Hptomhar Trường Sinh Linh Giá


Mãi đến mười giờ tối, Tom mới mang Harry không ngừng lầu bầu suốt quãng đường đi vào một nhà nghỉ tính giờ gần nhà ga.
"Tôi muốn đặt một phòng." Tom nở một nụ cười cực kỳ hoàn mỹ với cô gái bôi đầy mặt loại mỹ phẩm rẻ tiền, giữa đôi môi mỏng dính chỉ lộ đúng tám cái răng, "Chúng tôi chỉ ở trong tám giờ, sáu giờ mười phút sáng mai chúng tôi sẽ đi bắt xe lửa."
"Nhưng mà..." Harry theo bản năng đang định lấy vé xe lửa của mình ra.
"Nhớ giao ước của chúng ta không? Ta là người quyết định." Tom lập tức đưa tay chặn lại, đẩy tay Harry vào trong túi, nhìn thẳng đôi mắt đầy thắc mắc của Harry, sau đó mỉm cười: "Trước sáu giờ ngày mai chúng ta sẽ rời giường đi đến nhà ga, có vấn đề gì không?"
Nhà nghỉ này tính giờ theo kiểu tám giờ một lần, hết tám giờ sẽ tính thêm tiền.

Mặc dù hắn và Harry cùng chia phòng, trên thực tế hắn chỉ cần bỏ một nửa tiền, nhưng có thể tiết kiệm thêm một chút vẫn tốt hơn.
"Không có."
Cảm giác bàn tay của đối phương thả lỏng ra, Tom mới quay đầu nhìn người hầu gái đang tò mò nhìn hắn và Harry, mỉm cười nhếch môi nói, "Xin hỏi còn phòng không?"

"A....!Còn, đương nhiên là còn! Mời bên này." Cô hầu gái được Tom nhìn chăm chú, mặt liền đỏ bừng.
Tom nhìn theo bóng lưng cô gái bằng ánh mắt đầy khinh thường và căm ghét, sau đó nhắc nhở Harry, "Đi thôi."
"Hả? À!" Harry lập tức đi theo Tom.
Cứ như một con chó nhỏ, lại còn rất dễ tin người lạ.

Tom dùng khóe mắt quan sát Harry, phát hiện đối phương cũng vững vàng đi trong hành lang tối tăm tựa như quen thuộc từng điểm trang trí ở nơi này giống như mình vậy.

Thậm chí lúc gặp phải một cây gậy gỗ bị vứt ngang trên hành lang Harry cũng rất nhạy cảm mà tránh được.
Phản ứng thân thể thế này, nếu như không phải sống thời gian dài trong môi trường thiếu ánh sáng, thì chắc chắn là được huấn luyện đặc biệt.


Harry Potter, rốt cuộc ngươi thuộc loại nào? Là sống trong điều kiện như hắn, luôn phải chịu thành kiến, chỉ cần xảy ra bất cứ chuyện gì không hay ho không cần hỏi nguyên do đã bị nhốt ngay vào phòng tối trong cô nhi viện? Hay đã được trải qua huấn luyện, lên kế hoạch đợi sẵn ở nhà họ Gaunt để lừa hắn chui vào bẫy?
Nếu đúng là như vậy, kẻ nào lại đi sắp xếp một thằng nhãi dễ bị vạch trần như nó chứ? Nếu như Harry Potter không phải mười một tuổi thì trên danh sách học sinh mới nhập học Hogwarts sẽ tuyệt đối không có tên của nó.

Chỉ đợi đến khi diễn ra Lễ Phân loại, nó sẽ bị vạch trần.
Lẽ nào...?
Tom nheo mắt nhìn Harry đi vào căn phòng đầy mùi thuốc lá, mùi hôi thối lẫn mùi ẩm mốc, càng ngày càng cảm thấy bản thân không nhìn thấu thằng nhóc này.
Nó phải chăng là người được Chúa Tể Hắc Ám nước Đức, Grindelwald phái tới để chiêu mộ hắn? Nghe nói Grindelwald vẫn luôn đối nghịch với lão ong mật Dumbledore, mà tên tuổi cùng bản lĩnh của hắn đang dần lan rộng trong đám gia tộc thuần huyết...
Tom cúi đầu suy nghĩ, sau đó gật đầu cười dịu dàng với cô hầu gái, "Cảm ơn, chúng ta cần nghỉ ngơi rồi." Giọng điệu hoàn hảo đến mức dù lời nói khiếm nhã nhưng không hề khiến người ta có cảm giác bị bài xích khiến người hầu gái lại lần nữa đỏ mặt lên.

KHÔNG‎ Q.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận