Hứa Nương Cao H Np


Mãi cho đến khi có tiếng gà gáy từ bên ngoài cửa sổ truyền đến Tống Chương mới tràn đầy sức sống trèo ra khỏi người Hứa Nương .Nàng lúc này đã khóc đến hai mắt đỏ sưng, hàm răng cắn chặt vào môi đến chảy máu, cả người đều có những dấu hôn và vân tay, bộ ngực cùng âm hộ có một lớp dịch mỏng trắng, thời gian trôi qua, đã đọng thành một đốm nhỏ, còn những dịch mới vẫn đang chảy chậm ra, toả ra mùi hương nồng nặc.Hắn ta cầm lấy tờ ngân phiếu dính đầy mồ hôi cùng tỉnh dich lên, dùng khăn tay lau sạch sẽ, sau đó gấp thành một hình vuông vức, nhét ở dưới gối của Hứa Nương , giọng hắn ôn tồn nói:" Cầm lấy tấm ngân phiếu này, lấy nó để mua mấy bộ quần áo sáng sủa cho bản thân, mua cho bọn nhỏ thức ăn ngon, rảnh rỗi ta sẽ đến thăm cô."Hứa Nương không nói một lời nào, nàng cũng không có nhúc nhích, nàng ngơ ngác nhìn bức màn đỏ như nước - lúc đó Trang Phi Vũ hứa hẹn sẽ cưới nàng, trong lòng nàng đã vô cùng vui mừng, liền tự mình khâu vá lấy một cái màn đỏ.Hiện giờ, đôi mắt nàng khi nhìn vào tấm màn đỏ ấy lại cảm thấy đau lòng, thời gian bên cạnh nhau như biến thành một trò cười.Trang Phi Vũ tiễn Tống Chương ra khỏi cửa, khi hắn quay lại, hắn lại thay đổi sắc mặt.Hắn đi lấy nước ấm, dùng khăn lau thân thể dơ bẩn của Hứa Nương , ngón tay dùng vải hơi thô ráp, chậm rãi đút vào hoa huyệt sưng tấy đau đớn, hắn lau một lượt, khiến nàng run rẩy thở một hơi thật dài" Hứa Nương , nếu đêm qua muội không khóc lóc ầm ĩ không chịu phối hợp, huynh cũng không muốn nói những lời cay độc đó làm tổn thương đến muội."Suốt một đêm dài, Tống Chương đã Xuất tinh ba lần vào âm hộ của nàng, còn hắn đã Xuất tinh hai lần, lúc này dường như trong âm hộ đều tràn đầy tình dich màu trắng, mỗi lần rút ngón tay ra lại sẽ tràn ra một dòng chất nhờn lớn.Hắn kiên nhẫn lau sạch cho nàng hết lần này đến lần khác, thấp giọng giải thích lý do tại sao chính mình lại tuyệt tình đến như vậy:" Muội cho rằng huynh sẽ nguyện ý gả muội cho hắn ta sao? Là muội lọt vào mắt xanh của hắn ta trước, hắn đã đến trước mặt để hỏi huynh, dùng tương lai tiền đồ để trao đổi, ta bị ép buộc phải đáp ứng hắn..."" Vậy huynh liền đem bán ta sao?"Yết hầu của Hứa Nương đã bị dương vật thọc vào rút ra quá nhiều lần khiến cho cổ họng đau đến khó chịu, nàng nghe hắn nói vậy liền nghẹn ngào hỏi lại." Hà tất gì muội lại nói những lời khó nghe vậy?" Trang Phi Vũ hung hăng nhíu mày, " Cho dù ta có không đồng ý, hắn ta chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua, nếu hắn lướt qua ta, nghĩ được biện pháp cưỡng đoạt thân thể của muội, muội có thể làm gì? Tổng đại nhân đã làm quan ở đây được ba năm, một tay hắn ta che trời, muội cảm thấy tay xoắn hơn đùi sao?"Hắn dừng một chút lại nói tiếp:" Ta cũng là bị ép buộc thoả hiệp.


Mọi người đều muốn rơi vào trong tay hắn, nhân tiện chiếm lấy tiện nghi, lấy hắn cũng không phải là có chỗ không tốt.


Hơn nữa, ta muốn trở nên nổi bật, thì có gì là sai? Xét cho cùng, không bao lâu nữa hy vong đạt được quyền thế, còn có thể bảo vệ tốt được cho muội? Muội đã thích ta, thì nên tận tình để giúp đỡ ta."" Ta không thể cùng huynh nói chuyện, cũng không muốn nói chuyện với huynh."Hứa Nương như càng hiểu thêm được sự tàn nhẫn lạnh lùng vô liêm sỉ của Trang Phi Vũ, nàng quay khuôn mặt giàn giụa nước mắt về phía thành giường, thái độ lãnh đạm:" Ta trời sinh đã là một nữ nhân dâm đãng, chỉ xứng cho các ngươi làm tới chết, không đảm đương nổi " sự nhiệt tình " của Trang bộ."Trang Phi Vũ nghe thấy nàng nói ra những lời nói mỉa mai trào phúng, sắc mặt hắn liền trắng bệch.Hắn lau sạch sẽ ngực nàng cùng với hoa huyệt, đứng ở trước giường nhìn nàng, vẻ mặt trầm mặc một lúc sau mới cất giọng nói," Ta biết muội nhất thời nghĩ chưa thông suốt, ta biết muội hận ta đêm qua đã vô tâm tuyệt tình, ta cũng không ép buộc muội, chỉ là muốn cho muội hiểu-"" Lúc đó muội giãy giụa làm loạn, ta nói những lời đó thứ nhất là để doạ cho muội cảm thấy sợ, thứ hai là phối hợp với thủ đoạn vừa đấm vừa xoa Tổng đại nhân.

Ngày thường, hắn là người hô ra tiền, uy phong vô cùng, ta nhất thời muốn thể diện, muốn để lại ấn tượng tốt, nên ta mới phải diễn ra vai ác."Hắn đưa tay ra sờ lên mái tóc của nàng ở bên gối, lúc này dáng vẻ của hắn ôn nhu như nước," Để làm một chuyện tốt, khó khăn nhất chính là lúc đầu tiên.


Bây giờ chúng ta đã bị kéo Xuống nước, chịu đựng một đêm, sẽ vượt qua được bước khó khăn nhất."Nàng cũng không phải hoàng hoa khuê nữ, dù có trong trắng và mạnh mẽ đến đâu thì cũng có giới hạn.Hơn nữa, nàng còn có ba đứa con nhỏ.Trang Phi Vũ rời đi, Tưởng Tinh Uyên sau lưng rón rén bước đến.Cậu là một người thông minh, có bản năng tìm cái lợi tránh cái hại như một con vật nhỏ, cậu cũng biết rõ rằng, nếu cậu Xuất hiện vào lúc Hứa Nương đau khổ nhất là một điều không sáng suốt.Điều gì sẽ xảy ra nếu nàng ấy trút giận lên cậu, cậu nên làm gì bây giờ?Ngộ nhỡ trong trường hợp nàng hỏi cậu khi cậu phát hiện ra điều không ổn mà tại sao lại không cứu nàng, thì cậu nên giải thích thế nào bây giờ?Nhưng chính cậu lại không thể kiểm soát được đôi chân của mình.Nhìn thấy đại nương giống như rất đau, buồn bã và cần được an ủi.Nếu cậu may mắn có được tư cách sẻ chia những bí mật không thể chịu đựng được với nàng, và hơn hết là chiếm được lòng tin của nàng, liệu có thể được yêu thương hơn Tưởng Tinh Thuần , ở trong lòng nàng chiếm một vị trí quan trọng?Tưởng Tinh Uyên đứng ở dưới chân Hứa Nương với những suy nghĩ như vậy, cậu nhỏ giọng kêu:" Đại nương..."Hứa Nương giật mình, hoảng hốt kéo chăn lên che đi thân thể đang không một mảnh vải che thân, nàng xấu hổ mở miệng trong đau đớn, dựa vào đầu giường hỏi," A Uyên, con...!con sao lại tỉnh dậy sớm như vậy?"Đại nương..." Tưởng Tinh Uyên khẩn trương nuốt nước bọt, cậu lấy dũng khí bước tới, cả người cứng đờ vỗ vỗ vào vai nàng, " Có phải đại nương rất khó chịu không? Con..con có thể giúp nương làm gì không?"Hứa Nương cảm động trước sự quan tâm chân thành ngây thơ của một đứa trẻ, nàng nhớ lại cơn ác mộng đêm qua và không thể chịu được nữa, nàng ôm lấy cơ thể gầy gò của cậu mà bật khóc.Tưởng Tinh Uyên không dám cử động, trong lòng oán hận cùng do dự đều bị vui sướng khó tả thay thế, cậu tham lam ngửi lấy trên người nàng mùi khó chịu, mở hai tay ra, ôm lấy hơi ẩm hiếm có trên đời này.Cậu lặng lẽ nghe tiếng khóc của nàng, giúp nàng đun nước nóng để tắm, động tác thuần thục luộc bánh chưng và nấu một nồi cháo lớn.Đứng ở bên cạnh Hứa Nương đã trở nên sạch sẽ mềm mại, nhìn nàng bận rộn thu dọn quần áo thành hai bọc, Tưởng Tinh Uyên nghi ngờ hỏi, " Đại nương, người đang làm gì vậy?"Động tác của Hứa Nương dừng lại một chút, nhẹ giọng nói, " Con mau đi kêu A thuần cùng A Thù dậy đi, chúng ta về quê ở vài ngày, chúng ta về thăm ông ngoại cùng bà ngoại."Những lời Trang Phi Vũ nói – cũng có phần đúng, nàng là một nữ nhân không nơi nương tựa, thực sự không thể trêu vào quan liêu.Nhưng nàng không muốn giống như đêm hôm qua, phải chịu đựng hai người bọn họ, phải chịu rất nhiều sự tra tấn, sống một cuộc sống còn tội tệ hơn cả kỹ nữ.Nên nàng quyết định chỉ có thể đổi địa điểm, tạm thời trốn khỏi bọn họ.Tưởng Tinh Uyên rất nghe lời nàng, nghe vậy không nghĩ ngợi gì mà chạy đi vào phòng phía tâyKhông bao lâu sau, Tưởng Tinh Thuần ngáp ngắn ngáp dài, vẻ mặt không hào hứng lắm, oán giận nói," Đại nương, con không về.


Cậu mợ không cho chúng ta vào mắt, cậu còn bắt con Xuống đất làm việc, mợ cái gì cũng sai bảo con, bà ngoại thì làm cơm khó ăn, còn nữa, con còn phải đi học!"Không nghĩ tới thường ngày Hứa Nương là người dễ nói chuyện hôm nay lại thay đổi sắc mặt," Con sang xin tiên sinh nghỉ mấy ngày, đi nhanh về nhanh, chúng ta ăn sáng xong thì liền đi."Có vẻ như nàng không thể chờ đợi một giây phút nào.Tưởng Tinh Uyên cầm ngân lượng mà Hứa Nương đưa cho thuê một chiếc xe ngựa cũ nát, thương lượng giá cả với người lái xe, một lớn và ba trẻ nhỏ lên xe như chạy trốn, hướng về vùng quê cằn cỗi và khốn khổ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận