- Ngươi hãy mở phong ấn thêm một chiếc hộp nữa cho ta xem công pháp bên trong. Ta muốn xác nhận suy đoán của mình một chút.
Nghe được yêu cầu của Tiểu Vô, Nguyên Hạo mới đầu là ngẩn người ra. Nhưng tiếp sau hắn cũng không truy hỏi mà hướng Vân Nhi yêu cầu cô bé mở thêm giúp một chiếc hộp khác. Việc này căn bản chỉ là một cái nhấc tay mà thôi nên cô nhóc kia vui vẻ hỗ trợ ngay. Vậy là thêm một chiếc hộp được giải khai, từ bên trong Nguyên Hạo lại cầm ra một cái ngọc giản và truyền thần thức vào.
- Hắc hắc không sai biệt lắm so với ta dự đoán. Thật là có ý từ, không ngờ ở nơi này lại phát hiện ra công pháp ngũ hành đồng quy.
Tiểu Vô sau khi xem xét nội dung trong ngọc giản thì hưng phấn kêu lên. Hiếm khi tên tiểu quỷ này có thái độ như vậy, Nguyên Hạo cảm thấy hết sức bất ngờ, bèn nghi hoặc nhìn hai cái ngọc giản trong tay.
- Thế nào la ngũ hành đồng quy? Lần đầu tiên ta nghe đến cái danh tự này đấy.
- Hừ, đúng là cô lậu quả văn, ngũ hành công pháp tất nhiên là năm thuộc tính công pháp trong ngũ hành rồi. Điểm khác biệt chính ở đây là năm công pháp này được sáng tạo từ một nguồn gốc, tức là chúng từ một con đường phát triển ra. Người sáng tạo ra những công pháp này có dụng ý là truyền thụ cho năm người mang theo năm thuộc tính linh căn ngũ hành khác nhau. Sau khi tu luyện, họ có thể phối hợp trở thành một ngũ hành tổ hợp. Uy lực của tổ hợp này hơn xa sức mạnh của từng cá nhân cộng lại, thần thông lại càng biến ảo khôn lường, công thủ bù khuyết, có thể nói là hoàn hảo vô khuyết.
Cao giọng giảng giải, Tiểu Vô đối với lý giải ngũ hành công pháp vô cùng thấu hiểu. Còn Nguyên Hạo cũng không phản bác gì, hắn thừa biết ngũ hành tương sinh tương khắc, có bài xích, có hỗ trợ. Nếu biết vận dụng, ngũ hành chính là ở thế bất bại, cực kỳ khó phá giải. Thế nhưng, hắn suy ngẫm một chút lắc đầu thắc mắc:
- Theo như ngươi nói, cái ngũ hành đội ngũ này vô cùng lợi hại, vì sao ta không thấy các tông môn truyền thụ cho đệ tử áp dụng?
- Hỏi hay lắm. Hắc hắc, nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì ngũ hành đội ngũ cần phải có năm người thuần linh căn mang thuộc tính khác nhau tu luyện. Như vậy mới phát huy được ngũ hành công pháp, còn những kẻ linh căn tạp nham lập thành đội ngũ cũng chỉ có thể phát huy một phần nhỏ uy lực thôi. Vì lẽ đó mà không mấy người biết về ngũ hành đội ngũ, một là tìm người tu luyện quá khắt khe, hai là để sáng tạo ra công pháp này cần phải có kiến thức uyên bác, kinh thế hãi tục. Ta xem mấy cái công pháp này tựa như truyền thừa từ rất xa xưa, có lẽ là một vị đại năng cổ tu sĩ nào của tông phái trước kia sáng tạo ra.
Sau khi phân tích tường tận cho đối phương, Tiểu Vô lại lướt qua cái công pháp một lần nữa rồi tiếp lời:
- Đáng tiếc cái công pháp này phẩm chất thật sự quá kém cỏi. Nếu là công pháp ngũ hành chân chính, chỉ cần tu luyện đại thành là có thể phất tay một cái cũng khiến đại địa rung chuyển, phong vân đổi sắc.
- Hừm, đối với ta thì mấy thứ đó còn quá xa vời. Ta chỉ không hiểu ngươi cố tình khoa trương ngũ hành công pháp để làm gì? Ta đâu có đội ngũ để tu luyện, mà bản thân ta cũng có Hư Vô công pháp, đâu nhất thiết phải tu luyện mấy cái công pháp khác để phí phạm thời gian.
Nguyên Hạo tỏ ra không kiên nhẫn liền chất vấn Tiểu Vô. Tuy ngũ hành công pháp rất thú vị nhưng không có nhiều lợi ích với hắn, tên tiểu quỷ kia thổi phồng sự lợi hại của công pháp không lẽ chỉ để tán gẫu cho vui.
- Hắc hắc, làm gì mà nổi nóng vậy. Ta chỉ nói sơ về ngũ hành công pháp làm tiền đề để đi vào vấn đề chính thôi. Người khác chỉ biết ngũ hành công pháp có tác dụng đến đó, nhưng đối với ngươi nó còn có một công dụng khác. Với Hư Vô linh căn, ngươi có thể tu luyện đồng thời năm loại ngũ hành công pháp này, tạo ra ngũ hành đồng quy công pháp chân chính.
- Ngũ hành đồng quy chân chính sao?
- Đúng thế, năm người thuần linh căn tu luyện thì tối đa cũng chỉ gọi là ngụy ngũ hành đồng quy thôi. Chỉ có người tu luyện năm công pháp cùng một lúc, hình thành vòng xoáy ngũ hành xoay chuyển bên trong đan điền của mình mới thật sự tu luyện thành công. Hắc hắc, đây là một bí mật không bao nhiêu người biết đến, mà có biết họ cũng vô phương bắt chước. Đã từng có một vị thiên tài kinh thế, ngũ hành tạp linh căn nhưng lại thành công luyện thành ngũ hành đồng quy. Sau này, vị đó danh chấn bát phương, trở thành mộ truyền kỳ thú vị của tu chân giới. Đáng tiếc đó là thiên tài vạn năm có một, hầu như không ai có thể nối bước theo hắn ta, dùng linh căn ngũ hành hỗn tạp, yếu kém nhất mà tu thành công pháp kỳ diệu kia lần nữa.
Nói đến đây, Tiểu Vô nở một nụ cười sâu sắc rồi im bặt. Nó muốn để không gian cho Nguyên Hạo suy tư tiêu hóa về những thông tin mới tiếp nhận. Quả thật, những gì Tiểu Vô vừa kể rung động Nguyên Hạo không nhỏ, hắn dường như tưởng tượng ra được hình ảnh một vị tu tiên kiên định bất khuất, một lòng khai sáng theo con đường riêng của mình. Ngũ hành linh căn, nghe tên thì thật là kiêu nhưng ai cũng biết đó chính là phế căn, tu luyện thua cả rùa bò, tư chất đội sổ, dù thông minh cũng khó mà lĩnh ngộ pháp thuật cao thâm. Bao nhiêu khó khăn chồng chất như vậy, mà vị kia lại có thể vượt qua tất cả để trở thành đại năng đứng trên đỉnh cao. Nghĩ lại bản thân mình, máu nóng lập tức lan tràn khắp mỗi sợi dây thần kinh của Nguyên Hạo, hắn cảm thấy một cỗ kích thích mạnh mẽ trong tâm khảm. Hắn cảm giác được sự kiên định trong con đường truy cầu đại đạo của mình, bất tri bất giác hắn không để ý thấy giọng cười quỷ dị của Tiểu Vô khẽ vang lên.
- Nếu như ta tu luyện ngũ hành công pháp sẽ có hiệu quả thế nào?
Tiếng nói khàn khàn của Nguyên Hạo vang lên trong đầu. Hắn đã bình tĩnh trở lại, ánh mắt có thêm một thứ gì đó khó hình dung được. Biến hóa này rất nhỏ nhưng lại khiến cho bản thân hắn giống như vừa trải qua tuế nguyệt trui rèn, khí chất đột nhiên vững chải, thâm trầm hơn trước. Nói theo tu chân giả, thì đây chính là "Ngộ", tâm cảnh ngộ là trạng thái chỉ cơ duyên đạt được, không thể truy cầu. Nhiều người muốn đột phá tâm cảnh mà phải hòa vào trần thế, tìm kiếm "Ngộ" cho bản thân mình. Nguyên Hạo chỉ nghe qua một câu chuyện gắn gọn về một con người đã "Ngộ" ra bản ngã của mình. Thay đổi này về sau đã giúp ích cho hắn rất nhiều, nhất là trong những hoàn cảnh khó khăn nhất, thiêu niên này chưa từng bi quan hay bỏ cuộc. Tâm của hắn bây giờ đã được mở rộng như một con sông lớn, chỉ cần không ngừng khai phá, một ngày nào đó nó sẽ trở thành đại hải vô biên.
- Hư Vô linh căn, vô ngã vô bản, có thể thiên biến vạn biến trở thành bất kỳ loại linh căn nào. Đồng nghĩa với việc ngươi có thể cùng lúc tu luyện năm loại công pháp ngũ hành thuộc tính. Tuy Hư Vô công pháp độc nhất vô nhị nhưng nó vẫn không phải ngũ hành chân chính, nên nếu như ngươi có thể tu luyện để tạo thành ngũ hành đồng quy vòng xoáy bên trong đan điền thì nó sẽ trở thành một trợ lực cho việc tu luyện sau này. Tất nhiên, phẩm chất công pháp ngũ hành đồng quy càng cao thì lợi ích càng lớn, nhưng hiện tại ngươi đành phải chịu khó tu luyện đỡ công pháp này vậy hắc hắc.
Tiểu Vô chưa dứt lời, Nguyên Hạo đã nhờ Vân Nhi mở tung cả ba cái hộp còn lại. Vị đại trưởng lão kia nằm mơ cũng không nghĩ đến cái lệnh bài của lão lại trở thành chìa khóa vạn năng. Phải biết rằng một cái công pháp hoàng cấp trung phẩm này biết bao vị Kết Đan Kỳ phải dành dụm tích lũy điểm cống hiến bao nhiêu năm tháng mới đổi được. Vậy mà giờ tên thiếu niên kia lại một tay hốt trọn năm cái, đúng là phá gia chi tử mà. Thật ra thì cũng không thể trách vị đại trưởng lão kia được, ông ta căn bản cũng không nghĩ đến một gã Trúc Cơ kỳ có thể học được bao nhiêu thứ. Bình thường một đệ tử có thể học xong một, hai vũ kỹ trong vài năm đã là thiên tư rất tốt rồi. Còn công pháp cấp độ kia, càng không phải thứ mà Trúc Cơ kỳ phổ thông có thể lĩnh hội. Với quan niệm chủ quan như vậy, đại trưởng lão cho rằng Nguyên Hạo cùng lắm chỉ lựa một, hai quyển công pháp ở tầng ba mà thôi. Tuy điểm tích lũy quy đổi không ít, nhưng lão vì muốn thu phục nhân tâm của một vị nhị phẩm luyện dược sư nên cũng vui vẻ phóng tay. Chỉ là lão không biết mình đã dẫn hổ về nhà mất rồi.
- Nguyên Hạo ca, huynh định chọn cả năm công pháp luôn sao? Một người chỉ có thể tu luyện một công pháp thôi mà.
Vân Nhi tròn xoe hai mắt đứng bên cạnh thắc mắc. Trông dáng vẻ vị ca ca này giống như muốn lấy hết cả năm bộ công pháp rời đi vậy, nếu là thật thì cô bé sẽ bị gia gia la chết mất.
- Khụ khụ, huynh chỉ xem qua một chút thôi, rồi sẽ trả lại như cũ.
Nguyên Hạo nghe cô nhóc nhắc nhở thì hơi xấu hổ, gãi gãi đầu trả lời. Tiếp theo, hắn dồn toàn bộ tinh lực để ghi nhớ nội dung trong năm cái ngọc giản. Với trí lực siêu phàm, chẳng mấy chốc hắn đã có thể thuộc làu không sai một chữ. Vui vẻ cất tất cả ngọc giản lại, Nguyên Hạo tính rời khỏi lầu bốn đi xuống thì chợt ánh mắt hắn máy động nhìn về một góc tường.
- Quái lạ, ta có một cảm giác nơi này có cái gì đó thì phải?
Cẩn thận tiến từng bước, Nguyên Hạo giật mình phát hiện ra những dao động rất nhỏ bên trong không khí nơi mình đang đứng. Vội vàng tỉ mỉ nghiên cứu một hồi lâu, hắn mới trầm mặc quay trở lại. Vân Nhi đứng một bên hiếu kỳ hỏi thăm thì hắn lắc đầu không giải thích, chỉ nói muốn xuống lầu ba xem vài vũ kỹ khác. Khi hai người rời đi, ánh mắt hắn có vẻ phiền muộn nhìn vào góc phòng một lần nữa.
- Lầu ba này công pháp, vũ kỹ đều là hoàng cấp hạ phẩm, rất nhiều Trúc Cơ hậu kỳ và Kim Đan chọn lựa để tu luyện. Mặc dù huynh mới Trúc Cơ trung kỳ nhưng miễn cưỡng tham ngộ được một ít cũng sẽ có thu hoạch lớn.
Vân Nhi tựa hồ rất nhiệt tâm khuyên nhủ, cô bé này khá vô tư, cho rằng Nguyên Hạo tự lượng sức mình không thể tu luyện công pháp hoàng cấp trung phẩm nên đành từ bỏ. Vì vậy, nàng không ngừng động viên để cho ca ca kia lấy lại tinh thần. Trước động thái đáng yêu này, Nguyên Hạo chỉ cười cười xoa đầu cô bé rồi bắt đầu nghiên cứu các thư tịch ở lầu ba. Vừa nhìn đến mấy kệ sách, hai mắt của hắn như nổi lửa, không kiềm được thốt ra một câu chửi tục.
- Con mẹ nó. Tại sao lầu này mỗi bí tịch lại có hướng dẫn chi tiết đến từng li từng tí, còn có phụ lục yếu điểm, ưu điểm nữa chứ. Vậy mà mấy cái công pháp trên lầu bốn không có một chữ phân biệt, tính lừa người sao?
Nhìn thấy Nguyên Hạo phẫn nộ gào lên, Vân Nhi sợ hãi túm lấy tay hắn. Lúc này, hắn mới bình tĩnh lại, nhưng ánh mắt vẫn còn vẻ u oán. Việc sau đó diễn ra khá đơn giản, trừ công pháp ra, Nguyên Hạo nhờ Vân Nhi đều lướt qua hơn hai mươi loại vũ kỹ một lượt. Với khả năng của hắn, việc ghi nhớ một đống vũ kỹ này không chút khó khăn nào. Bề ngoài hắn vẫn tỏ ra phân vân khó xử, cuối cùng đàng hẹn với Vân Nhi đợi về sut nghĩ rồi sẽ quay lại lựa chọn vũ kỹ sau.
- Được rồi, khi nào huynh muốn đi Tàng Kinh Các thì gọi muội nhé.
Vân Nhi không hề khó chịu mà rất vui vẻ nhận lời, cô còn cầu cho vị ca ca này tìm mình đi chơi thường xuyên nữa mà. Tiễn cô nhóc trở về xong, tinh quang trong mắt Nguyên Hạo chợt lóe, thì thào nói:
- Không ngờ bên trong Tàng Kinh Các lại có một huyễn trận lợi hại như vậy. Nếu ta không nhầm thì chìa khóa phá trận chính là ngũ hành công pháp này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...