Hứa Nương Cao H Np


Không qua bao lâu, một bàn tay to lớn thô lỗ véo vào lòng bàn chân của nàng qua một lớp tất lụa mỏng.

Hứa Nương sợ nhột nên nàng lập tức vội rụt người lại, nhưng đối phương đã nắm lấy hai đầu gối của nàng ấn mở sang hai bên, bày ra một tư thế không biết xấu hổ.

Trong lòng nàng bỗng có chút sợ hãi, nóng lòng muốn xác nhận xem người nam nhân này rốt cuộc có phải là Trang Phi Vũ hay không, mặc kệ nhiều chuyện, nàng quay mặt cọ cọ đầu gối, đem đai lưng bịt mắt đẩy sang một bên.

Đôi mắt của nàng lập tức được tiếp xúc với ánh sáng, nàng cố chịu đựngĐôi mắt của nàng lập tức được tiếp xúc với ánh sáng, nàng cố chịu đựng thứ ánh sáng chói loá kích thích ấy, rưng rưng ngẩng đầu, liền thấy một nam nhân có thân hình cao lớn đang đứng ở trước giường, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt lại có chút làm càn.


Đó chính là Tống đại nhân mà nàng vô tình gặp qua ở huyện.

Sau một giấc mộng dài và đẹp, cuối cùng nàng cũng tỉnh lại.

Sắc mắt của Hứa Nương tái nhợt, nàng vừa kinh lại vừa tức, không biết sức lực từ đâu mà tới, nàng dùng sức đẩy Tổng Chương, mặc cho thân thể đang trần trụi mà chạy ra ngoài.

Nàng kéo cửa phòng ra, liền nhìn thấy Trang Phi Vũ đang đứng canh gác ở bên ngoài, một cơn tức giận không nói nên lời trào ra khỏi lồng ngực, nàng cuồng loạn hét lên một tiếng, lao tới cào mặt hắn.

Trang Phi Vũ không hề có một chút phòng bị, hắn bị nàng cào vào mặt, trên má trái của hắn có một vết xước đang rơm rớm máu, hắn đâu đến nỗi phải kêu lên một tiếng.

Thấy Hứa Nương đã phát hiện ra chấn tướng, trong lòng hắn đầu tiên cảm thấy áy náy, nhưng khi nghe thấy tiếng khóc thấu tim của nàng, cảm giác tội lỗi trong hắn nhanh chóng chuyển thành hoảng sợ, hắn liếc nhìn thấy Tống Chương đang ngày càng đến gần, hắn dùng môi che lại nụ hôn của mình, cái miệng nhỏ nhắn mà hắn đã lướt qua vô số lần, ôm người ta trốn vào trong đó.

Hứa Nương vùng vẫy dữ dội, dùng cả hai tay nắm lấy và đánh vào cánh tay của Trang Phi Vũ.

" Nếu muốn cho A Nhuần và A Uyên thấy dáng vẻ này của muội, để cho mọi người Xung quanh vây xem chế giễu, trở thành trò đùa của huyện, muội cứ việc làm loạn.


"Trang Phi Vũ thấy sự tức giận của nàng đã được xả ra, hắn chỉ có thể tàn nhẫn đe doạ," Ta là không sợ, bỏ ra chút tiền để ngủ với quả phụ, có cái gì mà to tát? Tổng đại nhân bị muội mê hoặc, một lần cũng không có gì phải bối rối.

Hơn nữa, đại nhân sắp được thăng chức, có phải muội không muốn sống ở đây nữa mà ở sau lưng khua môi múa mép?"Hắn dừng một chút, ngữ khí tăng thêm vài phần nghiêm túc:" Đến lúc đó, chỉ có thanh danh của muội bị ô uế.

"Hứa Nương nghe hắn chỉ hươu nói ngựa, đổi trắng thay đen, đôi mắt đẹp của nàng bỗng nhiên trợn to " Um ưm" hai tiếng, nhớ tới tiểu hài tử, lập tức lý trí trở lại, không dám giãy giụa với hắn nữa, hai chân bị kéo lê trên mặt đất cũng trở nên mềm nhũn.

Trong nháy mắt, cánh cửa lại một lần nữa được khép lại, nàng nhìn vị quan mà nàng vừa sợ lại vừa hận lạnh mặt, hắn ta phủi phủi bụi ở trên quần áo Xuống , ngồi ở mép giường, quay sang chỗ Trang Phi Vũ ra hiệu.

Trang Phi Vũ hung hăng trừng mắt liếc nhìn Hứa Nương một cái, hắn thấy nàng đã yên tĩnh lại liền chậm rãi buông nàng ra.

Khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Nương trắng bệch, nàng còn chưa nói lời nào, nước mắt đã như ngọc đứt dây rơi Xuống.


Nàng đã biết chính mình không biết nhìn người, đã bị hổ báo lừa.

Tất cả những lời nói ngon ngọt, thề thốt đều là dối trá, người nam nhân trước mặt nàng có tâm địa đen tối máu lạnh, sao hắn có thể có một chút tình cảm chân tình nào với cô được?Nhưng trứng không chọi được đá, chính nàng lại không có nơi nương tựa, đêm hôm khuya khoắt lại rơi vào trong tay của hai người họ, nếu như cứ khăng khăng kêu oan thì nhất định cũng không có kết quả tốt đẹp.

Hứa Nương cố nén đau đớn trong lòng, cơ thể mềm mại mà quỳ rạp Xuống hai người trước mặt, thấp giọng cầu xin:" Là! là ta đã suy nghĩ vọng tưởng, giữ mình bất chính, lúc này! lúc này mới có kết cục này.

Bản thân ta đã như một bông hoa tàn không còn nguyên vẹn, lại còn sinh được hai đứa con nhỏ, không thể so sánh được với những mỹ nhân xinh đẹp ngoài kia, cầu xin Tổng đại nhân cùng! Trang bộ giơ tay đánh khẽ, buông tha cho ta đi! ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận