Hùng Bá Thiên Hạ

Bỏ qua vẻ đường hoàng bề ngoài thì bên trong có hai ý chính: Một là, đến cùng là chú trọng năng lực và cống hiến hay là phải dùng giáo điều ngoan cố để ràng buộc tài năng trẻ; Hai là, sở dĩ hệ thống Quan cầm quyền phát triển nhanh như thế chính là vì bọn họ thu hút nhân tài không hạn chế cách thức.

Chỉ có điều lý lẽ là lý lẽ, mỗi người ở đây đều rõ ràng hiện thực vẫn là hiện thực. Loại chuyện tốt này xuất hiện trên người mình thì được nhưng trên người kẻ khác thì đừng nói nhiều.

Khóe miệng Novic tỉnh Thần Quang hơi giật giật, có vẻ rất khó trả lời. Từ việc Arthur có thể thăng cấp hay không, đề tài này đã mở rộng đến thái độ của Thần miếu hiện nay đối với tài năng trẻ, rồi lại còn liên quan đến cái nhìn đại cục, đây là chuyện còn ở cấp độ cao hơn nữa. Nếu như còn bám mãi vào việc Arthur chưa đến niên hạn thăng cấp thì không khỏi quá nhỏ nhen, rơi vào tiểu thừa. Ngược lại còn làm cho cục diện phe mình xấu đi. Text được lấy tại

Có điều chuyện này là vấn đề Giáo hoàng mới có thể quyết định, không phải thứ một Đại chủ tế có thể đề xuất.

Novic nhìn qua mấy người bên người mình rồi ngồi xuống.

Đây chẳng qua chỉ là bắt đầu. Ngoài dự đoán của mọi người, Novic vừa ngồi xuống Đại chủ tế McCain tỉnh Thần Chiếu đã đứng lên. Đã nhiều năm làm Đại chủ tế, vị này cũng là một người có tiếng nói, tiếng tăm tại mấy tỉnh nam bộ không nhỏ. Trước kia hắn cũng đã làm ra không ít thành tích, có điều mấy năm gần đây không còn được hăng hái như trước nữa.

"Lời Đại chủ tế Andrew nói làm chúng ta tỉnh ngộ. Bảo thủ quả thật không tốt, điểm này bản thân ta cũng tán thành. Có điều chúng ta muốn biết rõ hơn về những cống hiến của Arthur để xem xem có đáng ủng hộ đề nghị này hay không".

Đại chủ tế tộc Eagle McCain gần năm mươi tuổi dùng ánh mắt tỉnh táo nhìn khắp toàn trường, khi nhìn đến Shaman Hanstar tỉnh Thần Quang, cũng là cấp trên trực tiếp của mình thì hắn hơi dừng lại một chút. Trong ánh mắt Hanstar hắn nhận thấy vẻ tán thưởng và khuyến khích.

"Ha ha, từ khi gia nhập Thần miếu tới nay tế ti kiến tập Arthur đã sáng tạo nhánh điêu khắc thần hệ Jerusamer trên phương diện điêu khắc linh hồn, bao gồm phương pháp điêu khắc kép, lá chắn tròn cỡ nhỏ của sát thủ cùng với thuật khảm nạm có cống hiến cực lớn đối với Giáo đình gần đây, làm cho Thần miếu chúng ta nở mày nở mặt. Giáo hoàng đã tự mình ban tặng thánh lệnh cho cậu ấy. Ta nghĩ mọi người đều rất rõ ràng điều này". Subaru đã đích thân mở miệng, lúc này hắn đã quyết định tự mình trả lời, "Trong phương diện chiến ca, cậu ấy đã sáng tạo ra các bài chiến ca mới mà nổi bật là chiến ca chữa trị. Cậu ấy là thiên tài chiến ca hiếm thấy. Do biểu hiện ưu tú trên nhiều phương diện, cầu ấy đã nhận được huân chương thần thú vinh quang và huân chương thánh chiến bụi gai vàng. Đúng, cậu ấy rất trẻ tuổi, nhưng bây giờ Thần miếu chúng ta đang cần người tuổi trẻ như vậy phát huy tinh thần dám nghĩ dám làm của họ. Còn phương diện tín ngưỡng, ta nghĩ chỉ một tín đồ thật sự thành kính mới nhận được ân sủng của Thần thú như thế!"

Lời nói của Subaru tương đối có sức sát thương. Rất nhiều chuyện mọi người đều biết nhưng do đại nhân Shaman chính miệng nói ra lại vẫn có cảm giác chấn động.

Nhìn chung trong hai phương diện này thì bốn tỉnh lớn, thậm chí cả đế quốc đều không có ai có thể so với hắn. Thành công sử dụng thuật khảm nạm làm tan rã liên minh Công hội điêu khắc sư và hệ thống Quan cầm quyền, đây cũng là điểm nóng của phe Thần miếu gần đây. Thông qua lần trao đổi này Thần miếu đã giành lại được quyền thu thuế. Không thể không nói, đây là một lần thắng lợi hiếm thấy trong vòng vài chục năm gần đây.


Có điều tựa hồ bây giờ công lao lại được quy kết cho người trẻ tuổi này.

Nếu tính riêng đến công lao đóng góp thì đừng nói trở thành một tế ti mà coi như là thành Đại chủ tế cũng có thừa. Nói trắng ra, cái gọi là tập tục này có thể không đáng một đồng nhưng cũng có thể là vô giá.

Hơn nữa cho dù bốn tỉnh phía nam đệ trình lên Giáo đình xem xét cũng không nhất định có thể được phê chuẩn.

Thời gian tiếp theo là lúc các Đại chủ tế bốn tỉnh tung luận điểm, tìm luận cứ, dẫn luận chứng, đánh võ mồm quyết liệt.

Tâm tính của Subaru lại dần dần buông lỏng, thông qua lời nói của các Đại chủ tế thủ hạ có thể nhận ra ý của Shaman hai tỉnh Thần Chiếu và Thần Quang.

Hại người không lợi mình thì cần gì phải làm.

Cho nên nói thẳng, bây giờ bọn họ đang nâng giá. Dựa vào loại thủ đoạn kiểu ngoại giao này để tung các loại hỏa mù nhằm chèn ép đối phương và đạt được lợi ích lớn nhất.

Trao đổi lợi ích cũng không khác buôn bán là mấy. Họ biết bây giờ Subaru cần cái này nên phải hét giá thật tàn nhẫn. Hô giá càng cao thì cuối cùng mới nhận được càng nhiều.

Có điều có thể nói quá trình này tương đối vất vả, nhưng những người có thể ngồi ở đây đều là người dày dạn kinh nghiệm, đặc biệt là tứ đại Shaman thì định lực lại càng khỏi phải nói. Không vội không gấp, lão thần tự tại, bình tĩnh vô cùng.

Mấy tiếng qua đi, cuối cùng do Hồng y đại chủ tế phương ba tỉnh Thần Diệu, tỉnh Thần Quang và tỉnh Thần Chiếu ra mặt để chốt lại điều kiện.

Hồng y đại chủ tế tỉnh Thần Quang đứng lên nói: "Cảm ơn ánh sáng của Thần thú đã ban tín ngưỡng và vinh quang cho chúng ta, là tỉnh anh em, dưới áp lực ảnh hưởng của Công hội điêu khắc, chúng ta có rất nhiều phương diện cần hợp tác. Thần Quang và Thần Diệu cần trao đổi nhiều hơn".


Lời không cần phải nói quá rõ ràng để tránh hình tượng quá khó coi. Chỉ cần thoáng nhắc tới như vậy là trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

Ý tứ này của tỉnh Thần Quang là muốn học phương pháp điêu khắc kép và thuật khảm nạm Thần Diệu mới đưa ra. Mặc dù con cáo già Subaru này đã giao những thuật điêu khắc này cho Giáo hoàng nên sau một thời gian nữa các tỉnh còn lại cũng có thể học được, nhưng điều này sao có thể so với việc trực tiếp phái người tới Jerusamer "trao đổi"? Một số tinh hoa của kỹ thuật phải tận mắt nhìn thấy mới có thể nắm giữ được.

Subaru hơi nheo mắt, con sư tử Hanstar này quả nhiên không phải dạng vừa. Hắn cho rằng lần tuyển chọn này tỉnh hắn thất bại là do thua thiệt về trang bị sao?

Nhìn thấy Subaru hơi gật đầu, Đại chủ tế thành Krone thản nhiên đứng lên. Hắn cũng là Hồng y đại chủ tế duy nhất của tỉnh Thần Diệu tham gia hội nghị này: O'Veran.

"Thần thú vinh quang, chúng ta sẵn sàng cùng tỉnh anh em trao đổi để cùng nhau tiến bộ".

Trong loại vấn đề đối ngoại này thì ngay cả O'Veran hơi khó chịu vì bị Jerusamer chiếm hết ưu thế cũng sẽ không có bất cứ biểu thị nào. Cùng chống kẻ thù bên ngoài là quy tắc của thể chế cấp tỉnh.

Hồng y đại chủ tế tỉnh Thần Quang hài lòng ngồi xuống. Ánh mắt Shaman Hanstar cũng lộ vẻ hài lòng. Đương nhiên điều kiện không chỉ có điểm này mà còn có một số chi tiết nhỏ. Có điều đòi hỏi chính yếu đã được đáp ứng thì những tiểu tiết này sẽ đàm phán dễ hơn nhiều.

Vấn đề bên phía tỉnh Thần Quang đã giải quyết, Hồng y đại chủ tế tỉnh Thần Chiếu cũng run rẩy đứng lên. Hồng y đại chủ tế tộc Cat trên bảy mươi tuổi Gucci có vẻ mặt chất đầy tang thương, nhìn còn già nua hơn cả thượng cấp của hắn - Shaman Prussia.

Có điều gã này cũng tuyệt đối là loại người già thành tinh, nói chuyện cũng không để lại bất cứ sơ hở nào.

"Thần thú vinh quang. Tỉnh Thần Chiếu cực kì hy vọng tỉnh Thần Diệu anh em có thể mang đến phúc âm của Thần thú, mang âm thanh tín ngưỡng thần ban cho chúng ta tới nhắn nhủ cho nhiều tín đồ hơn".


Cái này còn tàn nhẫn hơn!

Ý hắn chính là nhằm vào chiến ca đang cực hot của tỉnh Thần Diệu gần đây. Hơn nữa còn có ý hy vọng Thần Diệu phái người đến truyền lại "âm thanh tín ngưỡng", ám chỉ chính là Arthur và Lộ Dao.

Dù thế nào thì hai bảo bối này cũng không thể đưa tới tỉnh Thần Chiếu. Muốn học? Chính mình phái người đến còn được.

Song phương lại dây dưa một hồi lâu về vấn đề này, cuối cùng vẫn quyết định người của tỉnh Thần Chiếu đến Jerusamer "trao đổi", đồng thời không lâu sau tỉnh Thần Diệu cũng sẽ phái tế ti chiến ca tới thăm đáp lễ.

Người của tỉnh Thần Chiếu cũng coi như đã xử lý xong. Bây giờ vấn đề lớn nhất còn lại là Thần Ân.

Shaman Sablanca của tỉnh Thần Ân tuyệt đối là một người có dã tâm có thủ đoạn. Vừa rồi ba phương tranh luận, mặc dù Đại chủ tế dưới tay hắn cũng có tham gia nhưng chủ yếu chỉ châm ngòi thổi gió vào những chỗ mấu chốt để ba phương tranh cãi càng lợi hại hơn. Bây giờ suy nghĩ lại, kỳ thực người của tỉnh Thần Ân không hề mượn cơ hội đưa ra đòi hỏi lợi ích rõ ràng.

Càng là loại đối thủ này càng phải cẩn thận bởi vì không thấy rõ ý đồ của bọn họ. Ở đây có hai khả năng, một là tham vọng của đối phương quá lớn, không hứng thú với chút tranh cãi cỏn con vừa rồi nên giữ sức để ra đòn cuối cùng. Thứ hai chính là không hề có hứng thú trao đổi bất cứ thứ gì, cũng tức là không muốn làm cho Arthur bước qua cửa ải này. Dù sao thì Thần Ân và Thần Diệu cũng đối lập và cạnh tranh với nhau quá gay gắt rồi.

Nếu muốn đi xa hơn, hoàn thành dã tâm lớn hơn thì trước hết Sablanca phải đạp lên đầu Subaru của Thần Diệu.

"Khụ khụ", Đại chủ tế Telaar tỉnh Thần Ân rốt cục cũng đứng lên chính thức biểu thị ý kiến của phe mình.

"Tỉnh Thần Ân chúng ta liền với tỉnh Thần Diệu, kỳ thực còn cần trao đổi nhiều hơn. Bất kể là lĩnh vực điêu khắc hay là chiến ca đều hy vọng các tế ti hai tỉnh có thể tăng cường hợp tác để truyền bá vinh quang của Thần thú rộng hơn nữa".

Lời này vừa nói ra các Đại chủ tế của tỉnh Thần Chiếu và Thần Quang đều lặng lẽ trao đổi ánh mắt.

Mẹ nó, người của Thần Ân thật thô tục, đòi hỏi thật trắng trợn, không có một chút che lấp nào. Hơn nữa thuật điêu khắc và chiến ca đều không buông tha, quả thực là định vét hết vốn liếng của Shaman Subaru.

So với tỉnh Thần Ân thì các vị Đại chủ tế của Thần Quang và Thần Chiếu vừa rồi có thể coi là rất ôn hòa, ít nhất còn có cố kỵ không nói ra quá rõ ràng.


Trong mắt Subaru chớp động một chút ánh sáng, ánh mắt âm thầm va chạm với ánh mắt của Shaman tộc Lion ngồi bên phải mình. Sau đó song phương lại chuyển ánh mắt đi điềm nhiên như không.

Subaru: Sablanca, đây chính là thứ ngươi muốn sao? Ngươi cho rằng lấy đi thuật điêu khắc và khúc phổ chiến ca quan trọng nhất trên tay ta là có thể vượt qua ta? Hừ, cho dù tặng cho ngươi nhưng không có nhân tài như Arthur thì ngươi có thể ăn được bao nhiêu?

Khóe miệng Shaman tộc Fox này mang theo nét cười sâu không lường được.

Shaman tộc Tiger Sablanca cũng đang cười, một nụ cười lạnh mơ hồ.

Trong bầu không khí yên lặng giằng co, các Shaman, Hồng y đại chủ tế và Đại chủ tế của hai tỉnh còn lại thấy Subaru khẽ gật đầu, Hồng y đại chủ tế O'Veran phía sau lần nữa đứng lên.

"Tỉnh Thần Ân sẵn lòng trao đổi, Thần Diệu chúng ta phi thường hoan nghênh. Ta thấy có thể cùng trao đổi một thể với cả hai tỉnh Thần Quang và Thần Chiếu nữa".

Thần Ân muốn giành lợi ích lớn nhất kỳ thực là muốn gây phiền phức cho Thần Diệu. Có câu cách ngôn là "không sợ thiếu, chỉ sợ chia chác không đều", nhận được ám chỉ của Subaru, O'Veran dứt khoát mở rộng điều kiện trao đổi làm cho hình tượng của Thần Diệu trở nên hào phóng hơn một chút. Một mặt làm cho chút mưu tính của Thần Ân mất vai trò, mặt khác hai tỉnh kia nhận được lợi ích như vậy cũng sẽ có ảnh hưởng và trở thành áp chế đối với Thần Ân.

Mọi người đều đang trao đổi, tỉnh Thần Ân không thể ăn mảnh hiển nhiên không hề vui vẻ.

Đang lúc đa số mọi người cho rằng tỉnh Thần Ân sẽ biết thời biết thế mà đồng ý thì không ngờ Hồng y đại chủ tế tỉnh Thần Ân, Mãnh Hổ tộc Tiger lúc này lại đứng lên.

Là một tế ti cuồng thú, hắn nói chuyện cũng hết sức trực tiếp, tương đối khó nghe.

"Chậm đã! Tại hạ cảm thấy chuyện của Arthur còn có nơi cần thương thảo..."

Thế này thì quá đáng rồi, đã nhận được lợi ích còn không chịu bỏ qua. Prussia tỉnh Thần Chiếu hơi hé ra một khe trên cặp mắt mệt mỏi của người già, trong mắt dường như lóe sáng nhưng rất nhanh đã nhắm mắt lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui