Hùng Thiên Đại Lục


Luân hồi thêm một kiếp người
Trần duyên kiếp trước nay người trả không?
Nợ tình ai trả cho xong
Đời đời kiếp kiếp tình không bến bờ.
...
Không biết thời gian bao lâu...
Có thể một năm cũng có thể hơn ba năm.
Lần này Lạc Tinh cứ ngỡ mình sẽ thông qua Tiên giới giống như vào cánh cổng địa ngục.

Hay là thông qua một bí cảnh kiểu Thiên Vân Môn với nồng độ linh khí cao hơn thôi.
Nào ngờ, lại thông qua một phương pháp tiến nhập Tiên giới kì cục, mà trong mơ Lạc Tinh cũng không nghĩ tới.
Đó là Luân Hồi.
Làm lại cuộc đời một lần nữa.
Lạc Tinh thần thức nhập vào bụng một người phụ nữ, sau đó được sinh ra.

Lúc ba tháng tuổi, Lạc Tinh mới lấy lại được ý thức.
Sau sáu tháng tuổi, Lạc Tinh mới có thể tự đi lại và học nói tiếng người ở nơi này được...
Gia cảnh Lạc Tinh lần này là con của một chủ quán, chuyên bán rượu Hoa Đào.
Tuy nhiên, cha Lạc Tinh là ai thì không biết.
Chỉ thấy một một người mẹ gọi là Trần Thị, hình dáng khoảng ba mươi lăm tuổi, chăm sóc hằng ngày.
May mắn Lạc Tinh lần này được đặt tên Trần Lạc Tinh.

Giống tên ban đầu ở thế kỷ 21.
Lý do là Trần Thị trong một lần ra ngoài vào ban đêm, thì có một ánh sao rơi từ trên trời trúng bụng nàng.

Sau đó nàng có thai, rồi sinh ra Lạc Tinh.( Theo nghĩa ngôi sao Lạc của dòng họ Trần.)
"Tiểu Tinh ra đây chơi nào, nương mua cho con đồ chơi đẹp này."
Lạc Tinh chập chửng bước ra...
Trần Thị tay cầm một cái lục lạc màu xanh đỏ tím vàng sặc sỡ bốn màu.
"Tiểu Tinh ngoan...!Cho con này!"
"Đẹp quá!" - Lạc Tinh giả bộ vui vẻ.
"Nương, nương hứa cho con sách mà, sách ở đâu?"
"Trời! từ từ, khi nào con biết chữ rồi ta mang cho."
"Ha ha, Ta chưa thấy con nhà ai sáu tháng tuổi mà đòi đọc sách."
Đây là tỷ nuôi của Lạc Tinh gọi là Trần Tiểu Linh.
"Tỷ dạy ta đọc sách đi...!"
"Được rồi, để ta ẵm đệ đi ăn, rồi dạy đệ đọc sách sau."

Tiếp đến, cả ba người đi ăn.

Lạc Tinh được cho bát cơm riêng.

Phải nói là một loại thức ăn giống bắp hơn, hột tròn, to cỡ đầu đũa, màu vàng, trong đó được một số thịt xắc nhỏ cỡ hạt lựu, được hầm lâu nên khá mềm, thơm.
"Tiểu Tinh ăn mau chóng lớn nhé!"
"Dạ!"
"Hôm nay giao dịch thế nào."
"Cũng tốt thưa nương.

Tính hết chi phí cũng lời 120 linh thạch." - Trần Tiểu Linh cười nói.
"Tốt! Lấy ra bốn mươi linh thạch để cho con làm của hồi môn, bốn mươi cho Tiểu Tinh, còn lại để dành cho quán rượu."
"Dạ Nương, hay con lấy hai mươi Linh thạch thôi, còn hai mươi cho người dưỡng già."
"Khéo lo, Nương mày còn trẻ, cần dưỡng già sau!"
" Nương nói đúng, nương trẻ nhất nhà!" - Lạc Tinh ngọng nghịu nói theo.
"Ha ha, sáu tháng tuổi biết nịnh nương, nó thành đại yêu tinh rồi chứ Tiểu Tinh gì!" Trần Tiểu Linh cười nói.
" Ha ha!"
" Đệ ăn xong rồi muốn học chữ!"
" Được đợi chút, ông cụ non của tui."
Sau đó thêm ba tháng, Lạc Tinh đã thuộc hết mặt chữ của Tiên giới...
Đây là ngôn ngữ dùng chung, do tiên giới đã tồn tại hàng triệu năm, nên tất cả đã được thống nhất hết, cả tiền tệ lẫn chữ viết và ngôn ngữ...
Lạc Tinh chín tháng tuổi đã cao ngang hông Trần Tiểu Linh.
Sau ba tháng vòi vĩnh đòi đọc sách, cũng như mấy lần đòi hỏi thể loại sách lịch sự và tiên giới, thay vì sách thiếu nhi này nọ.

