Túi gấm này là không gian trữ vật còn lớn hơn so với Quỷ Tước tông một tông môn như vậy.
Trong đó chất đống đều là ngàn năm linh dược lấy không bao giờ hết dùng không bao giờ cạn!
Thậm chí, còn có vô số mấy vạn năm linh dược, nhưng tựa hồ bị gieo trận cấm. Vả lại trận cấm tựa hồ đạt tới Hư cấp, cũng có Toái hư pháp lực thúc giục, tuyệt không phải Ninh Phàm có thể phá!
Ánh mắt của hắn chợt lóe... Trận này kiên quyết không thể là bé gái bày ra như vậy, đây cũng ý nghĩa có một vị Toái hư cao thủ vì bé gái bày trận này!
Vạn năm linh dược, lấy không đi, cũng không thể lấy... Chỗ tối nói không chừng có một tên Toái hư cao thủ, theo dõi nơi này, bảo vệ bé gái!
- Nếu chỉ là đan ma, như thế nào có Toái hư cao thủ theo dõi... Cô gái này, kết quả thân phận gì!?
Ánh mắt của Ninh Phàm lập lòe, đang muốn thu xuất thần niệm, nhưng ở một góc khuất của túi gấm không gian thấy từng đống hạt.
Hạt đó giống như hạt của lệ chi vậy, nhưng trên nó lại giăng đầy đạo văn kỳ dị, càng có một chút lực ảo mộng chảy ra từ trên đó!
Ninh Phàm lần đầu tiên, lộ ra ánh mắt ngưng trọng, run lên túi gấm, lấy ra một cái hạt, để ở trong tay, đưa mắt nhìn!
- Đây là quả quả hạch, không thể ăn... A công nói, quả quả ăn còn dư lại, hạt còn phải mang về...
Nữ đồng giải thích, tựa hồ sợ Ninh Phàm, dùng quả quả hạch làm bính cho hắn.
- A công?
Trong đầu của Ninh Phàm chợt động. A công kia chẳng lẽ chính là thần bí Toái hư cao thủ sao?
Nhưng, cho dù là Toái hư cao thủ, cũng không phải đạt được loại thần quả này a!
Minh La quả, hay còn được gọi là mộng quả, ăn một quả, vào mộng một lần, việc trải qua năm mươi năm luân hồi. Quả này, không thể đề thăng tu vi, lại có thể đề thăng tâm cảnh!
Giá trị của đan dược, một viên, thậm chí so với đạo quả của Nguyên anh tu sĩ cũng trân quý!
- Nơi đây, có Minh La quả! Nếu ta có được quả này, ngưng luyện tâm cảnh... tỷ lệ đột phá Kim đan lần nữa đề cao!
Ninh Phàm đồng ý luyện chế đan dược cho nữ đồng, đương nhiên hắn sẽ không đổi ý. Chẳng qua là thời gian vội vàng, hắn không thể nào luyện chế tứ chuyển đan dược cho bé gái được, tam chuyển chính là cực hạn, tứ chuyển quá lãng phí thời gian.
Đan đỉnh, địa hỏa, Tiết Thanh đã chuẩn bị đầy đủ. Ninh Phàm ngồi xếp bằng trước đỉnh, giữa ngón tay vận chuyển kiếm khí, chém ngang vớt dọc, sau khi đem hố lửa khai lớn gấp hai, tăng cường đại hỏa, mới đem từng cây linh dược ném vào trong đỉnh.
Đương nhiên những linh dược đó đều là của nữ đồng.
Thấy từng cây “Dược bảo bảo” quý giá cất giấu bị Ninh Phàm không tiết kiệm ném vào trong đỉnh, nữ đồng lộ ra vẻ mặt áo não.
- Hừ hừ... Nếu như ngươi làm bính ăn không ngon, ta sẽ ăn ngươi!
- Ăn có ngon hay không, sau này khắc biết...
Ninh Phàm vẻ mặt bất động, trong đầu nhớ lại Loạn Cổ ký ức.
Trong Loạn Cổ ký ức, ngược lại có đề cập tới đan ma nuốt đan lên cấp. Đối với đan ma mà nói, đan dược ăn có ngon hay không, chỉ có một tiêu chuẩn, đó chính là phẩm chất đan dược có cao hay không?
Ninh Phàm luyện đan dược, được đặt tên là Uẩn Lô đan... Đan dược này không có hiệu quả gì khác, chỉ là đem linh dược lực dung hợp làm một, cung cấp cho yêu thú ma thú trực tiếp dùng, đề thăng thực lực. Đan dược này danh liệt tam chuyển, nhưng đối với nhân tộc tu sĩ mà nói chỉ có thể uẩn lô, không thể ăn.
Thể chất của nhân tộc yếu hơn yêu thú quá nhiều, không cách nào chịu đựng dược lực cuồng bạo như thế. Nhưng lực cuồng mãnh của đan dược đối với nữ đồng mà nói có lẽ là một đạo thức ăn ngon.
Quả nhiên, đan chưa thành, đan hương đã xuất, còn nữ đồng thì lập tức lộ ra ánh mắt thèm thuồng, tay nhỏ bé bới móc lung tung, muốn xốc đan đỉnh, lấy ra đan dược ăn.
- Thật là thơm! Bính bính này nhất định ăn thật ngon... “Minh tước” muốn ăn...
- Chờ một chút... “Bính” này vẫn chưa luyện xong, nếu ngươi vén lên nắp đỉnh, thì “bính” lập tức hóa thành tro bụi.
Ninh Phàm vẻ mặt bất động, thoáng cảnh cáo, trong lòng chợt động.
Nữ đồng này thì ra gọi là Minh Tước sao.
Minh Tước, Minh Tước... Trong đó, có thâm ý gì...
Vừa nghe vén lên nắp đỉnh thì không ăn được bính bính, nữ đồng được đặt tên là Minh Tước, lập tức không thôi rút về tay nhỏ bé, không dám lật lung tung nắp đỉnh.
Một màn này khiến Tiết Thanh bên cạnh nhìn ngây người.
Nắp đỉnh trong luyện đan khiến phỏng tay biết bao, tu sĩ tầm thường nếu đụng phải, da thịt đốt đốt thành tro cũng không kỳ quái. Tiểu đan ma này bị đan đỉnh nóng đến như vậy mà lại không khác thường chút nào, đơn giản nó là... quái vật!
Tuy nhiên Tiết Thanh thấy Minh Tước cũng không vén đỉnh thì ông ta lại thở phào nhẹ nhõm.
Đây là ông ta lần đầu tiên, chính mắt xem Ninh Phàm luyện đan, mặc dù là tam chuyển đan dược, cũng không phải là tứ chuyển, nhưng trong đó mấy loại thủ pháp luyện đan đều là Tiết Thanh bình sinh mới thấy.
Ông ta cả đời si mê luyện đan, giờ phút này bị thủ pháp huyền dị của Ninh Phàm thuyết phục, trong đầu chỉ còn dư học hỏi luyện đan, sự sợ hãi đối với nữ đồng sớm đã không còn tồn tại nữa.
Mà Ninh Phàm vỗ một cái nắp đỉnh, thủ pháp thu vào Hỏa Uẩn đan lặp đi lặp lại mười mấy lần trong đầu của Tiết Thanh, nhưng ông ta vẫn nghiên cứu không ra huyền cơ trong đó.
Ông ta thở dài thật sâu... Ninh Phàm không hổ là tứ chuyển luyện đan sư, thủ pháp luyện đan, khiến cho ông ta cảm thấy theo không kịp.
Lần này, Ninh Phàm ngay cả dùng đan bình chứa đan dược cũng tiết kiệm.
Một lò mười mấy viên tam chuyển đan dược, bởi vì chỉ dung hợp dược lực, quá trình đơn giản đồng thời luyện chế mười mấy viên nên không khó.
Đan dược thành rồi, Minh Tước lập tức không kịp chờ đợi, trực tiếp dùng tay nhỏ bé lại cầm đan hoàn nóng bỏng mượt mà, trực tiếp đút vào trong miệng, nhai nát nuốt xuống.
Nữ đồng lau một nụ cười hạnh phúc dâng lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, mắt lộ ra cảm động, nhìn Ninh Phàm.
- Ăn ngon! Đan bính bính ăn thật ngon! Ta thích ăn!
- Vậy sao...?
Ánh mắt của Ninh Phàm, rơi vào trên những Uẩn Lô đan, bật cười lắc đầu. Loại đan dược này năng lượng to lớn, cũng chỉ có Minh Tước với thể chất tựa như yêu ma mới có thể thôn phệ. Mình cho dù luyện thể cảnh giới đạt tới ngân quang đệ lục cảnh, dùng đan hoàn này vẫn là có hại.
Mà khiến cho hắn để ý, là hắn phát hiện, mình luyện chế Uẩn Lô đan, phẩm chất so với thủ pháp trước đây đã cao hơn một tia.
Hôm nay mình luyện đan, khá không nghiêm túc, cực kỳ vội vàng, nhưng thành đan dược có phẩm chất cao hơn so với dĩ vãng...
Đây là vì sao?
Thần niệm của hắn thả ra, quét qua từng viên đan dược trong tay nhỏ bé của Minh Tước... Hắn bỗng nhiên phát hiện, trên mỗi một viên đan hoàn, cũng có một ít văn lộ tàn tổn.
Trong một chút văn lộ đó mang một tia thần ý vô cùng nhạt nhẽo, tương tự như... Vũ chi thần ý ở trong mưa!
Nhưng cũng không phải là Vũ chi thần ý hoàn chỉnh, mà chỉ là tàn tổn. May là như vậy, đan dược do chính mình luyện chế phẩm chất đề cao cũng không phải một hai điểm.
- Ta trải qua cảm ngộ trong mưa ở tầng ba lại lĩnh ngộ được một tia Vũ chi thần ý! Cái này...
Trên mặt Ninh Phàm âm tình bất định, trong lòng vừa có sự vui sướng, cũng có chút thất vọng.
Vui mừng là mình tầng ba cảm ngộ, ngộ đến một tia thần ý không trọn vẹn, nếu mình có thể đi khắp Minh phần chín tầng, cảm ngộ hết việc năm đó Tước Thần tử đã trải qua, thì mình vô cùng có thể hiểu ra hoàn chỉnh Vũ chi thần ý!
Nếu như vậy là mình vô cùng có thể dựa vào Vũ chi thần ý luyện chế ra ngũ chuyển đan dược, cũng dựa vào nó tấn thăng làm ngũ chuyển luyện đan sư!
Ngũ chuyển... so với tứ chuyển chỉ nhiều Hư thần ý, nhưng hiệu quả của đan dược cũng khác biệt trời vực. Tứ chuyển đan dược được Nguyên anh lão quái truy phủng. Ngũ chuyển đan dược, nếu phẩm chất cao hơn, ngay cả là Hóa thần kỳ lão quái cũng không thể nói không động tâm!
Hóa thần... một chữ thần ấy chính là thần ý! Không có thần ý, không cách nào luyện chế ngũ chuyển đan dược, có thần ý đan dược ngũ chuyển đủ khiến cho Hóa thần động tâm!
Ninh Phàm nhớ tới cô gái thần bí nói qua, Di Thế cung đối với luyện đan sư cực kỳ ưu đãi. Nếu thuật luyện đan của mình từ tứ chuyển đề thăng tới ngũ chuyển, sẽ có thể đi vào Di Thế tháp tầng cao hơn, hưởng thụ thời gian lưu tốc càng chậm rãi... Nhiều hơn một tầng, sẽ có thể tiết kiệm gấp đôi thời gian kết đan!
Chính là bởi vì nỗi vui mừng quá đổi, cho nên Ninh Phàm mới có thể thất vọng, mới có thể bất đắc dĩ.
Đi khắp Minh phần chín tầng, cảm ngộ hoàn chỉnh Vũ chi thần ý, nói dễ vậy sao. Lấy tu vi của mình tiến vào tầng thứ tư, nhất định bị Nguyên anh yêu thú vây công chết. Tiến vào tầng thứ năm, đối mặt Hóa thần yêu vật, mình ngay cả sức đánh trả cũng không. Nếu nói như vậy càng xâm nhập thì...
Sau tầng thứ bảy, ngay cả Vũ điện Toái hư lão quái, cũng không cách nào tiến vào, mình sao có thể đi vào...? Mình, xem ra thật có chút được voi đòi tiên, lòng tham không đủ... Dung linh đỉnh phong, có thể lĩnh ngộ một tia Vũ chi thần ý, đã cực kỳ hiếm thấy, muốn lĩnh ngộ hoàn chỉnh thần ý, chớ nói cơ duyên không đủ, cảnh giới pháp lực, càng là hoàn toàn chưa đủ lĩnh ngộ...
- Ta tham lam quá rồi...
Ninh Phàm thu thần sắc, trong lòng của hắn lần nữa bị dục vọng tra hỏi, mà đè xuống dục vọng, tâm cảnh hiển nhiên lại tăng vào một ít.
Minh phần tầng thứ năm có Huyền Âm Khí.
Minh phần tầng thứ chín có Minh tước tiên cốt, có Tước Thần tử một đường cảm ngộ.
Trong Minh phần càng cất giấu Minh La quả.
Nhưng cơ duyên của mình tựa hồ đến đây chấm dứt...
- Thôi, ở chỗ này thôn phệ Hắc Ma viêm được rồi...
Địa mạch yêu hỏa đều là ngũ phẩm linh hỏa, hắn người mang hai loại Hắc Ma viêm cùng Bạch Cốt viêm. Thiên sương hàn khí đều là khí lạnh, hắn có một loại cốt ngục khí tức.
Trong Địa mạch thập nhị yêu hỏa thì Hắc Ma viêm xếp hàng thứ sáu, Bạch Cốt viêm xếp hàng thứ mười một. Mà trong Thiên sương thập nhị hàn khí, Cốt ngục khí tức xếp hàng thứ mười hai.
Theo cảnh giới đề thăng, công pháp hiểu ra, sự nhận thức của Ninh Phàm đối với công pháp tự thân có thanh tỉnh hơn.
Chủ công pháp “Âm Dương biến”, dưới công pháp này, song linh ma mạch của mình, chia thành công pháp ”Hắc Ma quyết” và “Đạp Tuyết quyết”.
Băng hỏa song tu, âm dương hợp nhất, thậm chí bạch y hắc sưởng, thậm chí tính tình trong nóng ngoài lạnh... Hết thảy, cũng âm thầm phù hợp âm dương đại đạo!
Sau khi nữ đồng đạt được đan dược, buộc trở về túi gấm, ngậm “Đan bính bính”, mỹ tư tư rời đi, không biết đi đâu.
Còn Ninh Phàm sau khi ở Minh phần tầng thứ ba, bày phòng vệ trận, suốt mười ngày đều ở đây bế quan, thôn phệ hai loại yêu hỏa.
Đây có lẽ là một lần cuối cùng đề thăng pháp lực trước khi chân chính kết đan!
...
Thôn phệ Hắc Ma viêm, chỉ mất mười ngày. Đấy không chỉ bởi vì Ninh Phàm trước đã luyện hóa một trong cửu long, càng bởi vì lửa này đã bị lão ma thuần phục bao năm, lúc truyền cho hắn, lau hết linh thức của ma viêm, giảm bớt độ khó cho hắn thôn phệ.
Luyện hóa Hắc Ma viêm, trong hai mắt của Ninh Phàm mơ hồ có thể thấy hắc hỏa chớp động. Mà hắn tiện tay chỉ một cái, ngay lập tức có chín đạo Hỏa Long màu đen miêu tả sinh động! Dựa vào lửa này, không làm phép thuật, trong Dung linh, căn bản không hề có người nào tiếp được cửu long hắc hỏa!
Theo Hắc Ma viêm luyện hóa, tu vi của Ninh Phàm lần nữa đột phá, hướng Kim đan kỳ bước vào một bước cuối cùng.
Bên trong đan điền của nó ngưng tụ ra một viên hỏa đan màu đen hư ảo, quanh thân hắn một cổ khí thế mênh mông, như cuồng phong tản ra!
Đột phá tu vi nửa bước Kim đan, đạt tới Giả đan cảnh!
Trong cơ thể đã ngưng tụ ra hư ảo đan hình... Lấy giả đan cảnh, đột phá Kim đan kỳ, tỷ lệ kết đan của Ninh Phàm lần nữa đề thăng nửa thành, hơn nữa đột phá Kim đan bế quan, ít nhất có thể tiết kiệm mấy năm khổ tu.
Pháp lực đề thăng gấp đôi... Giờ phút này chống với Bạch Phi Đằng, Ninh Phàm thủ thắng càng thêm ung dung.
Pháp lực khí tức nóng bỏng của hắn khiến cho Tiết Thanh bên cạnh không thở nổi.
Mà khí thế của Ninh Phàm tựa hồ so với mười lão ma mạnh mẽ của Việt Quốc cũng mạnh hơn một đường.
Thanh xuất vu lam!
- Giả đan... khoảng cách Kim đan, chỉ kém trảm tình...
Ninh Phàm hơi nhắm mắt, không có sự vui sướng của đột phá cảnh giới, chỉ có lo âu.
Mà hắn lần đầu tiên ý thức được, tâm cảnh của mình theo không kịp tu vi thăng tiến lên rồi...
Luyện hóa hết Hắc Ma viêm, Âm Dương tỏa bên trong, còn có Bạch Cốt viêm nhưng ở chỗ này luyện hóa, Ninh Phàm chưa hề luyện hóa Bạch Cốt viêm.
Nếu thôn phệ nữa, pháp lực của hắn lần nữa tinh tiến, rất khó áp chế cảnh giới, phải lập tức bế quan kết đan, nếu không sẽ bạo thể mà chết.
Vả lại hắn mơ hồ cảm giác, mình thôn phệ hàn khí, yêu hỏa, hẳn dựa theo tiết tấu một hỏa một băng, như vậy mới phù hợp âm dương đại đạo, như vậy có thể đạt được nhiều lợi ích.
Lợi ích cụ thể là gì? Hắn không biết, nhưng hắn chẳng qua là cảm thấy như vậy. Đây là trực giác sau khi tu vi của tu sĩ tới trình độ nhất định, cũng như sự lĩnh ngộ đối với công pháp.
- Lấy lực của ta... đi tầng thứ tư chính là tự tìm đường chết...
Ninh Phàm nhìn một cái hố khổng lồ của Minh phần tầng thứ ba, lộ ra vẻ than thở.
Sau tầng thứ tư, không cách nào lại đi... Huyền Âm Khí cũng chỉ có thể buông tay.
Theo như lời người ta nói, lấy hết Thiên sương thập nhị hàn khí, hoặc Địa mạch thập nhị yêu hỏa, sẽ có thể lực địch Toái hư. Nhưng Ninh Phàm nếu song linh đồng tu. Hàn khí cùng yêu hỏa, đều lấy thứ sáu, liền góp đủ con số mười hai, không nhất định ngoại trừ Huyền Âm Khí không thể có vật nào thay thế...
Hắn đưa mắt nhìn cái hố khổng lồ khẽ lắc đầu. Nếu có thể đi vào tầng thứ tư thì tốt biết bao nhiêu...
Ninh Phàm xoay người muốn đi, nhưng ngay vào lúc này, một nữ đồng áo đen, căn bản không hề coi cấm không chi lực, nhảy nhảy một cái, từ bên trong cái hố khổng lồ của tầng thứ tư, nhảy lên tầng thứ ba.
- Ai nha nha, luyện bánh sư ca ca, ngươi vẫn chưa đi nha, thật tốt thật tốt... Cái đó, ta còn muốn ăn đan bính bính, làm thêm cho ta có được hay không?
Một chớp mắt, ánh mắt của Ninh Phàm sáng lên.
Không bằng để cho tiểu nha đầu không rõ lai lịch này dẫn mình đi khắp Minh phần chín tầng!
Hành động này, không biết có bao nhiêu thành công nhưng đáng giá thử một lần...
- Luyện đan có thể, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một chuyện.
Ánh mắt của Ninh Phàm chợt lóe, mà tiểu nữ đồng lập tức thân thể mềm mại run lên, bản năng lui về phía sau một bước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...