Hai người trở lại trong sơn trang ngoài An Long Thành, Vân Yên Thanh Loan và Trang Huệ Quân đang ở trên đường trông ngóng chờ đợi, thấy hai người trở về đều là vui mừng.
Trang Huệ Quân chỉ thấy trong lòng Hứa Tiên không hề có hài tử, không khỏi buồn bã rơi lệ.
Hứa Tiên vội đem hài tử lấy ra giao cho nàng:
- Hài tử không sao cả.
Trang Huệ Quân hai ngày này đã quen thấy được rất nhiều chuyện thần kỳ xuất hiện trên người hắn, cũng không hỏi nhiều, chỉ là ôm chặt lấy hài tử đem mặt nàng áp vào trên mặt của hài tử, quá vui mừng mà khóc.
Hứa Tiên lộ ra dáng tươi cười thoải mái, cuối cùng cũng là không phụ nhờ vả.
Sau đó đem sự tình trải qua thoáng kể lại một lần, nghe Vân Yên và Thanh Loan tấm tắc lấy làm kỳ.
Vân Yên cười nói:
- Vẫn là tỷ tỷ lo lắng chu đáo, bằng không lần này phu quân sợ là phải chịu thiệt thòi rồi.
Trang Huệ Quân mặc dù nghe nói mơ hồ không hiểu, cũng biết trong đó chứa nhiều hung hiểm, dịu dàng bái lạy:
- Đại ân của công tử, không tiện nói cảm ơn, thiếp thân chỉ có kết cỏ ngậm vành, lấy đó để báo đáp.
Hứa Tiên vội đem nàng nâng đứng dậy, thấy trên mặt nàng có vẻ mệt mỏi:
- Phu nhân nói quá lời, thời gian đã không còn sớm ngươi trở lại nghỉ ngơi một chút đi sao!
Trang Huệ Quân mấy ngày nay tâm lực tiều tụy, nghe Hứa Tiên vừa nói, lập tức cảm thấy vô cùng mệt mỏi, liền ôm hài tử lui xuống.
Hứa Tiên giải quyết được một tâm sự, liền nói với Thanh Loan:
- Loan nhi còn có thể ở lại đây thêm bao lâu nữa? Xin lỗi mấy ngày nay vẫn không rảnh bồi tiếp ngươi.
- Ca không cần để ý ta.
Thanh Loan vội vã xua tay nói:
- Ta cũng không có chuyện gì.
Hứa Tiên nói:
- Vậy là tốt rồi, thế thì ở chỗ này thêm một chút thời gian đi! Đợi ta khôi phục khí lực, ngày mai chúng ta cả nhà xuất động, đi du sơn ngoạn thủy, thuận tiện đi tìm một tên xui xẻo còn lại.
Ngươi để chúng ta kiến thức một chút kiếm tiên làm sao trảm yêu trừ ma!
- Quan nhân ngươi là nói?
Hứa Tiên gật đầu:
- Kẻ tàn ác xấu xí, cũng nên sớm trừ bỏ!
Giờ này khắc này, hướng tây lướt qua quần sơn, đi đến trong một sơn cốc hiểm trở.
Tuy là lúc đêm khuya, trong cốc vẫn là đèn đuốc sáng trưng.
Xà mẫu đứng ở trên bãi đá cao cao, xung quanh một đám nam di nhân trẻ tuổi đang đứng.
Ở trong hỏa quang xinh đẹp nhảy múa, thân hình uốn lượn như xà, trên mặt hiện ra thần sắc điên cuồng.
Mà ở xung quanh bọn họ, một mảnh thật lớn đều là xà, có con dài không quá một thước.
Có con lại dài đến mấy trượng, hoặc là co lại ở trên mặt đất, hoặc bò ở trên mái hiên, ngọn cây.
Tất cả đều phát sinh âm hưởng ti ti.
Bãi đá gần sơn cốc vách đá dựng đứng, dưới đó có một dong nham thật lớn.
Xà mẫu kêu gọi một tiếng, liền có thiếu niên leo lên bãi đá, nằm ngang ở dưới chân xà mẫu.
Xà mẫu xuất ra một thanh chủy thủ Thanh Đồng hung hăng đâm vào trái tim của thiếu niên, dưới đài một trận hoan hô, mấy người giơ thiến niên lên, đem hắn ném vào trong dong nham.
Tận cùng dong nham là một bức tường đá thật lớn, mặt trên khắc rất nhiều đồ án phát sáng, máu tươi của thiếu nam thiếu nữ bị hắt vào trên tường đá.
Nhanh chóng bị tường đá làm loãng, những đồ án hoa văn kia lại ảm đạm hơn rất nhiều.
Tường đá cao tới hơn mười trượng, cả vật thể đỏ sậm, không biết đã trải qua bao nhiêu lần hiến tế như vậy.
Cứ như thế, thiếu nam thiếu nữ dưới đài vừa bước lên dài, biểu tình của bọn họ rất vui vẻ phảng phất như không phải hi sinh chịu chết, mà là quang vinh vui vẻ cực kỳ.
Chỉ chốc lát đã có hơn mười người bị chết, toàn bộ đem máu nóng trong lồng ngực hắt vào trên tường đá băng lãnh, tường đá lại đột nhiên xuất hiện một đao liệt ngân, sau đó bỗng nhiên nổ vỡ ra.
Sơn cốc lay động một trận, trong dong quật truyền ra tiếng kêu thấp hoảng sợ, quần xà chợt yên tĩnh lại.
Thần sắc xà mẫu đại hỉ, quỳ bái ngã xuống đất:
- Xà thần, ngài đã thức tỉnh.
Có người vũ nhục sứ giả của ngài, mời ngài giết chết hắn, báo thù cho chúng ta!
Trong dong tương sáng lên một con mắt giống như lồng đèn, truyền đến một thanh âm trầm thấp:
- Người ngươi nói là ai?
Xà mẫu nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hắn tên là Hứa Tiên, ở ngay trong An Long Thành cách nơi này không xa.
- Hứa Tiên?
Trong bóng tối hai điểm hồng quang càng ngày càng gần, càng lúc càng sáng, một đầu rắn quái dị thật lớn lộ ra khỏi động quật.
Đầu rắn lấy miệng làm tuyến, trên hồng dưới xanh.
Bộ phận hồng sắc cũng không phải là lân phiến, mà là rất nhiều sừng nhọn thật lớn hướng về sau mọc cao lên, phảng phất như mang theo mũ giáp tiên hồng sắc, nhìn giống long lại giống xà, một đôi xà nhãn đỏ như máu chăm chú nhìn xà mẫu trên bãi đá.
Mà chỉ cần đầu rắn này đã to cỡ ngọn núi nhỏ, lại càng không biết cả thân rắn là có dáng dấp ra sao, cùng nó so sánh, Xà mẫu thật giống như con kiến hôi.
Xà mẫu chỉ cảm thấy cả người huyết dịch đông lạnh cứng lại, dù thế nào cũng nói không ra lời.
- Ta đáp ứng ngươi!
Xà thần ngẩng đầu nhìn trăng tàn trên bầu trời.
Xà mẫu đại hỉ liên tục khấu đầu:
- Cảm tạ Xà thần đại nhân!
Phía sau ả đông đảo di nhân cũng đều khấu bái theo.
Xà thần cúi đầu:
- Bất quá ta đói!
Xà mẫu ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Hứa Tiên nói:
- Nương tử, ngươi thực không đi sao?
Bạch Tố Trinh một thân bạch y, đang quay mặt về phía bức họa Quan Thế Âm Bồ Tát, ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn:
- Mấy ngày trước đây tu hành rất có hiệu quả, Phật môn quảng đại, có trợ giúp đối với việc ta khống chế ý niệm.
Hứa Tiên nói:
- Nói không chừng sẽ gặp được bổn gia đấy!
Bạch Tố Trinh nghiêng đầu cười nói:
- Gặp phải ngươi lại muốn hỏi trước là đực hay là cái sao?
Hứa Tiên sờ sờ mũi:
- Không có cách nào mà! Ta đây cũng là yêu ai yêu cả đường đi a!
- Ta thấy là háo sắc thành tính đi sao!
Vân Yên cười đi vào, trên người đang mặc quan bào của Hứa Tiên.
Hứa Tiên nói:
- Bớt nói bậy đi, sao ngươi lại đóng giả thành bộ dáng này?
- Ngươi đi du sơn ngoạn thủy, ta cần phải thay ngươi xử lý công vụ.
Ngươi cũng phải thay ta hảo hảo chiếu cố Loan nhi.
Vân Yên có thâm ý khác nháy mắt mấy cái:
- Còn có chính là, Trần...!Trang phu nhân phu quân dự định an trí thế nào đây?
- Nàng hiện tại cô nhi quả phụ, ở Lĩnh Nam lại không có chỗ dựa, một mình sinh hoạt sợ là không quá dễ dàng.
Vả lại trong nhà này phòng trống rất nhiều, trước cấp cho nàng an bài chỗ ở thật tốt.
Ngươi bình thường nên chiếu cố nhiều một chút.
Tương lai tìm cơ hội giúp nàng thoát tội tịch, giúp nàng trở về Tô Châu đi!
Vân Yên nói:
- Phu quân nói có lý, ngươi là tình ngay lý gian, sợ là không dễ nghe lắm.
Hứa Tiên ngẩn ra, Trang Huệ Quân là quả phụ mới, ở trong nhà của mình khó tránh khỏi bị người nghị luận, hắn tất nhiên là không có để ý những hư danh này.
Nhưng sợ là sẽ tổn thương danh tiết của nàng, liền nói rằng:
- Vậy thì xem ý tứ của nàng đi, nếu là nàng muốn đến bên ngoài ở lại, ngươi liền giúp nàng tìm một phòng trống khác.
Chỗ ở cũ thương tâm kia, sợ là không thích hợp trở lại ở nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...