Thì cũng có được thành quả.
"Đây nè, ông cụ non...!" - Trần Tiểu Linh đưa mấy quyển sách mình có cho Lạc Tinh.
"Cảm ơn tỷ yêu...!Chuz...!"
Hôn má Tiểu Linh một cái, Lạc Tinh khệ nệ ôm quyển sách cao gần bằng mình về phòng.
Ba tháng sau, Lạc Tinh đọc được hơn 10 quyển sách dày cộm.
Do lúc sinh ra ở tiên giới, hầu như Linh thức Lạc Tinh bị khóa chặt, cả khả năng câu thông với Hùng Thiên Giới cũng không được.

Nên với trí tuệ một đứa hơn mười tháng tuổi là quá giỏi rồi...
Nhờ thông qua các quyển sách, mà Lạc Tinh cũng hiểu rõ hơn về Tiên giới.
Nơi này gọi là Bích Đào Thôn, thuộc một phần của Giao Châu một trong cửu Châu của Đại Tần Quốc.

Ban đầu Giao Châu là một vùng đất cách biệt có hệ thống quốc gia riêng, nhưng sau đó Thì Đại Tần Quốc chiếm đóng, Thống nhất cửu châu.

Tuy nhiên, sau đó chiến sự xảy ra liên miên, dẫn đến khắp nơi chư hầu cát cứ.


Dù sao Cửu Châu khá lớn, mỗi châu gần như một hệ thống quản lý riêng.

Việc đi lại giữa các Châu là vô cùng khó khăn.
Ở tiên giới này, tuổi thọ một người thường được 500 năm.

nếu thông qua tu tiên thì sẽ cao hơn nhiều, vài ngàn năm cũng bình thường.

Cấp bật tu luyện khá quen thuộc Có Kết Đan Kì, Nguyên Anh Kỳ, Hóa Thần Kỳ, Luyện Hư kỳ, Hợp Thể Kỳ, Độ Kiếp Kì...!Thông thường trẻ em sáu tuổi đã bắt đầu được dạy tu tiên.

Dù sao tu tiên là ảnh hưởng tới tuổi thọ mà.

Nên phải ưu tiên hàng đầu.
Nhất là Giao Châu hiện nay cũng không yên bình lắm.

Thường xuyên có chiến tranh.

Dù sao con người sống quá lâu thì sẽ ngày càng đông.

Tiên giới tuy rộng lớn nhưng cũng có giới hạn.

Không phải nơi nào linh khí cũng nhiều, tài nguyên cũng lớn.

Một định luật bất biến là nơi nào có con người nơi đó có mâu thuẫn.

Và giải quyết mâu thuẫn bằng chiến tranh là không tránh khỏi.
Vì vậy là Nam chỉ cần 20 tuổi sẽ được chiêu mộ đi tham gia chiến trường.

Phải phục vụ quân đội trăm năm, rồi muốn làm gì làm đi đâu thì đi.

Là nữ cũng chưa chắc thoát cảnh đi lính.

Quy định nếu nhà nào không có nam, thì nữ vẫn sẽ bị xung quân như thường.

Đương nhiên trong quân đội cũng là một môi trường giáo dục tốt.


Tài nguyên được phân phối phong phú.

Nên ít người nào từ giả từ quân ngũ.

Trừ khi bị trọng thương, hoặc không còn khả năng tu luyện lên tầng thứ cao hơn, nên đành về dưỡng già.
Năm Lạc Tinh ba tuổi, số sách Lạc Tinh đọc đã bằng cả căn phòng rồi.

Trần Tiểu Linh khá thương Lạc Tinh, nên mỗi tháng ra ngoài giao rượu lại mua về vài quyển.
Năm Lạc Tinh bốn tuổi, mỗi ngày đều sẽ tập tập một vài lần bài Việt Võ Đạo Quyền...
Năm Lạc Tinh năm tuổi, lại lén học Lạc Lôi Bộ.
Năm Lạc Tinh sáu tuổi, thì bắt đầu học Long Hổ Quyền một loại quyền pháp chỉ có vài chiêu, tập hợp Tinh Hoa của Việt Võ Đạo.

Lạc Tinh muốn học Tinh Hoa Lưỡng nghi kiếm nhưng không có kiếm đành phải học quyền Pháp trước.
Hiện tại, số sách Lạc Tinh đã đọc có thể nói chứa đầy bốn căn phòng.
"Tiểu Tinh, mai nhớ dậy sớm, theo nương đi kiểm tra năng khiếu nhé."
"Dạ nương."
"Cầu tổ tiên Trần Gia phù hộ, cho Tiểu Tinh nhà ta thiên phú được Lục Tinh trở lên."
" Nương khéo lo, Tiểu Tinh thông minh thế, ít gì cũng thất tinh."
"Thông minh hay không thì có liên quan tới thiên phú đâu, làm sao nương lại không lo chứ."
"Nương đừng lo, nhất tinh hay cửu tinh gì cũng không quan trọng.

Con của người sẽ có ngày đứng trên đỉnh tiên lộ thôi."
Trần Thị nhìn Lạc Tinh cười.

Đúng vậy, nó thông minh vậy.

Dù thiên phú không tốt cũng không sao hết...
Hôm sau, Lạc Tinh thức dậy thì Trần Thị đã chuẩn bị sẵn sàng...
Địa điểm trắc nghiệm thiên phú là một nơi cách xa gần ngàn dặm.

Trần Thị không biết thực lực gì.

Nhưng có lẽ là khá mạnh theo cảm giác Lạc Tinh...!Hai người dùng một loại như máy bay gọi là Phi hành khí bay đi...
Sau hai canh giờ mới tới nơi.

Ở đây có khoảng 600 người đợi sẵn...
"Tất cả chú ý, theo thứ tự đi lên.

Mỗi người chạm tay trên hòn đá trên bàn nếu hòn đá đổi màu gì, thì thiên phú sẽ phụ thuộc vào màu đó...!"
"Người thứ nhất.

" - Một cậu bé béo múp míp đi lên.

Tay đặt lên hòn đá nắm lại.

"Xoẹt...!" - Một lão giả nói.
Hòn đá từ một màu hỗn tạp, bỗng trở thành màu đỏ, sau đó ánh sáng chiếu gọi lên bốn ngôi sao.
"Hỏa hệ Tứ Tinh."
"Người thứ hai."
"Thủy Hệ Tam Tinh." - Viên Ngọc hiện màu trắng với ba ngôi sao.
"Người thứ ba."
" Thổ hệ Nhất Tinh." - Viên Ngọc màu vàng đất với một ngôi sao duy nhất.
......
"Người thứ 127."
"Thủy hệ Thất Tinh, tuyệt đỉnh thiên tài a." - đây là một cô bé dáng người thanh mảnh.

Có hai đồng tiền nhìn rất ưa nhìn...
"Ha Ha! con ta là nhất." - Một người đàn ông tự hào nói.
"Chúng Ta sẽ mang con ngươi vào trường dành cho con em thống lĩnh học.

Ngươi có nguyện ý không? Mỗi tháng chu cấp 50 linh thạch hạ phẩm."
"Đương nhiên nguyện ý, ha ha."
Sau đó buổi trắc thí tiếp diễn.
"Người thứ 218."
"Kim Hệ lục tinh, cũng là mầm tốt a!"
"Quá tốt rồi, giỏi lắm con trai..." Một vị phụ huynh tự hào.
"Người thứ 387" - Sau một hồi chờ đợi thì cũng tới phiên mình, Lạc Tinh lập tức đi lên.
"Xoẹt!" - Viên đá chợt lóe lên màu vàng đất, sau đó về màu xanh, qua màu đỏ rồi màu hoàng kim, tiếp đó tới màu trắng...!Tưởng như dừng lại, thì nó lại biến thành màu Tím.

Tiếp theo năm ngôi sao hiện ra
"Hệ Vô Danh, đạt ngũ tinh."
"Ohm.

Vô Danh là hệ gì..." - Lạc Tinh cũng không biết.
Lạc Tinh đi xuống thần nghĩ: "Hay do kiếp trước mình hệ Vô."
Trần Thị trong lòng không biết sao.

Lúc con mình lên nàng rất hồi hợp.

Dù sao trước Lạc Tinh có rất nhiều người chỉ được nhất tinh.
"Tốt lắm con trai.

Tuy không xuất xắc, nhưng ngũ tinh cũng quá tốt rồi."
"Vâng! Nương!"
"Thôi về nào con trai!"
Phía sau còn mấy người trắc thí tiếp theo.
Trần Thị dẫn Lạc Tinh rẽ đám đông ra về trước..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui