Hứa Tiên Chí


Có kẻ nhát gan đã bắp chân chuột rút, muốn lui về phía sau.

Bộ khoái không chịu nổi lòng hiếu kỳ, tiến lên vài bước, rẽ qua sơn đạo, tới cửa, vừa vặn thấy được trong viễn sơn, một đạo kim quang cùng một đạo hồng quang đang đánh cùng một chỗ.
Lưỡng đạo quang mang đều chịu nhường nhau, đụng độ thành một, phân nửa là kim sắc, phân nửa là hồng sắc quang cầu, còn đang không ngừng bành trướng biến lớn lên, thẳng đến phảng phất giống như đến cực hạn, ầm ầm bạo liệt.
Vân khí bị tê toái, cự mộc bị nhổ bật rễ.
Bộ đầu mặc dù đứng cách cực xa, vẫn đang cảm thấy sóng nhiệt đập vào mặt mà đến, hắn vội vã ôm lấy một gốc cây đại thụ bên cạnh mới không bị thổi bay đi.
Sau khi va chạm mãnh liệt, kinh hồn chưa định bộ đầu thở hổn hển ngẩng đầu lên, đã thấy lưỡng đạo quang mang kia đang ở trên bầu trời triền đấu.

Khi thì giao kích khi thì chia lìa, mỗi một lần va chạm với nhau đều phát sinh tiếng nổ như sấm, nhấc lên cuồng phong thật lớn.
Hắn trợn mắt há hốc miệng, chỉ cảm thấy trong núi phảng phất như đang có hai cự nhân nhìn không thấy đang giơ chiến phủ cùng cự kiếm giao chiến.
- Má ơi!
Bộ đầu bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, hô to một tiếng, té chạy trở về.

Những bộ khoái khác từ lâu đã bị doạ hỏng, đem thi thể tùy ý ném vào trong khe suối bên cạnh sơn đạo, cũng chạy theo xuống núi.
Hứa Tiên ôm vai thở dốc.

Mới vừa rồi giao kích, nơi đó bị mỏ nhọn lưu lại một lỗ máu.

Thế nhưng rất nhanh khép lại! Hơn nữa dưới thống khổ kích thích, khốn trên người tựa hồ cũng trở nên yếu một ít.
Mà tương ứng trên bụng Tất Phương cũng bị Hứa Tiên lấy Lôi Đình chi lực xé rách một đạo vết thương thật lớn, đủ để thấy được nội tạng trong đó.

Nơi đó chỉ có một đoàn hỏa diễm đổ xuống phía dưới.
Tất Phương cúi đầu nhìn vết thương trên bụng mình, không thể tin tưởng nói:
- Không nghĩ tới ngươi lại có lực lượng như vậy!
Hắn biết rõ lực lượng của chính mình.

Sau khi hắn hoá thân thành Tất Phương, đừng nói là Địa Tiên, chính là Thần Tiên tầm thường cũng không nhất định là đối thủ của hắn, thế nhưng mới vừa rồi cùng Hứa Tiên giao chiến một phen dĩ nhiên còn rơi vào hạ phong.
Hứa Tiên nhếch miệng cười nói:
- Ta lập tức sẽ tiễn ngươi lên Tây Thiên!
Tất Phương lại cười lớn:
- Bất quá, còn xa xa không đủ!
Nó vũ động lông cánh thiêu đốt, lưu hoả từ đuôi của nó rơi xuống.

Rơi xuống chỗ nào, chỗ đó hoá thành một mảnh hỏa hải, trên hỏa hải bốc lên hoả xà tựa hồ lại gây cho nó lực lượng mới làm vết thương trên bụng lập tức khép lại.
Không, không chỉ là vết thương khép lại, ngay cả linh lực đều khôi phục tới trạng thái tốt nhất!

- Dục hoả trùng sinh!
Tất Phương ngửa mặt lên trời cuồng tiếu:
- Cả toà sơn mạch này đều cho ta sử dụng.

Ở chỗ này ngươi vĩnh viễn cũng giết không được ta, ngươi thua chắc rồi!
Hứa Tiên nhíu mày chặt lại, tựa hồ hoả điểu đều có đặc tính dục hỏa trùng sinh, chính mình công kích một trăm, nhân gia mỗi giây khôi phục một nghìn điểm huyết lượng, một nghìn điểm ma lực, thế này làm sao đánh! Nhưng lại rất khó nói có thể có sau khi sống lại tại chỗ hay không.

Năng lực dục hỏa trùng sinh cũng có thể không phải nói mà thôi.

Quả nhiên không hổ là Tất Phương Thần Điểu.
Hơn nữa khi hắn nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy Hoàng Sơn các nơi tứ bề báo hiệu bất ổn, sơn hỏa hăng hái hướng ra xung quanh xâm lấn.

Lúc này đang mùa thu khô ráo, lá khô đầy núi, hoả thế cũng không có thu liễm trạng thái chút nào.

Tiếp tục như thế, toà danh sơn phong cảnh như hoạ này sẽ bị thiêu đốt hầu như không còn.
Tất Phương nói:
- Ngươi còn có thời gian lo lắng cái khác, vẫn là lo lắng cho mình trước đi đã! Mới có thể ăn vào Ngọc Yên, cùng ta giao chiến lâu như vậy ta rất bội phục, nhưng hiện tại không sai biệt lắm cũng nên thấy hiệu quả đi sao! Nếu như ngươi nguyện ý chờ, chúng ta có thể lại trò chuyện một hồi!
Trong lòng Hứa Tiên rét lạnh, Tất Phương nói không sai, hiện tại hắn đã không chỉ là trong đầu mơ hồ, ngay cả vận chuyển linh lực đều bắt đầu xuất hiện trì trệ, so với đối phương, chính mình căn bản không có tư bản để đánh lâu dài, phải tìm được biện pháp một kích phải giết mới được!
Nhưng trong tay hắn hai sát khí lớn nhất, Nhật Hỏa Thần Mang không có tác dụng quá lớn, kiếp lôi ngược lại có chút hiệu quả.

Nhưng bản thân đối phương chính là tinh quái Địa Tiên nhất lưu, kinh lịch qua tiểu thiên kiếp, hơn nữa hôm nay biến hóa thành Tất Phương, sợ rằng đối với kiếp lôi trong thiên kiếp cũng có đề kháng tương đối.
Vốn dĩ cho dù là đối phó với Thần Tiên chân chính, cũng có thể dùng kiếp lôi làm tê liệt đối phương, sau đó công kích chỗ yếu hại.

Nhưng Tất Phương chính là hỏa diễm hóa thân, căn bản không có chỗ yếu hại để bàn! Hắn thực tại không nắm chặt có thể một kích tất sát.

Nếu là hao hết kiếp lôi khổ cực tích góp từng tí một mà không có thể đánh chết đối phương, vậy thì thực sự là bồi phu nhân lại mất binh!
Thủy đúng là có thể khắc hoả, nhưng trông cậy vào chính mình điều khiển chút Thủy Linh chi lực này tiêu diệt hoả điểu kia.

Vậy thật đúng là ứng với thành ngữ như muối bỏ biển.

Hàn Mai tiên tử nếu là ở đây, có thể làm được lấy băng khắc hoả, hắn nói, vẫn là bỏ đi đi!
Nghĩ đến đây, Hứa Tiên bỗng nhiên trong lòng khẽ động, thấy kim ô chi nhãn trên tay, quay về phía giới chỉ nói:
- Uy uy, có người không?
Tất Phương trừng mắt, người này sẽ không phải là phát điên rồi chứ! Đơn giản lại hóa thành bộ dáng đồng tử, ngồi ở trên vách đá xem hắn phát điên cái gì!
Lúc này ở saau trong thuỷ khuyết tiên cung tại Đông Hải cũng là một mảnh rung động, thanh âm của Hứa Tiên ở chỗ này cuồn cuộn quanh quẩn:

- Uy, uy, có người không?
Cô Tùng đạo nhân đang chủ trì sự vật ngẩng đầu lên:
- Chẳng lẽ là Hứa đạo hữu!
Hứa Tiên đang đem lỗ tai ghé vào trên giới chỉ nghe được lời này thì đại hỉ, vội vã đáp:
- Đúng, đúng, xin hỏi Hàn Mai tiên tử có ở đây không?
- Ngươi tìm nàng làm cái gì?
Hứa Tiên nói:
- Ta muốn mời nàng hỗ trợ...
- Hừ, chờ đi, động phủ của nàng ở ngay lân cận, đợi đưa tin cho nàng.
Chỉ qua chốc lát, Cô Tùng đạo nhân nói:
- Nàng lập tức đi ra, chỉ là phải giúp ngươi thế nào?
Hứa Tiên nói:
- Chờ nàng đến, ngươi để nàng đến bên trên chính điện, trong con mắt của kim ô đồ hoạ kia!
Trên tay mai kim ô chi nhãn này tác dụng lớn nhất cũng không phải là trong đó chứa đựng chút Nhật Hỏa Thần Mang, mà là Thái Nhất Thần Điện khống chế hạch tâm, đồng dạng cũng có thể đem nó sử dụng coi như môn hộ liên thông Thái Nhất Thần Điện.
Hứa Tiên ngẩng đầu lên nói với Tất Phương:
- Hỗn đản ngươi xong rồi!
Hàn Mai tiên tử là người trong Thần Tiên, nắm giữ năng lực lại vừa vặn khắc chế hoả diễm.

Gặp lại mặc dù có chút xẩu hổ, nhưng hiện tại cũng không để ý được nhiều như thế!
Tất Phương vẻ mặt quái dị nhìn hắn:
- Xem ra thật sự là phát điên rồi!
Nhưng cũng cẩn thận đề phòng, miễn cho bị hắn vồ đến, vừa rồi uy lực của thiểm điện kia, hắn coi như là đã kiến thức, nhưng tự dự đoán chỉ đành cẩn thận một chút, Hứa Tiên đừng hòng thắng được hắn.
Có kẻ nhát gan đã bắp chân chuột rút, muốn lui về phía sau.

Bộ khoái không chịu nổi lòng hiếu kỳ, tiến lên vài bước, rẽ qua sơn đạo, tới cửa, vừa vặn thấy được trong viễn sơn, một đạo kim quang cùng một đạo hồng quang đang đánh cùng một chỗ.
Lưỡng đạo quang mang đều chịu nhường nhau, đụng độ thành một, phân nửa là kim sắc, phân nửa là hồng sắc quang cầu, còn đang không ngừng bành trướng biến lớn lên, thẳng đến phảng phất giống như đến cực hạn, ầm ầm bạo liệt.
Vân khí bị tê toái, cự mộc bị nhổ bật rễ.
Bộ đầu mặc dù đứng cách cực xa, vẫn đang cảm thấy sóng nhiệt đập vào mặt mà đến, hắn vội vã ôm lấy một gốc cây đại thụ bên cạnh mới không bị thổi bay đi.
Sau khi va chạm mãnh liệt, kinh hồn chưa định bộ đầu thở hổn hển ngẩng đầu lên, đã thấy lưỡng đạo quang mang kia đang ở trên bầu trời triền đấu.

Khi thì giao kích khi thì chia lìa, mỗi một lần va chạm với nhau đều phát sinh tiếng nổ như sấm, nhấc lên cuồng phong thật lớn.
Hắn trợn mắt há hốc miệng, chỉ cảm thấy trong núi phảng phất như đang có hai cự nhân nhìn không thấy đang giơ chiến phủ cùng cự kiếm giao chiến.
- Má ơi!
Bộ đầu bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, hô to một tiếng, té chạy trở về.


Những bộ khoái khác từ lâu đã bị doạ hỏng, đem thi thể tùy ý ném vào trong khe suối bên cạnh sơn đạo, cũng chạy theo xuống núi.
Hứa Tiên ôm vai thở dốc.

Mới vừa rồi giao kích, nơi đó bị mỏ nhọn lưu lại một lỗ máu.

