Hứa Tiên Chí


- Hứa Tiên, Hứa thượng tiên, đây đều là tin tức từ các nơi truyền đến, tuyệt đối là thật, con vịt tinh sáu đầu kia vốn là Phù Ba đại vương, hiện tại Phù Ba đại tướng kính sợ nhìn Hứa Tiên một cái.

Mới vừa rồi Hứa Tiên điện thiểm bay vào trong đại quân Đông Hải, kim quang trên người toả sáng rực rỡ.

Vài tên đại tướng quân Đông Hải lập đau đớn hô chạy trốn.
Để toàn bộ tinh quái trên Thái Hồ đều nhìn mà trợn tròn mắt, kinh ngạc trình độ không thua Hứa Tiên hiện tại.
Hạm Đạm phu nhân thầm nghĩ: Không nghĩ tới hắn thâm bất khả trắc như vậy.

Năm xưa ở trên Thái Hồ hiển nhiên không có xuất ra thực lực chân chính.

Bất quá nghĩ đến cũng đúng, nếu hắn không đủ mạnh, Bạch Tố Trinh kia sao lại giao thân cho hắn đây?
Nàng trăm triệu lần không nghĩ ra được, Hứa Tiên là ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, độ thiên kiếp, phục Kim Đan, đề thăng tới trình độ như thế.
Hứa Tiên lại hỏi:
- Ngao Nghiễm kia đang ở đâu?
Đông Hải những kẻ còn lại đều không đáng lo, chỉ có Đông Hải Long Vương, hiện tại Hứa Tiên cũng không có tự tin có thể thủ thắng được.

Dù sao hắn cũng là thần tiên cao cấp nhất.

Cho dù là sơ ý bị Đông Hoàng Thái Nhất lưu lại Nhật Hỏa Thần Mang đâm bị thương, nhưng Hứa Tiên dù sao cũng không phải Đông Hoàng Thái Nhất mà.
- Ngao Nghiễm đang hướng phía thượng du Trường Giang, quét sạch toàn bộ tinh quái trong Trường Giang!
Hoàng Thiện Tinh mặc trang phục văn sĩ, phe phẩy quạt lông nói:

- Không nghĩ tới đường đường Long Vương, dĩ nhiên không khôn ngoan như thế.

Nếu ta là Ngao Nghiễm, tất nhiên muốn dẹp yên Trường Giang, sau đó lại tốn một đoạn thời gian luyện hóa Trường Giang thuỷ mạch.

Khi đó có Trường Giang thuỷ mạch làm chỗ dựa, lại hướng ra xung quanh tiến quân.

Lãng phí binh lực như vậy, thực sự là tự rước lấy thất bại!
Hứa Tiên suy nghĩ, hành vi không khôn ngoan như vậy không giống như là Đông Hải Long Vương đa mưu túc trí kia đưa ra giải quyết.

Quả nhiên là bị Yêu Thần trong Thái Nhất Thần Miếu ảnh hưởng thần trí sao? Trong khoảng thời gian ngắn không biết đây rốt cục là một chuyện xấu hay là một chuyện tốt nữa.
Lúc này, lại có một đám yêu vân từ viễn phương bay tới, trên Thái Hồ lập tức hỗn loạn, chuanả bị chiến tranh.
Nhưng yêu vân bay tới gần liền tản ra, trong đó chỉ có một gã tướng quân thân khoác lân giáp, lớn tiếng nói:
- Ta là Hoàng Hà sứ giả! Đường xa mà đến, có đại sự muốn cùng Ngao Ly điện hạ thương lượng!
Ngao Ly nhíu mày nói:
- Không gặp!
Đối với Hà Bá chiếm cứ Hoàng Hà đương đại, đồng dạng cũng không có hảo cảm.
Hứa Tiên nói:
- Vẫn là nên gặp, nghe xem hắn nói cái gì!
Ngao Ly liền để người mang tin tức kia triệu tiến lên đây.

Sứ giả kia vừa đệ lên thư hàm, vừa nói:
- Ngao Nghiễm thân là Đông Hải Long Vương, lại không phòng thủ hải cương, ngược lại xâm nhập nội lục, muốn chiếm Trường Giang của Long Vương Ngao Kiền, rước lấy thiên nhân cùng phẫn nộ.

Vương thượng nhà ta nguyện cùng Ngao Ly điện hạ kết làm minh hữu, cộng đồng xuất binh, nam bắc giáp công Đông Hải Long Vương, lấy ra nước sông Trường Giang!
Hứa Tiên tiếp nhận thư hàm trong tay Ngao Ly.

Trên thư hàm viết đại khái cũng là ý tứ này.

Đã thấy toàn bộ tinh quái đều nhìn về phía hắn, bao gồm cả Ngao Ly cũng là như vậy.

Chờ hắn quyết định, hắn đã đau đầu.

Tuy rằng hắn là người xuyên qua, nhưng cũng không phải Chư Cát Lượng chuyển thế, không hiểu bày mưu nghĩ kế, cũng không biết nên làm thế nào mới tốt!
- Ngao Ly a, ngươi đừng chỉ nhìn ta a, ngươi coi như là Long Vương.

Ngươi cảm thấy nên làm thế nào mới tốt? Khụ khụ, ngươi không cần nhìn ta như thế.


Kỳ thực ta đã định liệu trước.

Đây chỉ là đang khảo nghiệm ngươi!
Ngao Ly khinh bỉ "hừ" một tiếng, tiến lên một bước, nói với sứ giả Hoàng Hà kia:
- Ngươi nói cho Lạc Anh, để hắn rửa cái cổ chờ chết đi!
Sắc mặt sứ giả đại biến, khúm núm lui xuống đi.
Hứa Tiên vô cùng đau đớn, hành động theo cảm tình a! Đã thấy một đams Thái Hồ thủy quái đều kính nể nhìn Ngao Ly khí phách lộ ra ngoài, không khỏi cười lắc đầu:
- Như vậy cũng tốt!
So với Hà Bá Hoàng Hà không biết sâu cạn kia, cảm giác vẫn là Long Vương phát điên dễ đối phó hơn chút, tấn công thoạt nhìn nguy cấp như vậy, nhưng kì thực không hề có kết cấu, không tạo thành được bao nhiêu uy hiếp.
Hôm nay Ngao Ly đã có thể độ kiếp rồi.

Mà xa tại Thanh Thành nương tử cũng còn cách độ kiếp không xa.

Lấy Trường Giang làm lạch trời.

Lấy Long Vương làm lá chắn, giành được cũng đủ thời gian.

Đến lúc đó vô luận địch thủ cỡ nào cũng không cần lo lắng.
Ngao Ly phất tay lệnh cho chúng tinh quái giải tán, trở về thuỷ vực của mình.
Tiểu Thanh nói:
- Ngày hôm nay là lúc ngươi xuất phát, không nên dừng lại nữa, chớ để tỷ tỷ sốt ruột chờ!
Ngao Ly cũng nói:
- Đúng vậy, ngươi đi nhanh đi!
Hứa Tiên có chút do dự, tuy rằng thoạt nhìn như không có gì nguy hiểm, nhưng chung quy có chút không quá yên tâm!
Tiểu Thanh nói:
- Ta lại không muốn đi Lĩnh Nam, muốn tiếp tục ở lại Hàng Châu hảo hảo tu luyện, ngươi và Yên nhi đi thôi!

Hứa Tiên mỉm cười nói:
- Đã như vậy, ta cũng yên tâm mà đi thôi!
Hôm nay tiểu Thanh vượt qua tiểu thiên kiếp, lại tu tập bí pháp Long tộc, thêm vào pháp bảo Thanh Long Nháo Hải Kỳ này, đã không kém gì Bạch Tố Trinh năm xưa.

Có nàng bảo hộ, giúp đỡ Ngao Ly, hắn có thể yên tâm đi về phía nam.
Hứa Tiên lại từ trong Công Đức Ngọc Bài lấy ra một thẻ phù, tất cả đều đưa cho tiểu Thanh:
- Đông Hải Long Vương nếu thực chạy đến, ngươi lập tức mang theo Ngao Ly chạy trốn, không nên do dự!
Ngao Ly long khu một trận khí phách lộ ra ngoài:
- Vì sao phải chạy, xem ta đem chúng giết đến lân giáp cũng không để lại, rút long gân của lão Long Vương kia làm yêu đái!
Hứa Tiên không chút khách khí gõ đầu nàng:
- Bớt nói mạnh miệng đi.

Ngươi cho rằng mình là Na Tra a! Ngươi có phân nửa tu vi của nhân gia, ta cũng không cần thay ngươi lo lắng! Ai u, ngươi dám lấy sừng chọc ta! Vừa rồi ta không giáo huấn ngươi, là ở trước mặt thuộc hạ của ngươi cho ngươi mặt mũi, ngươi còn dám nói chuyện! Hừ! Xem mỗ gia hôm nay trước hết hàng Nghiệt Long ngươi này, miễn cho ngươi làm hại nhân gian!
Tiểu Thanh thở dài nặng nề, cảm giác chính mình bỗng nhiên trở thành Hứa Tiên thành thục, chí ít so với hai người trước mắt này muốn ổn trọng hơn một ít.
Hứa Tiên phất tay cùng hai người nói lời từ biệt, tường vân ba màu bay lên bầu trời, nhìn trên mu bàn tay dần dần biến mất dấu răng, cảm thấy trong lòng an bình.

Tiểu Thanh mặc dù cũng có chút xung động, nhưng nàng đã kiến thức qua pháp lực của Đông Hải Long Vương ở trên biển, tất nhiên sẽ không lỗ mãng sơ xuất xông lên đi chịu chết.
Trở lại Hàng Châu hướng phía tiểu Thiến báo bình an, nghênh tiếp Vân Yên hướng tây nam bay đi, đáp mây lướt qua khoảng không vạn dặm.
Bầu trời xanh thắm, trong sáng không ô nhiễm chút nào, ngược lại càng tiếp cận màu xanh, chính là thanh xuất vu lam thắng vu lam, người hiện đại chỉ sợ rất khó lý giải màu sắc thanh thiên chân chính.
Thế nhưng, bầu trời vẫn như cũ không có mưa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui