Hùng Bá Thiên Hạ

Trên vùng đồng bằng rộng rãi xung quanh thành Doran, nơi nào cũng có thể thấy những đống đổ nát và dân thường bị tàn sát sau khi bị lửa thiêu rụi, mùi cháy khét lan tỏa trong không khí.

Chết chóc, hỏa hoạn, tuyệt vọng là quy luật tuần hoàn trên mảnh đất này.

Đám người Trâu Lượng trên đường đi cứu giúp không ít người tộc Thú bị phá hủy nhà cửa, dần dần đội ngũ đã lên tới gần ba trăm người.

Nhưng điều này khiến bọn họ càng thêm nguy hiểm bởi vì đội ngũ này đều là những người dân già yếu, phụ nữ và trẻ em, đã làm chậm tốc độ của Arthur bọn họ lại làm tăng thêm mối nguy hiểm bị tấn công.

Không biết có phải do may mắn hay không mà trên đường ngoại trừ đụng phải vài đội kị binh nhỏ mười mấy người của Man tộc đi trinh sát thì không hề gặp phải kẻ địch số lượng lớn.

Sau khi giết sạch một tiểu đội kị binh của Man tộc đến gần, những kị binh Man tộc khác không dám đụng tới những tế ti dũng mãnh này nữa mà chỉ đứng ở đằng xa quan sát.

Lúc trời hoàn toàn sáng, bọn Trâu Lượng cuối cùng đã đến được thành Doran, những kị binh trinh sát như âm hồn theo sau thấy không còn cơ hội mới lặng lẽ rút đi.

Chân trời tờ mờ sáng.

Mặt trời đỏ rực từ từ nhô lên.

Lúc này, có thể được thấy bầu không khí căng thẳng bên ngoài thành Doran. Dạo này Man tộc giết chóc điên cuồng gấp mười lần trước kia, làm cho cả khu vực dường như biến thành địa ngục.

Người đợi vào thành vây chặt bên ngoài thành. Bọn họ đều là dân thường bị Man tộc phá hủy nhà cửa ruộng vườn muốn vào thành Doran lánh nạn nhưng không nộp được khoản thuế vào thành quá cao nên không được vào. Đây chính là thủ đoạn kiếm tiền của quan cầm quyền đại nhân.


Đồng thời cũng để tránh loạn dân vào thành phá rối trật tự, có lẽ còn có ý đề phòng Man tộc trà trộn vào thành. Dẫu sao mấy năm nay lúc người Man tộc quấy nhiễu quan cầm quyền đều làm như vậy. Những nạn dân không còn lối thoát hoặc là trốn vào núi, hoặc là tự sinh tự diệt.

Bằng thân phận đặc sứ của Trâu Lượng tất nhiên có thể vào thành không trở ngại. Nhưng khi hắn nhìn thấy vô số những dân thường bị thương vừa đói vừa mệt đang rên rỉ bị ngăn lại trước cổng thành trong khi cách một cánh cửa, những người buôn bán và quý tộc trong thành ăn sung mặc sướng ngồi ngông nghênh trong xe ngựa, trong mắt Trâu thần côn bắn ra một tia sáng lạnh lẽo.

"Đặc sứ của cấp trên tới rồi à?" Aaron thoải mái nằm trên ghế dựa, hai bên có hầu gái đứng quạt, còn có một hầu gái múc từng muỗng dưa hấu ướp lạnh cho vào miệng hắn.

Lúc nghe thuộc hạ bẩm báo, hai quai hàm béo ú trơn láng của Aaron động đậy, có chút không vui hừ một tiếng: "Tên đó đến nhanh thật".

Trước kia cấp trên cũng không phải chưa từng cử người tới, nói là tới kiểm tra nhưng thực ra đều tới chỉ để kiếm chút lợi lộc.

Vùng Doran chiến loạn liên miên, ai dám chọc mũi thò mồm vào?

