Hà Mạn Mạn cứ kéo chiếc áo gile của mình, không dám nói gì cả
Cô ôm chiếc cặp sách ở trong ngực, ngơ ngác nhìn Lục Ly đang yên tĩnh lái xe
Một hồi lâu sau, đang lúc Hà Mạn Mạn nhàm chán đến nỗi sắp ngủ gật, Lục Ly lườm cô một cái
Nhìn đôi mắt của Hà Mạn Mạn cứ mở rồi lại nhắm, cái đầu cũng lắc lư lảo đảo, anh khẽ nói: “Buồn ngủ thì hạ thấp ghế xuống rồi ngủ, tôi sẽ cố lái êm hơn.” Giọng nói vô cùng dễ nghe của Lục Ly bay bổng trong xe, sức xuyên thấu mạnh khiến cho Hà Mạn Mạn bất chợt tỉnh ngủ, mở choàng mắt, lắc đầu nói mình không buồn ngủ
Tuy miệng nói không nhưng đôi mắt sâu hoắm vì mệt mỏi của cô đã không thoát khỏi tầm2mắt của Lục Ly
Lục Ly mặc kệ cô, nhẹ nhàng nói một câu: “Học kì sau có lẽ tôi không đảm nhiệm môn tiếng Anh cho các em nữa.”
Gì cơ?
Lần này, Hà Mạn Mạn tỉnh ngủ hẳn
Cũng bởi vì câu nói này mà trong lòng Hà Mạn Mạn cuống quýt cả lên
Hà Mạn Mạn kinh ngạc, xoay đầu nhìn về phía Lục Ly, có chút ngơ ngác
Trong ánh mắt là sự khó tin, kinh ngạc, không nỡ và cả những xúc cảm mà Lục Ly không hiểu rõ
Cô siết chặt dây đeo cặp sách của mình
Rất lâu sau mới ấp ủng hỏi một câu tại sao, cô dùng sức chớp mắt, mong rằng Lục Ly không nhận ra hốc mắt đã đỏ hoe của cô.
“Chắc là em cũng biết tôi không phải là giáo viên chuyên môn chứ.” Bàn tay Lục Ly nằm9trên vô lăng.
Hà Mạn Mạn gật đầu, đáp “Em biết.”
Về điểm này, Hà Mạn Mạn là người biết rõ nhất
Dù lần trước, khi diễn thuyết, cô nhìn thấy Lục Ly ngồi trên ghế ban lãnh đạo nhà trường, hay là thấy anh và chủ tịch Hạ và cả Tổng biên tập nổi tiếng từng ra tay cứu cô - Phùng Dực Dương rất thân với nhau, hay là lúc ở quán bar, khi chủ quản cung kính gọi anh một tiếng “Tổng giám đốc Lục”, Hà Mạn Mạn đều nhạy cảm nhận ra Lục Ly không phải là một thầy giáo thường ngày ôm giáo án kiếm những đồng tiền cực khổ, càng không phải là một thầy giáo ngày ngày hao tâm tổn sức.
Dường như anh có mối liên hệ rất mật thiết với tập đoàn Viễn Phong
Tập đoàn Viễn Phong là6doanh nghiệp hàng đầu của thành phố A, hơn nữa danh tiếng của nó không chỉ hạn chế ở thành phố A mà còn có tiếng vang trên khắp cả nước
Thậm chí, còn có chi nhánh ở Anh và Pháp, đương nhiên, trên thực tế, nó chính là một công ty đầu tư đã lên sàn.
Doanh nghiệp đầu tư đã lên sàn, đây cũng là một truyền kỳ trong ngành.
“Học kỳ sau sẽ có giáo viên mới nhậm chức đến để dạy tụi em.”
Hà Mạn Mạn vội vã hỏi:
“Vậy còn thấy thì sao?”
Đằng sau câu nói này, thật ra Hà Mạn Mạn muốn hỏi thầy đi đầu, sau này còn có thể gặp lại thấy hay không?
“Tôi về công ty.” Lục Ly bình thản nhìn Hà Mạn Mạn đang suy nghĩ vẩn vơ, bàn tay đặt trên vô lăng càng siết chặt hơn,0lo lắng dặn dò cô: “Học kỳ sau tuy số tiết không nhiều, nhưng sắp phải thực tập, học cho tốt vào.” Lục Ly cất lời căn dặn nhưng chẳng hề nhìn về phía Hà Mạn Mạn
Cô có chút trách móc, chẳng phải lúc ở bệnh viện đã nói là sẽ làm người thân à, sao bỗng chốc lại phải rời đi, hơn nữa đến bây giờ mới nói với cô..
Tại sao cứ mỗi lần cô cảm thấy khoảng cách giữa mình và thấy Lục đã rút ngắn hơn thì anh lại lẳng lặng lùi về sau vài bước
Cô tới gần, anh thoái lui, như một cuộc chiến dây dưa, lại càng giống như giữa hai người có một bức tường ngăn cách không thể vượt qua.
Chiếc xe BMW vẫn đang chạy một cách êm ái và vững vàng.
Đúng vào lúc Hà Mạn7Mạn đang thất thần, bất chợt có một chiếc xe Volkswagen phóng ra từ một ngã khác, màu xanh ngọc chói lóa trông rất đẹp, bỗng nhiên chặn trước đầu xe BMW của Lục Ly
Lục Ly thất kinh, nhanh chóng bẻ vô lăng
Nhưng bởi vì khoảng cách quá gần, dù kịp thời đại thắng cũng không tránh khỏi chạm đuôi, gây nên tiếng vang không nhỏ.
Hà Mạn Mạn chợt bừng tỉnh, sửng sốt nhìn về phía trước, nhưng lại phát hiện ra Lục Ly vì bảo vệ cô mà choàng cả cánh tay trước người cô
Hà Mạn Mạn chớp chớp mắt, không nói gì
Người đi đường và những người khác dường như cũng chú ý đến cú va quẹt này, ồ ạt đứng lại để xem
Bỗng chốc, đường phố vốn thông suốt này trở nên đông nghẹt
Một người đàn ông bước xuống từ ghế lái của chiếc xe màu xanh ngọc, nhìn về nơi hai chiếc xe va chạm nhau, sắc mặt hơi khó chịu, dù cho người vi phạm giao thông là hắn ta
Trong xã hội này, cho dù kỹ thuật lái xe của bạn có tốt đến đâu, nhưng cũng không thiếu những tên tài xế ẩu tả đâm thẳng vào xe của bạn.
Lục Ly nhìn Hà Mạn Mạn một lát rồi tháo dây an toàn.
“Ở trên xe đợi tôi.”
Năm chữ, đi thẳng vào tim của Hà Mạn Mạn, khí thể biết bao, lại khiến người khác an lòng biết bao.
Hà Mạn Mạn ngoan ngoãn gật đầu, nhìn Lục Ly tháo dây an toàn, bước xuống xe nhưng lại không tắt máy, để điều hòa cho cô
Lục Ly vừa bước xuống, xung quanh bỗng chốc hơi náo động, ai nấy rối rít nhìn tướng mạo bất phàm, dung nhan tinh xảo của Lục Ly
Vóc dáng đẹp ngang tầm ngôi sao của anh khiến cho các cô gái xung quanh rối rít lấy điện thoại ra chụp lách cách lách cách.
Hôm nay bởi vì Lục Ly phải đi dạy, trên mặt đeo kính nên trông rất thư sinh
Chủ nhân chiếc xe Volkswagen vừa nhìn thấy chiếc xe và thân hình cao ngất của Lục Ly bỗng chốc hơi sợ hãi, rồi lại nhìn thấy sắc mặt hiền hòa của Lục Ly, con người của hắn láo liên, trong lòng thầm suy tính
Chủ nhân chiếc Volkswagen nhìn dáng vẻ của Lục Ly, chống nạnh vừa ăn cướp vừa la làng, chẳng nói gì cả, vừa mở miệng là mắng chửi: “Khốn kiếp, thằng kia, mày lái xe kiểu gì đấy, có biết lái không vậy? Lục Ly cau mày nhìn hắn, lại nhìn Hà Mạn Mạn trong xe
Anh không nói gì cả, không để tâm đến lời gây hấn của tên kia, tựa người vào mui xe gọi một cuộc điện thoại
Chủ nhân chiếc Volkswagan vẫn đang đứng hùng hổ la làng, Lục Ly tốt tính khác thường, chẳng hề để tâm đến hắn ta
Ngược lại, Hà Mạn Mạn ngồi trong xe vẫn nghe thấy được giọng nói to máy phóng thanh của hắn, cô phát cáu lên.
Tình huống bây giờ rõ ràng là tôi không tính toán với anh, nhưng anh cứ cắn ngược lại tôi
Người tụ tập xung quanh càng lúc càng đông, nhưng lại không thấy cảnh sát đầu
Một là do Lục Ly vẫn chưa báo cảnh sát, hai là do người lái xe Volkswagen vi phạm trước nên hắn ta càng không dám gọi cảnh sát đến
Người xung quanh đều đứng nhìn rồi chỉ chỉ trỏ trỏ
Phía sau chiếc BMW dần dần tắc nghẽn, tiếng còi xe inh ỏi đến phát bực.
Có vài người tốt bụng ở trong đám đông đã báo cảnh sát
Chưa kịp đội cảnh sát đến, không bao lâu sau, có bốn năm chiếc Mercedes mang biển số màu trắng của quân đội chạy đến, chiếc nào cũng bóng loáng, nhìn đến nỗi lóa cả mắt
Hà Mạn Mạn cũng bất ngờ, có rất ít khi nhìn thấy một loạt xe quân dụng như thế này
Nhìn những chiếc xe đó, chủ nhân chiếc Volkswagen hơi ngẩn ra, quả là mình đã đụng phải một chiếc xe không nên đụng, gây với một người không nên gây.
Từ trên chiếc Mercedes phía cuối cùng có một người thanh niên mặc bộ vest chỉnh tề bước xuống
Nếu Lâm Khiết có ở đây, cô ấy sẽ nhận ra ngay, đây chẳng phải là anh chàng giao laptop cho cô lúc nãy sao.
Anh chàng kia lễ phép xin nhường đường, sau khi nhìn thấy Lục Ly liền bước nhanh đến trước mặt anh, cung kính nói cái gì đấy.
Hà Mạn Mạn cách một lớp kính chỉ thấy Lục Ly suy nghĩ trong chốc lát rồi lắc đầu vẻ hơi nghiêm trọng, lại nói vài câu nữa, chàng trai kia gật đầu nghe theo rồi nhìn về phía Hà Mạn Mạn ở trong xe, cười với cô.
Hà Mạn Mạn nhạy cảm biết được hai người họ vừa rồi đang bàn về cô
Lúc này, chủ nhân chiếc Volkswagen nhìn thấy chỉ một cuộc điện thoại của Lục Ly đã có nhiều người đến như vậy, ai nấy cũng có vẻ có máu mặt, nhất thời hắn cũng cảm thấy không thể thua kém được, nếu không hắn phải bồi thường chiếc cho BMW kia thật, tốn một mớ tiến, huống hổ trách nhiệm toàn bộ chuyện này cũng là do hắn...
“Tưởng mày gọi người tới là ngon à, tao cũng có người để gọi đấy!” Nói rồi nhấc điện thoại lên, bày ra tư thể sắp gọi điện
Lần này Lục Ly chẳng để ý đến hắn, nhưng anh chàng kia lại lên tiếng trước: “Anh này, Tổng giám đốc Lục của chúng tôi ngỏ ý muốn giao cho công ty bảo hiểm xử lý hoặc báo cảnh sát luôn, anh cảm thấy như thế nào..” Lời vừa dứt, một chiếc xe cảnh sát chậm rãi chạy đến
Cảnh sát giao thông vừa xuống xe, từ xa đã nhìn thấy Lục Ly vô cùng nổi bật, liền giật mình
Thấy cảnh sát đã đến, chủ nhân chiếc Volkswagen sợ hãi
Xe hắn mới mua, chưa kịp mua bảo hiểm, toan chạy ra ngoài khoe khoang một chút nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện thế này
BMW của người ta chỉ bị tróc chút sơn, Volkswagen của mình lại bị nứt cả bộ cản trước
Nếu thật sự đợi công ty bảo hiểm đến, hắn ta không những chẳng được đồng nào, thậm chí phải đền cho người ta một khoản không nhỏ
Tức thì, chủ nhân chiếc Volkswagen mặc kệ, ngồi bệt xuống đất bắt đầu ăn vạ, la lối
Người đi đường đứng xem đều chỉ chỉ trỏ trỏ
Hà Mạn Mạn ngồi trên xe chứng kiến mọi chuyện, vì thấy Lục đã dặn cô không được xuống xe, nếu không có lẽ cô đã sớm bước xuống mắng hết mười tám đời tổ tông nhà hắn rồi.
“Đồ nhà giàu bất nhân, thành phần cặn bã của xã hội...” Chủ nhân chiếc Volkswagen càng mắng càng khó nghe, trên gương mặt Lục Ly lại chẳng có một chút tức giận nào cả.
Vị cảnh sát giao thông trung niên nhìn cục diện thế này mà đau cả đầu
Ông không đếm xỉa đến cái tên ăn vạ kia, đi thẳng về phía Lục Ly, lễ phép nói: “Tổng giám đốc Lục, nếu ngài có việc thì ngài cứ đi trước đi...”
Xem ra người cảnh sát này cũng quen biết Lục Ly.
Nói thừa, Lục Ly là một nhân vật có tiếng ở thành phố A
Khoan nhắc đến bối cảnh gia đình, chỉ khả năng kinh tế của anh thôi đã đủ lay động nền kinh tế của thành phố này
Nếu đứng chung với cậu chủ nhà họ Hạ nữa thì không còn gì phải nói..
Vị cảnh sát kia lau mồ hôi hột, ngẩng đầu nhìn về những chiếc xe quân đội kia, tâm trạng mới lơi lỏng một chút đã căng thẳng lại.
Quả là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới!
Người bên trong chiếc Mercedes phía sau kia không phải là cậu chủ Hạ - Hạ Tu Dục thì còn là ai nữa? Tuy không nhìn rõ người ở trong xe, nhưng ba chữ HXY ở phía trước biển số xe thì ông biết rõ! Đây chẳng phải là xe chuyên dụng của công ty Hạ Tu Dục sao!
HXY, Hạ Tu Dục!
Lúc này, Lục Ly mới cất tiếng nói: “Tôi không bận, ở lại đây xử lý là được rồi.”
Vị cảnh sát nhìn Lục Ly, không còn cách nào khác, khom lưng nói vài câu xin phép, mếu máo run rẩy cầm lấy máy ảnh chụp hai chiếc xe, giữ làm chứng cử.