Tàng Phủ, mọi người gọi gã là tên đồ tể đáng sợ nhất của Hắc Báo đoàn. Gã không quan tâm tranh giành quyền lực mà chỉ thuần túy theo đuổi giết chóc. Tàn sát và tra tấn kẻ địch là sở thích chính của tên sát nhân biến thái này. Cũng vì vậy nên Hứa Minh rất tin tưởng vào Tàng Phủ, chuyên giao những nhiệm vụ khó khăn và man rợ cho gã phụ trách. Tuy nhiên ở trận chiến giữa Hắc Báo đoàn và Phi Ưng đoàn lần này, tên phó đoàn khát máu này vẫn chưa được phép ra tay. Lý do đơn giản là gã chỉ biết xông lên chém giết chứ không tuân theo chiến thuật vây công gì cả. Hiện tại đoàn trưởng không có mặt, Tàng Phủ hiển nhiên trở thành chỉ huy tối cao nhưng gã vẫn chưa dám làm gì quá phận cả.
- Cấp báo. Phía Phi Ưng đoàn có biến động. Bọn họ đang dồn toàn bộ lực lượng để đột phá vòng vây ở hướng bắc. Các tiểu đội chúng ta đang cố gằng kiềm chế quân địch chờ viện binh đến giúp đỡ.
Một tên đội trưởng Ngưng Khí trung kỳ hối hả chạy vào thông báo. Đập mạnh bàn một cái, Tàng Phủ xách cây búa pháp khí của gã nghênh ngang bước ra khỏi lều trại.
- Tất cả mọi ngươi theo ta tiêu diệt bọn Phi Ưng đoàn nhãi nhép đó. Hôm nay Tàng gia ta phải đại khai sát giới một phen đã ghiền mới được haha.
Lớn tiếng triệu tập vài tiểu đội xung quanh lại, Tàng Phủ hung hăng muốn dẫn đầu xung phong ra trận. Một tên đội trưởng có tuổi lo ngại đứng ra trình bày:
- Bẩm phó đoàn trưởng, sự việc này có phần kỳ lạ khó hiểu. Tại sao Phi Ưng đoàn bỗng dưng im lặng suốt ngày hôm qua rồi bây giờ lại đột ngột toàn lực phá vây? Theo tại hạ chúng ta nên thông báo cho đoàn trưởng để người đưa ra đối sách thích hợp. Còn hiện tại chúng ta chỉ cần hỗ trợ bảo vệ phòng tuyến không cho chúng đột phá thành công là được.
Rất nhiều tên đều có suy nghĩ giống gã đội trưởng này nhưng e ngại tên phó đoàn trưởng bá đạo nên không dám lên tiếng. Tàng Phủ không buồn nhìn tên vừa ý kiến mà vẫy vẫy tay ra hiệu xuất phát.
- Tàng phó đoàn trưởng, ngài...
Tên đội trưởng kia vội chạy theo định tiếp tục khuyên can thì Tàng Phủ quay lại trừng mắt. Hắn tung một cước cực mạnh vào ngay ngực gã thủ hạ khiến tên đó phun máu văng ra xa. Xử lí xong phiền phức, Tàng đồ tể không quan tâm sống chết gã đội trưởng thế nào mà đạp lên phi kiếm rồi quát lớn:
- Kẻ nào muốn ngăn trở ta nữa thì hãy lấy tên đó làm gương. Ở đây hiện tại ta mới là chỉ huy, các người nên nhớ lấy điều đó. Tất cả tiến lên, làm cỏ bọn Phi Ưng đoàn cho ta.
Dứt lời, gã phóng lên dẫn đầu mười mấy tên thủ hạ vùn vụt phi hành về hướng Phi Ưng đoàn.
------
- Hú hồn, thật là nguy hiểm quá. Cũng may là ta tính toán như thần, nếu không thì trúng cú này không chết cũng trọng thương. Sau này cần phải tìm vài pháp khí phòng ngự hoặc vài vũ kỹ thân pháp để né tránh mới được.
Nguyên Hạo đang ngồi thở dốc cảm thán. Trước mặt hắn là cái xác khô của Hứa Minh, trong tay gã vẫn cầm chặt thanh roi pháp khí. Vừa rồi chỉ cần tên khốn kia trụ thêm được một chút nữa thì Nguyên Hạo không chết cũng bị thương nặng rồi. Vốn dĩ hắn được Tiểu Vô hướng dẫn chi tiết về công dụng thôn phệ tinh huyết của Thạch Huyết. Nếu đối phương càng tức giận, càng vận chuyển huyết khí thì tốc độ thôn phệ càng nhanh và mạnh mẽ. Chính vì vậy mà Nguyên Hạo liên tục tấn công gây sức ép lên Hứa Minh khiến gã điên tiết lên. Có điều lý thuyết và thực tế không giống nhau, tên kia vốn là kẻ từng trải trong giết chóc nên gã đã chọn phương án cực đoan nhất là thiêu đốt sinh mệnh để liều mạng với kẻ thù. Chính điều này khiến tính toán của Nguyên Hạo suýt tí nữa là phá sản. Cũng may Thạch Huyết đã thôn phệ xong tên kia trước khi hắn kịp ra đòn.
- Hừ suýt chết mà cũng còn mạnh miệng. Bây giờ ngươi mới biết mình còn thiếu sót rất nhiều sao. Những kẻ ngươi gặp chỉ là bọn thổ phỉ cấp thấp mà thôi. Nếu ngươi đụng phải những tên đến từ các tông môn tu luyện đủ loại vũ kỹ và trang bị chiến đấu đầy người thì một mình ngươi với con dao cùn này chống đỡ được bao lâu.
Tiểu Vô lại hiện thân ra cười lạnh với hắn. Tên nhóc này cứ nghĩ lượm được cây linh bảo là có thể quét ngang những đối thủ ngang cấp rồi sao. Đúng là ếch ngồi đáy giếng, gà con háu đá. Sau trận chiến vừa rồi chắc tên não nhỏ sẽ rút ra được bài học nhớ đời.
- Ta hiểu rồi. Vũ khí là một trợ lực tốt nhưng nếu không có vũ kỹ thì căn bản giống như người không biết võ cầm bảo kiếm trong tay thôi đúng không?
Nguyên Hạo gật gù đồng tình. Thì ra thời gian qua hắn đã sai lầm khi nghĩ mình bá đạo không đối thủ. Hóa ra hắn thật là ấu trĩ! Nếu vừa rồi hắn không ra tay đánh lén Hứa Minh trước thì khi đối kháng chính diện còn chưa biết được là ai sẽ thắng ai. Xem ra ngoài tài nguyên hắn còn cần tìm kiếm thêm nhiều vũ kỹ để tu luyện nữa. Thật là vấn đề đau đầu nha.
- Đúng vậy, vũ kỹ và tu vi chính là trụ cột trong chiến đấu của tu sĩ. Ngươi có tu vi cao hơn đối thủ nhiều thì chỉ cần dùng linh lực nghiền ép là đủ. Nếu chênh lệch ít thì phải so sánh vũ kỹ với nhau. Tất nhiên là so về mặt thông hiểu và khả năng phối hợp giữa các vũ kỹ với nhau. Một người có thể luyện vũ kỹ đến cực hạn sẽ lợi hại hơn những tên nắm nhiều vũ kỹ nhưng chỉ biết da lông bề ngoài thôi. Nhiều vũ kỹ còn có thể phối hợp với vũ khí tạo ra uy lực gấp bội. Không ít các trường hợp tu luyện vũ kỹ cao cấp đại thành liền có thể giúp người đó vượt cấp khiêu chiến. Tất nhiên tu luyện một vũ kỹ bình thường đến viên mãn là không hề dễ dàng chứ đừng nói những vũ kỹ cấp bậc cao. Tiếp đến mới nói đến những thứ phụ trợ như vũ khí, phù lục, trận pháp, nếu có thêm những món đó thì không khác gì hổ mọc thêm cánh cả. Sau này khi tiếp xúc đến những phương diện đó thì ngươi sẽ có nhìn toàn diện hơn.
Ngước đầu thở dài, Nguyên Hạo cảm thấy con đường mình phải đi thật là dài, còn vô số nguy hiểm chông gai cần mình đối mặt. Dù đã có thể tu luyện thì vẫn cứ lo sợ như cũ, nhất định phải mạnh mẽ hơn nữa mới được.
- Ngươi cũng đừng bi quan quá, rồi thực lực sẽ tăng lên thôi. Ngươi vốn có lợi thế hơn bất kỳ ai mà, sợ trước sợ sau sẽ khiến bản thân không thể tiến bộ được. Theo ta thì ngươi nên tìm tông môn nào đó đầu nhập vào là tốt nhất. Trong tông môn chỉ cần được xác định là thiên kiêu thì ngươi sẽ được hưởng đãi ngộ cực cao. Vũ kỹ, công pháp, pháp khí, đan dược, phù lục đều được cấp miễn phí cả đấy.
Tiểu vô lên tiếng khuyên bảo. Nó cũng khôn muốn tên này e ngại sợ hãi điều gì mà để lại tâm ma ảnh hưởng đến tu luyện sau này.
- Ta không sao. Sợ chết thì ta không mấy lần mưu tính liều mạng như vậy. Ta chỉ đang suy nghĩ một chút về con đường phải đi trong tương lai thôi.
Nguyên Hạo đôi mắt sáng trong không tí gợn sóng trả lời lại. Sau đó, hắn đứng dậy dáng vẻ quyết tâm kiên định rồi giơ ngón tay chỉ lên trời hét lớn:
- Lão thiên, con đường của Nguyên Hạo ta bây giờ mới chính thức bắt đầu thôi. Lão hãy chờ xem.
---------
- Đoàn trưởng, không ổn rồi. Bọn chúng ngăn chặn quá ác liệt. Nếu liều mạng xông qua chúng ta nhất định có tử thương không ít a.
- Hừ, cứ theo kế hoạch mà làm. Chúng ta không thể quay đầu được rồi. Tất cả anh em cố gắng vượt qua vòng vây, quân tiếp viện sẽ nhanh chóng đến cứu giúp chúng ta thôi.
Bạch Vũ cầm thanh đao xông pha lên trước mở đường cho cả đoàn. Một mình gã có thể mở đường máu chạy thoát được nhưng thân làm thủ lĩnh làm sao bỏ rơi tất vả thuộc hạ được. Khi dồn hết thực lực cả Phi Ưng đoàn lại tấn công phá vây thì ưu thế quân số tạm thời trong thời gian ngắn thuộc về họ. Có điều mấy tên Hắc Báo đoàn ở đây chỉ cố ý níu chân kẻ địch chứ không muốn liều mạng nên nhất thời phía Bạch Vũ vẫn không thể đột phá được. Lúc này một tên đội trưởng bên phía Hắc Báo đoàn mừng rỡ la lớn lên:
- Tàng phó đoàn trưởng đến rồi huynh đệ. Chúng ta chuẩn bị phối hợp với viện binh để tiêu diệt lũ chuột này thôi.
Phía xa xa đang có rất nhiều người đang bay đến, khí thế ác liệt. Tinh thần ngay lập tức tăng cao, bọn Hắc Báo đoàn điên cuồng phản kích. Chúng sử dụng tất cả phù lục, phép thuật có thể để ngăn trở Phi Ưng đoàn. Bạch Vũ sắc mặt trầm trọng, không ngờ bọn viện binh của bọn khốn này lại đến nhanh như vậy. Nhưng thân là người đứng đầu lão không thể để mọi người bị khí thế kẻ địch chén ép được. Đạp phi kiếm lao lên, Bạch lão huy động đại đao về phía đám người đang bay đến hét lớn:
- Tàng đồ tể, ngươi có giỏi thì ra đây chiến với ta một trận. Ta muốn xem tên đao phủ khét tiếng của Phi Ưng đoàn có bản lĩnh gì?
- Haha, nếu ngươi muốn chết sớm thì ta sẽ đáp ứng cho.
Một bóng dáng khổng lồ cầm cây búa to bự lao ra. Vừa đến gần, gã Tàng đồ tể này không nhiều lời mà lập tức vung búa tấn công. Mỗi một cú giáng búa của gã gần mấy trăm ký khiến Bạch Vũ phải vừa chống trả vừa lui lại.
- Khốn kiếp, khí lực tên này quá mạnh. Hắn lại chủ tu kim thuộc tính cương mãnh, phối hợp với cây búa tạ này làm uy lực đề thăng gấp bội. Trận này khó đánh rồi.
Ngay khi hai tên thủ lĩnh giao chiến, thủ hạ hai bên cũng lao vào nhau. Thế nhưng bây giờ ưu thế về quân số cũng như trang bị lại hoàn toàn thuộc về phía Hắc Báo đoàn. Vì vậy nếu trận đánh này kéo dài thì nhất định Phi Ưng đoàn sẽ tổn thất thảm trọng. Bất ngờ chính ngay lúc này một vật được ném vào giữa chiến trường đang hết sức căng thẳng. Một tên đột trưởng Ngưng Khí trung kỳ của Hắc Báo đoàn vừa nhìn thấy thì sắc mặt tái nhợt, run lẩy bẩy như gặp ma. Tiếp theo, lần lượt những kẻ khác cũng dừng tay rồi phản ứng y như tên vừa rồi. Cuối cùng là tất cả đồng loạt gào lên thảm thiết khiến Tàng Phủ cũng khựng lại nhìn sang:
- Thủ lĩnhhhhhhhhh...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...