EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Trong phòng phát ra tiếng nổ, Narcissa đẩy cửa phòng hứng thú nhướng mày "Sao thế này?"
Đi vào trong, mũi giày như đụng phải thứ gì đó, cái thứ đó lăn về phía trước, mà bà cũng không nhặt bình độc dược kia lên, mặc dù tò mò đó nhưng các quý phu nhân quý tộc luôn biết cách tôn trọng – Narcissa nhìn mặt Lucius --- thật giống như bước vào kì mãn kinh "Biểu cảm này của anh khó coi hệt như cái lần anh biến mất một ngày xong trở lại vậy."
Mặt Lucius còn khó coi hơn khi nghe Narcissa nói xong, Narcissa chớp chớp mắt, mở quạt che nửa mặt lại, nếu để Lucius thấy khóe môi đang nhếch lên của bà, thể nào cũng không màng hình tượng mà gào thét thôi.
Lucius nghiến răng nghiến lợi ngồi xuống "Cissy, không phải em muốn đến Pháp với Celian sao?"
"Merlin, không lẽ thời gian của Lucius anh đã đóng băng tại một tháng trước rồi." Narcissa trợn to mắt, xếp quat, đi lại bên cạnh Lucius "Sắp đến Giáng Sinh rồi, anh không tính giới thiệu Moni cho mấy người kia sao?"
Nhắc đến Giáng Sinh, Lucius mới phát hiện mình đã gửi cái tờ giấy chết toi kia đi được một tháng rồi, mắng thầm một tiếng, Narcissa tiếc nuối nhìn gương mặt đã trở lại bình thường của Lucius, chuyện có thể cho con người ưu tú này bày ra cái biểu cảm ấy không nhiều đâu "Dù sao Draco có vẻ nhận định Moni rồi, em cũng rất thích nhóc ấy --- ngoại trừ việc mặt liệt ra --- mà anh có không gửi thiệp mời đến tiệc Giáng Sinh cho thằng bé, tự Draco cũng mang nó đến thôi."
"Chuyện của hai đứa nó anh không quản nữa, miễn sau này chia tay Draco không thua thiệt là được." Lucius thở dài.
Narcissa tò mò nhìn Lucius đột nhiên mỏi mệt "Sao tự nhiên anh đồng ý thế?"
"Dù sao không cần lo lắng vấn đề con cháu, nếu Draco đã thích thì anh cũng đâu thể làm một người ba không sáng suốt được." A a, hắn có nói là hắn muốn đồng ý hả! So với mấy chuyện to đùng kia, ai rảnh đi so đo cái tranh chấp gia đình nhỏ xíu này!
Narcissa khinh thường liếc mắt một cái "Không nói thì thôi, em còn tưởng anh nóng lên muốn tìm cho Draco một vị hôn thê chứ, bây giờ nhìn lại, chắc đến thời kì mãn kinh nhỉ." Narcissa đạp đôi cao gót cao ngạo bước ra khỏi phòng, không dấu vết liếc bình độc dược phía dưới, tò mò quá đi, không có nhãn hiệu, tiếc quá đi mà.
————————(- "-)————————
Sau khi nộp cái tờ kia lên, áp suất thấp của Snape đã tung hoành ngang ngược Hogwarts suốt một tháng, số điểm bị trừ phải nói là nhiều không tả xiết, cho dù là Slytherin cũng ngập lụt khắp nơi.
Đồng thời, kì này còn diễn ra vài sự kiện quỷ dị như là Cậu Bé Vàng vừa mới thấy thịt đã ói hết mật xanh mật vàng, hay Malfoy bỗng nhiên phát sáng mà không ai biết tại sao, hay là Cruise đột nhiên cười xỉu lên xỉu xuống, cùng với vài học sinh dạ du thấy ở trên hồ Đen có một người với mái tóc đỏ đang bốc khói trắng.
Snape đi qua hành lang, động vật nhỏ trên đường vừa thấy bóng đã cúi đầu nép sát vào tường, không biết tại sao gần đây chỉ cần nhìn thẳng vào Snape một giây, hắn sẽ lập tức rơi vào tình trạng cáu kỉnh, sau đó chính là đồng hồ cát giảm không phanh.
Mắt thấy cái đầu có đội nón cũng không bớt sáng được chuẩn bị quay đầu, chất giọng trầm thấp của Snape đã vang lên "Lao động, vì không tôn trọng giáo sư, tối tám giờ vui lòng gặp Flinch."
Nghe cái giọng hoàn toàn không hề giảm tí tức giận nào, Draco rên rỉ trong lòng, một tay che mặt một tay nhéo cái tay đang có ý đồ gỡ nón của cậu ra của Zabini.
"Á!" Zabini la một tiếng che mu bàn tay của mình lại, trên đó rất nhanh đã đỏ bừng một mảng "Draco, cậu hạ thủ ác quá!"
Draco trợn mắt nhìn cậu ta, bây giờ, ai dám đụng vào nón của cậu cậu liều mạng với người đó! Merlin mới biết tự nhiên ngủ một giấc dậy tự nhiên thấy tóc mình biến thành một bảng màu! Màu sắc loạn xà ngầu, không hề có tí quy luật nào, thậm chí mỗi ngày một kiểu, độc dược hay thần chú đều vô dụng, thành ra bây giờ cậu chỉ còn cách đội nón.
Vốn là cậu còn đang tự nói là thằng nào thấy tuổi thọ mình dài quá dám chơi mình, kết quả ngó lơ mấy ánh mắt quỷ dị trên đường, vừa vào đại sảnh đường đã thấy Đầu Bô ói đến gọi cha gọi mẹ bên trong! Ngẩng đầu nhìn thấy nụ cười lạnh quang minh chính đại của chủ nhiệm.
Ăn xong vịnh Đầu Bô lại, đảm bảo cái thằng đầu đen kia đã ngu ngốc nộp cái hộp cho chủ nhiệm!
Mặc dù đã gần một tháng, nhưng vẫn có rất nhiều người không quen với cái nón to đùng trên đầu Draco.
Chịu đựng mấy ánh mắt, đến tối, Draco không thèm ăn tối mà phóng đi lao động luôn.
Nhỉn thấy Moni đứng ở cửa, Draco tiến lại gỡ cái mặt nạ trên mặt cậu ra, giúp cậu xoa xao cái mặt cười đến muốn tê liệt, gương mặt vốn đã liệt của Moni sau một trận làm cái quái gì cũng cười được, ngũ quan bây giờ còn cứng hơn cả khi xưa.
Filch cho hai người lau hành lang, Draco cầm giẻ lau lau vách tường dùm Moni, sau khi Filch đi qua thì vứt cái giẻ lấy đũa phép giải quyết.
Nhìn Moni lại bắt đầu cười, Draco đau lòng xoa xoa bụng giùm cậu, có nên cảm ơn chủ nhiệm đã hạ thủ lưu tình không? Moni chỉ cười hai ba lần một ngày mà thôi.
Đến khi Moni lại cười tiếp, Draco lại giúp Moni xoa xoa bắp thịt căng cứng trên mặt "Đầu Bô ngu xuẩn!"
Mà "Đầu bô ngu xuẩn" lúc này cũng đang nơm nớp lo sợ nhìn Snape thuần thục bày ra một đống công cụ trong văn phòng độc dược, sau đó chuẩn bị lấy máu của mình.
"Giáo sư, thương lượng chút đi, có thể cho con ăn thịt hai ngày đã rồi ói tiếp được không?" Harry nhìn Snape không thương xót ai lấy một bình máu to đùng, mặt trắng bệch nói với hắn "Tiếp tục như vậy nữa con thấy mình sẽ thiếu máu mất."
"A, ta nghĩ ngài Potter từng nhớ mình từng là phù thủy con người." Snape cất chai, cầm dụng cụ khác lên, kềm.
Nhìn cái dụng cụ quen thuộc này, khóe mắt Harry hơi giật, mặc dù đã một tháng rồi, nhưng y vẫn không sao quen nổi.
Nhìn biểu cảm không cho trả giá của Snape, Harry đau đớn thở dài trong lòng cam nguyện há miệng, y cảm thấy, số răng mình cho một tháng này sắp đóng được một chai to đùng rồi.
Bốn lần đau đớn quen thuộc trong miệng truyền đến, Harry ngay cả hừ cũng không, móc chai độc dược chuẩn bị trước trong túi uống hết, xong thì ngồi im chờ răng mọc ra.
.
truyện xuyên nhanh
Nhìn Snape làm việc, giờ y đã có thể mặt không đổi sắc ngẩn người rồi, Harry cảm thấy hình như mình quên mất cái gì đó, gì nhỉ? Harry suy nghĩ một chút, nhìn Snape kỹ hơn, sau đó ánh mắt tập trung lên đầu hắn...!
"Giáo sư, di chứng của lần nổ vạc trước hết rồi ạ?" Suy nghĩ một chút, trừ lần đầu ra, thì đôi tai trên đầu Snape đã mất tung mất tích kể từ lần thứ hai trở đi rồi.
Động tác bận rộn của Snape cứng ngắc, sau đó ngọn lửa nóng cháy ngay lò sưởi cũng không cứu vớt được căn phong bị khí lạnh của Snape bao lấy.
"Har- ry – Pot – ter!" Snape dữ tợn quay đầu, Potter biết cách tìm để tài ghê gớm nhỉ!
HẾT CHƯƠNG 199.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...