Hùng Thiên Đại Lục


Ta tặng em nụ hôn lên môi
Nụ hôn ngọt truyền hơi nhịp thở
Em ngây ngô tim đập từng hồi
Nụ hôn đầu cứ thế lãng trôi?
...
Hôm sau mọi người đi đến Bích lãng Hồ.
Đây là một hồ trên núi.

nhưng rộng hơn trăm dặm.
"Đúng là kì vĩ"
Hồ này khá sâu.

Càng xuống sâu càng có yêu thú mạnh mẽ.
Có cả Thất giai yêu thú.

tuy nhiên cả 20 năm nay chưa ai nhìn thấy.
Phía trên hồ có một loại giống như Rong nho nơi Việt Quốc
Tuy nhiên quả mọng nước, ăn vị khá ngon.

Nhưng gần đây thỉnh thoảng có đàn Yêu ngạc mò lên ăn trộm.
nên mỗi tháng đều có nhiệm vụ phát ra tiêu giết bớt bọn Yêu Ngạc.

Đúng ra lúc trước là nhiệm vụ cấp B, nhưng giờ được sửa về nhiệm vụ cấp A.

Do số Yêu Ngạc mấy hôm nay đặt biệt nhiều.
"Đến rồi, quang cảnh thật đẹp"
Nhìn một vùng rộng lớn, mát mẻ thoang thoảng hương sửa.

một vùng biển canh tác Rong Nho rộng lớn
"Ha.

Trồng trên biển mà có mùi sữa.

thơm quá." - Tiểu Minh hít lấy hít để.
"Này đến đây.

Thất sơn đội phải không.

lên thuyền số 2.

Chú ý là độ khó của nhiệm vụ được tăng lên.

Nếu xác định lên thuyền thì chấp nhận nhiệm vụ!"
Một vị quản lý nói.
Thì ra chuyến săn Kình Ngạc lần này là trên thuyền.

Có tất cả năm chiếc thuyền lớn, khoảng 33 mét, rộng chín mét thôi.
Nhóm Lạc Tinh được đưa lên chiếc thuyền số 2.
Cả đoàn người nhanh chóng ra khơi.
"Mọi người chú ý.

Ta phụ trách bảo vệ con thuyền số hai này.

Nhưng chỉ là bảo vệ thuyền thôi nhé, trừ trường hợp đặt biệt xuất hiện Hải Yêu cấp sáu mới tham gia công tác phòng hộ"Một vị Mệnh Môn Kì đại thành nói.
"Khoảng một canh giờ, mới đến vị trí Kình Ngư hay đi lên ăn trộm Nho Sữa.

trách nhiệm mọi người là săn giết nó.

Chú ý là đừng gây ảnh hưởng đến các luống Nho à.

nếu không sẽ bị trừ vào điểm tích lũy."
"Rõ thuyền trưởng."
Mọi người tranh thủ ăn uống lấy sức.

đây là thức ăn được phục vụ trên thuyền, có cả Nho Sữa.
"Đúng là ngon." - Lạc Tinh thưởng thức từng trái.

vừa ngậm vào miệng là nó nổ cái bóc.

rồi có hương sữa trào ra.

"Ngon.

phải chi được làm lạnh.

chắc phải mang vài chùm về cho các cô vợ."
Tuy nhiên, Khi nhìn lại bàn ăn thì không còn quả nho nào.
"Chắc phải hỏi mua thôi.

Haha.

thịt ít mà muỗi nhiều quá."
Tiểu Minh và Đoạn Minh hai con ăn hàng này dành nau chí chóe, nên một dĩa nho là không đủ chia.
"Chú ý.

đến điểm tập kết rồi."
Nhìn phía ngoài là một vòng tròn, kéo dài hàng chục dặm, bảo vệ luống Nho Sữa.

vòng tròn không biết làm bằng gì, mà nổi trên mặt nước.
"Mọi người xuống thuyền canh gác trong phạm vi 20 dặm.

nếu bị tấn công có thể quay lại thuyền.

trên này có trận pháp chống được lục giai yêu thú."
Thất Sơn đội đi xuống.
"khung cảnh xung quanh thật đẹp."
bên trong vòng tròn là lúc nhút những luống Nho Sữa trắng tròn.

phản chiếu ánh nắng rực rỡ.
bên ngoài là nước hồ xanh trong.

Tương phản rõ ràng.
"Mọi người tản ra, hai dặm một người.

có động tịnh thì báo." - Mỹ Lệ Trân chỉ thị
Lạc Tinh lập tức đi trước.
"Ái chà.

phải tìm vị trí thích hợp tiến hành thu hoạch lén." - Nhìn Nho Sữa trắng tròn mát mắt.

