Yêu Quỷ lâm âm trầm, tràn ngập trong không khí cái mùi vị cây cối mục nát làm cho người ta muốn nín thở. Đi trong rừng, thỉnh thoảng từ một bên sẽ có một con ác quỷ phóng ra, phát ra tiếng gầm nhỏ ừ ào khó hiểu.
Tiếng ré thê lệ liên tục truyền tới, chỉ trong vòng hai canh giờ, đã có mấy tên đệ tử khảo hạch mất mạng trong Yêu quỷ lâm.
Trong khu vực thứ nhất, quỷ vật không có linh trí, tu sĩ cấp thấp đối mặt với chúng qquả thật không cần phải sợ gì, dễ dàng chém chết quỷ vật, nhưng muốn không bị thương thì hơi khó khăn.
Trong rừng rậm, lá mục chồng chất lên nhau, một cô gái hoàng sam đang lảo đảo chạy thoát thân. Cô gái này tu vi bất quá là ích mạch một tầng, pháp lực thấp kém, sau khi đứng lên lại có ba con quỷ vật ích mạch năm tầng đuổi theo.
- Cứu! Cứu mạng!
Cô gái có gương mặt trái xoan trong suốt sáng sủa, nhưng giờ phút này đầy vẻ kinh hoàng. Chiếc giày xinh không biết đã đánh mất nơi nào, chân đầy vết máu.
Trên đường chạy trốn, thỉnh thoảng sẽ gặp phải những đệ tử khảo hạch khác, nhưng căn bản không hề có người cứu nàng. Ba con quỷ vật ích mạch năm tầng đuổi giết... Không có ai lại tự mình chuốc lấy cực khổ, tự tìm phiền toái.
Quỷ vật càng đuổi càng gần. Cô gái cơ hồ đã tuyệt vọng, dựa lưng vào một khúc cây khô mục nát, từ từ ngã ngồi trên đất. Ở trước người nàng, ba đầu quỷ vật mắt lộ lục quang, cười thảm dữ tợn, kiệt kiệt quỷ khóc.
- Ai tới. . . Mau cứu ta, muốn ta làm gì đều có thể.
Nàng cà lăm lập bập khẽ hô, nhưng không người ứng đáp. Sau đó nàng tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Nhưng chợt phát sinh một chuyện làm cho người ta giật mình: Không ai tưởng tượng được kết cục là quỷ vật bị xé nát, một trận băng phong lạnh lùng thổi tập tới, chợt, nghe thấy ba tiếng quỷ kêu thét thê lương.
Cô gái không biết làm sao, khi mở mắt ra, hiện lên trước mắt là một công tử phong độ nhanh nhẹn, ánh mắt hắc bạch phân minh, trong lòng bàn tay Tinh Quang Kiếm ảnh chém qua, ba con quỷ vật ích mạch tầng năm không ngờ đồng loạt bốc lửa cháy rụi!
Công tử này, thực lực thật là mạnh!
Mà khi cô gái nhìn thấy rõ gương mặt người này, bỗng nhiên cả kinh: người thiếu niên này không phải là tu luyện song tu công pháp, bối cảnh thâm hậu sao? Tựa hồ tên gọi là 'Ninh Phàm' . . .
“Thì ra Ninh Phàm này không chỉ là người sống dựa vào tổ ấm, quần là áo lụa, mà là cao thủ đây. . .”
Cô gái nhủ thầm, mắt lộ ra tia sáng kỳ dị.
Nhưng chợt, nàng liền dùng sức lắc đầu một cái. . Các tỷ muội đều nói, Ninh Phàm này, là một kẻ dâm tặc. . .
Ninh Phàm, tại sao lại cứu mình. . .
“Chẳng lẽ, hắn muốn .... đối với ta. . ."
Cô gái sắc mặt đỏ lên, trong lòng mơ hồ có chút bài xích, nhưng nghĩ tới lời mà mình mới vừa nói qua, liền hàm răng cắn môi.
Mình dưới tình thế cấp bách cầu cứu, tựa hồ là nói, chỉ cần có người cứu mình, muốn mình vô luận là làm gì, mình đều nguyện ý.
Nếu như Ninh Phàm này động thủ động cước đối với mình, mình có nên phản kháng hay không?. . . Làm người, tựa hồ không thể nói ra mà không giữ lời được.
Cô gái ở một bên thấp thỏm bất an, đáng tiếc Ninh Phàm lại căn bản không nhìn nàng lấy một cái. Ánh mắt của hắn chỉ chú trọng vào chỗ ba con quỷ vật mới vừa mất mạng, thấy không niệm châu thành hình, khẽ cau mày.
Hắn nghiêng mắt nhìn qua bên này, rơi vào trên người cô gái, vẻ mặt bất động. Cứu cô gái này, đơn thuần là ngoài ý muốn, hắn trên thực tế, chỉ là muốn chém chết ba con quỷ vật, săn tìm niệm châu mà thôi.
- Nơi này, không phải là địa phương ngươi nên tới.
Sau câu nói với giọng lạnh như băng, Ninh Phàm thu hồi ánh mắt, không nhiều lời nữa, xoay người bỏ đi, cũng không có ý tứ gì đối với thiếu nữ.
Mà cô gái ấy, vào lúc Ninh Phàm bỏ đi, thoáng thở phào nhẹ nhõm, ngực phập phồng.
Nàng rốt cuộc xác định một chuyện, đó chính là, Ninh Phàm không chỉ có thực lực cao cường, lại căn bản không giống như tin đồn như vậy, là một dâm tặc.
Hơn nữa, phóng thái một kiếm của Ninh Phàm thật là vô cùng hấp dẫn a.
. . .
Thiếu nữ này, Ninh Phàm ngay cả tên họ cũng không hỏi, chỉ coi như là trong kỳ thí luyện, một nút nhạc nho nhỏ góp vui mà thôi.
Sống trên đời này khách qua đường như mây như ggió, ai vì ai động tình, ai vì ai lưu ảnh?
Hắn một hớp nuốt vào Trảm Ly tinh quang, băng quang bay vọt, vận dụng linh trang ẩn thân thần thông, chạy thẳng tới một vùng đất hẻo lánh của khu vực thứ nhất.
Thời khắc này, Ninh Phàm cả người mang mùi máu tanh nhàn nhạt, áo khoác có chút rách rưới, nhưng ánh mắt, so với trước bất cứ lúc nào, đều cực kỳ lăng lệ ác liệt.
Hai giờ giết chóc, Ninh Phàm thu hoạch quả thực không nhỏ.
Trảm Ly kiếm vốn là có ‘Phần hồn’ thần thông, còn Ninh Phàm thì lại dung linh trung kỳ tu vi, quỷ vật của khu vực thứ nhất không có con nào có thể ở dưới một kiếm của hắn mà còn sống được. Bất quá, cũng vẫn còn có mấy con quỷ vật ích mạch tầng mười, vào lúc phải chết, tự bạo hồn thân, gây cho Ninh Phàm một chút thương thế.
Trên con đường tuyệt lộ, thỏ cũng còn biết cắn người, huống chi là ác quỷ tàn bạo.
Hắn chém chết hơn 300 quỷ vật, đạt được 754 môn phái cống hiến, cùng với 19 viên 'Niệm châu' . Về phần Trảm Ly kiếm, sau khi chém chết một con ích mạch tầng mười quỷ vật, nhất cử lên cấp hạ phẩm trung giai!
Yêu Quỷ lâm này đối với Ninh Phàm mà nói, thật là thí luyện tràng sở tuyệt cao.
Hai giờ chém giết, pháp lực của hắn cơ hồ hao tổn không còn gì, đây là thời điểm khôi phục pháp lực, cũng như thôn phệ niệm châu rồi.
Ở cạnh một dòng suối trong Yêu Quỷ lâm vốn không có người lui tới, Ninh Phàm hiện ra thân hình, lấy ra pháp bảo trận bàn do Lam Mi đưa tặng, pháp lực truyền vào trong tâm của trận bàn, một cái quang mạc có diện tích trăm trượng có màu xanh nhạt, lấy trận bàn làm trung tâm khuyếch tán ra chung quang. Trong một thời gian ngắn, nó đã ở bên cạnh suối bày ra 'Linh' cấp trận pháp.
'Linh' cấp trận pháp có thể chống đở được dung linh cao thủ công kích, ở khu vực thứ nhất, không người nào có thể công phá trận này.
Xếp bằng ngồi trong trận, Ninh Phàm nhẹ nhẹ thở ra một hơi, lấy ra mấy bình thuốc trị thương cùng Hồi Linh đan, một mặt khôi phục thương thế và pháp lực, một mặt chỉnh lý cảm ngộ do quá trình đánh giết mang tới.
Khu vực thứ nhất có ích mạch quỷ vật, sau khi chém chết tạo thành niệm châu có tỷ lệ quá thấp. Thường thường chém chết mười mấy con, mới có thể tạo thành một viên niệm châu. Mà niệm châu sinh ra, thường thường đều là quỷ vật ích mạch tầng bảy trở lên. Và khi tu vi càng cao, thì sinh ra niệm châu sẽ ẩn chứa Thần niệm chi lực càng nhiều.
Ninh Phàm hơi trầm ngâm, làm ra một sự suy đoán, quỷ vật tu vi càng cao, tạo thành niệm châu có tỷ lệ càng lớn, niệm châu chứa niệm lực càng mạnh!
Ở khu vực thứ nhất săn giết quỷ vật, dường như có chút lãng phí thời gian. Trải qua hai canh giờ, ích mạch quỷ vật tương đối cao cấp ở khu vực thứ nhất đều bị Ninh Phàm chém chết. Còn dư lại, chỉ có vô cùng vô tận quỷ vật ích mạch tầng một tầng hai. . .
Đây là thời điểm cần phải tiến vào khu vực thứ hai rồi.
Sau nửa canh giờ điều tức, trạng thái của Ninh Phàm khôi phục tới viên mãn. Nếu như tiến vào khu vực thứ hai, đối mặt với dung linh cấp quỷ vật, chỉ bằng vào mình có dung linh trung kỳ tu vi, thì có chút nguy hiểm. Nếu gặp dung linh điên phong quỷ vật tự bạo, mình gần như khó mà ngăn cản. Ít nhất, cần phải có dung linh hậu kỳ tu vi, tiến vào đó mới bảo đảm an toàn.
Hắn lấy ra 19 viên niệm châu, sau một lát trầm tư, bắt đầu luyện hóa từng viên.
1 viên, 2 viên. . . Sau khi uống vào viên niệm châu thứ 19, Ninh Phàm bỗng nhiên mở hai mắt ra, một cổ niệm lực vô hình mạnh mẽ tản ra.
Chỉ 19 viên niệm châu, không ngờ lại khiến cho thức hải của hắn lớn rộng ra gấp đôi, Thần niệm chi lực, lại đạt tới cường độ dung linh hậu kỳ.
Cảm giác 'Niệm châu ' có dược liệu cường đại, Ninh Phàm mắt lộ ra tinh quang, mình nếu tiến vào khu vực thứ hai, săn được nhiều Niệm châu hơn, phẩm chất cao hơn, Thần niệm chi lực nói không chừng có thể đột phá tới tầng mức của Kim Đan , thậm chí còn cao hơn!
Lam Mi tặng cho mình hai bình Thăng Linh đan, 40 viên Thăng Linh đan, đủ để thăng linh 20 mạch. Mà trong Đỉnh Lô hoàn, còn có cả 17 cô đỉnh lô có thể thải bổ. Kim Đan nữ tu có thể không cần bàn tới, chỉ cần 15 tên dung linh nữ tu, nếu là thải bổ hết, nói không chừng 50 tiên mạch còn dư lại sẽ nhất cử thăng linh hoàn tất!
Bách mạch thăng linh, mình sẽ nhất cử đột phá dung linh hậu kỳ!
Ánh mắt của Ninh Phàm động một cái, không còn do dự nữa, phẩy tay áo một cái, Đỉnh Lô hoàn u quang chợt lóe, chỉ một thoáng, 15 dung linh nữ tu xinh đẹp động lòng người bay ra nằm đầy đất, ai ai cũng hôn mê bất tỉnh. Mà Thái Âm chỉ lực của Ninh Phàm động một cái, ở trên người của mỗi nữ tu điểm xuống mấy cái, trong khoảnh khắc, 15 nữ tử này đều ở trong cơn mơ ngủ phát ra tiếng rên rĩ khó nhịn, đưa tay thon khẽ xoa ngực, có người còn đưa ngón tay lần tới giữa hai chân. . .
Trong mắt Ninh Phàm thoáng có chút do dự, nhưng chợt sự do dự ấy liền bị sự lạnh lùng thay thế. Những thứ ma nữ này đều là địch nhân, không cần phải lưu tình.
- Bọn họ, đều là đỉnh lô. . . Thải bổ, không cần lý do.
Ninh Phàm cởi hết áo khoác, lạnh lùng đi về phía thể xác của từng nữ tu đang hôn mê bất tỉnh...
Một trận chiến đấu khác thường giữa nam nữ giữa trời đất âm u kéo dài suốt cả ba ngày ba đêm. Ba ngày sau, tu vi của Ninh Phàm, nhất cử đột phá dung linh hậu kỳ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...