Nơi biên giới, giặc thù vốn đông
Vẫn xông pha, vì nợ núi sông
Đây tiền tuyến, ta người chiến sĩ.
Giữ bình an, dòng dõi Lạc Hồng.
...
Mọi người về quân doanh, sau hai canh giờ nghỉ ngơi, thì được lệnh tập hợp.
Hứa Minh Đạt nói: "Hôm nay mọi ngưòi làm rất tốt.
Tuy nhiên phần thưởng chỉ có một."
Dừng một chút, vị Giáo Quan tiếp tục:
"Lần này Đại Kình Ma Ngạc bị chết do Lôi Điện oanh nát tim mà chết.
Nên xem như Lạc Tinh giết."
"Chúc mừng nha." - Triệu Tiểu Vy reo lên.
"Ha ha, may mắn thôi.
Ta nghĩ công lớn có lẽ là do phong nhận sắc bén của Hạ Tử Yến.
Da Kình Ngạc này vốn dĩ Nguyên Anh kỳ cũng khó công phá.
Nhưng lại bị phong nhận nàng len lỏi phá được.
Nên phải cảm ơn nàng rồi."
"Đúng! Cảm ơn Tử Yến nha, ha ha." - Mọi người cười nói.
Kệ, ai giết không quan trọng, quan trọng là tất cả hoàn thành nhiệm vụ.
"Tốt! Xem như mọi người tốt nghiệp.
Ngày mai, ta sẽ mang mọi người tới căn cứ."
"Hoan hô." - Mọi người ai cũng vui vẻ.
Ở nơi huấn luyện này cách biệt với thới giới bên ngoài nên khá nhàm chán.
Nhất là chính thức làm quân nhân sẽ có cơ hội thăng tiến hơn.
Cũng như có thể liên lạc với người nhà thông qua các bộ phận truyền tin của quân đội.
Có một bộ phận nhận thu, nhận các vật phẩm đi khắp nới.
Đương nhiên gởi cái gì cũng rất lâu mới nhận được.
Một, hai tháng là bình thường.
Hôm sau, phi hành khí chở 45 người tới Mê Linh, một trong 10 quân doanh lớn của Giao Châu.
Bao gồm Luy Lâu, An Định, Cẩu Lậu, Mê Linh, Khúc Dương, Bắc Đái, Kê Từ, Tây Vu, Long Biên và Chu Diên.
Tại Mê Linh Bộ, có hàng ngàn khu vực như Bích Đào Thôn.
Dẫn đến số lượng quân nhân mới trên hai Vạn người mỗi năm.
Khi Lạc Tinh tới một ngày, thì được đưa đi lãnh vũ khí.
Do trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng.
Thực tế đây là danh ngạch của Trung đội trưởng trong đợt huấn luyện, nhưng Hứa giáo Quan lấy ra khen thưởng.
Đồng nghĩa với Lạc Tinh trở thành Trung đội trưởng đội số Chín.
"Ài! định dấu tài sống lâu, mà thời thế đưa đẩy." - Lạc Tinh biết được mình thăng chức, cũng hơi bất ngờ.
"Thôi kệ, tìm linh khí hệ cung tiễn trước." - Cung Tiễn là vũ khí khó chế tạo nhất.
Cũng là khó huấn luyện nữa.
Dù sao nếu cung tiễn không có tầm bắn siêu xa, thì không có tác dụng nhiều.
Tuy nhiên chế tạo mũi tên đạt cấp độ Linh Khí đâu dễ dàng.
Nhưng bắn xa thu hồi cách nào? Một bộ cung tên nhiều lắm cũng chín mũi tên thôi.
Trong chiến đấu quân đội.
Một lần đánh nhau, trăm mũi tên cũng sẽ bị bắn sạch.
Nên Cung, Nỏ chỉ dành cho nhà giàu.
Trừ Khi Cung Nỏ đạt cấp độ Bảo Khí, khi đó mũi tên hoàn toàn chứa đựng được linh lực người khác truyền vào lâu, đủ cho mũi tên có sức mạnh không thua kém vũ khí khác.
Cũng như mũi tên có khả năng tự bay về.
Không cần đi nhặt như mũi tên cấp độ Linh Khí.
Khu Quân Nhu có rất nhiều vũ khí.
Lạc Tinh phải hoa mắt chóng mặt.
Thực tế thì Linh Khí sơ giai bằng với vũ khí Thất Tinh sơ giai của Hùng Thiên giới theo cảm quan về độ cứng và khả năng điều khiển của Lạc Tinh, chỉ là nó không tự hành bay về.
Nhưng sự thật thế nào thì chưa biết.
Đi một vòng tới Khu trưng bài cung nỏ.
Cung trong quân đội hình như chỉ có một chuẩn duy nhất.
Kiểu dáng dài, để tầm bắn xa.
Thân cung chắc chắn, dây cung cực kì bền dẻo.
Mỗi bộ cung có chín mũi tên.
Lạc Tinh định lấy đại một cây, bỗng nhiên nhìn kỹ lại, phía xa có một cây cung lạ.
Không giống chuẩn Quân đội.
Cầm cung lên Lạc Tinh xem xét.
"Thân cung làm bằng gỗ Trắc Diệp Vạn Năm.
Sao thế được?" - Là người tu luyện công pháp gia truyền, Vạn Mộc Phùng Xuân Quyết, cộng với mấy năm sưu tầm sách cổ đọc, Lạc Tinh hầu như nhận ra phần lớn Kỳ Mộc.
"Chẳng biết tên điên nào dùng gỗ quí như vậy chế cung tên, mà lại chỉ chế tạo ra linh khí trung cấp.
Lạc Tinh lập tức chọn lấy." - Tiếc là bộ cung này chỉ có bảy mũi tên, cũng làm bằng Trắc Diệp Vạn năm.
Tuy tất cả mất đi linh tính, là vật chết nhưng Lạc Tinh có thể uẩn dưỡng nó ra linh tính cũng như dựa vào đó lập trận pháp Mộc hệ.
"Ohm.
Sau ngươi chọn cung này.
Tầm bắn nó thấp hơn Thiết Huyết Cung chính qui đó."
"Bẩm thuộc hạ yêu thích đồ gỗ hơn." - Được rồi đi đi.
"Cảm ơn giáo quan."
Ba ngày ở Quân Doanh, Lạc Tinh chỉ ở trong trong phòng tu luyện Nguyên Anh.
Nơi này có trận pháp bảo mật cao, nên không lo sợ người khác biết bí mật của mình.
"Không ngờ chuyến này nhặt được bảo bối."
Với người khác, cây cung này không tốt bằng Thiết Huyết cung.
Nhưng với Lạc Tinh ngược lại, chỉ cần dùng Linh lực hệ mộc của mình uẩn dưỡng.
Nó sẽ ngày càng tiến bộ.
Thêm nữa một số thủ đoạn Vạn Mộc Phùng Xuân Thuật có thể thông qua cung hoặc mũi tên thi triển.
Ngày thứ năm.
Thì tất cả trung đội các nơi mới đã đến đông đủ.
Kèn lệnh kêu lên.
"Toàn bộ tập hợp." - Lạc Tinh nhanh chóng chạy ra.
Làm Trung Đội Trưởng phải có trách nhiệm kiểm tra đội ngủ.
Sau năm phút, hơn hai vạn người đã tập hợp xong.
"Tất cả nghe rõ đây.
Ta là Dương Thi Sách Tướng Quân.
Là Quân Đoàn trưởng Mê Linh Bộ.
Lần này 22500 quân nhân mới, được chiêu mộ vào Quân Đoàn."
"Các ngươi, lần này được trưng quân, chớ có đau buồn vì ly tán với người thân, với quê hương."
"Có Quốc thì mới có Gia.
Nước mất thì Nhà tan là chuyện đương nhiên.
Hiện tại, người Giao Châu chúng ta cũng chia năm xẻ bảy.
Người thì nhớ cội nguồn xưa, của dòng dõi Lạc Hồng hùng mạnh.
Kẻ lại muốn làm tay sai cho lũ giặc ngoại xâm, để cầu vinh hoa cầu trường sinh.
Dẫn đến mấy ngàn năm chiến loạn."
"Thù trong đã có, giặc ngoài còn chưa yên.
Hán Vũ Đế của Ung Châu vì muốn chiếm Giao Châu chúng ta, cũng đã cử Tô Lịch tới đây làm Tiết Độ Sứ."
"Chúng ta đang có nguy cơ bị đàn áp, bị bóc lộc.
Nếu lớp trai trẻ các ngươi không đứng ra gánh vác, thì ai đứng ra.
Ai dẹp thù trong? Ai chiến giặc ngoài?" - Giọng Dương Thi Sách vang rền, hai mươi dặm vẫn nghe rõ ràng, rành mạch.
"Cho nên, Ta muốn, các ngươi cầm chắc Thương mình.
Dùng máu, dùng linh hồn của mình, để đánh tan mọi kẻ thù.
Có thế, các ngươi mới có thể ngẩng cao đầu mà sống.
Có thế, chúng ta mới đạp bước lên tiên Lộ.
Tiến Nguyên Anh, xông Hóa Thần.
Các ngươi hiểu không?
"Hiểu."
"Các ngươi rõ không?"
"Rõ." - Hơn hai vạn thanh niên bị lời nói xúc động của Thi Sách Quân Đoàn Trưởng, khiến hùng tâm tráng trí dâng trào.
"Sau đây, sẽ phân ra đội ngũ.
Mọi người tuyệt đối im lặng."
"Rõ."
Một Loạt danh sách được đưa ra.
Cuối Cùng Lạc Tinh được phân về Đại Đội của một Nguyên Anh Sơ Kỳ, tên Bạch Hạc.
"Chạy qua, chạy lại thì dưới trướng con gái nữa...!Nhớ năm xưa dưới trướng Lê Bích Trân giờ lại lòi ra Bạch Hạc." - Hơi cảm thán rồi Lạc Tinh về phòng, với nhiều suy nghĩ đan xen:
"Tổ tiên của châu này họ Lạc.
Có dính dáng gì tới Lạc Hoàng mà lạc Tộc mình thờ phụng không?"
"Có khi nào Hùng Thiên giới chỉ là một giới mà Lạc Hoàng tạo ra để thu lấy tín ngưỡng lực."
"Mình còn quá nhỏ bé để biết!
Trước mắt, Ta phải mạnh lên mới được..."
Hôm sau, Bạch Hạc triệu tập Đại Đội của mình lên đường.
Gồm 20 Trung đội, trong đó có cả Trung đội của Lạc Tinh.
22 Phi hành Khí chuẩn quân đội, bay về phía Tây.
Đại bản doanh của Đại Đội là Phúc Yên trấn.
Nơi này phía xa là Biển ở gần là là rừng núi.
Thỉnh thoảng hơi nước từ biển bốc hơi lên triền núi thành từng tia sương khói, nên có tên là Phúc Yên.
Bay ba ngày thì mới tới nơi.
"Tập hợp."
"Giới thiệu mọi người, ta là Bạch Hạc thống lĩnh.
Quản lý chính ở Trấn Phúc Yên này.
Nhiệm vụ của quân đội chúng ta là bảo vệ tốt 100 Thôn Làng quanh đây.
Lần trưng quân này sẽ thay thế quân ngũ của 20 thôn.
Mỗi Trung đội sẽ có trách nhiệm tuần tra, bảo vệ một thôn trong năm năm, rồi thay thế bằng người mới.
Sau đây, theo thứ tự ta đọc mà điều động.
Trung đội Một bảo Vệ Thôn Yên Đài.
...
Trung đội Sáu bảo vệ Thôn Cẩm Vân
...
Trung đội Chín bảo vệ Thôn Tiên Đài
...
Trung đội 15 bảo vệ Thôn Trung Xuân
...
Trung đội 20 bảo vệ Thôn Vạn Phúc.
Nghe rõ chưa?"
"Rõ."
"Tốt! Theo ta đi tiếp nhận."
Sau đó là quá Trình chuyển giao quân đội.
Thường lính mới sẽ đến trấn giữ Thôn Làng trong năm năm, sao đó tùy tình hình quân công mà đưa lên vị trí cao hơn cũng như nguy hiểm hơn.
Dù sao, Kim Đan Kì chỉ như là lính tốt.
Nếu đem ra chiến trận thật sự không chịu nổi một kích.
Linh Khí Phi hành đưa 45 thành viên Trung đội Chín tới địa phận Thôn Tiên Đài.
Sau đó, nhóm quân đang trấn giữ, giao sổ sách lại, rồi lập tức rời đi.
Đội vừa rời đi gồm 40 thành viên Kết đan hậu kỳ và chỉ một số thành viên là Kết Đan Trung kỳ.
Có lẽ đây là lực lượng được trưng thu từ năm năm trước.
Sau đó Bạch Hạc cũng dẫn các trung đội khác đi.
Còn lại 45 người Lạc Tinh.
"Nào! nơi này là nhà của chúng ta khoảng năm năm.
Mọi ngưòi vào đi."
"Hoan hô về nhà mới, ta muốn đi tắm." - Các Thành viên nữ hưng phấn.
Dù sao thì hành quân đã lâu, nên không được thoải mái.
Lạc Tinh bắt đầu kiểm tra sổ sách.
Dù sao trên Tiên giới này không có cái gọi là quan văn làm thủ tục hành chính, toàn bộ do quân đội nắm giữ.
Thôn Tiên Đài này lịch sử 6000 năm.
Trong sổ sách ghi lại là do một người vượt Hóa Thần Kì Tu sĩ mở thôn đầu tiên, để làm nơi an hưởng tuổi già.
Hiện tai số người trong Thôn có khoảng 4000 người.
Trong đó có khoảng 30 Nguyên Anh Kì.
Còn lại là Kết Đan Kì..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...