Lạc Tinh dự định phải hái ít về cho bốn bà vợ.
Đi tới một vùng không có ai.

Thấy một luống nho trái rất nhiều.

nhưng hình như chưa đủ tuổi.
"Đợi vài ngày nữa vậy." - Lạc Tinh định tìm nơi khác thì đúng lúc này có tiếng còi hiệu.
"Ài.

nhanh thế."
Lạc Tinh thi chuyển Lạc Lôi Bộ nhanh về phía còi hiệu.
"Là khu vực của Quy Hưng."
Nơi này xuất hiện 50 con Tứ Giai, xen lẫn tam giai.

thân hình Kình Ngạc này đặt biệt lạ.
Mình như cá Mập mà miệng như cá sấu.

đặt biệt hai vây trước lại có nhô ra năm ngón tay khiến chúng có thể cầm nắm leo trèo.

thân hình không lớn như Lạc Tinh tưởng.

chỉ khoảng hai mươi mét với con Tứ Giai.
Cầm Lạc Hoàng cung nhắm con Tứ Giai gần nhất.
"Bạo Tinh Tiễn."
1 mũi tên lao nhanh, cắm vào mang nó, xong nổ tung.
Con Kình Ngư bị nổ nát đầu từ bên trong nên quay ra chết tốt.

Bộ da nó dày cứng nhưng khe hở ở Mang cá thì lại hở.

Có lẽ nơi này là yếu điểm nhất trên cơ thể nó cùng với mắt.
"Ha dễ thế" - Lạc Tinh cứ thế.


trong một phút bắn 30 phát.

giết chết 20 con.

còn 10 con khác trọng thương rồi bị người khác trong nhóm giết chết.
"Ha.

đại ca lợi hại ghê." - Lúc này Đoạn Minh vừa tới chưa kịp trổ tài thì chiến sự đã sắp xong.
Lạc Tinh ngước mặt phết tóc.
"Ca không lợi hại thì ai lợi hại."
"Ái chà.

Toi 30 mũi tam tinh tiễn rồi, kiểu này không được." - Lạc Tinh nhìn lại số mũi tên mới đau lòng quá độ.
Nên không tham gia tấn công nữa.
Cuối cùng 20 con còn lại cũng bị chín người thay phiên giết sạch.
"Dễ dàng quá ta." - Mọi người cũng ngạc nhiên.
có 20 con tứ giai, hơn 30 tam giai.

230 điểm rồi
"Ha ha.

Cũng là Lạc đại ca lợi hại." - Đoạn Minh hô lớn sợ người khác không biết.
Cái này không ai phản đối.

một phút bắn 30 em.

Tốc độ khủng khiếp.
"Nè mọi người đang khen, mà mặt nhăn nhó vậy."
"Ta vừa đốt 30 mũi tam tinh tiễn đó.

một mũi giá hơn 10 Linh Ngọc.

Quan trọng số lượng có hạn."
"Cái gì."
"Sặc."
"Phá gia chi tử.

Sao cha mẹ huynh nuôi nổi huynh vậy." - Tiểu Minh nhìn Lạc Tinh như nhìn thú nuôi trong sở thú.
Lạc Tinh sờ mũi.
"Lần sao có lẽ dùng Xuyên tâm tiễn." - dù sao cũng lấy lại mũi tên nếu nó không may đâm trúng xương bị hủy, chứ Bạo Tinh Tiễn Thì Mũi tên bị nổ mất luôn.
"Nào! mọi người tản ra.

kẻo nơi khác bị tấn công." - Mỹ Lệ Trân lập tức ra lệnh.
Ba canh giờ sau.

có một tốp hơn trăm con.

có cả Ngũ giai Xuất hiện.
Lần này Lạc Tinh chỉ dùng xuyên tâm tiễn, hiệu ứng sát thương giảm mạnh.
hai mũi mới xử được một con.

số lượng lại nhiều hơn lần trước, nên Cả nhóm giết được hơn ba mươi con, thì đàn Kình Ngư đã trốn thoát.

Nhất là con Ngũ giai trước khi đi cũng kịp bứng một mớ Nho Sữa.
Do đặc tính ở nước.

Khi nó lặn sâu xuống, thì Lạc Tinh có bắn tên cũng không ăn thua, lực cản mạnh mà tên không cháy được nên sát thương giảm.

trong đội ngũ chỉ có Tiểu Minh là tấn công tầm xa.

còn lại tấn công phạm vi hẹp.
"Trời tối.

đàn cá không hoạt đông nữa mọi người nghĩ ngơi." - Mỹ Lệ Trân ra lệnh rút lui.
Do nhóm Kình Ngạc này ban đêm thị lực kém, nên không đi kiếm ăn.
Mọi người hôm nay có món cá nướng ăn kèm nho Sữa.

Tuy không có củi lữa, nhưng Lạc Tinh khống hỏa nướng trực tiếp.

cũng khá là ngon.

mọi người coi như có một bữa no.
Hôm sau.

chưa kịp tản ra canh gác.

đàn cá đã quay lại trả thù
Lần này 12 con ngũ Giai.

300 con tứ giai.
Lạc Tinh không còn tiếc của, tả xung hữu đột.

Bắn chết đương trường hai con ngũ giai hơn 40 con tứ giai.
Mỹ Lệ Trân cũng giết được hai con Ngũ giai.

Lê Hiệu bùng phát năng lượng giết một con Ngũ giai.
Những người còn lại ai cũng chiến đấu hăng hái.
nhưng do số lượng cá đông, nên Mọi người cũng bị thương nhẹ gần hết.
Một lúc sau đàn cả mới tản đi.
"Tình hình không ổn rồi quay về thuyền."
Mọi người về thuyền.

nghĩ ngơi một đêm.

Những người bị thương thì cho Tiểu Minh trị liệu.

hôm sau bắt đầu quay lại.

nhưng lần này đàn Kình Ngạc không xuất hiện nữa.
Đợi vài canh giờ, chỉ vài con tứ giai lạc đàn.
"Thôi ba ngày rồi về thuyền thôi."
Lúc chuẩn bị về thuyền thì có thông báo.

cách đó 30 dặm, có đàn Kình ngạc hơn 3000 con tấn công chiếc thuyền số 3.
Mọi người đi tham chiến sẽ được nhận thêm 100 điểm tích lũy.
"Chi viện thôi anh em." - Mỹ Lệ Trân ra lệnh.

Dù sao giúp người cũng là giúp mình.

Kình Ngạc là điểm tích lũy nha.
Sau nữa canh giờ tới nơi thì thấy cả mặt Sông nhuộm đỏ.

Xác cá chết đầy sông.

Kình Ngạc nhiều quá, nên có người giết được cũng không kịp lấy yêu ngọc.
"Chiến thôi."
Lạc Tinh nhắm con Ngũ giai cho một mũi Bạo tinh Tiễn.

Nó trúng tên vẫn không sau.
Tuy nhiên mũi thứ hai đã phá không bay đến, lần này mũi tên đâm mù mắt nó.
Con Kình Ngạc ngã ra đau đớn, định lặn trốn, thì bị một thanh niên cầm chiến phủ chém trúng.

sau đó thuận tay lấy luôn yêu Ngọc.
"Hừ.

dám hớt tay trên của ta" - Lạc Tinh tức giận.
"Không được rồi.

bắn tên có lợi nhưng lại không gom được yêu ngọc" - Lúc trước bắn, người chung đội gom nên không sao giờ thành ra làm lợi cho đội khác.
"Mũi tên tam Tinh ta còn chưa tới ba mươi mũi."
"Lạc Hoàng Kiếm."
Lạc Tinh cầm kiếm xông vào đám yêu Ngạc.
Tinh hoa lưỡng nghi kiếm pháp huy động.
Từng luồn Sáng lóe lên.

Lạc Tinh nhìn kỹ càng từng con Yêu Ngạc, ước lượng điểm yếu hại của nó.
Mỗi con Tứ giai chỉ chịu hai kiếm chém là chết.

Nhưng giai đoạn thu Yêu Ngọc lại hơi lâu, Lạc Tinh thu luôn cả con vào nhẫn trữ vật.
Lúc này bên lũ Kình Ngạc có một con Lục giai dài hơn 150 mét.

mỗi cú vẫy của nó là chiếc thuyền số ba như muốn vỡ nát.
Trận pháp phòng hộ giúp nó không bị làm sao, nhưng càng ngày càng bị đánh văng đi xa.
"Nó mạnh quá.

nếu mình không mở ra sức mạnh Mệnh Môn kì, thì đừng mong giết được.

Thôi tránh voi không xấu mặt nào." - Lạc Tinh tìm cách đi ra xa bỏ qua con Lục Giai.

Nào ngờ chưa kịp lui ra.

Thì Mỹ Lệ Trân đã bay lên, chắn con kình ngư Lục giai.
Do bay được, nên cô nàng không hề e sợ.

né đòn đánh con Đại Kình Ngư xong, Lập tức dùng Thiên thần vũ dực bay tới.

Sao đó là Loạn Kiếm Vũ Thức triển khai.

chém khắp nơi.

Con Lục Giai hầu như không theo kịp kiếm chiêu, bị thương khắp người.
Do con kình ngư da dày thịt béo.

Nên không bị thương chí mạng, mà chỉ làm nó tức giận thêm.
"Phập".

Nó há to cái miệng to lớn hơn cái nhà đâm tới.

Mỹ Lệ Trân linh động đôi cánh né thoát, sao đó linh hoạt biến ra từng hoa kiếm định đâm vào mắt nó.

Tuy nhiên Kiếm Chiêu Mạnh mẽ nhưng con Kình Ngạc lại càng thô bạo hơn.

Nó Nhắm chặt mắt chịu đòn tấn công rồi lập tứ há miệng ra, một luồng sóng nước được phun tới.
"Nguy." - Hai cánh Mỹ Lệ Trân kịp khép lại bảo hộ toàn thân, nhưng bị luồng nước bắn bay ra, cùng lúc cái đuôi Kình Ngạc Lục Giai quẩy tới.
"Tổ trưởng."
"Ầm"
Một bóng người bị xoẹt bay xuống biển.

có lẽ bị choáng, nên cô nàng chưa xử lý kịp, đã bị đánh xuyên xuống đáy nước hơn 60 trượng.
"Èo.

phải làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi."
Lạc Tinh nhảy theo hướng Mỹ Lệ Trân.
"Hi vọng sau khi cứu xong, nàng ta không lấy thân báo đáp, không thôi bốn bà vợ xé xác ta."
"Quy Tức công."
Lạc Tinh như rùa vào biển rộng.

lao nhanh theo Mỹ Lệ Trân.
Lúc này nàng ta bị phun nước trúng, sao đó lại bị đuôi to của con yêu Ngạc đánh mạnh, nên choáng nặng.

tuy hai cánh bảo vệ khiến cơ thể không hề bị thương nặng, nhưng nàng ta không thở được dưới nước, đầu óc đang mông lung.

không biết tự bế khí, thành ra uống vài ngụm nước, dẫn đến dưỡng khí cạn kiệt, đã bất tỉnh nhân sự.
"Này." - lay thử nhưng nàng ta không động đậy.
"Được rồi.

hi sinh nụ hôn vậy.

Cũng may cô nàng xinh đẹp không thôi lỗ chết." - Được lợi nhưng vẫn không quên cào nhào, sau đó Lạc Tinh nâng cổ Mỹ lệ Trân lên.

miệng áp tới đẩy đôi môi mọng nước của nàng, làm cho nó hé mở ra, sau đó truyền một luồng không khí vào.

có Quy tức công, Lạc Tinh có thể dự trữ nhiều dưỡng khí trong cơ thể, như một bình nén dưỡng khí nhân tạo, từng luồng khí truyền vào miệng Mỹ Lệ Trân.
2 phút sau bơi ra xa phạm vị chiến đấu.

Lạc Tinh dìu Mỹ lệ Trân lên bờ.

Nàng ta đã bất tỉnh, áo giáp phòng hộ là thần kỹ đã biến mất, chỉ còn một bộ quần áo lụa trắng che đậy, thêm lớp nước ướt, khiến toàn bộ cơ thể như ẩn như hiện.

Mái tóc bồng bền đã bết vào lưng vì ướt, làn da trắng như tuyết, lộ vẻ mong manh dễ vỡ, ba vòng cơ thể như hiện rõ.
"Mô Phật.

Sắc tức là không! Không tức là sắc"
Lạc Tinh đặt nàng lên một hòn đá.
Sau đó nhìn lại trận chiến, lúc này phía xa trận chiến còn tiếp diễn.
"Giờ sau đây 1000 điểm trước mắt.

Nếu giết con Lục Giai này thì tốt" - Lạc Tinh thầm nhủ.

thử quay lại xem còn cơ hội không.
Lạc Tinh chạy lại chiến trường.
Lúc này phía sau, Mỹ Lệ Trân cũng mở mắt.
"Hừ dám cướp nụ hôn đầu của ta rồi bỏ chạy.

Ta cho ngươi đẹp mặt!"
Thì ra ở dưới hồ, sau khi Lạc Tinh truyền vài hơi thở, Mỹ Lệ Trân đã tỉnh, nhưng đầu còn hơi choáng, lại không biết đối phương là ai, Lại ngại ngùng nên không phản kháng.
dù sau nàng cũng không thở dưới nước được, có tỉnh lại cũng phải chờ lên bờ.

Khi lên bờ Lạc Tinh quay đi, nàng mới dám mở mắt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui