Hotgirls Siêu Quậy
Nỗi đau xót dâng lên tràn ngập trong lòng của nó nhưng không hiểu sao, mãi mãi vẫn không thể khiến nó khóc thương được. Có cái gì đó đã ngăn chặn được dòng nước mắt nó tuôn ra. Đã hơn ba năm rời, nó chưa nhỏ một giọt nước mắt nào kể từ khi nó biết mình sẽ sống mà không có kí ức. Mím chặt môi, nó nói tiếp:- Em, Thảo Anh và chị Trang vẫn ổn, vẫn có thể như ngày xưa. Duy chỉ có mỗi mình Bảo Vi là không còn được như thế. Hai người có hiểu lí do không? Vì kể từ sau ngày hôm ấy, anh đã mang trái tim nó chết đi cùng anh rồi Hoàng Kỳ ơi. Em thấy nó cười nhiều hơn, nói chuyện nhiều hơn nhưng em hiểu, đó chỉ là cái vỏ giúp nó che đi nước mắt bởi vì ngày xưa…nó là “nàng công chúa không biết cười” của D.E.A.T.H mà. Đến một cái nhếch môi nó còn không biết mà bây giờ nó đã thay đổi đến chóng mặt. Đã biết cười ra sao dù đó chỉ là giả tạo. Ngày xưa, nó còn lạnh hơn em cơ mà sao bây giờ lại trở thành còn người thế này? – Vo tròn hai bàn tay thành nắm đấm như đang cố kìm nén.
- Minh Quang…Hoàng Kỳ…hai người ác độc lắm. Dám bỏ tụi em đi trước. Hai người tại sao lại làm vậy? Em xem hai người như người thân trong nhà mà sao nỡ lòng nào hai người lại bỏ đi sớm thế? Đã vậy anh còn biến Bảo Vi thành còn người khác nữa, Hoàng Kỳ. Hai người muốn em bây giờ phải làm sao để ọi chuyện trở về như xưa? – Nó nói tiếp. Ngừng một hồi, nó cất tiếng:- Em…Ai? – Nó hét lên rồi quay người lại, từ tay nó phóng ra cái gì đó sáng loáng, nhìn không rõ. Tốc độ kinh người của nó khiến không ai có thể phản ứng kịp.Máu bắt đầu tràn lênh láng dưới mặt sàn. Xác một thằng to con nằm sõng soài trên nền gạch lạnh lẽo. Trước khi chết, hai con mắt tên ấy còn mở to ra như muốn lồi cả ra ngoài. Hắn ta chết mà còn chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra.Lúc cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình, nó quay lại và nhanh chóng rút từ trong áo ra ba con dao găm có tẩm chất kịch độc và phóng. Ba con dao cứ thẳng tiến đến mục tiêu mà găm vào. Một con ngay giữa trán, một con giữa ngực và một con nằm giữa bụng. Điều đặc biệt là cả ba con dao đều nằm thẳng một hàng. Qủa không hổ danh là người đứng đầu của Tứ ma nữ.Nó đang tính quay lưng bước đi nhưng chợt nhận ra có thứ gì đó rất lạ. lại gần cái xác chết, nó phát hiện ra một hình xăm rất lạ trên cổ tay thằng ấy. Đó là hình một vòng tròn, bên trong là ngôi sao mười cánh. Nó thấy có ái gì đó rất quen thuộc với hình xăm này. Dường như trước đó, nó đã từng thấy rồi thì phải? Vấn đề là nó không biết đã từng nhìn thấy ở đâu. Nó lấy điện thoại ra. Chụp lại hình vết xăm đó rồi đút trở lại vào trong túi quần, nó vẫn không thôi thắc mắc về cái hình xăm. Tuy nhiên, được một lúc thì nó lại gạt bỏ tất cả mọi suy nghĩ.Lạnh lẽo xoay người đi. Nó không thèm bận tâm đến cái xác nằm bơ vơ dưới sàn đẫm máu. Vô tình như thế, mới là phong cách của người đứng đầu…Trước khí rời khỏi đó, nó xoay đầu nhìn về phía hai ngôi mộ. Miệng khẽ nhếch lên, nó nói:- Em sẽ quay lại…không lâu đâu. Nhưng chắc chắn với hai người rằng lúc đó, tụi em không còn là Tứ ma nữ phải đấu tranh sinh tồn như lúc này…mà là những con người của hạnh phúc… - Đáy mắt nó ánh lên chút gì đó khó tả. Nó rồi nó quay lưng lẳng lặng bước đi không quay lại nhìn lấy một lần. Leo lên chiếc xe để ngoài cổng, nó phóng đi trên con đường dài tăp tắp. Mọi thứ…sắp bắt đầu…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...