Cách hạng mục thi đầu tiền còn nửa tháng, các lớp ở học ở Hogwarts vẫn diễn ra bình thường, buổi sáng ngày này, Dumbledor theo quy định tổ chức một buổi họp hội đồng, báo cho các giáo sư Hogwarts rằng hai dũng sĩ sẽ vắng mặt trong kỳ thi cuối kỳ.
Giáo sư McGonagall có chút sầu lo: "Hai người đó chỉ là đứa trẻ, cuộc tranh tài nguy hiểm như vậy..."
Snape hừ lạnh một tiếng, tìm đọc lịch sử cuộc thi Tam pháp thuật, chưa có một học sinh Slytherin nào đại biểu cho Hogwarts tham gia thi đấu, nhưng lần này lại một lúc hai người, một người là sư tử tổ còn chưa tính, đứa con đỡ đầu của hắn bị nước vào đầu hay chê mạng quá dài, đường đường là người thừa kế đại quý tộc, không có gì chơi lại chơi cái trò nguy hiểm này làm gì.
Andrea an ủi McGonagall: "Tôi cảm thấy hai đứa nhỏ kia cũng rất ưu tú, sẽ không xảy ra vấn đề gì."
Dumbledor nở nụ cười: "Áp lực của hai đứa nhỏ kia cũng không nhỏ, Severus, thầy không nên làm khó chúng quá."
"Ông không cần cố ý nhắc nhở tôi." Snape nghiến răng nghiến lợi, hắn nhất định phải viết thư cho bạn tốt Lucius, quản giáo Draco tốt một chút, không nên không biết trời cao đất rộng như vậy.
"Giáo sư Snape hẳn là rất đắc ý, hai học sinh này đều là người của học viện anh." Moody thô lỗ mở miệng, con mắt giả của hắn không ngừng ngó Snape.
"Ông nói gì?" Snape nguy hiểm nheo mắt lại, Moody mắt điên, người đàn ông đã từng kiêu ngạo, cho tới giờ cũng không ưa Slytherin.
"Alastor, không nên như vậy." Dumbledor lên tiếng.
Định nói thêm gì đó, Moody e ngại hiệu trưởng, rốt cục ngồi xuống.
Bởi vì hai trường kia sẽ ở lại Hogwarts nên Dumbledor an bài tổng thể việc ăn uống, ngủ nghỉ một chút.
"Nhàm chán." Lần họp hội đồng thường kỳ này quá dài, Moody không nhịn được mà đứng dậy: "Họ và tôi không liên quan, tôi ra ngoài."
Moody đi ra ngoài, móc bầu rượu tùy thân đeo bên hông, mở nắp.
Khi hắn đi qua chỗ của Andrea, Andrea đột nhiên đứng dậy, bắt lấy bầu rượu trong tay hắn.
"Cô làm gì?" Moody cả kinh, giọng nói mang một ít gầm thét.
"Giáo sư Moody thích uống rượu?" Mặt Andrea không có một nụ cười, cô nhìn thẳng vào mắt Moody.
Giáo sư bên cạnh cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn về phía bên này, Dumbledor mở miệng: "Đây là một trong số không nhiều sở thích của Alastor.
Có vấn đề gì không?"
"Con nhóc, cô có ý gì?" Moody muốn rút tay lại, nhưng người phụ nữ nhìn như nhu nhược lại có sức mạnh lớn kinh người.
"Khẩu vị của ngài thực là đặc biệt." Andrea đưa miệng bầu rượu lên mũi ngửi: "Hay phải nói, phù thủy thời này lưu hành việc dùng thuốc đa dịch như đồ uống?"
Cái gì? Snape cảnh giác, hắn sờ đũa phép bên hông, Dumbledor cũng rút lại nụ người, vẫn không mở miệng, ngó chừng nhìn mặt Moody, giáo sư McGonagall nhíu mày, mà Hagrid vẫn không hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Moody kinh ngạc trong nháy mắt, hắn dùng toàn lực hất tay Andrea, sau đó nhanh chóng móc đũa phép ra, bầu rượu rơi xuống đất, hắn đã chẳng còn quan tâm đến việc này.
Andrea nghiên người thuận thế lẻn ra phía sau Moody, chặn cửa.
Dumbledor ngữ khí nặng nề đặt câu hỏi: "Đây là chuyện gì?" Ông nhìn về phía Snape, Snape lập tức hiểu ý nhặt bầu rượu dưới mặt đất lên, chất lỏng bên trong chảy ra không sót, dựa vào mùi thì chính xác là thuốc đa dịch, khứu giác của Andrea thực nhạy, mùi này không ngửi kỹ rất khó nhận ra.
Moody không nói lời nào, hắn nhìn hai bên, lối ra cũng bị chặn rồi, hoàn toàn không có phần thắng.
"Thuốc đa dịch phải uống đúng giờ mới có thể duy trì hình dáng mong muốn." Andrea nhếch khóe môi: "Giáo sư Moody, mặt của ngài hình như không giống lúc trước."
"Con đàn bà chết tiệt." Phun ra một câu, phù thủy đỡ lấy khuôn mặt Moody, tức giận khua đũa phép: "Avada Kedavra!" Biết mình trốn không thoát, hắn phải kéo theo người làm đệm lưng.
Andrea nghiêng người tránh thoát, cô sải bước lên trước, một tay tóm lấy tay cầm đũa phép của hắn, kéo lại, bả vai đặt lên lồng ngực hắn, ném mạnh một cái về phía trước, cho nên, người đàn ông khổ người lớn hơn cô rất nhiều liền bị lật qua đầu cô ra đằng sau, ngã mạnh xuống đát: "Ta am hiểu nhất chính là cận chiến, ngài hình như đã quên lớp ta dạy."
Giáo sư trong phòng đều ngây người, ra tay chính là thần chú đoạt mạng, người đàn ông này...!
Khuôn mặt người trên mặt đất dần biến hình, đó là phản ứng thuốc mất hiệu lực, từ từ, một khuôn mặt mới hoàn toàn hiện ra, nhìn qua còn có mấy phần anh tuấn.
"Barty Crouch Junior ---" McGonagall nhận ra người đàn ông này.
Các giáo sư khác cũng mở to mắt, bọn họ cũng biết người đàn ông này.
Barty Crouch Junior, một tử thần thực tử trung thành, người đàn ông này hẳn đã sớm chết ở Azkaban rồi!
"Có vẻ mọi người đều biết hắn?" Andrea nhìn xung quanh.
"Hắn là một tù nhân, tù nhân vượt ngục." Dumbledor trầm giọng, Barty Jr là người hầu trung thành của Voldemort, hắn xuất hiện ở chỗ này chẳng lẽ đã nhận được mệnh lệnh nào đó, hơn nữa hắn sử dụng khuôn mặt của Moody, vậy Moody đâu? Dumbledor mở miệng hỏi: "Moody chân chính đang ở đâu?"
Sắc mặt McGonagall trắng bệch, nếu người dạy phòng chống nghệ thuật hắc ám từ đầu tới giờ là Barty Jr..., vậy Moody chân chính ở đâu?
"Các ngươi sẽ không tìm được lão." Barty Jr bị Snape dùng chú trói chặt, hắn âm hiểm cười: "Các ngươi cũng sẽ chết, chủ nhân của ta đã trở lại, các ngươi đều phải chết!"
Một cảm xúc mang tên khủng khoảng lan tràn khắp phòng, Dumbledor lấy lại bình tĩnh: "Xem ra cậu Barty Crouch Junior không muốn nói." Khiến người khác mở miệng có rất nhiều biện pháp, chân dược là đơn giản nhất.
"Severus, xem ra chúng ta cần một chút chân dược." Dumbledor chuyển hướng sang Snape, vừa nhìn đồng hồ treo tường: "Thời gian không còn sớm, chúng ta đến đại sảnh dùng cơm trước, hai trường bạn đều đang ở đây, không thể vắng mặt."
"Vậy để tôi trông chừng hắn." McGonagall là phó hiệu trưởng, xung phong nhận việc.
Dumbledor gật đầu, đối với Minerva, ông rất yên tâm: "Severus, đem chân dược đến đây." Vì phòng ngừa vạn nhất, ông khom lưng lấy đũa phép của Barty.
Snape gật đầu, Barty Jr nằm trên mặt đất oán hận nhìn hắn chằm chằm.
...!
Trong đại sảnh Hogwarts.
Đề tài tán chuyện vẫn xoay vòng quanh vấn đề chọn dũng sĩ.
Cặp sinh đôi trang bị đầy đủ nước bí đỏ chạy đến bên cạnh Godric: "Gorril, bọn anh tới cổ vũ em."
George tiến tới bên tai Godric: "Bọn anh tin tưởng em nhất định có thể thắng,:
Fred tiến đến một bên tai khác của Godric: "Bọn anh cũng rất đồng tình với mấy người bạn ngoại quốc đó, họ nhất định đến lòng đầy hy vọng, sau đó ôm thất vọng mà về."
"Cheers ---" Cặp sinh đôi vui vẻ chạm cốc trước mặt Godric.
Godric bất đắc dĩ cười cười, giơ chén rượu lên tượng trưng, uống một hớp, tối qua anh đã hỏi Baron, cũng biết chuyện đổi tên trên tấm da dê, điều này khiến anh có loại dự cảm bất thường, người gian lận chính là Moody, nhưng sáng nay người đàn ông kia không xuất hiện, người vắng mặt cũng có McGonagall, đã xảy ra chuyện gì?
Cặp sinh đôi thuận thế tiến tới trước mặt Draco: "Cậu Malfoy, cậu cũng cố gắng lên nha." Đối mặt với tiểu quý tộc bạch kim, cặp sinh đôi cũng không nói lời dư thừa, bọn họ gật đầu liền trở về bàn dài Gryffindor.
Draco không quen nhận sự quan tâm đến từ Weasley, nếu cái này được gọi là quan tâm.
Làm dũng sĩ của Hogwarts, cậu thật sự không nghĩ tới, bất quá cậu còn có Gorril làm bạn, cũng không quá khẩn trương.
"Hai Slytherin." Ron thở dài, cậu nhìn về phía Hermione: "Thành tích của bồ cao hơn Malfoy, thế nào cậu ta lại được chọn?'
Hermione liếc Ron một cái, mặc kệ cậu.
Harry nhìn bàn dài Slytherin một chút: "Tớ cảm thấy Gorril và Draco cũng rất tốt mà, thật ra thì Sal cũng rất lợi hại, đáng tiếc lại không tham gia."
Salazar từ chối cho ý kiến, tiếp tục dùng bữa, anh đang suy tư chuyện khác.
Dumbledor hòa ái nâng cốc với Karkaroff và Maxime, hai hiệu trưởng cũng rất phối hợp thể hiện quan hệ tốt đẹp với hiệu trưởng trước mặt các học sinh, bọn họ mỉm cười chạm cốc.
Ông Crouch đã trở lại Bộ pháp thuật, lúc hạng mục đầu tiên bắt đầu, ông sẽ trở lại.
Các giáo sư ngoài mặt vui vẻ, trên thực tế đều không yên lòng.
...!
Nửa giờ sau, Dumbledor mang theo đám người Snape chạy tới phòng học, vừa vào cửa mấy người lập lức ngây người, Barty Crouch Junior không thấy đâu, mà McGonagall thì nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
Tác giả: về việc cái tên bị đổi, ngày mai công bố ~~~
P/S: Hogwarts thiếu giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám, như vậy dễ dàng tiến cử nhân tài nước Đức ~~~ cạc cạc ~~~ thật ra thì năm thứ tư rất là loạn ~~~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...