Nhưng mà Bạch Tố Trinh lại lườm hắn một cái, trong lòng nói:
- Còn không mau cỡi oan nghiệt của ngươi đi.
Nàng và Hàn Mai tiên tử đã biến mất không thấy nữa.
Hứa Tiên rời khỏi Thái Nhất Thần Điện, ngửa đầu nhìn lại chỉ thấy một tòa băng sơn đang chỉm nổi trong biển cả, so với lần trước nhìn thấy hình như còn lớn hơn trước.
Hứa Tiên bay tới gần băng sơn, còn chưa tới gần thì một tầng băng sương hơi mò ngăn cản ở bên ngoài, hắn gõ cửa giống như đang có cánh cửa trước mặt, tầng băng sương này mở ra cho hắn tiến vào.
Hứa Tiên cảm giác được nữ tử như hàn băng kia đang ở nơi sâu nhất của băng sơn, Hứa Tiên nghĩ lại ngừng chân không tiến, mà nhìn qua huyệt băng nói:
- Chắc ngươi cũng biết vài phần rồi, phiền toái hiện giờ của ta rất nhiều, thân bất do kỷ. Nếu như ta vượt qua phiền toái này, nếu có thể còn sống thì nàng phải tu luyện vì ta.
Âm thanh của hắn kiên định mà quả quyết, vang vọng khắp tòa băng sơn này truyền vào trong tay của Hàn Mai tiên tử, toàn thân của nàng chấn động.
Hắn đã từng hỏi nàng vì sao phải tu luyện. Nhưng mà nguyên nhân đã sớm biến thành ngớ ngẩn, bị những chấp niệm và phiền não của nàng cùng một chỗ vứt bỏ ra khỏi trái tim như băng giá kia, tu hành đã biến thành bản năng, nàng lợi dụng tốc độ tiến bộ kinh người có được tuổi thọ dài dằng dặc, lực lượng càng cường đại hơn.
Thẳng đến khiThiên Ma mở ra một khe hở trong lòng của nàng, đem những tục niệm phàm trần kia rót vào trong lòng của nàng lần nữa, rồi sau đó được hắn cứu sống sót. Nhưng mà những lý do nàng từng bỏ qua không cách nào ngăn cản được tràn ra trong lòng, rốt cuộc tu hành vì cái gì?
Vì trường sinh bất tử? Nhưng sinh tử đối với người tu hành như nàng đã không còn sợ hãi nữa. Vi trở nên càng mạnh hơn nữa? Nhiều năm giấu sâu trong băng sơn này thì mạnh yếu có ý nghĩa gì? Mặc cho nàng suy tư thế nào cũng không tìm được lý do nào nữa.
Cho đến hôm nay rốt cục có cho nàng được đáp án: tu luyện vì "Ta"!
Trong tâm linh lạnh lùng của nàng cũng không khỏi tăng lên cảm giác khác thường, tu luyện vì một nam nhân? Tuy nam nhân này từng cứu mạng của nàng, cũng mang cho nàng một ít vui vẻ của nam và nữ, đây vốn là một lý do lừa dối...
- Vậy được rồi!
Nàng không thể làm gì mà như được trút gánh nặng ra khỏi vai của mình, trước khi suy nghĩ được lý do thoái thác thì nàng sẽ tu luyện vì hắn.
Lúc sáng sớm bầu trời âm trầm như bóng tối, quần tiên bay đi trong biển cả đen như mực.
Nước biển cuồn cuộn càng kịch liệt, hình thành một chỉnh thể chập chờn.
Chợt một sóng lớn phóng lên trời, ngang qua giữa thiên địa, hình thành một bức tường nước màu đen ngăn cản trước mặt mọi người, đây là do bốn Hải Long Vương hội tụ tứ hải chi lực hình thành "Hải cương"!
Trong đó ẩn chứa linh lực cường đại, mặc dù Bạch Tố Trinh cũng phải động dung.
Hải cương lao tới quần tiên, tốc độ như chậm nhưng thực sự rất nhanh, trong nháy mắt hải cương này gần như trước mắt, có xu thế thái sơn áp đỉnh.
Sóng gió ngập trời ào tới trước mặt, Hứa Tiên nhìn thấy ẩn trong sóng là ngàn vạn tinh quái, nếu như một chọi một thì chúng không là gì. Nhưng đem lực lượng tụ tập thì hắn phải tạm lãnh mũi nhọn, nhưng mà bây giờ muốn tránh cũng không thể tránh.
Tiết Bích khởi động Bích Thủy Kim Tinh Tráo, đem quần tiên bao phủ vào bên trong, nhưng dưới sóng lớn ngập trời thế này thì quả trứng của nàng khó chịu nổi một kích.
Quần tiên cũng không phải không có chuẩn bị mà tới, dám tham gia chiến đấu lần này bọn họ không phải kẻ yếu, không bàn mà hợp ý nhau xuất Chu Thiên Tinh Đấu, đưa tay đem linh lực rót vào trong Bích Thủy Kim Tinh Tráo, Bích Thủy Kim Tinh Tráo lập tức trở nên hùng hậu hơn rất nhiều.
Ngay sau đó "Oanh" một tiếng vang thật lớn, sóng lớn vỗ mạnh vào Bích Thủy Kim Tinh Tráo, âm thanh nổ vang tràn ngập màng tai, giống như thiên lôi tấn công. Bích Thủy Kim Tinh Tráo rung rung không thôi, giống như tùy thời sẽ bị nghiền nát.
Quần tiên tuy tâm thần lúc này có chút bối rối, chỉ có dốc sức liều mạng thúc dục linh lực ủng hộ Bích Thủy Kim Tinh Tráo, trong nội tâm không còn suy nghĩ nào khác.
Trong giao phong nháy mắt này có cảm giác quái dị thật nhiều. Mỗi một đóa bọt nước nghiền nát, không có một mảnh hào quang lập loè, biểu lộ thần thái của tinh quái và người tu hành giống như ngưng lại vào thời khắc này, thu vào giác quan thứ sau của Hứa Tiên.
Trong nội tâm của Hứa Tiên sinh ra cảm giác cực kỳ quái dị, vừa nghĩ lại thì thấy thời gian trôi qua bình thường.
Sóng lớn đem tia lực lượng cuối cùng quất vào Bích Thủy Kim Tinh Tráo chảy xuôi thối lui, so với lực lượng của quần tiên thì một kích này không là gì, quần tiên còn không kịp cao hứng thì nghe được tiếng vang răng rắc, Bích Thủy Kim Tinh Tráo xuất hiện vết rạn hơi mờ lan ra khắp chung quanh, giống như mạng nhện phủ kín chung quanh
Sắc mặt của Tiết Bích tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi, nàng thân là chủ nhân của pháp bảo, mặc dù có quần tiên chia sẻ nhưng vẫn đứng mũi chịu sào. Nếu không có pháp bảo của nàng ngăn vách tường nước cộng thêm tính chất thổ khắc thủy, chỉ sợ cũng không ngăn cản nổi, chỉ sợ quần tiên bị diệt hơn phân nửa vào lúc này.
Hứa Tiên vẫn khoanh tay đứng nhìn, cũng không tham dự vào trong đó, mục tiêu của hắn chỉ có một chính là Ngao Nghiễm, vi mục tiêu này hắn phải bảo tồn lực lượng. Trong lòng của hắn đã ở kinh hãi lực lượng của Long tộc, nếu một chiêu vừa rồi quần tiên không ngăn cản được thì hắn dù không chết cũng bị thương không nhẹ, cũng vĩnh viễn mất đi cơ hội chiến đấu ngăn cản Ngao Nghiễm.
Bức tường nước xông lên tầng mây, ba vòi rồng từ trong mây rủ xuống, con mắt long hào quang lập loè nhìn qua quần tiên, bầu trời giáng mưa to gió lớn, còn kèm theo mưa đá lớn như nắm tay, bọn họ tự nói tên của mình:
- Ta chính là Nam Hải Long Vương Ngao Khâm!
- Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận!
- Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận!
Quần tiên không khỏi tập trung tư tưởng lắng nghe, bọn họ là tán tiên trên biển, tranh chấp với người ta không nhiều lắm, chỉ cảm thấy nên tiên lễ hậu binh, cho nên đều chuẩn bị lực lượng kéo dài thời gian của ba Hải Long Vương, chỉnh đốn và xếp đặt lực ngăn cản binh tôm tướng cua.
Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh nhìn nhau, nghe bọn họ nói chuyện kéo dài thời gian, hóa thành hai đạo quang mang bay vào trong hải cương trước mặt. Sóng cồn vừa lui, lực mới chưa sinh, đúng là thời cơ tốt nhất. Nếu như cho bọn chúng thời gian tụ tập hải cương thì chờ đợi quần tiên chính là con đường chết.
Quả nhiên sóng lớn không có chụp được, ngược lại có mấy hải tướng ngăn cản đường đi của Hứa Tiên, trong đó lợi dụng Kình tướng quân cầm đầu, thân hình khổng lồ giống như bức tường to lớn ngăn cản lại, chỉ cần ngăn Hứa Tiên một lát thì hải cương sẽ ngưng tụ lực lượng lần nữa, đó là thời điểm quần tiên bị diệt.
Thân hình Hứa Tiên không ngừng chút nào, hắn đặt tay bên hông và kim quang lóe lên, lóe lên và ma diệt.
Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh xuyên qua khe hở của đám binh tôm tướng cua, tiến vào trong đạo hải cương kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...