Trầm Thụy chi địa, đệ nhị giới, ánh trăng có màu máu đỏ đang nhô lên cao.
Trong gió đêm, một vũ yêu quần áo trắng đang phi hành trong bóng đêm.
Hắn biến mất mi tinh ngôi sao, tản đi lệ khí hồng mang. Giờ phút này thân phận của hắn, không phải là Ninh Phàm, mà dùng tên giả, Lục Bắc!
Thân phận của hắn, là Lục tộc Cửu bộ đệ thất bộ lạc, một trong bảy trăm yêu binh của La Vân bộ.
Người làm yêu binh, tất là nguyên anh. Người làm yêu tướng, tất là hóa thần. Lục Bắc, là một người tầm thường trong bảy trăm yêu binh.
Mà từ trong ký ức của Lục Bắc, Ninh Phàm hiểu rõ hơn đến, trong La Vân bộ lạc, người có tu vi mạnh nhất được phong hiệu yêu tướng, Vân tướng Lục Đạo Trần, người ta gọi là Lục phu tử, làm hóa thần trung kỳ chi yêu.
Dưới người này, tổng cộng có 7 vị hóa thần sơ kỳ chi yêu, thuộc về La Vân bộ.
8 tên yêu tướng, 700 yêu binh, cùng với mấy chục vạn kim đan tiểu yêu, đây là thực lực của La Vân bộ, nhưng thực lực này chỉ là nhóm thứ bảy trong chín bộ.
Trong mắt Ninh Phàm, hơi có chút ngưng trọng.
Số lượng yêu tướng của đệ nhị Giới này nhiều hơn xa so với hắn tưởng tượng. Nhất là đệ nhất bộ, Tịnh Hỏa bộ, trong một bộ, có 19 tên hóa thần sơ kỳ, 3 tên trung kỳ, một tên phong hiệu hậu kỳ yêu tướng, còn có 8000 nguyên anh yêu binh!
Như vậy tính ra, trong đệ nhị giới, cửu bộ yêu tướng đề thăng, có hơn trăm tên! Yêu binh, gần 3 vạn tên!
- Lục Ngô yêu soái, người này một người ngủ say, lại có trăm vị hóa thần thủ hộ, nơi đây bát ngát, cao thủ như mây, đơn giản có thể so với Vô Tận hải nội hải...
Đệ nhất giới diện tích bảy nghìn vạn dặm, chỉ coi như kích cỡ bằng một phần trăm của đệ nhị giới... Lấy Ninh Phàm toàn lực phi độn, đi ngang qua đệ nhị giới, lúc đầu phải lâu tới mấy năm.
Thời gian cũng không là vấn đề, bởi vì đệ nhất giới tan rã. Thời gian Ninh Phàm trì trệ nơi đây, mấy chục năm cũng có thể. Phiền toái là, căn cứ Lục Vân ký ức, vị trí của đệ tam giới, chỉ có chín tên phong hiệu yêu tướng của chín bộ biết được.
Tựa hồ chín người đều chấp chưởng một phần chín giới lộ của đệ tam giới... Cụ thể, không phải là thân phận của Lục Vân có thể biết.
Thậm chí, nếu không phải tổ tiên của Lục Vân, từng là một nguyên anh điên phong cao thủ, hơn nữa vì La Vân bộ lập được công lớn, lấy phẩm hạnh xếp vào dạng thấp kém của y há có thể đạt được họ ’Lục'.
Chữ 'Lục' ở giới này, là tượng trưng cho sự tôn quý, là duệ dân của yêu soái Lục Ngô!
Chẳng qua Lục Bắc này ở La Vân bộ, lại coi như là... phản đồ!
Y tự mình nghênh đón mười tên yêu tướng vào giới, lại dẫn mười người đi hội hợp cùng đệ nhất bộ cao thủ. Chuyện này nếu bại lộ, sợ là trong La Vân bộ, sẽ có không ít yêu tộc, muốn giết Lục Bắc cho hả giận.
Hắc oa này, sợ vẫn phải do Ninh Phàm gánh lấy rồi.
Trong ký ức của Lục Vân, tiến vào mảnh địa vực của giới lộ này, tựa hồ là biên cảnh giao tiếp giữa La Vân bộ cùng Liệt Thổ bộ, được đặt tên là Mãng Nguyên.
Đệ bát Liệt Thổ bộ cùng đệ thất La Vân bộ, có chinh phạt lẫn nhau, đất biên cảnh, càng thêm chém giết không dứt.
Thương mang bóng đêm, Ninh Phàm nhấc lên vũ dực độn hành, dọc đường gặp tiểu yêu, đều là Liệt Thổ tiểu yêu. Bọn chúng vừa cảm thụ đến nguyên anh sơ kỳ yêu lực trên người Ninh Phàm, tất cả vội vã thoát đi, không dám theo dõi.
Đệ nhị giới có tiểu yêu.
Đệ nhị giới, không có hạn chế đình trệ kỳ hạn.
Đệ nhị giới có thể vận dụng nữ thi, Thạch Binh!
Đệ nhị giới với Ninh Phàm mà nói, có cơ duyên lớn, có hy vọng yêu lực hóa thần!
- Lục Bắc này tự mình đi tới biên giới, tư thông Tịnh Hỏa bộ, chuyện y đơn độc rời bộ tộc, nếu không có một giải thích hợp lý, chuyện này sẽ phiền toái. Nếu bị bộ lạc truy cứu, thì ta có nguy hiểm bại lộ thân phận, muốn tìm ra đệ tam giới giới lộ, còn phải ẩn giấu ở La Vân bộ... Vừa khéo ở chỗ biên cảnh này, ta giết chút địch yêu, mang thủ cấp trở về bộ lạc, như vậy, cho dù có người truy cứu trách nhiệm Lục Bắc đơn độc rời đi, cũng không thể nói gì được!
Ninh Phàm ánh mắt nhất quyết, vỗ vào trữ vật đại, lấy ra một món thú nha giáo ngắn, thượng phẩm điên phong yêu bảo.
Vật này là yêu bảo mà Lục Bắc khi còn sống cầm giữ, đường đường là bậc nguyên anh sơ kỳ, nhưng ngay cả cực phẩm yêu bảo đều không có, đủ có thể thấy Lục Bắc người này, chiến lực dường nào thấp xuống, trong 700 yêu binh, cũng thuộc hàng thấp kém.
Nếu Lục Bắc, cầm giáo ngắn này, hơn phân nửa ngay cả kim đan điên phong cũng không tất một kích phải giết.
Nhưng giáo ngắn này, dưới Ninh Phàm thao túng, hóa thành từng đạo một qua ảnh màu xanh, một hóa mười, mười hóa trăm, trăm hóa ngàn. Ngàn đạo qua ảnh chợt tản ra, liền lấy đi tánh mạng của mấy chục tên kim đan, dung linh tiểu yêu trong ngàn dặm.
- 71 cái thủ cấp, như vậy quả nhiên phù hợp chiến lực của Lục Vân, nếu đánh giết quá nhiều chiến công nữa, ngược lại chọc người hiểu lầm...
Ninh Phàm rút ra yêu lực thành tuyến, buộc lên 71 cỗ yêu thi, trốn vào La Vân biên cảnh của Mãng Nguyên biên cảnh.
Ở chỗ này, một tên yêu binh, trăm tên tiểu yêu đang thú thủ.
Vừa thấy có nguyên anh chi yêu độn hành tới, nguyên anh trung kỳ yêu binh lập tức hét lớn một tiếng, yêu hỏa thắp sáng bầu trời đêm!
- Người nào?
- La Vân bộ, Lục Bắc!
- Tối nay khẩu lệnh là gì?
- Hạ tầm!
Hạ tầm là một loại yêu thảo thường gặp của La Vân bộ, nhưng tối nay, là La Vân yêu quân khẩu lệnh.
Lục Bắc có thể từ biên cảnh rời khỏi, khẩu lệnh này, tất nhiên lão biết được. Sau khi Ninh Phàm sưu hồn lão thì hắn cũng biết.
Thấy đối phương đáp ra khẩu lệnh, nguyên anh trung kỳ yêu binh kia lập tức thầm thở phào. Nhưng hắn nghe ra đối phương là Lục Bắc, trong mắt hơi thoáng qua một tia ý khinh thường.
Lục Bắc sao, cái tên vũ yêu dựa vào thừa hưởng từ tổ tiên, được ban cho họ Lục đó sao? Là phế nhân ngay cả lần giác tỉnh yêu huyết thứ hai cũng không thành công đó sao?
Nếu không phải người này tổ thượng từng lập công lớn, được ban cho mười đạo yêu soái huyết ti, Lục Bắc này sợ là ngay cả kết yêu anh cũng không tất thành công.
Trong mắt của nguyên trung kỳ yêu binh, thoáng qua một chút hiểu lầm.
Lục Bắc người này, chiến lực thấp, trời sanh tính lại tàn nhẫn, ích kỷ, người này đêm khuya đơn độc rời biên cảnh, nhất định không phải là giết địch, như vậy, là thông đồng Liệt Thổ bộ của dãy Mãng Nguyên đệ nhất sao?
Nguyên anh trung kỳ yêu binh, được đặt tên là Nghiêu Uyên. Người này cơ mưu không cạn, cho nên được coi trọng, ủy nhâm làm một trong tiền bộ ti quân yêu binh.
Hắn một phen tâm tư, cơ hồ đã đốc định, Lục Bắc hẳn tư thông ngoại địch.
Chẳng qua là hắn đoán sai một chút, Lục Bắc cũng không phải là tư thông Liệt Thổ bộ. Nơi đó mới xếp hàng thứ tám, còn không bằng La Vân. Lục Bắc lão sẽ bất kham, cũng biết người thường đi chỗ cao, muốn tư thông sẽ tư thông yêu bộ mạnh nhất, Tịnh Hỏa bộ!
Mặc dù hắn phán đoán hơi sai nhầm, nhưng Nghiêu Uyên có thể nhìn ra Lục Bắc phản bội, đã có cái nhìn không kém rồi.
Hắn cầm thủ lệnh, cắt cổ... một màn này rơi vào trong mắt đám tiểu yêu, chúng đều nhất tề ớn lạnh sống.
Mạt sát!
Một khi Lục Bắc đến gần, chính là bị lấy mạng, mạt sát!
Nhưng đợi đến khi độn quang càng ngày càng gần, yêu hỏa che ánh, huyết nguyệt nhô lên cao, một thanh niên quần áo trắng, sắc mặt lãnh đạm, cầm trong tay một cái yêu tác. Một chỗ khác của yêu tác lại phân ra bảy mươi mốt đạo yêu lực chi tuyến, trói buộc... bảy mươi mốt cỗ yêu thi!
Ha!
Trăm tên tiểu yêu, nhất tề sống lưng run lên, cảnh tượng này quá mức sấm nhân!
Còn Nghiêu Uyên lập tức làm dừng lại thủ lệnh mạt sát, ánh mắt đại biến!
- Lục Bắc này chẳng lẽ không phải là tư tư thông với địch bộ, mà là... thừa dịp đêm tối đi giết địch sao! 71 người, một đêm xâm nhập địch cảnh, chém giết 71 người, chiến công này, không nhỏ a, đây thật là Lục Bắc làm nên hay sao?
Lấy nhãn lực của Nghiêu Uyên, hiển nhiên nhìn ra trong 71 cỗ yêu thi, có mạnh có yếu.
Người yếu nhất, chẳng qua chỉ là dung linh sơ kỳ, vẫn là tiểu yêu thân nửa người nửa thú. Lấy nguyên anh tu vi, chém giết dung linh tiểu yêu, quả nhiên phù hợp với phẩm tính thấp kém của Lục Bắc.
Nhưng cường giả nhất, thậm chí có mấy tên nửa bước nguyên anh cao thủ... Chém chết loại cao thủ này, vả lại còn là ở trong vùng đất của địch tiến hành chém giết, không cách nào vận dụng yêu thuật đại quy mô, nếu không sẽ dẫn tới ba động cực lớn, khiến cho địch yêu vây công.
Nghiêu Uyên tự hỏi, đổi làm mình là Lục Bắc, hắn không làm được ở địch cảnh chém giết nửa bước nguyên anh, mà không bị phát hiện!
Nhưng ’Lục Bắc', làm được!
- Thì ra là Lục huynh, thất kính! Nhìn Lục huynh giết chết địch yêu, tựa hồ không ít, Nghiêu Uyên tự thẹn không bằng!
- Ra mắt Nghiêu huynh.
Ninh Phàm hạ xuống đất, lạnh nhạt cung tay, phía sau hắn dắt 71 cỗ yêu thi lơ lửng, hết sức quỷ dị, từng bước một đi về trước. Lập tức, trăm tên tiểu yêu không tự kìm hãm được lui về phía sau một bước, lòng kính sợ rõ ràng như thế.
Ha!
Nghiêu Uyên lần nữa bị sự lạnh nhạt của Ninh Phàm làm kinh ngạc một cái.
Tin đồn Lục Bắc này cực kỳ thích hư danh. Tin đồn người này từng may mắn giết chết mấy vị kim đan, liền cổ động tuyên dương, e sợ cho thế nhân không biết.
Hôm nay Nghiêu Uyên chính mắt nói, cũng là Lục Bắc người này, gặp không sợ hãi, giành công không ngạo. Sự bình tĩnh mà ánh mắt lạnh nhạt kia khiến cho Nghiêu Uyên ý thức được sâu sắc, Lục Bắc này có khí độ bất phàm, quyết không được khinh thường!
- Quả nhiên lời đồn không thể tin, yêu quái có thể kế thừa họ Lục, saolại là hàng phàm tục bình thường được chứ. Lục Bắc này, hơn phân nửa do đắc tội kẻ nào đó, mới bị người tuyên dương xấu xa không chịu được như thế chứ... Người này, hẳn là anh kiệt, mặc dù yêu lực chẳng qua là nguyên anh sơ kỳ, không bằng ta, nhưng sợ rằng liều mạng chiến đấu, ta không phải là đối thủ của người này... Người này, bất phàm!
Thái độ của Nghiêu Uyên đối với Ninh Phàm càng khách khí.
Thậm chí, trong lòng hắn tin chắc, tên xấu của Lục Bắc đều do người khác bêu xấu.
Hắn tự không khả năng biết được, ‘Lục Bắc’ phảng phất trấn định trước mắt, căn bản không phải là cái tên trong tin đồn đó.
Chánh chủ đúng là một kẻ khốn kiếp không hơn không kém, hơn nữa y cũng đã chết...
- Lục huynh giờ phút này có tiện theo Nghiêu Uyên đi ghi danh chiến công hay không?
- Mời Nghiêu Huynh dẫn đường.
Ninh Phàm xé ra yêu tác, bảy mươi mốt cỗ yêu thi, theo bước chân của hắn mà phiêu động.
Như vậy, hắn coi như lấy thân phận của Lục Bắc, sáp nhập vào La Vân bộ!
Lục Bắc nếu dưới đất có biết, biết tiếng xấu mình không chịu nổi, bởi vì Ninh Phàm mà oanh động toàn bộ La Vân, thậm chí trở thành cái tên mà yêu tướng nghe tiếng khiếp sợ, y sẽ thấy vinh hạnh ra sao.
Ừ, Lục Bắc này cũng giống như Chu Minh vậy, tựa hồ đều nên cảm kích Ninh Phàm giúp hai người bọn họ nổi danh.
Bắc Mạc thành, Ninh Phàm theo Nghiêu Uyên nộp chiến công, trở về binh phủ của mình.
Yêu binh có phủ, tiểu yêu chỉ có ở trại lính. Lục Bắc ở Bắc Mạc, thanh danh bất hảo, nhưng dầu gì cũng có một cái nhà.
Trong phòng ngủ, Ninh Phàm khoanh chân ngồi trên giường, ánh mắt nhàn nhạt quét qua chiến công lệnh, xem thường.
Hắn chém chết 71 người của Liệt Thổ bộ, tổng cộng đạt được chiến công 368 điểm, kim đan sơ kỳ một người 5 điểm chiến công, trung kỳ 10 điểm, hậu kỳ 15 điểm, điên phong 20 điểm, dưới kim đan thì 1 người 1 điểm, chiến công này, cũng tựa hồ tính theo như phạm vi pháp lực.
Chẳng qua là cộng thêm 368 điểm chiến công mình đạt được, tất cả chiến công của Lục Bắc, cũng bất quá tích lũy đến 9742 điểm, thật là đáng thương.
Người này tu yêu ngàn năm, tài nghệ dường như vẫn có chút thấp kém...
Chiến công này có thể đổi tiên ngọc, tỷ lệ đổi, đại khái là 1 điểm chiến công 100 tiên ngọc.
Dĩ nhiên, cũng có thể đổi tất cả lợi ích như yêu tháp độc kinh, huyết mạch giác tỉnh, yêu noãn tu luyện. Đây là những thứ mà có tiên ngọc cũng mua không được.
Yêu tháp độc kinh, trong đó chẳng những có điển tàng yêu thuật, còn có thượng cổ yêu tộc văn tự có thể học...
Yêu noãn tu luyện, trong đó không thể nghịch chuyển thời gian, lại có thể đề thăng tốc độ luyện hóa yêu lực.
Huyết mạch giác tỉnh sao...?
Ánh mắt của Ninh Phàm chợt động, huyết mạch giác tỉnh khiến cho hắn cực kỳ động tâm.
Hắn là vũ yêu, Lục Bắc cũng là vũ yêu, vũ yêu thì đã sao? Thiên hạ cầm tộc, nhưng phàm có vũ dực giả, nếu tu thành yêu, lần đầu giác tỉnh huyết mạch, chính là vũ yêu.
Nhưng vũ yêu huyết mạch quá mức bình thường, lúc đột phá nguyên anh, yêu binh sẽ hoàn thành lần thứ hai yêu huyết giác tỉnh, cũng mượn điều này, xác định thuộc về yêu tộc nào.
Vũ yêu có thể tiến hóa thành Ưng tộc, Tước tộc, thậm chí có Dực nhân tộc đám thiên môn huyết mạch có thể tiến hóa. Còn nếu may mắn, huyết mạch tiến hóa làm Thái Cổ tàn mạch, chính là có được tu yêu tư chất trên vạn người. Nếu Thái Cổ tàn mạch có thể vào lúc hóa thần, hoàn thành lần thứ ba giác tỉnh, tiến hóa làm chân chính Thái Cổ yêu mạch, thì chính là Thái Cổ yêu tộc, cũng đối với tu yêu này đưa ra cành ô liu, chiêu mộ họ vào tộc.
Năm đó, sau khi Lý Bạn giác tỉnh, không lập tức hoàn thành nhiệm vụ, mà là ở đại Tấn hóa rồng, vì chính là hoàn thành lần thứ ba huyết mạch giác tỉnh. Kết quả, y đã thành công, chẳng những tu ra pháp tướng thứ hai, càng thêm có Lý mạch của Thái Cổ tàn mạch, tiến hóa trở thành long mạch của Thái Cổ lôi long!
Mặc dù long huyết của y cực kỳ mỏng manh, nhưng cũng tính là Lý Bạn, thu được tư cách gia nhập Thái cổ Long tộc.
Về phần Lục Bắc sao, người này tư chất xếp vào hạng thấp. Nếu không có mười đạo yêu soái huyết tuyến do tổ thượng truyền xuống, tuyệt không cách nào kết anh, tài nghệ như vậy, chưa hoàn thành lần thứ hai huyết mạch giác tỉnh, chẳng có gì lạ.
Còn về phía Ninh Phàm, hắn tu luyện yêu công, đều do Lạc U giật dây, lỗ mãng thành công. Bất quá hắn khó khăn lắm giác tỉnh vũ yêu huyết mạch, tuy yêu lực đột phá nguyên anh sơ kỳ, nhưng hắn lại hoàn toàn không biết phương pháp yêu huyết giác tỉnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...