Hứa Tiên Chí


Hồ Tâm Nguyệt ôm cánh tay nói:
- Ngươi cho dù không nhận biết chúng ta, cũng nên nhận được đỉnh lô này, cẩn thận mà nhìn cho rõ, rồi lại nói mạnh miệng đi.
Hư Đỗ Quỷ vương nghe vậy ngưng thần hướng đỉnh lô kia nhìn lại, nguyên bản hắn chỉ nghĩ là đạo sĩ Ngoại Đan Phái luyện đan, vẫn chưa chú ý tới đỉnh lô này, hiện tại nhìn kỹ, không khỏi quá sợ hãi:
- Cái này, đây là Long Hổ sơn Thiên Địa Phương Viên Đỉnh.
Nếu thực sự là đệ tử Long Hổ sơn, hắn cần phải hảo hảo cân nhắc một phen, thiên sư Trương Đạo Lăng không phải người dễ chọc như vậy.
Đang khi nói chuyện, thân thể Hư Đỗ Quỷ vương đã biến nhỏ lại một vòng, để Hứa Tiên thấy buồn cười là, Quỷ vương này suy nghĩ tất cả đều biểu hiện ra ngoài, khí thịnh thì cao to, khí nhược thì nhỏ đi, không hề có chút biện pháp che giấu nào.

Bất quá phàm nhân cũng không có gì khác biệt, ưỡn ngực ngẩng đầu hoặc là khúm núm, dồng dạng một người cũng không thể hiển lộ ra lớn nhỏ sao?
Hồ Tâm Nguyệt nói:
- Nếu nhìn ra được, còn không mau cút đi, niệm tình bản cô nương vừa mới ăn thịt gà, tâm tình tương đối tốt một chút, tha cho ngươi một mạng.
Hư Đỗ Quỷ vương lui ra phía sau hai bước, người có thể cầm Long Hổ sơn trấn phái chi bảo đến luyện đan, hiển nhiên để hắn tâm tồn sợ hãi.

Thế nhưng trong đỉnh lô kia cuồn cuộn không dứt truyền đến mùi thơm lạ lùng, lại vẫn câu động khát vọng ở sâu trong lòng hắn.
Nhục thân cường đại thì dục niệm cũng sẽ cường đại, mà những tinh linh quỷ quái này không có nhục thân, lại đồng dạng cũng khó ức chế suy nghĩ của bản thân, đến nỗi năm rộng tháng dài, ngay cả hình thái cũng đều theo đó cải biến.
Hứa Tiên liền thấy thân thể Hư Đỗ Quỷ vương này lại dần dần to ra, hai mắt cỡ đèn lồng càng lúc càng phát sáng, hiển lộ tham dục đang chậm rãi phóng đại.
- Nạp mạng đi!

Hư Đỗ Quỷ vương bỗng nhiên rít gào một tiếng, cự chùy trong tay mạnh mẽ đập xuống.
Hứa Tiên đưa tay vừa nhấc, trong nháy mắt đem Hư Đỗ Quỷ vương này xuyên thấu qua, chính là dùng ra Nhật Hỏa Thần Mang tập được trong thần miếu.
Sư tử vồ thỏ, cũng dùng toàn lực, đối phương muốn đoạt tính mệnh của mình, nếu là lại thủ hạ lưu tình, vậy thì không phải người tốt, mà là kẻ ngu ngốc.
- A!
Hư Đỗ Quỷ vương kêu thảm liên tục lui về phía sau.

Hắn vốn có thực lực cũng không tính là quá yếu, bằng không cũng không dám làm khó dễ.

Thế nhưng hắn có cưỡng đại cỡ nào cũng bất quá là tiêu chuẩn như Kim Bạt Pháp vương, làm sao địch nổi thần hỏa do Thiên Đế lưu lại này, càng đừng nói âm linh trời sinh vốn đã bị nhật hỏa khắc chế, một chiêu tính sai, liền mất hết tiên cơ.
Hư Đỗ Quỷ vương hai mắt huyết hồng, rít gào còn muốn tấn công về phía Hứa Tiên.
Hứa Tiên tâm niệm khẽ động, Hư Đỗ Quỷ vương đã phát sinh tiếng kêu thảm thiết lớn hơn nữa, ầm ầm một tiếng quỳ rạp xuống đất, chỉ cảm thấy quanh thân trên dưới không chỗ không đau, không chỗ không nóng, phảng phất như tùy thời đều sẽ bốc cháy vậy.
Hứa Tiên quát lạnh nói:
- Còn dám cậy mạnh?
Hư Đỗ Quỷ vương chửi ầm lên:
- Ngươi con mẹ ngươi...A!
Vừa rồi rất nhiều thần mang ở trong thân thể Hư Đỗ Quỷ vương nghiền nát, đau nhức khiến hắn lăn lộn đầy đất.

Hắn chỉ cảm thấy là chính mình nhất thời vô ý, trúng ám chiêu của Hứa Tiên, trong lòng oán giận không gì sánh được, trên mặt càng phát ra dữ tợn.
Hồ Tâm Nguyệt trợn to mắt mà nhìn, lúc này mới phản ứng lại đây, có chút gian nan nói:
- Đây là...!Nhật Hỏa Thần Mang.
Trong truyền thuyết Đông Hoàng Thái Nhất tu luyện, cùng Đâu Suất Tử Hỏa đều là thần hỏa ngang cấp, nhưng Đâu Suất Hỏa lại càng thích hợp dùng để luyện đan hơn, còn Nhật Hỏa Thần Mang lại thuần túy mang tính công kích phá hư.
Hồ Tâm Nguyệt hơi có chút phức tạp nhìn Hứa Tiên, nhưng bằng thuật này, hiện tại chính mình cũng không phải đối thủ của hắn.

Nàng một bước một dấu chân tu hành nghìn năm, tốn hao bao nhiêu tâm tư, gặp bao nhiêu kỳ ngộ mới đi tới một bước như bây giờ.

Mà cùng hắn mới mấy tháng không gặp, đã nắm giữ thần kỹ như vậy.

Ở trên vũ lực vượt lên quá xa nàng.


Phúc Nguyên sâu đậm khiến nàng cũng có chút đố kị, thần tiên chuyển thế thật có chỗ tốt như vậy sao?
Mà chính mình hiện tại cùng hắn đối địch, có thể ngăn lại được mấy chiêu đây?
Hư Đỗ Quỷ vương vừa nghe bốn chữ Nhật Hỏa Thần Mang, quá ư sợ hãi.

Hỏa diễm truyền kỳ như vậy, hắn cũng đã nghe qua, lập tức không dám quát tháo, quỳ rạp xuống đất, liên tục xin tha nói:
- Thượng tiên tha mạng, thượng tiên tha mạng.
Trong tiếng xin tha, thân thể hắn đã như khinh khí cầu, nhanh chóng thu nhỏ lại, đến cuối cùng chỉ còn tiểu quỷ cao gầy cỡ nửa người bình thường.

Trong lòng khiếp sợ hiện lộ rõ ràng không thể nghi ngờ.
Hứa Tiên trầm giọng nói:
- Ngươi ăn trộm không được, liền muốn giết người cường đoạt.

Nếu chúng ta yếu nhược một chút, chẳng phải là sẽ thực chịu độc thủ của ngươi.

xem lời nói và việc làm của ngươi sợ là đã hại không biết bao nhiêu tính mệnh, hôm nay không tha cho ngươi được.
Ngón tay gập lại, hàng vạn hàng nghìn Nhật Hỏa Thần Mang cùng nhau bạo liệt, kim quang sáng rực từ trong thân thể Hư Đỗ Quỷ vương lộ ra, triệt để đem Hư Đỗ Quỷ vương luyện hóa.
- Quỷ Đế sẽ không bỏ qua ngươi!
Hư Đỗ Quỷ vương chỉ kịp nói một câu, liền triệt để biến mất ở trong thiên địa.
Ngã phật từ bi.

Chính nghĩa chi đạo cũng không phải là lòng dạ đàn bà, lại há có thể vì đối phương nói vài câu xin tha thứ mà dao động bản tâm đây?

Trong lòng Hồ Tâm Nguyệt thất kinh, phảng phất như không nhận thực nhìn Hứa Tiên, đây vẫn là Hứa Tiên thường ngày nàng biết tính tình hòa khí cùng dễ nói chuyện sao? Thường ngày coi như là trêu cợt hắn, hắn cũng sẽ không để ý, tối đa cười khổ một chút, nhìn vô cùng mềm yếu.

Nhưng thực đến thời khắc khẩn yếu quan đầu, cần hắn làm ra quyết định, mới hiện ra phần quyết tuyệt dũng cảm bao hàm phía sau phần nhu thiện kia.
Chỉ là hắn trong thường ngày quá mức hiền hoà, chung quy khiến người ta trong bất tri bất giác đem hắn coi như phàm nhân, mà đã quên mất hắn là siêu cấp cường thủ trong đám người tu hành.
Hứa Tiên bất đắc dĩ cười nói:
- Đây là phiền phức theo như lời sư phụ nói đi sao.

Không biết có thể diệt nhỏ chọc lớn, dẫn đến ngũ phương Quỷ Đế gì đó hay không?
Hồ Tâm Nguyệt ho nhẹ một tiếng, che giấu thất thố mới vừa rồi:
- Hiện tại đã biết lo lắng rồi sao?
- Không có biện pháp, đáng chết chung quy không thể buông tha đi sao!
Hứa Tiên xòe tay ra.
- Yên tâm đi Trung Ương Quỷ Đế cũng không loại người không khôn ngoan này, hơn nữa chính là thực sự đi đến, thì vẫn sao có thể chóng đỡ được Nhật Hỏa Thần Mang kia của ngươi?
Hồ Tâm Nguyệt nhìn hắn trạng thái dễ dàng như thường, hiển nhiên trong lòng không có chút bất an, nói cách khác, chỉ cần khi giết người, giết bao nhiêu cũng sẽ không có bất cứ do dự gì, hay bất cứ hội hận gì sao? Gia hỏa như thế, ở trong mắt người thường so với ta càng thêm kỳ quái hơn đi.
- Ta đây cứ yên tâm, ha ha, xem ra ta cũng được coi là man nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui