Ansel nghe được nón phân loại tê tâm liệt phế hét lên trong đầu mình, nội tâm sung sướng chào hỏi nó "Chào nha nón của giáo sư Gryffindor, 1000 năm không gặp lại hình như, ngươi càng ngày càng dơ thì phải."
"Sao có thể!! Chuyện này không khoa học!!" Nón phân loại không tin sự thật, tiếp tục la đến tê tâm liệt phế.
Ansel thật sự không chịu nổi đề-xi-ben siêu cao của mũ phân loại, cau mày uy hiếp nói: "Ngươi câm miệng cho ta, nếu không ta đem ngươi cắt thành từng mảnh nhỏ, bây giờ Gryffindor chẳng có ở đây mà giúp ngươi đâu!"
Nón phân loại cuối cùng cũng ngừng lại, nhuận nhuận giọng nói do la hét quá nhiều, đắn đo một lát rồi dùng giọng nói trầm ổn không nhanh không chậm nói: "Ansel đã lâu không gặp, không nghĩ đến 1000 năm sau còn có thể gặp lại ngươi."
"Ha hả" Ansel châm chọc cười, "Này còn phải cảm ơn đám Gryffindor của ngươi ban tặng, làm ta 1000 trước trực tiếp chết đi, trong chuyện ta đột nhiên chết đi xong sống lại phát hiện mình già thêm 1000 tuổi, Gryffindor các ngươi đóng góp rất lớn đó."
"Cái này........" Nón phân loại khụ một chút, "Godric rất áy náy về việc đó, cho nên ngài đã xoá hết toàn bộ ký ức cùng ma lực của mấy người đó rồi trả họ về muggle giới, ngay cả ngài ấy cũng bị Salazar hung hăng giáo huấn.........."
Nghe được tên của Salazar, Ansel liền trầm mặc, nhẹ giọng hỏi: "Nón phân loại sau khi ta chết......giáo sư ngài ấy..........thế nào?" Có nhớ y không? Hay là quên y rồi?
"Ansel, ngươi đến tột cùng có chết hay không thì chúng ta không biết, chỉ biết khi thần chú đó phóng trúng ngươi thân thể ngươi liền chậm rãi tan biến.
Mà Slytherin, ngài ấy vẫn một mực tin ngươi vẫn chưa chết nhất định phải tìm được ngươi, cho nên ngài ấy lựa chọn rời khỏi Hogwarts, đến các thế giới khác nhau tìm ngươi.
Godric, Ravenclaw thêm cả Hufflepuff cả ba người bọn họ cộng lại cũng không cản được ngài ấy.
Mà ngài Slytherin sau khi rời khỏi cũng chưa một lần trở về........."
Ansel mím môi, áp ghen tuông trong lòng xuống, nói: "Nón phân loại ngươi nên phân loại rồi, nhớ kỹ không cần đem chuyện của ta nói cho hiệu trưởng, ta tin ta có quyền được ra lệnh cho ngươi.
Mà bây giờ, ta nên vào nhà nào hẳn trong lòng ngươi cũng đã rõ.
Còn có, cái đám sư tử ngu ngốc đó chết chắc rồi!"
Nón phân loại thở dài, lớn tiếng hô: "Slytherin!!!"
Thanh âm của nón phân loại kết thúc, bên bàn dài Slytherin vẫn không có bất kỳ tiếng vỗ tay nào.
Ansel không thèm để ý cười cười, y đã sớm chuẩn bị tâm trạng với cái loại tình huống này rồi.
Một người không hề có họ, không rõ là muggle hay máu trong, trông cậy Slytherin cho ngươi một cái thiện ý thì quả thực là mơ giữa ban ngày.
Không chào đón là chuyện của họ, Ansel đem nón phân loại trên đầu mình lấy xuống thả lại chỗ cũ, sau đó đi lại chỗ bàn dài Slytherin chọn vị trí quen thuộc của mình sau đó ngồi xuống.
Ai biểu vị trí này ban đầu là chỗ của y đâu, hiện tại y chẳng qua là ngồi lên nó một lần nữa thôi.
Không phục? Cứ đến thách đấu y, cả đàn y cũng chả sợ?
Lucius còn chưa được phân nhà nhìn vị trí Ansel ngồi xuống, bình tĩnh không nói gì cả.
Cậu mới không thèm để ý đâu, thật sự không thèm để ý đâu...........Buổi tối nhất định phải thách đấu!!!
Ansel giống như sau khi ngồi vào vị trí mình quen thuộc liền không tự giác trở về dáng vẻ 1000 năm trước của mình, biếng nhác dựa vào bàn một tay chống cằm mông lung nhìn nghi thức phân loại tiếp tục diễn ra, đối với mấy cái ác ý xung quanh trực tiếp ngó lơ.
Được rồi, tối nay mấy người chết chắc.
Vị trí thủ tịch năm nhất của Slytherin đã bị Ansel ngồi mất, thật may mắn là không có ai giống như Ansel ngồi vào vị trí phó thủ tịch năm nhất.Mặc dù gia tộc Malfoy hiện tại đang ở vị trí trung lập, nhưng tài phú tích luỹ trước đó của bọn họ không phải là thứ mấy gia tộc khác có thể so sánh được.
Hơn nữa Chúa Tể Hắc Ám hình như cũng đối xử với Malfoy rất đặc biệt, nhờ nó mà Malfoy đã bị không ít quý tộc ghen ghét đâu.
Bất quá, Malfoy không phải là thứ mà bọn họ có thể tuỳ ý khi dễ được.
Chờ sau khi Lucius phân nhà xong đi lại, liền ngồi xuống vào vị trí bên cạnh Ansel.
Trong lòng ngạo kiều tru lên: Đó là vị trí của lão tử, của lão tử!!!
Sau khi phân loại xong, Dumbledore nói thêm mấy câu kỳ quái thì tiệc tối mọi người chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng bắt đầu.
Ansel cầm nĩa trong tay, sững sờ nhìn đồ ăn trước mặt.
Không phải y không đói, nhưng mà y nhớ lại mấy món gia tinh của lão sư hay gia tinh của y làm, một ngàn năm..........không biết tay nghề của gia tinh Hogwarts có thụt lùi hay không.
Ăn bữa tối không ngon bằng bữa tối 1000 năm trước y đã từng ăn qua không biết bao nhiêu lần, tuy không ngon bằng nhưng cũng không quá tệ.
Y được huynh trưởng của Slytherin dẫn đến hầm, chỗ ngồi trên bàn dài được sắp xếp ngay từ đầu nhưng vị trí di chuyển thì không, thế là Ansel không rõ gia thế cứ thế bị đám tiểu xà vứt lại đằng sau để y tự đi một mình.
Thật ra Ansel cũng chả có ý kiến gì bất quá, Bloody Baron cứ bay vòng vòng quanh Ansel làm cho y cảm thấy cực kỳ phiền.
"Ta nói này, hồn ma ngươi có thể an phận một chút được không?" Ansel xoa xoa huyệt thái dương bất đắc dĩ nói với Bloody Baron.
Bloody Baron không nói gì, chỉ đình chỉ hành vi bay vòng vòng xung quanh Ansel của mình lại.
Ai biểu Ansel cho hắn một loại cảm giác...............!cực kỳ quen thuộc làm gì.
Ansel hoàn toàn bất đắc dĩ, trên người y bây giờ một đồng còn không có a!! Không cần đi theo y a!!!
Đến cửa hầm, huynh trưởng đứng lại đánh mắt nhìn đám tiểu xà sau lưng mình, sau đó như có như không dừng lại trên người Ansel ở cuối hàng hơi lâu một chút, nói: "Mật khẩu là vinh quang, mỗi tuần đổi một lần."
Cửa hầm mở ra, huynh trưởng dẫn đầu bước vào, đứng ở chỗ tối cao nhìn cửa hầm đóng lại mới tiếp tục nói: "Tôi là Elvis Field, là huynh hiện tại của Slytherin chế độ của Slytherin khác hoàn toàn với chế độ của ba nhà còn lại, đó chính là chế độ thủ tịch.
Tôi nghĩ hẳn là tất cả mọi người ở đây đã rõ đi."
Ansel đứng khuất trong góc bóng tối giúp y che đậy biểu tình của mình, y biếng nhác dựa vào góc tường nghe Field nói, nhàm chán quan sát phòng sinh hoạt chung một chút.
truyện kiếm hiệp hay
Tuyệt không kém hơn 1000 năm trước bao nhiêu, nhưng mọi thứ ở đây đã được đổi mới quá nhiều lần.
Trận chiến tranh giành chức thủ tịch đã bắt đầu rồi, Ansel không có hứng thú nhìn mấy ngươi năm 6 đứng đó ném bùa về phía đối thủ của mình.
Quay sang nhìn Lucius cố tỏ ra mình ổn nhưng sâu trong tâm trí lại điên cuồng cười cười.
Nếu không có sự xuất hiện ngoài ý muốn của y thì chắc chức thủ tịch năm nhất sẽ về tay Lucius đi.
Nhưng ngại quá y xuất hiện rồi, hơn nữa vị trí thủ tịch trước giờ vẫn thuộc về y.
Không đề cặp đến mấy cái quyền gì gì đó của thủ tịch, cái chức thủ tịch này ấy mà, có rất nhiều phúc lợi đó được không!! Chỉ có tên ngốc mới muốn từ bỏ một vị trí nhiều phúc lợi như vậy thôi!!
Trận đấu tranh giành chức thủ tịch của mấy năm trên kết thúc, rất nhanh liền đến năm nhất.
Ansel vẫn thành thành thật thật đứng trong góc, trong lòng y rất rõ ràng cho dù y có không muốn tham gia cái trận chiến này đi chăng nữa, thì cái đám rắn nhỏ này cũng chẳng tha cho y đâu.
Cho nên, y vẫn là nên ngoan ngoãn đứng đây chờ đợi mấy tiểu xà đó đến đi ~~ y già rồi, tay chân yếu ớt lắm không thể tuỳ tiện lộn xộn a.
HẾT CHƯƠNG 9.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...