Aaron tuy yêu tiền nhưng vẫn hiểu gặp chuyện này nên thu xếp chút.

Nhưng những năm nay cũng có một hai vị không thức thời, đưa tiền không lấy mà lại hoa tay múa chân, kết quả tất nhiên là ra khỏi thành gặp phải "Man tộc" cướp bóc, hi sinh vì nhiệm vụ. Dẫu sao chỉ cần dùng tiền để lập mối quan hệ tốt với cấp trên là được, cuối cùng cũng sống chết mặc bây. Tên đến lần này không biết là loại người nào, chẳng qua đã bị cấp trên cử tới vùng Doran chim không thèm ỉa này nhất định là không vừa mắt cấp trên, sẽ không thể có điểm tựa vững chắc nào.

Hừm, tốt nhất nên biết điều chút, đừng làm phiền bố mày.

Lúc Aaron đang suy nghĩ bỗng nghe thấy thuộc hạ quỳ trong phòng cẩn thận từng li từng tí nói: "Quan chấp chính, vị đó….. vị đặc sứ đó không vội vào thành mà cho người chiếm lấy cổng thành … cho toàn bộ dân thường vào thành…"

Sau mấy giây yên lặng, Aaron đột nhiên phẫn nộ gào lên: "Con bà nó!", đưa chân đá ngã hầu gái bên cạnh, hắn thở gấp hổn hển khó khăn đứng dậy.


"Muốn ra oai phủ đầu bố mày à? Mẹ kiếp!" Quan cầm quyền béo ú đứng dậy, nếp thịt trên thân giống như những cơn sóng đang rung rinh. Sắc mặt giận dữ đến biến thành màu tím.

Ngực ông ta nhấp nhô lên xuống, cuống họng hét lên: "Người đâu, chuẩn bị xe, bổn quan phải đi gặp hắn!", một chiếc xe ngựa lộng lẫy xa xỉ từ trong phủ chạy ra, đồng thời một con ngựa theo hướng Thần Miếu chạy đi.

Đội trưởng đội bảo vệ thành, Conn có phần nghi ngờ không chắc nhìn đoàn tế ti trước mắt.

Con mẹ nó, những năm gần đây thành Doran là thiên hạ của quan chấp chính Aaron, cho dù quan trên đến cũng không dám hung hăng, tên trước mắt là người ngu ngốc hay dũng cảm đây?

Trước thành Doran, mấy chục Chiến Ca Tế Ti thêm vào Trâu Lượng và đám người Emma, Lộ Dao, Ernest, Bath, Khoa Trì, Randy, Sofi, Tân Đạt dùng danh nghĩa của đặc sứ đuổi đi những tên lính bảo vệ thành đang ngang ngược ngăn cản dân chúng, để cho Chiến Ca Tế Ti Đoàn thế chỗ của lính vệ thành.

Arthur không phải lên cơn sốt mù quáng thả dân thường vào thành mà để số ít tế tư ở trước cổng duy trì trật tự, bọn Randy đưa Lulu và mấy dân thường cứu được vào trong thành sau khi dò hỏi và xác nhận thân phận.

Dân thường sau khi vào thành cũng không làm loạn ầm ĩ mà được những tế tư khác tập trung lại hỏi thăm tên thôn làng, đưa những người có quan hệ thân thuộc tập trung cùng nhau, sau đó sắp xếp mọi người theo gia đình.

Ngăn cản người dân ở ngoài thành khẳng định là không đúng nhưng cho bọn họ vào thành cũng cần có kỹ năng, không thể làm ảnh hưởng đến trật tự trong thành, cũng không thể để mặc người dân chạy loạn mà phải sắp xếp thống nhất mới có thể đảm bảo an toàn cho mọi người, cũng tiện lợi cho các tế ti của Thần Miếu cứu chữa.

Người có họ hàng thân thích sau khi xác nhận thân phận có thể nương tựa lẫn nhau. Phần lớn không có gì đáng trách, Trâu Lượng cử người trước tiên đưa bọn họ đến quảng trường thành Doran tập trung sắp xếp, sau đó Thần Miếu sẽ cung cấp lều bạt. Tất nhiên cũng cảnh cáo trước những nạn dân này phải nghe lời quản lí, trong lúc chiến loạn này bất cứ hành vi làm rối loạn trật tự nào cũng bị trừng phạt nghiêm khắc.

Nhưng chỉ cần bọn họ tuân thủ sự sắp xếp của đặc sứ và các thuộc hạ là những tế ti thực tập sẽ được đối xử bình đẳng, sẽ không có bất cứ ai dám ức hiếp bọn họ.


Một vài nạn dân ngoài thành vốn hết sức nghi ngờ vị đặc sứ đột nhiên chui ra này nhưng có đám thôn dân đã cứu hôm qua làm gương, nhất là Lulu và Balen đứng ra giải thích thân phận của đặc sứ Arthur, còn có sự giúp đỡ của bọn họ. Nạn nhân vốn có phần nôn nóng dần dần ổn định lại.

Phần lớn người chạy tới đây cũng là do hết cách, muốn tìm kiếm sự bảo vệ. Đã có vị đặc sứ đáng tin cậy này vậy thì cứ thành thực mà nghe ông ta sắp xếp.

Những chi tiết này Trâu thần côn tuy chưa từng làm chính trị nhưng ở Thần Miếu lâu như thế nên cũng bị ảnh hưởng. Còn có một ít kinh nghiệm của kiếp trước nên làm cũng không khó.

Khoảng mười hai tên lính bảo vệ thành vốn phụ trách gác cổng đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt đều rất khó coi, bị một đám tế ti chả biết từ đâu tới cướp mất chén cơm nên rất ư khó chịu.

Ánh mắt mọi người đều đặt trên người đội trưởng Conn. Bọn họ chỉ là mấy tên lính quèn, không dám chống đối đội tế ti của vị tự xưng là đặc sứ của cấp trên. Đội trưởng là thân tín của Aaron đại nhân, có lẽ có thể đứng ra nói chuyện chứ nhỉ?

Bị ánh mắt của thuộc hạ đâm vào, Conn ho một tiếng, ưỡn ngực bước tới vị tế ti gần nhất.

"Vị tế ti này, việc thủ thành luôn do đội vệ thành chúng ta phụ trách, các anh từ đâu đến?"

Conn bình thường cũng hung hăng ngang ngược, nghĩ mình có quan chấp chính Aaron làm chỗ dựa nên mấy năm nay, những vị đặc sứ của cấp trên đều không dám quá láo xược. Những vị dám láo xược đều bị Man tộc "cướp bóc", đến giờ xác vẫn chưa tìm thấy.

Khí thế đã dâng lên, Conn tìm tới thuộc hạ của Ruman trong Chiến Ca Tế Ti Đoàn là Barbara thuộc tộc Fox có vẻ dễ ức hiếp hơn cả. Bị Conn lớn giọng chất vấn, Barbara lanh lợi lâp tức đoán được vị quan vệ thành này muốn kiếm chuyện nên khinh thường nhếch miệng quay đầu hét: "Đội trưởng Ruman!"

"Chuyện gì?" Ruman khó chịu sải bước tới, áo bào của tế ti phanh ngực lộ ra cơ ngực nở nang.

Loại chuyện chính trị này không hợp với tính cách của Ruman, hắn tuy có lòng muốn giúp nhưng không có kiên nhẫn, nhất là nhìn thấy đám lính vệ thành lén lén lút lút không có ý tốt kia, nếu không phải lão đại Arthur chưa ra lệnh, Ruman thì đã sớm xông đến đánh bọn này một trận.

Bị Barbara gọi, lại nhìn thấy một tên dường như là quan vệ thành có vẻ muốn kiếm chuyện đứng đó, Ruman chợt cảm thấy vui mừng.

"Ý mày sao?" Vừa mở miệng, Ruman mặt mày thô lỗ bắn nước miếng đầy mặt Conn làm Conn giận đến mức muốn nhảy lên. Nhưng nhìn lại thân hình to lớn của Ruman, Conn vẫn miễn cưỡng đè nén được cơn giận: Lão tử không muốn kiếm chuyện với một thằng thổ dân, mẹ nó, tên này có chỗ nào giống với tế ti?


"Đặc sứ ở đâu? Ta có chuyện muốn nói với đặc sứ." Đôi mắt Conn đảo qua đảo lại đám người, lúc nhìn thấy Trâu Lượng âm thầm cảm thấy khí thế của hắn không giống mọi người, dường như là người đứng đầu.

Ngay lúc hắn nghĩ bỏ qua Ruman để đi chất vấn Trâu Lượng, bất ngờ cánh tay to lớn của Ruman nắm lấy cổ áo hắn không khách khí kéo đi.

"Này, lính vệ thành đứng một bên là được rồi, nơi này không cần các ngươi". Ruman vẻ mặt hung ác cười dữ tợn. Trước khi gặp được tế ti Arthur, hắn là một tên côn đồ nghĩ rằng nắm đấm lớn là trên hết. Đến khi gia nhập Chiến Ca Tế Ti Đoàn mới hiểu được cái gì là quang vinh, cái gì là trách nhiệm của người đàn ông.

Hiện giờ những tên vệ thành này không những không bảo vệ dân chúng còn ức hiếp đuổi đi, trong lòng Ruman xem thường bọn này.

"Đồ khốn, ta không phải lính vệ thành, ta là đội trưởng của chúng! Đội trưởng! Bỏ ta ra, bố mày muốn gặp thủ lĩnh của bọn mày!", Conn nóng nảy, đường đường là đội trưởng đội bảo vệ thành lại bị người khác tóm cổ như xách một con gà con. Bị thuộc hạ nhìn thấy, mặt mũi của mình biết đặt ở đâu?

Hai tay liều mạng lôi kéo muốn thoát khỏi cánh tay của Ruman nào ngờ tế ti của tộc Bear giống như biến thành trâu điên, sức mạnh đó ngay cả trình độ như Conn cũng không lay động nổi, gấp đến độ gân xanh nổi cả trên mặt.

"Không thả thì sao? Một đám chó đẻ chỉ có thể ra oai với người dân, có ngon thì đi giết Man tộc kìa!" Barbara ở bên cạnh khinh bỉ nói. Ruman gật đầu, vẻ mặt như muốn nói: "Ngươi nói đúng trọng tâm đó."

"Mẹ kiếp! Là mày ép tao!" Trong mắt Conn lóe lên một tia ác độc, mấy năm nay thuộc hạ của Aaron chính là hoàng đế của thành Doran. Dù là những quý tộc trong thành cũng đều nể mặt Conn vài phần, có khi nào bị người khác làm mất mặt như thế này?

Sát cơ trong lòng vừa nổi lên, tay phải không tiếp tục lôi kéo cánh tay to lớn của Ruman mà nhanh chóng rút thanh đao bên hông.

Giết người, Conn chẳng phải không dám. tại TruyenFull.vn

Ba năm trước có một tên cấp trên đến, lúc chưa ra khỏi thành Aaron đại nhân đã ra lệnh, Conn tự mình mang theo mấy mươi anh em đáng tin đi giết chết toàn bộ tên đó và mười người đi theo. Thần không biết quỷ không hay, cuối cùng còn được Aaron đại nhân ban thưởng.

Tình tình trước mắt tuy không tiện giết người công khai nhưng chém đứt cánh tay của tên tế tư thực tập này, ai dám ở trong một mẫu ba phân đất của thành Doran nói nhiều?!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui