- Này thoạt nhìn giống cái không viết xong 'B'," Hermione nói, "Nhìn xem đầu bút lông này, chắc chắn là chưa viết xong."
Nàng bắt lấy tay Harry tiến đến trước mắt, như suy tư gì cau mày, một đầu cuộn sóng màu nâu tóc rũ đến trên bàn.
"Tớ cảm thấy giống nửa trên chữ "R" đó." Ron thuận miệng nói, hắn chỉ chỉ Harry ngón áp út, đối mặt cậu làm mặt quỷ cười.
Hermione ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, buông tay Harry, hừ lạnh một tiếng nói: "Như thế nào? Ý của bồ mình vẫn là linh hồn bạn lữ của Harry sao?"
Ron ngậm ngay cái miệng vừa khoe khoang trêu chọc lại.
Hermione một phen vén lên chính mình tay áo chùng, chỉ vào cánh tay trên đó có một đạo qua loa tên họ ấn ký căm giận bất bình nói: "Xem ra tôi thật nên đi thư viện tìm xem có hay không cái chú ngữ gì có thể tẩy đi ấn ký!"
Trên da thịt trắng nõn của cô có một đạo kim sắc, lóe tinh tế hồng quang tiếng Anh, đó là thuộc về tên của Ron.
Khi Hermione mười sáu tuổi lần đầu tiên nhìn đến dấu vết này cơ hồ kích động mà ngất đi, qua loa tùy ý chữ viết kiểu này, tràn ngập hơi thơ lười biếng tuỳ ý của Ron.
Nhưng là Hermione lại rốt cuộc tìm không thấy cái gì ưu nhã hơn so với một chuỗi chữ này, cho dù là trong quyển 《 Quái thú và nơi sản sinh 》của Newt ký tên cho cô, cô cũng vẫn là sẽ nói tên họ trên cánh tay càng thêm mê người, đơn giản đây là ấn ký tượng trưng cho Linh Hồn Bạn Lữ, mà cô đã sớm khuynh tâm với cái người nhìn qua hấp tấp thô lỗ nhưng tình cảm ấm áp này.
Sau đó khi thời khắc quan trọng của Ron đến, ấn ký hiện lên hắn liền tông cửa xông ra, xuyên qua hành lang dài cùng đám người đi tìm Hermione, Hermione lại đi theo hắn một đường chạy như điên về phòng ngủ, tinh tường nhớ rõ chính mình lúc ấy là như thế nào run rẩy xuống tay, đỏ bừng mặt đi cởi áo sơmi của Ron, ngực phanh phanh tiếng tim đập đảo loạn cố gắng tự giữ bình tĩnh, không có ai biết cái nữ sinh luôn được khen ngợi vạn sự thông, ở phương diện yêu đương cũng chỉ là một ngốc tử không rõ đầu rõ đuôi.
Nàng gắt gao nắm chặt áo sơ mi Ron, tóc đỏ nam hài vẻ mặt bất an trộm ngắm nàng, không dám từ trong tay nàng tránh thoát tay.
Nàng đang sợ, sợ Ron nhìn lầm rồi, càng sợ ngực hắn in dấu vết không phải nàng!
Loại tình huống này cũng không phải là chưa phát sinh, Edgar Douglas viết trong《 Linh hồn ta nhận sai người 》 trang lót liệt kê gần trăm trường hợp tiền lệ linh hồn ấn ký không xứng đôi trong giới Phù thuỷ.
Một người tên Caspar 17 tuổi năm ấy phát hiện trên cẳng chân mình hiện ấn ký là một con báo gấm, cái đuôi có khắc tên Linh Hồn Bạn Lữ, nhưng khi hắn rốt cuộc tìm được nàng, lại phát hiện đối phương ấn ký không phải tên họ hắn.
Đây là trên thế giới ghi lại trường hợp đầu tiên một người có Linh Hồn Bạn Lữ đơn phương.
Hermione không phải cái loại người nguyện ý vì hạnh phúc của người khác mà tự mình hy sinh, nàng cho rằng nếu người Ron mệnh định không phải chính mình, nàng đời này sẽ không bao giờ tìm người khác, hơn nữa sẽ không tiêu phí cả đời đi căm ghét người Ron yêu, cuối cùng khả năng nàng sẽ rơi vào một cái cô độc đằng đẵng, có cái kết cục khổ đau, có lẽ đi, nhưng nàng vui vẻ chịu đựng.
Nhưng cũng may Ron trước ngực kia lóe hồng nhạt quang mang ấn ký đúng là tên nàng viết tắt, H.G.
Hai chữ chung quanh dây đằng quấn quanh, đan chéo thành một cái chữ viết cực kỳ đẹp, Hermione lập tức liền nhận ra, đây là nàng đã từng ở sổ nhật ký nghiêm túc vẽ ra, tràn đầy tình yêu tuổi mới lớn, thiếu nữ xuân ý nhộn nhạo tản ra tuổi trẻ khí vị, nàng tâm động mỗi một khắc, đều ở trên vở ngày ấy ghi chép lại.
Ron sau khi nghe xong lập tức biến sắc mặt, cười giả lả: "Không có không có, có lẽ là Richeal hoặc Richard...!Linh Hồn Bạn Lữ của ta" hắn vỗ vỗ chính mình ngực, "Tại đây." Tóc đỏ tiểu tử chân chó cọ cọ nữ hài cánh tay.
Hắn chỉ là muốn vui đùa chút, nhưng là Merlin biết Hermione có bao nhiêu coi trọng linh hồn ấn ký, không ai có thể lấy chuyện này nói giỡn, hắn cũng không được!
Harry cạn lời mà tiếp tục cúi đầu nhìn chính mình ngón áp út.
Cậu đối hai cái bạn tốt tình yêu sinh hoạt thập phần chúc phúc.
Hermione xé Ron áo sơmi chính cậu cũng ở đây, Harry chính là rành mạch nhìn đến chính mình bạn tốt mặt hun đến đỏ bừng, tay khẩn trương phát run, tốn thật dài thời gian mới mở ra cái nút áo đầu tiên.
Harry đã sớm bị Ron thét chói tai ngây ngô cười cuồng oanh loạn tạc, một chút cũng không kích động, bàn chân ngồi ở trên sô pha xem náo nhiệt.
Thẳng đến Hermione gắt gao nhìn chằm chằm Ron trước ngực bắt đầu che miệng cười, sau đó hoan thiên hỉ địa tại chỗ nhảy lên, cứ việc nàng nỗ lực khắc chế, muốn bảo trì dáng vẻ, nhưng nàng vẫn là nhịn không được nhảy dựng lên ôm lấy Ron, nam hài đột nhiên không kịp phòng ngừa bị giữ chặt, theo bản năng vãn giữ chặt eo nàng, hai người ở trước mặt bày đàn bạn bè độc thân, không kiêng nể gì hôn nồng nhiệt thật lâu.
Kia thật đúng là một màn ngọt ngào đồng thời lại làm người khác đau khổ.
Hermione bĩu môi lại nắm lên tay Harry, nàng cúi đầu xem lại lộ ra một nụ cười ngây ngô.
Lúc này, ngón áp út của Harry viết một chữ cái to bằng móng tay, nó giống một chữ viết vội hấp tấp, lại giống tùy ý vẽ xấu, nó thoạt nhìn giống nửa trên chữ B, lại giống R, còn giống một cái O không tiêu chuẩn, cũng giống một cái D tiện tay viết.
Phiếm chút màu bạc lấp loá, lại như con suối nhỏ nhẹ chảy qua.
Harry đang tự hỏi, linh hồn bạn lữ của câu vì sao là một cái tàn khuyết chữ cái cơ chứ.
"Có lẽ Linh Hồn Bạn Lữ của bồ là Dumbledore đó." Ron che miệng cười trộm, bị Harry nhăn nhó liếc mắt, "Cũng khá tốt, tớ trước tiên nói thầy cho bồ thôi học, lợi hại đi." Harry cãi lại nói, nâng lên tay cẩn thận quan sát một vòng, giống đang xác nhận cái này rốt cuộc có phải tay mình không nữa.
"Tớ cảm thấy cái chữ viết này có chút quen mắt.
Xem cái chữ viết có chút nội liễm, viết rất đẹp, nếu đây là một cái hoàn chỉnh chữ cái, phỏng chừng có chút giống thể chữ người Ý chuộng dùng." Hermione nói, giống đang nghiên cứu ma dược nghiêm túc, nói đạo lý rõ ràng, mà Harry chính mình nhìn nửa ngày, cái gì cũng không thấy ra tới.
"Vì cái gì các bồ ấn ký đều trúng ngay hồng tâm, mà tớ như đang ở chỗ này chơi giải đố trò chơi." Harry ủ rũ nói, bực bội ghé vào trên bàn, đem mặt dán ở lạnh lẽo bàn gỗ, thâm trầm thở dài một hơi.
"Ai bảo b là The Chosen One - Kẻ Được Chọn chứ." Hermione nhún vai.
"Hehe Harry, nghe nói ấn ký bồ đã xuất hiện?" Seamus vỗ vỗ Harry bên trái bả vai, cả khuôn mặt tiến đến trước mặt, bên phải theo sát Fred cùng George, bọn họ hai anh em làm mặt quỷ cùng nhau nói: "Mau để chúng ta nhìn xem là cô nào xui xẻo!"
Harry cong một tay, nỗ lực làm ra không sao cả vân đạm phong khinh bộ dáng, "Các vị, thực bất hạnh, ta không biết nàng là ai."
Seamus kinh ngạc hít một hơi, "Này thật không có lý nào a!"
Fred một phen ôm lấy Harry, "Oa trời ạ, xem ra chúng ta hoàng kim nam hài liền yêu đương đều như vậy đặc biệt, không hổ là bị lựa chọn!"
"Thật sự," Harry giơ lên chính mình tay trái, "Chỉ có một không biết là thứ gì ấn ký, không giống D không giống B, không tên."
George lập tức tò mò bắt lấy tay cậu, vừa mới chuẩn bị bẻ ra ngón áp út tinh tế xem xét một phen, Fred liền tới đây đoạt, hai người bắt lấy tay Harry kéo lại rồi tranh qua, kết quả ai cũng chưa xem được.
Harry gian nan kéo rút ra, chậm rãi xoa nắn tay bị bóp đến đỏ.
"Em biết không," George như suy tư gì nói, "Chúng ta trước kia cũng có một bằng hữu giống em giống nhau, có cái không rõ ấn ký."
Harry tò mò ngẩng đầu xem hắn, George cùng Fred lập tức một người một bên đáp trụ bờ vai của cậu, một bộ dáng anh em tốt lại mạng ý nghĩ xấu, hai cái đầu màu đỏ ghé vào bên lỗ tai cậu trăm miệng một lời nói: "Hắn hiện tại đã tốt nghiệp!"
Harry càng thêm tò mò, thật là ước gì nghe thêm chuyện người khác cùng mệnh tương liên trải qua, có lẽ mọi người khi gặp được bất hạnh, đều kỳ vọng có rất nhiều người cùng chính mình giống nhau cực khổ, như vậy trong lòng liền sẽ dễ chịu chút đi.
Lỗ tai cậu bị hai cổ khí lưu thổi hồng hồng, ngón tay vô ý thức vuốt ve ngón áp út, cái tàn khuyết dấu vết kia phát ra hơi nóng, cho cậu an tâm cảm giác.
Tựa như còn được bọc trong tã lót, làm cậu cảm giác thêm an toàn.
Fred cợt nhả nói: "Hắn là 17 tuổi mới xuất hiện dấu vết, nha, liền một chữ cái, vẫn là loang lổ chấm gạch xem đều thấy không rõ, lúc ấy hắn cùng chúng ta nói chính mình nhất định là bị nguyền rủa cho nên cả đời đều không có Linh Hồn Bạn Lữ, nhưng em đoán thế nào?"
Harry vội vàng nhìn hắn.
Gerorge lập tức tâm ý tương thông nói tiếp: "Kết quả! Hắn thật sự liền không có tìm được bạn gái! Hiện tại đã hai mươi, vẫn là không có tìm được Linh Hồn Bạn Lữ!"
Harry giật mình trừng lớn đôi mắt, cậu vốn dĩ cho rằng bọn họ sẽ nói cái gì hắn tìm được người yêu rồi, trải qua hạnh phúc sinh hoạt, kết quả đột nhiên không kịp phòng ngừa bị rót một chén canh gà độc.
Song bào thai cười xấu xa vỗ vỗ đầu cậu, câu vai đáp cánh tay chạy, Harry phiền muộn đứng ở tại chỗ nhìn hai người bóng dáng, trong lòng oán niệm quay cuồng, thật muốn hỏi một chút Merlin quần xà lỏn vì cái gì chuyện xấu đều phát sinh ở trên đầu cậu?
Cha mẹ đều chết, sống nhờ nhà dì gia đình lại khắc nghiệt, không chỉ có mới sinh ra liền kết một cái thiên địch, hơn nữa mỗi năm ở trong trường học còn đều phải phát sinh nhiều như vậy như vậy sự tình, cuối cùng liền Linh Hồn Bạn Lữ đều ba phải cái nào cũng được, cậu chẳng lẽ là bị nguyền rủa nam hài chứ không phải Cậu bé vàng gì cả?
Chính mình các bạn thân một đám đều yêu đương nồng nhiệt, chung quanh đồng học cũng đều cẩn thận bảo hộ ái nhân dấu vết chờ đợi đối phương nhẹ nhàng tiến đến, mà cậu, cư nhiên còn phải tốn phí bó lớn thời gian đi suy đoán người này là ai.
Harry trầm trọng mà thở dài, này có lẽ chính là vận mệnh đùa bỡn cậu, dùng sức lớn che lại đôi mắt, bày ra một cái bẫy, chờ đợi cậu là con mồi từng bước một chính mình nhảy vào đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...