EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Đến lúc Harry đến được đại sảnh đường, trong đó cũng chẳng còn lại gì để lót dạ, trên bàn toàn là đồ tráng miệng.
"Oầy, Harry." Moni nhanh tay lẹ mắt cướp một dĩa bánh "Cậu đến muộn quá hết đồ ăn rồi."
"Không sao, tớ nhớ trong ký túc xá có hộp bánh, ăn cái đó cũng được." Harry tùy tiện trả lời "Không thể không nói, tay nghề gia tinh nhà Malfoy quả không tệ chút nào."
"?!" Moni sững sốt hồi lâu, sau đó ngay cả bánh cũng không cần đã nhào sang bóp cổ Harry "Khốn kiếp! Đó là đồ Draco cho tớ! Đừng có hòng thò vuốt vào!"
"A a, ai biểu tớ đến trễ không có gì ăn làm chi ~" Harry giống như bất đắc dĩ lắc lắc tay, liếc nhìn Moni đang nghiến răng nghiến lợi.
"Dọng họng đi!" Moni cầm một miếng bánh mì từ cái rổ trên bàn, bên trong giỏ còn có hai miếng pudding.
Nếu không phải tại huyết thống nhà mi biến mất, tau đã cho mặt mi một đấm rồi.
"Cảm ơn nhiều." Harry không chút khách khí cầm miếng bánh mì gặm.
Hermione đói diện bất đắc dĩ than thở, đưa chén súp còn ấm do được ểm bùa cho Harry.
"Khi nãy cậu làm gì thế? Muộn vầy rồi mới đến ăn." Hermione nhìn Harry há mồm ăn, sờ bụng một chút, quyết định ăn thêm ít đồ tráng miệng nữa.
"Đừng nói nữa, tớ hận mấy cái cầu thang kia!" Harry phẫn hận nói.
"Oh! Vậy do cậu quá xui." Ngày nào mà chả có người bị mấy cái cầu thang nghịch ngợm đó đưa đi khắp nơi, Hermione cũng không hoài nghi.
Thực ra, Harry quả thật bị mấy cái cầu thang đó đưa đi khắp nơi, nếu không sẽ không có chuyện y không đến kịp bữa tối.
Ăn xong, Harry đi theo mọi người về ký túc xá, Hermione kì lạ nhìn y một cái, sau đó mới bừng tỉnh "Hèn gì gần đây tớ cứ thấy có gì đó sai sai.
Harry, gần đây giáo sư Snape không cấm túc cậu nữa." Ở Hogwarts, Cậu Bé Vàng nổi danh bao nhiêu, thì rắn chúa cũng nổi danh vì kiếm chuyện với Cậu Bé Vàng bấy nhiêu.
Hermione hiếm lạ nhìn Harry "Sao cậu làm được thế?"
"..." Khóe miệng Harry giật giật, nghe thấy câu hỏi của Hermione, nhìn thấy gương mặt tò mò của người khác, vô lực vuốt mặt "Tớ không biết, hẳn là trình kiếm chuyện với học sinh của giáo sư bị tuột rank chăng?"
"Nói cũng phải." Hermione gật đầu, sau đó cũng không hỏi vấn đề này nữa, mặc dù mấy người khác muốn hỏi tiếp, nhưng bị cái bộ dạng "tớ cũng không biết" của Harry chặn họng.
Ký túc xá chỉ có mỗi mình Harry, Moni bận đi chói mù mắt người ta với Draco rồi, hai người bạn cùng phòng khác còn đang bận đi cướp bia bơ cặp sinh đôi Weasley trộm mang vào trường.
Harry kéo rương hành lý ra, chuẩn bị hỏi Nhật Ký tính toán đến đâu, đột nhiên có một hồn ma lú đầu ra, khiến Harry mém nữa tặng cho hồn không mời mà đến kia một lời nguyền.
"Trò...biết Tira Morgen?" Hồn đến là hồn ma của Slytherin, Nam Tước Đẫm Máu.
"Ừm, biết, trưởng lão nhân mã." Harry có hơi không load kịp.
"Đất đỏ..." Nam Tước Đẫm Máu nói xong cũng trợn mắt nhìn Harry, không nói gì nữa.
"Ừm..." Harry chớp mắt mấy cái, sau đó đoán mò hỏi tiếp "Ngài...cần con làm gì?" Điệu bộ hệt như mấy lúc thương lượng cái gì đó.
"Helena." Nam Tước Đẫm Máu nói đến thế thôi thì im.
".." Harry rất muốn hét lên cho thỏa nỗi tức, ông nói ông muốn gì thì ông nổ cái đùng hay gì...Helena? Harry do dự nhìn Nam Tước Đẫm Máu một chút "Ừm, ngài muốn con chuyển lời đến Bà Xám sao, hay là..."
"Giúp ta theo đuổi nàng ấy." Lần này Nam Tước Đẫm Máu rất dứt khoát, Harry nghẹn họng, ông theo đuổi người ta một ngàn năm không xong, tôi làm sao giúp ông!
"Ngài Nam Tước Đẫm Máu, con....không giỏi loại chuyện này lắm, có thể đổi điều kiện khác không?" Harry cười tươi rói bắt đầu cò kè mặc cả.
"..." Nam Tước Đẫm Máu không nói gì hết nhìn chằm chằm Harry, sau đó đột nhiên nở một nụ cười rất Slytherin – mặc dù cái nụ cười ấy phối hợp với gương mặt của ông ta trông rất kinh dị "Không thể, tin tức mà ta và Helena biết về "đất đỏ" là quan trọng nhất."
"Ừm, ý của ngài là..." Harry đột nhiên hiểu được câu "Ta chỉ có thể nói cho trò biết nhiêu đó" của giáo sư Binns nghĩa là gì.
"Thứ mỗi hồn ma biết không giống nhau, giáo sư Binns biết trưởng lão nhân mã, ta biết "đất đỏ" ở đâu, nhưng ta không biết "đất đỏ" là cái gì, cũng không biết lời tiên đoán." Nam Tước Đẫm Máu nói xong chuẩn bị xuyên tường rời đi "Không giúp thì tự mò."
"..." Má nó chứ! Slytherin toàn là loại đức hạnh này hay gì! Harry nhớ đến lần thương lượng với hai trường sinh linh giá "Con giúp!"
"Hợp tác vui vẻ." Nam Tước Đẫm Máu nói xong, xuyên tường rời đi, trước khi đi còn quẳng lại một câu "Trò nhanh một chút, chậm quá ta hủy giao kèo."
"..." Harry nghiến răng, tính tình kiểu này không theo đuổi được người ta cũng đáng lắm!
HẾT CHƯƠNG 181.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...