Chương 227: Tô Dao, mùi hương tô hà. (2)
- Ừ, vào đi, đem đan dược đặt lên bàn, ngươi sẽ có thể lui xuống. Về phần Hoan Ma tông tu sĩ viếng thăm, do ngươi tiếp đãi, lễ vật họ đưa đến ngươi hãy nhận lấy tất cả!
- Dạ!
Dư Long buông xuống trữ vật đại, khép cửa lại, cung kính lui ra.
Đối với thái độ biến chuyển của Dư Long, Ninh Phàm khẽ gật đầu. Tu vi của Dư Long không được, đan thuật như thế nhưng làm nô bộc coi như thức thời. Lão ta biết nặng nhẹ làm chút chuyện vặt, dùng lão vẫn là rất tỉnh tâm.
Tay áo bào của hắn cuốn lên một cái, cuốn lấy trữ vật đại trên bàn vào trong tay, thần niệm tìm tòi, sau khi đợi xác nhận linh dược, đan dược trong đó, hắn khẽ mỉm cười.
- Ta muốn Phục Dung đan linh dược vạn năm là được, nhưng Hứa Như Sơn lại cho ta năm vạn năm chi dược, vả lại mỗi loại mười phần. Biết ta cần vững chắc luyện thể cảnh giới, liền dâng lên 104 viên tứ chuyển đan dược, như vậy, luyện thể cảnh giới của ta tất nhưng cực nhanh vững chắc... Thành ý của Hứa Như Sơn không tệ!
Quả nhiên, buông tay đánh một trận, tiếp Nghiêm Trung Tắc năm chưởng là không sai.
Vô Tận hải này không có thực lực, không giết người thì cũng bị người đuổi giết, có thực lực, cho dù giết người, cũng không có chuyện gì!
Ninh Phàm trầm ngâm.
Ban đầu hắn mới vào Vô Tận hải, liền bị Phong Yêu điện đuổi giết, bởi vì hắn nhỏ yếu!
Giờ phút này hắn giết người vô số, cừu gia trải rộng ngoại hải, nhưng rõ ràng cừu nhân vô số, cũng không có một cừu nhân nào dám tới cửa báo thù!
Đạo lý lộ vẻ rất cạn.
Nai nấp trong thâm sơn, cho dù chưa từng tổn thương người, cũng có thợ săn tới bắt.
Mãnh hổ ăn vô số người, nhưng biết rõ hổ ở đỉnh núi, người dám vào núi chọc hổ, trả thù lại vô cùng hiếm hoi!
Ninh Phàm hắn không phải là nai.
- Địa mẫu chi tâm, vật này Hứa Như Sơn tuyên bố sau khi bí cảnh kết thúc, mới giao phó cho ta... Buổi đấu giá, sau mười ngày nữa, mà ngày vào Toái Giới bí cảnh, chính là nửa tháng sau khi buổi đấu kết thúc. Đây tức là nói, Toái Giới bí cảnh có thể khai ích nửa năm, nhưng ta lại phải trong năm tháng, chém lấy được 150 ngụy hoang thú. Nếu trước đó, ta còn có mấy phần băn khoăn, sau khi đột phá ngọc mệnh cảnh, đã đánh một trận hóa thần yếu nhất, giết ngụy hoang thú, dễ như trở bàn tay!
- Như vậy, trước tiên vững chắc luyện thể cảnh giới, sau đó lại tìm Hứa Như Sơn, đòi đan dược, đỉnh lô. Nếu ta có thể trước khi vào bí cảnh, đem tu vi thăng tiến lên tới nguyên anh đỉnh phong, tất nhiên tốt hơn, nhưng thời gian tựa hồ không đủ... Về phần hóa cấp luyện thể thuật... có lẽ, có thể đòi mấy loại, nhưng hơn phân nửa không đủ thời gian tu luyện. Nghe nói, Hứa Như Sơn còn vì ta chuẩn bị ‘Thành sáo linh trang’, đều là địa huyền phẩm chất...
Ninh Phàm run lên trữ vật đại, vừa thu hồi Phục Dung đan dược, lấy ra từng bình Ma Cốt đan, uống vào.
Viên đan dược này danh liệt tứ chuyển thượng phẩm, dược liệu cực kỳ bá đạo, ma tính rất nặng, tu sĩ tầm thường lúc tố thể, thường thường đau đớn rất khó nhịn được. Nhưng Ninh Phàm uống vào viên đan dược này, lại cảm thấy dược lực ôn hòa, mát rượi dễ chịu. Thậm chí cùng Huyền Thổ ma văn sau lưng, nổi lên một tia cảm ứng.
- Ma đan sao... đan dược đặc thù của Ma tộc, cùng ma văn của ta từng tia hô ứng. Sau lưng Hứa Như Sơn, là Nội hải Thất tôn Cự Ma tộc Cự tôn. Cự Ma tộc này dường như cũng có chút bất phàm đây...
Thu hồi tâm tư, Ninh Phàm chuyên tâm luyện hóa dược lực.
Ba ngày sau, hắn đẩy cửa đi ra ngoài, gió tuyết mộc mạc, khí định thần nhàn.
Vết thương nhẹ khỏi hẳn, thậm chí một ít ám thương đều được đan dược điều dưỡng. Ngọc mệnh cảnh luyện thể cảnh giới, triệt để ổn định ở đệ nhất cảnh giới, cũng đề thăng một đường, cơ hồ bước ra một phần ba ngọc mệnh đệ nhị cảnh!
Ninh Phàm đứng trong tuyết, vẻ mặt bất động, cong tay chộp một cái.
Lực của một trảo đó lại thật giống như đưa đến trường không cuồng phong đại tác, tuyết đen bay ngược. Tuyết đen ngưng tụ thành một cái cự trảo chi ảnh, nắm chặc thật mạnh, bầu trời dường như muốn bị xé ra.
Một trảo này không dùng chút nào pháp lực, nhưng phạm vi thật giống như siêu thoát hết lực của thân thể.
Lực phải tiếp xúc, mới có thể đả thương địch thủ.
Thế phải tu thành thuật, mới có thể đả thương địch thủ. Nhưng ý... hiện giờ Ninh Phàm ngọc mệnh cảnh giới, một trảo lực cách không này chính là nguyên anh sơ kỳ tu sĩ cũng có thể trực tiếp bóp thành phấn vụn!
Ninh Phàm yên lặng.
Từ trước luyện thể thuật của hắn, tu chính là lấy thân hóa cự, nhưng sau khi lấy được “Thi ma lục”, thuật này nhiều hơn là đề thăng nhục thể phòng ngự, mà không nặng lấy thân hóa cự. Thi ma lục ngưng tụ thổ tinh, thổ tinh lại cùng Huyền Thổ ma văn hòa hợp. Như vậy con đường luyện thể của Ninh Phàm tựa hồ xuất hiện thay đổi.
Không còn là cự đại hóa, mà là ngưng súc...
Không còn là mấy chục quyền hợp kích, mà là đem tất cả quyền ý ngưng thành một quyền...
Hắn vỗ vào trữ vật đại, lấy ra ‘đệ nhị nguyên anh’ bí thuật đoạt được từ trong tay của Mật Liên, khẽ gật đầu một cái.
- Nguyên anh nhiều chưa chắc thần thông đáng sợ. Thân thể to lớn chưa chắc lực thông thiên. Thủ đoạn như mây, có thể rộng khắp mà không tinh tế, tâm phân nhị dụng, có thể nhiều mà đạo hủy... Thế gian không có thuật pháp thần thông mạnh nhất, chỉ có thần thông thích hợp ta nhất... Nếu Niết hoàng là vạn trượng cự nhân, ta chỉ là thân tám thước, nhưng lực của một ngón tay cũng có thể vỡ mười ngón tay của y! Thân nhỏ nhất lại có thế cùng ý mạnh nhất...
- Chẳng qua là ta muốn tới hóa thần vẫn thảm hại... Ngoại hải ba ngàn huyền không đảo, nguyên anh tu sĩ mấy ngàn, nhưng hóa thần chỉ có 13 người. Người có thể kết anh, đều là hạng người tư chất bất phàm, nhưng những hạng người thiên kiêu kia đột phá hóa thần không có một phần trăm. Tư chất rốt cuộc là ngoại vật, muốn đi xa hơn trên đường tu chân, chỉ có lòng tranh phong cùng thiên địa!
Ninh Phàm đứng lặng rất lâu, đợi tâm như chỉ thủy, xuống ngọc cấp, đạp tuyết mà đi.
Mà trong phòng, nữ thi lập tức buông xuống châm tuyến, vội vã đứng dậy, đi theo sau lưng Ninh Phàm.
Nàng là một con sâu chuyên bám sát sau mông...
- Quang... đi... đâu...
- Ta đi giải độc cho Tô Dao cô nương, nàng đi theo có lẽ sẽ quá bất tiện...
- Ta... mới... tiện...
Nữ thi kiên định gật đầu.
...
Huyền Thúy cung, nữ sương.
Tô Dao dựa vào trước cửa sổ, nhìn gió tuyết thổi bên ngoài, thật giống như nằm mơ.
Nàng tuy là Bích Dao tiên đảo tông chủ, nhưng cho tới bây giờ vẫn không vào ở qua Huyền Thúy cung.
Cung này là chỗ ở của Hoan Ma tông nghênh đón lão quái cấp đại tu sĩ.
Một bộ y phục dài khoác sa màu xanh, cánh tay ngó sen như ngọc, kéo hương tai, chân mày nhạt chứa vẻ kinh ngạc.
Nàng cho tới bây giờ đều là tính tình như nước vậy, gặp biến không sợ hãi, nhưng chính là cái đầm u thủy này, lúc nàng thấy đến sự xa hoa của gian phòng vẫn khó tránh khỏi trái tim chấn động.
Gian phòng, toàn thân do tiên gạch xây thành, một gian phòng, ít nhất dùng đi mười vạn tiên gạch, mỗi khối tiên gạch đều dùng mười khối tiên ngọc nấu chảy chú tạo thành.
Một gian phòng, trị giá trăm vạn tiên ngọc, ở trong đó tu luyện, tốc độ không giống bình thường.
Trong phòng đốt ‘Hàn tô’ chi hương mười vạn tiên ngọc. Nghe nói nó có thể làm tâm ma trong veo, đề thăng tâm cảnh của tu sĩ.
Ngay cả nước uống, nước tắm đều là tinh thuần linh dịch biến thành linh khí, một ly nước trị giá một vạn tiên ngọc...
Nàng biết, mình sỡ dĩ có thể hưởng thụ chiêu đãi long trọng như vậy, nguyên nhân rõ ràng là bởi vì... Chu Minh!
Người có thể khiến cho Hoan Ma tông khuynh lực kết giao...
- Chu Minh, thật là một người nhìn không thấu... Hắn cùng Tố Thu muội muội có quan hệ như thế nào? Lời đồn đãi Chu Minh này ngự nữ nhân như vân, đỉnh lô như mưa, nhưng Tố Thu muội muội lại vẫn là thân hoàn bích...
- Nhắc tới, ta ngày đó đã thề, nhìn từ thân phận đã là đỉnh lô của người này. Hắn sẽ sắc bổ ta sao... Nếu hắn sắc bổ, ta phải làm sao... Tự vận ư?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...