Thế nhưng rất nhanh khép lại! Hơn nữa dưới thống khổ kích thích, khốn trên người tựa hồ cũng trở nên yếu một ít.
Mà tương ứng trên bụng Tất Phương cũng bị Hứa Tiên lấy Lôi Đình chi lực xé rách một đạo vết thương thật lớn, đủ để thấy được nội tạng trong đó.

Nơi đó chỉ có một đoàn hỏa diễm đổ xuống phía dưới.
Tất Phương cúi đầu nhìn vết thương trên bụng mình, không thể tin tưởng nói:
- Không nghĩ tới ngươi lại có lực lượng như vậy!
Hắn biết rõ lực lượng của chính mình.

Sau khi hắn hoá thân thành Tất Phương, đừng nói là Địa Tiên, chính là Thần Tiên tầm thường cũng không nhất định là đối thủ của hắn, thế nhưng mới vừa rồi cùng Hứa Tiên giao chiến một phen dĩ nhiên còn rơi vào hạ phong.
Hứa Tiên nhếch miệng cười nói:
- Ta lập tức sẽ tiễn ngươi lên Tây Thiên!
Tất Phương lại cười lớn:
- Bất quá, còn xa xa không đủ!
Nó vũ động lông cánh thiêu đốt, lưu hoả từ đuôi của nó rơi xuống.

Rơi xuống chỗ nào, chỗ đó hoá thành một mảnh hỏa hải, trên hỏa hải bốc lên hoả xà tựa hồ lại gây cho nó lực lượng mới làm vết thương trên bụng lập tức khép lại.
Không, không chỉ là vết thương khép lại, ngay cả linh lực đều khôi phục tới trạng thái tốt nhất!
- Dục hoả trùng sinh!
Tất Phương ngửa mặt lên trời cuồng tiếu:
- Cả toà sơn mạch này đều cho ta sử dụng.

Ở chỗ này ngươi vĩnh viễn cũng giết không được ta, ngươi thua chắc rồi!
Hứa Tiên nhíu mày chặt lại, tựa hồ hoả điểu đều có đặc tính dục hỏa trùng sinh, chính mình công kích một trăm, nhân gia mỗi giây khôi phục một nghìn điểm huyết lượng, một nghìn điểm ma lực, thế này làm sao đánh! Nhưng lại rất khó nói có thể có sau khi sống lại tại chỗ hay không.

Năng lực dục hỏa trùng sinh cũng có thể không phải nói mà thôi.

Quả nhiên không hổ là Tất Phương Thần Điểu.
Hơn nữa khi hắn nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy Hoàng Sơn các nơi tứ bề báo hiệu bất ổn, sơn hỏa hăng hái hướng ra xung quanh xâm lấn.

Lúc này đang mùa thu khô ráo, lá khô đầy núi, hoả thế cũng không có thu liễm trạng thái chút nào.

Tiếp tục như thế, toà danh sơn phong cảnh như hoạ này sẽ bị thiêu đốt hầu như không còn.
Tất Phương nói:
- Ngươi còn có thời gian lo lắng cái khác, vẫn là lo lắng cho mình trước đi đã! Mới có thể ăn vào Ngọc Yên, cùng ta giao chiến lâu như vậy ta rất bội phục, nhưng hiện tại không sai biệt lắm cũng nên thấy hiệu quả đi sao! Nếu như ngươi nguyện ý chờ, chúng ta có thể lại trò chuyện một hồi!
Trong lòng Hứa Tiên rét lạnh, Tất Phương nói không sai, hiện tại hắn đã không chỉ là trong đầu mơ hồ, ngay cả vận chuyển linh lực đều bắt đầu xuất hiện trì trệ, so với đối phương, chính mình căn bản không có tư bản để đánh lâu dài, phải tìm được biện pháp một kích phải giết mới được!

Nhưng trong tay hắn hai sát khí lớn nhất, Nhật Hỏa Thần Mang không có tác dụng quá lớn, kiếp lôi ngược lại có chút hiệu quả.

Nhưng bản thân đối phương chính là tinh quái Địa Tiên nhất lưu, kinh lịch qua tiểu thiên kiếp, hơn nữa hôm nay biến hóa thành Tất Phương, sợ rằng đối với kiếp lôi trong thiên kiếp cũng có đề kháng tương đối.
Vốn dĩ cho dù là đối phó với Thần Tiên chân chính, cũng có thể dùng kiếp lôi làm tê liệt đối phương, sau đó công kích chỗ yếu hại.

Nhưng Tất Phương chính là hỏa diễm hóa thân, căn bản không có chỗ yếu hại để bàn! Hắn thực tại không nắm chặt có thể một kích tất sát.

Nếu là hao hết kiếp lôi khổ cực tích góp từng tí một mà không có thể đánh chết đối phương, vậy thì thực sự là bồi phu nhân lại mất binh!
Thủy đúng là có thể khắc hoả, nhưng trông cậy vào chính mình điều khiển chút Thủy Linh chi lực này tiêu diệt hoả điểu kia.

Vậy thật đúng là ứng với thành ngữ như muối bỏ biển.

Hàn Mai tiên tử nếu là ở đây, có thể làm được lấy băng khắc hoả, hắn nói, vẫn là bỏ đi đi!
Nghĩ đến đây, Hứa Tiên bỗng nhiên trong lòng khẽ động, thấy kim ô chi nhãn trên tay, quay về phía giới chỉ nói:
- Uy uy, có người không?
Tất Phương trừng mắt, người này sẽ không phải là phát điên rồi chứ! Đơn giản lại hóa thành bộ dáng đồng tử, ngồi ở trên vách đá xem hắn phát điên cái gì!
Lúc này ở saau trong thuỷ khuyết tiên cung tại Đông Hải cũng là một mảnh rung động, thanh âm của Hứa Tiên ở chỗ này cuồn cuộn quanh quẩn:
- Uy, uy, có người không?
Cô Tùng đạo nhân đang chủ trì sự vật ngẩng đầu lên:
- Chẳng lẽ là Hứa đạo hữu!
Hứa Tiên đang đem lỗ tai ghé vào trên giới chỉ nghe được lời này thì đại hỉ, vội vã đáp:
- Đúng, đúng, xin hỏi Hàn Mai tiên tử có ở đây không?
- Ngươi tìm nàng làm cái gì?
Hứa Tiên nói:
- Ta muốn mời nàng hỗ trợ...
- Hừ, chờ đi, động phủ của nàng ở ngay lân cận, đợi đưa tin cho nàng.
Chỉ qua chốc lát, Cô Tùng đạo nhân nói:
- Nàng lập tức đi ra, chỉ là phải giúp ngươi thế nào?
Hứa Tiên nói:
- Chờ nàng đến, ngươi để nàng đến bên trên chính điện, trong con mắt của kim ô đồ hoạ kia!
Trên tay mai kim ô chi nhãn này tác dụng lớn nhất cũng không phải là trong đó chứa đựng chút Nhật Hỏa Thần Mang, mà là Thái Nhất Thần Điện khống chế hạch tâm, đồng dạng cũng có thể đem nó sử dụng coi như môn hộ liên thông Thái Nhất Thần Điện.
Hứa Tiên ngẩng đầu lên nói với Tất Phương:
- Hỗn đản ngươi xong rồi!
Hàn Mai tiên tử là người trong Thần Tiên, nắm giữ năng lực lại vừa vặn khắc chế hoả diễm.

Gặp lại mặc dù có chút xẩu hổ, nhưng hiện tại cũng không để ý được nhiều như thế!
Tất Phương vẻ mặt quái dị nhìn hắn:
- Xem ra thật sự là phát điên rồi!
Nhưng cũng cẩn thận đề phòng, miễn cho bị hắn vồ đến, vừa rồi uy lực của thiểm điện kia, hắn coi như là đã kiến thức, nhưng tự dự đoán chỉ đành cẩn thận một chút, Hứa Tiên đừng hòng thắng được hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui