cầu này không nhiều, tín hiệu phủ sóng không toàn diện, rừng nguyên sinh bên này càng không có đội tuần tra, chắc chắn chính vì vậy, tiểu á thú nhân mới không thể cầu cứu để ra khỏi đây được.

Kỳ thực bọn họ không có quyền điều động máy bay quân đội tới đón người, nhưng trong rừng sâu có á thú nhân thì lại khác, dựa theo quy định cứu viện, á thú nhân gặp nạn, không quân dù dưới bất kỳ tình huống nào cũng phải dốc sức cứu viện.

Về phần tại sao hôm qua bọn họ không liên lạc với bên ngoài... Bọn họ muốn để tiểu á thú nhân có thời gian thu thập hành lý mà... Được rồi, thực ra là muốn ở chung với cậu lâu hơn một chút.

Máy bay trực thăng đưa đoàn người Jesis đi, Edgar là đọa thú, thân phận ban đầu đang bị nghi ngờ, nhưng xét tình hình hiện tại đang có rất nhiều thú nhân ở đây, không lo đọa thú này phát điên thương tổn đến á thú nhâ, lại là người thân của cậu, bọn họ đành mang hắn đi cùng.

Khi máy bay cất cánh, bay thẳng tới nơi cư ngụ của thú nhân, thủ đô tinh của đế quốc Thú Nhân lại xảy ra một vụ bê bối.

Đế quốc ngày nay là nền dân chủ lập hiến, quân chủ không nhiều, dù vậy, hoàng thất vẫn luôn bị chú ý tới, hiện tại vị quý tộc duy nhất còn chưa kết hôn, hoàng tử Edgar chính là tình nhân trong mộng của vô số á thú nhân, là thần tượng của vô số thú nhân bấy giờ.

Nhẹ nhàng đạt 8 sao, còn gây dựng bao nhiêu công lao, một người tuổi trẻ tài cao như thế, làm sao người ta không sùng bái cho được?

Thế mà bây giờ, hắn lại thành kẻ bị xem thường.

Hoàng thái tử Edgar phát hiện động vật nguy hiểm trên một tinh cầu, vì tự cao tự đại rời khỏi hộ vệ bên cạnh mà rơi vào khốn cảnh, bị bao vây, cuối cùng còn phá hủy thú hạch, biến thành đọa thú.

Mới biến thành đọa thú, vẫn còn lý trí đó, thế mà hắn đã thương tổn á thú nhân rồi! Hoàng thất nỗ lực che giấu chuyện này, hãm hại người thân á thú nhân!

Nếu không phải á thú nhân kia trốn thoát, chỉ sợ căn bản sẽ không ai biết được chuyện tày trời này!

Tin tức và hình ảnh, video kèm theo lan truyền trên mạng, rất nhiều dân chúng đều tức giận bất bình, bộ dáng thê thảm của á thú nhân bị hại càng khiến bọn họ thất vọng về Edgar đến cực điểm, cũng hi vọng hoàng thất sẽ cho bọn họ một câu trả lời hợp lý.

Đương nhiên, hung thủ Edgar phải bị xử phạt mới được!

Edgar: Ta bị oan a, rõ ràng là ta rất an phận ở trong rừng rậm nuôi tiểu chuột đồng mà. T_T

CHƯƠNG 25: BÁO TINH JONES

Vụ bê bối của hoàng thất nhanh chóng truyền ra ngoài, chuyện á thú nhân bị hại khóc lóc kể lể, khắp nơi đâu đâu cũng thấy, Hoàng thái tử trong quân đội không coi ai ra gì, ức hiếp lính mới có video làm chứng cứ được tung lên mạng, còn có người đồn rằng Hoàng thái tử đùa bỡn á thú nahan, hãm hại đồng học thiên phú cao, thậm chí cũng không ít người tự nhận là trong cuộc đứng ra làm chứng.

"Không ngờ Thái tử điện hạ lại là người như vậy, thật khiến người ta quá thất vọng!"

"Lầu trên có người còn gọi hắn là Thái tử điện hạ? Người như vậy căn bản không xứng làm Thái tử."

"Hình tượng hoàn mỹ trước đây đều do một tay hoàng thất đắp nặn nên đi?"

"Nếu như hắn thật sự là chiến sĩ 8 sao, dễ gì lại bị mấy con dã thú bao vây tấn công được, ngay cả thú hạch cũng mất? Thực lực của hắn quá nửa cũng là giả đi?"

...

Trên internet, đủ loại chỉ trích Edgar hiện lên tầng tầng lớp lớp, cũng có người muốn thay hắn biện giải, nhưng trước những chứng cứ rành rành, đành bất lực vô năng.

Mà quan trọng là, hoàng thất vẫn chưa đưa ra lời giải thích nào.

"Thái tử điện hạ không phải người như vậy, các ngươi đừng để bị lừa!"

"Trước đây ta là bạn học với Thái tử, hắn thật sự rất xuất sắc, căn bản chưa từng hãm hại ai bao giờ!"


"Thái tử điện hạ nhất định sẽ không biến thành đọa thú đâu!"

...

"Mấy người nói Edgar là người tốt, có phải mắt mù không nhìn thấy chứng cứ kia?"

"Nếu hắn thật sự không làm những việc này, lấy ra chứng cứ đi! Có bản lãnh cùng những người kia đối chất?"

"Đọa thú hại người kia giống Edgar y như đúc, không phải hắn thì còn ai vào đây?"

...

Trong hoàng cung đế quốc Thú Nhân, hoàng hậu xem ngôn luận trên internet, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Edgar thăm dò hành tinh khác rồi đột nhiên mất tích, bọn họ vẫn còn đang tìm người, kết quả lại không thấy đâu, trên mạng lại tung lên tin đồn như thế.

Nếu như Edgar vẫn ở đây, để hắn đứng ra giải thích một chút cũng không sao, nhưng mấu chốt là, Edgar bây giờ lại mất tích, thậm chí gần nửa năm rồi.

Edgar không có mặt, bọn họ có giải thích thế nào cũng không ai tin tưởng, chớ nói chi sau lưng tựa hồ đã có kẻ chuẩn bị sẵn, lấy ra bất kỳ 'chứng cứ' gì cũng khó mà đối phó được.

Ví dụ như video Edgar bắt nạt lính mới, đó là thật, chỉ là binh sĩ kia vì làm sai cho nên mới bị trách phạt, nhưng không phải như họ nói, chỉ vì không cung kính với Edgar liền bị đánh cho một trận. Chân tướng là như vậy, nhưng nếu giờ hoàng thất nói ra, liệu có mấy người sẽ nguyện ý tin tưởng?

Huống chi...

"Đọa thú hình rắn này, rốt cuộc có phải Edgar hay không?" Hoàng hậu phát đi phát lại video kia, sắc mặt nghiêm nghị.

Có rất nhiều thú nhân hình rắn, hoàng thất bọn họ tuy thiên phú kinh người, nhưng dáng dấp lại phổ thông, có rất nhiều thú nhân lớn lên trông giống họ, thú nhân trong video này, lại vô tình giống Edgar y như đúc.

Thậm chí... Có khi nào hắn chính là Edgar?

Edgar trong lúc thi hành nhiệm vụ bị ám hại, chỉ để lại một ít mảnh vỡ cơ giáp trên chiến trường, linh kiện hạt nhân bên trong đều biến mất, năng lượng điện trường mạnh mẽ cho thấy, rất có thể là kết quả của tự bạo thú hạch... Bọn họ vẫn tin chắc hắn không chết, cảm thấy nếu hắn còn sống, liệu có phải tự bạo thú hạch sau đó bị người khống chế chăng?

Đọa thú hại người kia, không lẽ thực sự là Edgar?

"Chỉ xem video không thể khẳng định, nhưng Edgar sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy." Hoàng đế chính trực tráng niên của đế quốc Thú Nhân, nửa năm trước còn rất hăng hái, bây giờ lại hiện ra vẻ già nua.

Nhi tử xuất sắc đột nhiên có chuyện, đây đối với hắn là đả kích vô cùng lớn.

"Edgar thì không, nhưng nếu bị người ta khống chế, nếu bị tiêm dược vật thì sao?" Hoàng hậu nói.

Hai người nhìn nhau, rốt cục rơi vào trầm mặc.

Nếu thực sự là hài tử của bọn họ, bọn họ biết phải làm sao đây?

Vụ bê bối của hoàng thất ở thủ đô tinh càng lúc càng kịch liệt, trực thăng mang theo Edgar và Thư Thư rốt cục bay đến khu dân cư tại Thiêm tư tinh cầu.

Khu vực này thuộc bán cầu bắc, rừng rậm lúc trước bọn họ ở là bán cầu nam, hai đầu cách nhau vạn dặm, còn có một eo biển... Đám người Jesis tự dưng lại chạy nơi xa xôi như vậy để săn thú, coi như là một chuyện lạ kỳ.

Vừa xuống khỏi máy bay, Thư Thư đã thấy đủ các loại nhà cao tầng, còn có các sản phẩm công nghệ cao, thậm chí còn thấy có người đứng trên xe bay trên không.

Khoa học kỹ thuật phát triển đến vậy từ bao giờ thế? Thư Thư mơ hồ cảm thấy có cái gì không đúng lắm, nhưng chưa kịp nghĩ gì thêm, đám người Jesis đã đủ làm cho cậu không khỏi cảm thấy xa lạ, cuối cùng không tự chủ được chạy đến bên người Edgar.

"Rắn bự, nơi này lớn thật nha!" Thư Thư trầm trồ.

Edgar trầm mặc, hắn hiện tại không cách nào nói chuyện được, hơn nữa... Nơi này đối với hắn mà nói không tính là lớn, nếu nói ra, thủ đô tinh to hơn gấp trăm lần, đẹp hơn gấp trăm lần.

"Ta thấy hơi sợ." Thư Thư lại nói, giọng rất nhỏ, chỉ có Edgar nghe được, cũng chỉ có Edgar hiểu.

Edgar liền duỗi đuôi ra, vỗ vỗ vai Thư Thư.

Được trấn an, Thư Thư đột nhiên nhớ ra thứ đang vỗ mình chính là đuôi rắn... Hình như càng sợ hơn thì phải!

Thư Thư nhìn rắn bự đang dần tiến lại gần mình, lông trên người đều dựng đứng, đúng lúc đó, cậu nghe thấy một giọng nam phi thường ôn hòa: "Cậu chính là tiểu á thú nhân bọn họ nhặt được trong rừng?"

Người kia nói gì Thư Thư nghe không hiểu, nhưng bộ dáng người kia khiến cậu phi thường phi thường an tâm – người kia giống cậu, nửa người nửa động vật!

Đó là một nam tử thoạt nhìn chừng 30, không cuồn cuộn cơ bắp như đám Jesis, y có hơi gầy, nhìn rất nho nhã, nụ cười cũng lịch thiệp, khiến người ta không khỏi sinh hảo cảm trong lòng.

Đương nhiên, Thư Thư thích nhất là lỗ tai tròn tròn trên đầu y... Đây là tai báo thì phải? Trước mặt cậu là báo tinh?

"Ngươi cũng giống ta, tu luyện có vấn đề sao?" Thư Thư hỏi.

Thanh niên hình báo kia nghe không hiểu gì, nhưng đã nghe Jesis kể sơ qua tình hình, cũng không lấy làm lạ, ôn hòa cười với Thư Thư: " Xin chào, ta là Jones, một bác sĩ, để ta dẫn cậu đi kiểm tra nha?"

Jones vẫy tay với Thư Thư, Thư Thư đi theo vài bước, lại nhìn về phía đại xà.

Edgar liếc nhìn Jones, đuôi vỗ lên đất mấy lần.

"Hắn cũng có thể đi cùng." Jones nói với Thư Thư.

"Bác sĩ Jones, không được đâu, đây là một đọa thú đó!" Jesis lập tức phản đối, bác sĩ Jones dù có lợi hại tới đâu cũng chỉ là á thú nhân, nếu như bị đọa thú này thương tổn thì phải làm sao bây giờ?

"Ngươi cảm thấy ta ngay cả đọa thú cũng không đối phó được?" Bác sĩ Jones híp mắt nhìn Jesis.

"Không... Đương nhiên không phải..." Jesis đáp đứt quãng, lộ ra vẻ sợ sệt.

Báo tinh này thoạt nhìn rất lợi hại a! Thư Thư kính nể nhìn sang, đồng thời tự động viên mình, cậu tin tưởng mình nhất định cũng sẽ trở nên thật lợi hại, dù không thể như vậy, đồ đệ của cậu cũng nhất định sẽ trở nên lợi hại!

"Đi thôi." Bác sĩ Jones xoay người đi về phía trước.

Thư Thư có chút thấp thỏm đi theo.

"Mấy người Jesis tìm được một tiểu á thú nhân trong rừng đấy!"

"Thoạt nhìn thực đáng yêu! Cũng khéo léo nữa!"

"Ta muốn nói chuyện với tiểu á thú nhân ngay lập tức!"

...

Một đám thú nhân chen nhau ở gần đấy xì xào bàn tán, nhìn Thư Thư chảy nước miếng, rốt cục có người không nhịn được, đứng lên đi về phía Thư Thư.

Đó là một thú nhân vóc người cao lớn lạ thường, hắn mặc bộ đồ tác chiến bó sát, phô bày cơ thịt cường tráng, bước tới khí thế mười phần.

Thư Thư lần đầu tiên trong đời thấy một người cao to như vậy, nhìn đến sững sờ, giật mình nữa, đối mặt với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình xong, càng không nhịn co rúm, trốn sau 'báo tinh' – con yêu tinh này thoạt nhìn thật hung ác, có phải ghét mình không?

Sau đó, Thư Thư liền thấy một cảnh tượng hãi hùng.

'Báo tinh' ấn công tác trên tay một cái, cây châm liền bắn về phía kẻ cơ bắp kia, kẻ cơ bắp mắt nhằm nghiền, cuối cùng đổ ầm xuống đất, ngủ say như chết.

Ám khí lợi hại thật! Báo tinh cũng lợi hại luôn!

Thư Thư kính nể không thôi, á thú nhân tên Jones bị cậu cho là báo tinh cười, quét mắt một vòng nhìn các thú nhân rục rịch quanh đấy: "Á thú nhân này còn nhỏ, các ngươi tốt nhất đừng có tâm tư gì không nên có."

Thú nhân xung quanh nhớ tới thủ đoạn trước đó của bác sĩ Jones, nhất thời giật thon thót, không dám suy nghĩ nhiều, Jesis vốn muốn theo sau cũng đau khổ mà dừng bước.

Jones trực tiếp đưa Edgar và tiểu á thú nhân vào phòng y tế, biểu tình đột nhiên ngưng trọng: "Hoàng thái tử điện hạ, sao ngài lại xuất hiện ở đây? Rồi tại sao lại... biến thành đọa thú?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận