Hợp Tô Y Tiên

Lúc này, chỉ thấy Vương Hân Đồng nhìn chằm chằm Đường Vũ ra lệnh: "Xú gia hỏa, bỏ ngón tay hôi hám của ngươi ra, ta muốn châm cứu ở vị trí ngon tay của ngươi."

"Ta nói cô nương này, lỗ mũi của ngươi có vấn đề hay không vậy, rõ ràng tay ta khá là thơm, nếu không tin thì ngươi ngửi thử coi?"

Đường Vũ tỏ ra bất mãn nói: "Còn nữa, trước đó ngươi thi châm không có vấn đề gì, thế nhưng nếu ngươi thực sự muốn thi châm tại vị trí ngón tay của ta, vậy tuyệt đối sẽ xảy ra vấn đề lớn!"

"Ngươi đang hoài nghi ta?"

Nghe thấy vậy, Vương Hân Đồng nhất thời giận dữ, nhìn chằm chằm Đường Vũ nói rằng: "Ta từ khi năm tuổi đã theo ông nội ta học y, hiện tại đã mười lăm năm, liền ngay cả ông nội ta đều tán thưởng ta rất nhiều, ngươi cái gì cũng không hiểu, câm miệng cho ta!"

Hồ Đức Thắng đứng bên cạnh giờ phút này cũng cảm thấy sốt ruột, lo lắng thay hai người. Cái này gọi là thần tiên đánh nhau, hắn chỉ là phàm nhân thật sự không xen mồm vào được mà. Hơn nữa, trong tiềm thức của hắn tự nhủ, lời của Đường Vũ tuyệt đối không phải là không có lửa mà có khói.

Bất quá nhớ tới thân phận của Vương Hân Đồng, Hồ Đức Thắng trong lòng cũng thấy toát mồ hôi.

Vương Tú Hòa là một nhân vật cực kỳ lợi hại, hắn không chỉ là Viện trưởng bệnh viện Trung tâm tại Nguyệt Thanh, đồng thời cũng là giáo sư được mời giảng dạy tại Đại học Y Nguyệt Thành. Ở Hàn Quốc, kỹ thuật châm cứu của hắn đã được xem là cấp bậc hàng đầu, hơn nữa hắn đã từng khám bệnh cho các lãnh đạo quốc gia, có danh xưng Thần y.

Còn Vương Hân Đồng lại là cháu gái của Vương Tú Hòa, được chân truyền từ Vương Tú Hòa, tuy rằng so với Vương Tú Hòa thì kém xa tít tắp, thế nhưng một thân y thuật cũng khá tuyệt vời, có thể xưng là chuyên gia châm cứu.


Mắt thấy đối phương muốn hạ châm, Đường Vũ vươn tay trái trực tiếp nắm lấy cánh tay như ngọc của Vương Hân Đồng, ngăn cản đối phương hạ châm.

Thấy một màn này, Hồ Đức Thắng đứng bên cạnh thầm nghĩ không ổn rồi. Vị tiểu tổ tông này không dễ chiều mà, Đường Vũ lại trực tiếp nắm chặt cánh tay của đối phương như thế, chuyện này khéo lại ồn ào to rồi.

Nghĩ vậy, Hồ Đức Thắng xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng lùi nhanh ra phía bên ngoài. Mặc kệ thế nào, hắn nhất định phải tiếp tục gọi điện cho Vương Tú Hòa lần nữa, để cho đối phương mau tới đây, bằng không sẽ chết người đó.

Đối với sự phẫn nộ của Vương Hân Đồng, Đường Vũ cũng thấy ở trong mắt, thế nhưng đây là liên quan tới tính mạng của cô gái nằm trên giường này, Đường Vũ không thể để Vương Hân Đồng tiếp tục thi châm.

Chỉ thấy Đường Vũ liếc mắt nhìn Vương Hân Đồng, thản nhiên nói: "Huyệt này tên là Khí Hộ, khí trong thân thể cùng bên ngoài luân chuyển qua huyệt này, cái gọi là 'Hàn thì phải bổ sung, nhiệt thì phải giải tỏa', như vậy ngươi có thể xác định Hạ Băng cô nương rốt cuộc là hàn hay là nhiệt sao?"

"Điều này..."

Nghe đến chỗ này, vốn còn đang tức giận Vương Hân Đồng nhất thời hơi ngừng lại, tức giận trong lòng cũng trong nháy mắt mà tiêu tan. Nàng cũng phát hiện một vấn đề trọng yếu, đối phương là thuộc về nhiệt hàn luân phiên, vậy thì mình thi châm thế nào cũng đều không đúng.

Đường Vũ nói tiếp: "Huyệt Khí Hộ vốn là cái cửa ngõ trao đổi khí giữa bên ngoài với bên trong cơ thể, đối với người bình thường thì không có vấn đề gì. Thế nhưng đối với Hạ Băng mà nói, nếu như thông qua châm cứu mà mạnh mẽ mở huyệt đạo này của nàng, sẽ dẫn đến trong cơ thể nàng âm dương không vận chuyển, do đó làm cho khí tức trong cơ thể nàng hỗn loạn, nặng thì sẽ tử vong."


Đương nhiên, nhưng điều này không phải hắn học được trong trường học, mà là học được trong quyển sách thuốc tổ truyền mà gia gia hắn cho.

Từ nhỏ gia gia đã bắt hắn phải học thuộc lòng quyển sách kia, vì lẽ đó hắn đã sớm thuộc làu làu, chỉ là hắn luôn cảm thấy điều này chẳng có tác dụng gì cả, xưa nay cũng không sử dụng bao giờ. Nhưng mà bây giờ xem ra, quyển sách thuốc tổ truyền này thật sự là bảo bối mà.

Lúc này, chỉ thấy sắc mặt Vương Hân Đồng thay đổi, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, ánh mắt lập lòe.

Vốn là mình muốn nhanh chóng thi triển năng lực của bản thân, sau đó từ từ mà trào phúng Đường Vũ một phen. Thế nhưng mà kết quả lại thành ra mình kích động thiếu chút nữa tạo thành sai lầm lớn, nếu như vừa nãy mình thật sự lỗ mãng mà hạ châm xuống, thì có thể sẽ gây ra chết người rồi.

Giờ phút này, Vương Hân Đồng khẽ cắn môi dưới, đã không còn vẻ hung hăng vênh váo như trước. Thay vào đó là khuôn mặt đỏ chót, ngượng ngùng nhìn Đường Vũ, nhỏ giọng nói: "Việc này... cảm ơn, vừa nãy là ta lỗ mãng, nếu như không phải ngươi ngăn cản, ta thật sự đã gây đại họa rồi."

Nhìn đối phương đột nhiên thay đổi, Đường Vũ cũng sững sờ, tiểu cô nương này làm sao trở mặt còn nhanh hơn so với lật sách vậy?

Bất quá đối phương đã biết rõ sai lầm của mình, có can đảm dũng cảm thừa nhận, điều này làm cho Đường Vũ đối với Vương Hân Đồng cũng phải thay đổi cách nhìn. Tuy rằng kiêu ngạo, thế nhưng người cũng khá, tối thiểu còn biết sai để sửa, còn dám đứng ra xin lỗi.

"Được rồi, ta tiếp thu ngươi xin lỗi"


Đường Vũ bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà, ngươi sau này nên cẩn thận một chút, ngươi mà chữa bệnh giống như vậy, không cẩn thận sẽ hại chết người..."

"Ân ân, ta biết rồi."

Lúc này, Vương Hân Đồng không khỏi hiếu kỳ nhìn Đường Vũ đứng trước mặt. Đây là lần thứ nhất nàng chăm chú nhìn chàng trai này từ khi bước vào phong phẫu thuật.

Tuy rằng trên người ướt nhẹp, ngay cả quần áo cũng là hàng vỉa hè, thế nhưng ở trên người hắn, Vương Hân Đồng cảm nhận được một loại khí chất mê người. Đặc biệt là khuôn mặt kiên nghị của đối phương cộng thêm cái ánh mắt thâm thúy kia, thật sự là khiến người ta không thể tự kiềm chế.

"Ta nói, cô nương, trên mặt ta không có dính hạt cơm, ngươi cũng đừng nhìn nữa, nhanh cứu người đi." Nhìn cái ánh mắt như si mê của Vương Hân Đồng, Đường Vũ cảm thấy chột dạ, cô nàng này sẽ không coi trọng mình đấy chứ?

Nghe lời này, Vương Hân Đồng khôn mặt trở nên đỏ, luống cuống tay chân. Vốn là mình chỉ định mình đối phương xem vì sao lại biết nhiều đến thế, thế nhưng làm sao lại khiến chính mình bị mê mẩn đi vậy chứ.

"Hí!"

Vào lúc này, Đường Vũ hít vào một ngụm khí lạnh, người run lên nói: "Ngươi... ngươi muốn làm gì vậy, ngân châm của ngươi đâm vào tay ta rồi."

"A!"


Nghe thấy âm thanh của Đường Vũ, Vương Hân Đồng vội vàng tỉnh táo lại, nhìn về phía Đường Vũ, chỉ thấy đối phương kiêng kỵ nhìn mình, mà ngân châm của mình giờ phút này lại đâm vào trên ngón trỏ của đối phương, hơn nữa đã đâm vào sâu mấy milimet.

"Việc này... ta... ta, ta thật sự không cố ý."

Thấy cảnh như vậy, Vương Hân Đồng trong lòng cũng gấp gáp, vội vàng nhổ ngâm châm trên ngón trỏ của Đường Vũ xuống, sau đó nhanh cầm ngón trỏ của Đường Vũ ngậm trong miệng.

Cảm thục sự ướt át mà lại ấm áp kia, Đường Vũ không khỏi sững sờ, mặt hắn dại ra nhìn Vương Hân Đồng trước mặt. Đây rốt cuộc là tình huống gì? Ngón tay của mình ... lại được một vị đại mỹ nữ ngậm ở trong miệng.

Mà giờ phút này Đường Vũ có thể cảm nhận được rõ ràng sự ôn hòa trong miệng nhỏ của đối phương, còn có cái đầu lưỡi linh xảo đang quấn quanh đầu ngón tay của mình, lại nhìn khuôn mặt tinh xảo như tranh vẽ kia, thật khiến người ta lâng lâng, có một loại kích động muốn phạm tội vậy.

Ngay lúc này, cửa phòng giải phẫu bị mở ra, hai người trực tiếp đi vào. Mà nhìn thấy hai người Đường Vũ và Vương Hân Đồng, hai vị kia nhất thời sững sờ tại chỗ, khó có thể tin cảnh tượng đang diễn ra ở trước mặt.

"Tiểu Đồng, các ngươi ... các ngươi đang làm gì đấy?"

Vương Tú Hòa vốn là đi thăm mấy người bạn cũ, thế nhưng Hồ Đức Thắng gọi điện thoại tới nói bệnh tình của Hạ Băng lại tái phát, bởi vì khoảng cách khá xa, vì lẽ đó mới để cho cháu gái của mình đi tới ổn định tình huống một chút, dù sao cháu gái của mình cũng đã đạt được chân truyền của mình, nói vậy có thể ứng phó được tới khi mình đến.

Nhưng hiện tại tình huống này là sao? Bệnh nhân thì đang nằm trên giường, mà cháu gái của mình thì lại ẩn ý đưa tình ngậm lấy ngón tay của người đàn ông mặc quần áo rách nát này. Cảnh tượng này, quả thực muốn hủy ba quan mà.

Hơn nữa, sự kiêu ngạo của cháu gái mình thì hắn biết đến rất rõ, xung quanh nàng có bao nhiêu nam sinh ưu tú, thế nhưng nàng căn bản không thèm để ý. Nhưng mà hiện tại nàng lại có động tác ám muội với một nam sinh cả người ướt nhẹp thế kia, để cho trái tim hắn có chút không chịu đựng được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui