Salazar lẳng lặng ngồi trước giường bệnh, người ngày xưa nhiệt tình hoạt bát hiện giờ gương mặt tái nhợt nằm hôn mê bất tỉnh trên giường, mặc dù biết con sư tử ngu xuẩn này hôn mê trăm phần trăm là do chính cậu ta tự hạ thần chú nhưng vết thương này không sao ư, có cần phải làm đến mức này không, Salazar vươn tay nhẹ nhàng gạt phần tóc rối trên trán Godric, lẩm bẩm: "Đứa ngốc."
Lúc này, Draco và Blaise bị bà Pomfrey đuổi về kí túc xá, còn bà đi lấy dược bổ máu, trong bệnh thất chỉ có một mình anh, Salazar nhìn Godric thật lâu, sau đó đứng dậy xoay người rời đi.
...!
Phòng hiệu trưởng.
Viện trưởng Slytherin - Severus Snape hiện đang hướng Dumbledor gầm thét, không sai, hoàn toàn là gầm thét tức giận: "Cái lão điên này, dám ném quỷ khổng lồ vào khu vực Slytherin, ông đang thử dò xét sao? Đây gọi là mưu sát!"
"Severus, tôi thật xin lỗi." Dumbledor cũng có chút áy náy.
"Xin lỗi? Nhìn xem Chúa Cứu Thế có đãi ngộ gì, bị bỏ thêm thần chú chậm chạp lại còn mất hoàn toàn khả năng công kích, biến thành cái tượng gỗ cho quỷ khổng lồ chơi đùa, mà Gorril Jean..." Mặt Snape đen tới mức cơ hồ nhỏ ra mực: "Ông tính chơi đùa chết nó sao?"
Hơn nữa, nếu không phải Gorril Jean kịp thời chạy tới, đứa con nuôi của mình - Draco chỉ sợ cũng khó giữ được tính mạng.
Đột nhiên, cửa phòng hiệu trưởng bật mở, giáo sư McGonagall đi đến: "Albus, trò Jean muốn nói chuyện với thầy một chút." đối với việc Salazar thình cầu, giáo sư McGonagall không có biện pháp cự tuyệt, không thể làm gì hơn là dẫn Salazar tới phòng hiệu trưởng.
Salazar vẻ mặt bình tĩnh đi vào phòng hiệu trưởng, không nhìn hai vị giáo sư còn đang đứng đó, trực tiếp ngồi xuống cái ghế duy nhất đối diện hiệu trưởng: "Em nghĩ chúng ta cần nói chuyện một chút, ngài hiệu trưởng."
"Dĩ nhiên." Dumbledor đã điều tra qua Salazar, một cậu bé thích nghiên cứu lịch sử và chính trị tuyệt không dễ ứng phó.
"Giáo sư Snape" Salazar chuyển hướng qua vị giáo sư độc dược sắc mặt không tốt, mở miệng: "Em nhớ có một ngày thầy tới nhà em đảm bảo tính an toàn của Hogwarts đúng không?"
Không đợi Snape trả lời, Salazar nhìn về phía hiệu trưởng: "Hiệu trưởng Dumbledor, bây giờ nhìn lại, một giáo sư cũng không có quyền đảm bảo điều gì, nhưng mà, ngài là bạch phù thủy được cả thế giới pháp thuật công nhận, ngài có thể đảm bảo với em sự an toàn của hai anh em em trong bảy năm tại trường học không?"
Vấn đề này không thể trả lời tùy tiện, 'Không thể' hiển nhiên không phải một đáp án tốt, mà nếu nói 'Có thể', dưới tình huống này đúng là tự tát cho mình một cái.
Dumbledor miễn cưỡng cười cười: "Con trai, thầy thật xin lỗi, chuyện của Gorril là ngoài ý muốn."
"Ngài hiệu trưởng, xin ngài thu hồi nụ cười, tôi không nghĩ chuyện em trai mình bị thương là chuyện buồn cười." Salazar tiếp tục vấn đề trước đó: "Ngài có thể đảm bảo an toàn cho chúng tôi ư, tôi nghĩ tôi cần đáp án cho việc này."
"Đó là chuyện ngoài ý muốn, thầy thật xin lỗi." Dumbledor tỏ ra áy náy: "Thầy đảm bảo sẽ không có lần nữa."
"Nghe ngài nói như vậy, ngài hẳn có đủ năng lực ngăn chặn loại nguy hiểm này, đúng không?" Tiến thêm một bước, câu hỏi càng bén nhọn.
Đứa bé này khá lợi hại, thông qua mấy câu hội thoại đơn giản Snape đưa ra kết luận như vậy, người bình thường gặp phải tình huống này chắc chắn sẽ trực tiếp trách mắng, nhưng đứa bé này lại quanh co vòng vèo, hơn nữa hiểu được cách nắm giữ quyền chủ động, tinh thông nghệ thuật đàm phán.
Mặc dù câu đầu tiên là hỏi mình, nhưng mấy câu sau đều nhắm thẳng vào hiệu trưởng.
Dumbledor bất đắc dĩ gật đầu: "Lần này là do sơ sót của thầy, con trai, sẽ không có lần thứ hai."
"Ở thế giới của em, vô luận là vô tình hay cố ý gây thương tích nghiêm trọng cho người khác đều phải chịu phạt, hơn nữa, người bị thương có quyền yêu cầu bồi thường." Salazar nhìn chằm chằm Dumbledor: "Em nghĩ thế giới pháp thuật sẽ không rớt lại phía sau đến mức cơ chế hình phạt và bồi thường cũng không có chứ."
Giáo sư McGonagall ngây người, học sinh bị thương kiện cáo không phải không có, nhưng đòi bồi thường thực sự chưa từng xảy ra, dĩ nhiên, bị thương nặng như Gorril cũng ít thấy: "Jean, lần này quỷ khổng lồ đả thương em trai trò, chỉ số thông minh của quỷ khổng lồ thấp, nó..." Giáo sư McGonagall cũng không biết nên nói thế nào, cũng không thể tìm quỷ khổng lồ đến bắt đền.
"Quỷ khổng lồ trời sinh ngu dốt, đần độn nhưng sức mạnh lại rất lớn, em biết, trong sách có ghi." Salazar nhàn nhạt mở miệng: "Loại sinh vật này yêu thích thiên nhiên cho nên có cũng chỉ sống trong rừng cấm, đúng không, ngài hiệu trưởng?"
Ánh mắt nhìn thẳng khiến Dumbledor không thể làm gì khác ngoài gật đầu, điều này là sự thật.
"Như vậy, quỷ khổng lồ trời sinh ngu dốt sao có thể đi từ cổng Hogwarts vào trong trường một cách chính xác như vậy?" Salazar nhãn tình sắc bén: "Giả dụ có người ở sau lưng sai sử..., như vậy em nghĩ em có lý do đưa người này tới Azkaban rồi, cố ý gây thương tích thì bồi thường đủ sao? Dĩ nhiên, cũng không loại trừ tình huống quỷ khổng lồ tình cờ xông vào, nói như vậy, là người có toàn quyền điều hành Hogwarts, ngài có nên chịu trách nhiệm tương ứng cho sự sơ suất của mình không?
Đối tượng bắt đền từ quỷ khổng lồ cứ thế tự nhiên chuyển thành hiệu trưởng.
"Được rồi." Dumbledor thỏa hiệp, chuyện này là do sai lầm của bản thân.
Slazar trong lòng cười lạnh: "Tổn thương thân thể và tổn thương tinh thần, tổng cộng năm ngàn Galleons, xin thanh toán trong một lần.
Thiên giới a, nghiêm khắc nói lại, đấy chỉ là vết thương vật lý đơn giản, mấy ngày nữa là khỏi hẳn, cái giá này quả thật quá cao: "Thầy nghĩ mức giá này không khỏi quá cao, thầy đảm bảo em trai trò mấy ngày nữa sẽ hoàn toàn khỏe mạnh." Dumbledor không phải thằng ngốc, cái giá này hoàn toàn là lừa đảo
Salazar nâng tay chống cằm, nhìn Dumbledor chăm chú, sau đó mở miệng nói: "Em chỉ là phù thủy Muggle, có lẽ không có năng lực đòi hỏi ngài điều gì, nhưng mà, em trai em cứu được cậu bé quý tộc kia, em nghĩ, gia tộc Malfoy sẽ sẵn sàng giúp kẻ đã cứu người thừa kế của họ đòi bồi thường, dĩ nhiên, thông qua quy trình chính quy, tỷ như ra tòa?"
Lợi hại, Snape thầm khen ngợi, ngay cả uy hiếp cũng đem ra dùng.
Xem ra lần này lão ong mật ăn đau.
Nói tới đây, Dumbledor biết lần này mình rơi xuống thế hạ phong, nếu chuyện này dây dưa với nhà Malfoy, tuyệt đối là phiền toái lớn: "Được rồi, con trai, có lẽ em đúng, thầy sẽ bảo giáo sư McGonagall giao tiền cho em."
Rất tốt, cứ tiếp tục như vậy: "Em thật cao hứng, vấn đề bồi thường chúng ta đã đạt chung nhận thức, kế tiếp, quỷ khổng lồ gây ra thương tích cho em trai em cũng nên chịu phạt.
Dĩ nhiên, nếu quỷ khổng lồ là do người sai sử, như vậy nên xử đúng người đúng tội."
"Chuyện này làm sao trừng phạt?" Giáo sư McGonagall có chút buồn bực.
"Nếu làm em trai em bị thương, đương nhiên phải giao cho em trai em xử phạt." Salazar nói như chuyện đương nhiên: "Em thắc mắc giáo sư Snape có nguyện ý bận rộn không?"
"Ta không rõ ý của trò, Jean." Snape bất đắc dĩ mở miệng, tiểu quỷ này rốt cục muốn làm gì.
"Mặc dù em không hiểu lắm về ma dược, bất quá em cũng biết trên người quỷ khổng lồ có không ít thứ dùng làm dược liệu rất tốt, em nghĩ Gorril sẽ rất thích lễ vật tạ lỗi này."
"Này...." Giáo sư McGonagall cuối cùng hiểu được.
Snape cũng hiểu, hắn nhìn về phía Dumbledor, lần này quỷ khổng lồ cũng không thể thu hồi.
Hiệu trưởng gật đầu, tỏ vè đồng ý, một con quỷ khổng lồ thôi.
"Em còn có một yêu cầu cuối cùng." Tôi không dễ dàng bỏ qua cho ông như vậy đâu, Salazar nói tiếp: "Bởi vì sơ sót của thầy nên chuyện này mới xảy ra, em hy vọng thầy có thể công khai xin lỗi tại sảnh đường Hogwarts, phải biết rằng em không chấp nhận cách giải thích ngoài ý muốn này, có năng lực phòng bị sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Tất cả lời muốn nói đều bị Salazar chặn ngang rồi, hơn nữa, điểm mấu chốt là đứa bé này nói rất có lý.
Giáo sư McGonagall và Snape đều nhìn về phía Dumbledor, lần này chỉ có thể nói, Dumbldor thất bại toàn diện, ông chỉ có thể gật đầu, một Gryffindor phải có dũng khí nói câu xin lỗi.
Salazar đứng lên: "Em nghĩ em quấy rầy đã lâu, đúng rồi, còn có một việc."
Còn có?!
Salazar nhìn thoáng qua giáo sư McGonagall, vừa nhìn về phía hiệu trưởng: "Em nghe Harry nói cậu ấy cũng gặp phải quỷ khổng lồ, hơn nữa, vì cậu ấy và Ron cứu Hermione nên mỗi người đều được cộng điểm, tại sao các ngài không cộng thêm điểm cho em trai em?"
"Này..." McGonagall đúng là đã quên: "Chúng ta lúc đó cố gắng cứu Gorril, bận rộn nên quên mất."
"Em trai em đã nói, học viện Slytherin coi trọng vinh dự còn hơn sinh mạng, Gorril đối phó với quỷ khổng lồ đang tức giận cứu được bạn học của em ấy, hơn nữa lại bị trọng thương." Salazar không có ý để giáo sư McGonagall nói hết câu, ngược lại nhìn thật sâu vào mắt Dumbledor: "Em hy vọng giáo sư có thể rõ ràng mình đã quên mất điều gì, hiệu trưởng ngày mai công khai xin lỗi sẽ không quên cộng thêm điểm cho em trai em chứ."
Nói xong những lời này, Salazar xoay người bước ra khỏi phòng hiệu trưởng, thông qua lần dạy dỗ này, lão sư tử nên thu liễm một chút!
Lời tác giả: Lúc này Salazar có lẽ còn chưa tức giận (Godric bị thương là do tự mình gây ra), hắn ngoài mặt là vì đệ đệ tranh thủ lợi ích, trên thực tế vẫn là vì Slytherin, vô luận lão ong mật công khai xin lỗi hay trước mặt mọi người cộng điểm cho Slytherin cũng sẽ thay đổi hình tượng vốn đã rơi xuống đáy cốc của Slytherin với ba nhà khác, dĩ nhiên, có thể khiến lão ong mật tự móc tiền túi cũng là chuyện làm người ta vui vẻ!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...