Hợp Đồng Tình Yêu Ông Xã Quốc Dân Ly Hôn Đi


#Chương 1: : Cô ấy là người giúp việc nhà tôiHạ An Nhiên bị đánh thức bởi một thanh âm chói tai.

Trong căn biệt thự này, cô sống một mình hai năm không có ai quấy rầy, sao có thể đột nhiên ầm ĩ như vậy? Chẳng lẽ là...?Hạ An Nhiên cảm nhận được tim mình đang đập dữ dội, anh ấy đã trở lại rồi sao?Cô bật khỏi chiếc ghế dài, mở cửa chạy xuống lầu.Phòng khách vốn yên tĩnh không một tiếng động, ánh đèn mập mờ u ám lại bất ngờ nổi lên những tiếng nhạc lớn.Giữa lúc Hạ An Nhiên còn đang nghi ngờ, một giọng nữ truyền tới:” Cô là ai? Đi lấy cho tôi mấy viên đá.”Cô quay đầu lại thì thấy một người phụ nữ trang điểm quyến rũ, một tay bưng ly rượu đỏ, một tay khác chỉ vào cô một cách ngạo mạn.Thấy cô bất động, người phụ nữ bực bội hất cằm:” Cô bị điếc à? Đi lấy cục nước đá!""Cô là ai?" Hạ An Nhiên nhíu mày.Cô ta liếc mắt, đánh giá cô từ trên xuống dưới, khi ánh mắt rơi vào bộ đồ ngủ bằng vải bông của Hạ An Nhiên, cô ta khinh miệt cười một tiếng.

Dường như rất sốt ruột xua tay:” Tôi biết rồi, một lát nữa sẽ kí tên cho cô.

Bây giờ hãy đi trước lấy cho tôi viên đá.”"Tôi không biết cô, mời ra ngoài." Hạ An Nhiên không biết chuyện gì xảy ra.

Nhưng theo tính tình của cô, không muốn cùng người khác trang chấp nên dứt khoát trầm giọng nói.Nói xong, không chút do dự quay người, định lên lầu gọi bảo vệ.


Đột nhiên có người từ phía sau giữ chặt cánh tay cô, vừa quay đầu lại đã bị một ly rượu đỏ hất lên mặt.

Cô không tránh kịp, trên mặt ướt nhẹp, dịch rượu theo tóc chảy xuống mặt sàn.Hạ An Nhiên còn chưa kịp hoàn hồn, liền nghe thấy một thanh âm trầm thấp êm tai:” Làm sao vậy?”Nghe thấy thanh âm quen thuộc này, Hạ An Nhiên toàn thân chấn động, động tác cứng ngắc chậm rãi ngẩng đầu lên.Người đàn ấy không ai bì nổi, toàn thân hắn toát ra khí chất cao không thể với tới.

Mái tóc đen nhẹ rũ xuống, một cặp mắt hào hoa khiến người ta mê muội, nụ cười nhàn nhạt trên khóe môi cũng đủ khiến bao nữ nhân điên đảo.“ Rikky!!” Người phụ nữ lao tới, như con bạch tuộc bám chặt trên người Hàn Anh Kiệt.

Cánh tay mảnh khảnh níu giữ cổ hắn, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm tinh xảo, hờn dỗi hỏi:” Cô ta là ai, tại sao lại ở trong nhà anh?”Hạ An Nhiên đứng trên cầu thang, nhìn ngắm khuôn mặt đã từng khiến cô mê mẩn, biểu cảm ngạc nhiên thu nhận tất cả.Hàn Anh Kiệt cảm nhận được ánh mắt cô, hắn ngẩng đầu, cùng tầm mắt cô giao nhau.

Nhưng cũng chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái liền dời đi.Không có gì thay đổi, giọng điệu vẫn trầm ổn dễ nghe như vậy:” Cô ấy là người giúp việc nhà anh.”Khóe môi hắn khẽ nhếch, câu dẫn ra một nụ cười xấu xa, như một con khỉ đột đực vươn tay ôm lấy tinh tinh cái trong lồng ngực, hướng phòng ngủ đi tới.Hạ An Nhiên toàn thân run rẩy, cô vốn muốn nhanh chóng thoát khỏi cái sở thú này, nhưng các dây thần kinh trong cơ thể dường như không còn nghe theo lệnh điều khiển của cô nữa.

Cô cảm giác mình lúc này như một tên ngốc, để mặc rượu đỏ trên tóc đang chảy xuống.Cô biết rõ, loại thời điểm này bản thân hẳn nên rời khỏi, lưu lại cho bản thân một ít tôn nghiêm cuối cùng.

Thế nhưng, không biết ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại lê xác tới cửa phòng ngủ.

Bên trong cánh cửa khép hờ, quần áo đã ném đầy đất.“ Ah!! Rikky, anh thật là lợi hại a...a...”Giọng nói the thé và bén nhọn truyền vào màng nhĩ, giường lớn rung chuyển kịch liệt.

Hai loại thanh âm đó đè lên nhau như một con dao sắc bén nhất trên thế giới, cứa vào tim Hạ An Nhiên.Kia là phòng của cô, giường của cô, còn có ...!chồng của cô.Bước chân của Hạ An Nhiên đột nhiên dừng lại, lồng ngực như bị thứ gì đó lấp đầy, việc hô hấp cũng trở nên khó khăn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch phờ phạc.Bên trong phòng, người phụ nữ vẫn còn đang không chút kiêng kỵ lớn tiếng kêu gào.

Hạ An Nhiên vươn ra hai bàn tay đang run rẩy bịt kín lỗ tai của mình, hít sâu một hơi, rốt cuộc hoàn hồn, sau đó xoay người rời đi!Bước chân vừa vội vàng lại hoảng hốt, không phân rõ phương hướng, mới đi được mấy bước liền đạp vào khoảng không ngã lăn xuống cầu thang xoắn ốc.


Xương toàn thân như rã rời, sau đầu đau nhói.Trên lầu,tiếng thở dốc của đôi nam nữ vẫn còn tiếp tục, Ở đây khiến cô cảm thấy ngột ngạt, cô biết mình cần phải yên lặng một chút, có ít thứ thực sự đã quá đủ rồi.Khóe môi cô kéo dài thành một đường thẳng, kiên định bước ra khỏi biệt thự.Trước đây lúc kết hôn, Hàn Anh Kiệt chỉ lộ mặt một lần ở cục dân chính, vội vội vàng vàng làm xong giấy tờ liền biến mất.

Kết hôn hai năm, đây là lần đầu tiên anh ta quay về, nhưng không nghĩ tới lại là như vậy.Cô chỉ có thể biết được tin tức của hắn từ đủ loại tin tức bát quái, ví như hắn mang theo một nữ minh tinh tham dự sự kiện, hay cùng một siêu mẫu nào đó hẹn hò tại một nhà hàng sang chảnh, vân vân ....và....!mây mây.Hắn là chủ tịch tập đoàn Đông Tinh, hơn phân nửa bất động sản ở thành phố này đều thuộc sở hữu của nhà họ Hàn và Đông Tinh cũng bao gồm nhiều ngành khác như tài chính, khách sạn và giải trí.Dù đã kết hôn hai năm nhưng hắn đối với nữ nhân từ trước đến nay vẫn luôn phóng đãng như vậy.

Ai đến cũng không cự tuyệt.

Hơn nửa danh viện giới thượng lưu thành phố Dương Liên này được đưa lên làm nhân vật chính trong những vụ tai tiếng tình yêu của hắn.

Nhưng lại không ai biết vợ hắn trông như thế nào.

Họ đều nói cô chỉ là một người vợ bị chồng ruồng bỏ, Hàn Anh Kiệt sớm muộn gì cũng li hôn.Biệt thự nằm ở vùng ngoại ô phía bắc, đây là khu vực đắt đỏ chỉ những đại gia mới có thể ở nên xung quanh không có trạm xe buýt, giờ lại là nửa đêm nên không thể bắt taxi.


Hạ An Nhiên mặt cắt không còn một giọt máu lang thang trên đường một lúc lâu cuối cùng cũng đến trạm xe buýt, nằm dài trên băng ghế chờ.

Trên tóc trên mặt đều là rượu đỏ, tay chân đầy vết bầm tím.

Trông bộ dạng cô hiện giờ thật thảm hại !!!Trong mắt Hạ An Nhiên lóe lên một tia quyết tuyệt, những ngày tối tăm không có ánh mặt trời như thế này, cô không thể đi tiếp.Hạ An Nhiên ở bên ngoài ngồi một đêm, thời điểm trở lại biệt thự, Trương tẩu nhìn thấy bộ dạng chật vật không chịu nổi của cô liền giật mình.“ Thiếu phu nhân! Cô làm sao vậy?”Hạ An Nhiên mệt mỏi lắc đầu: “Không sao đâu.” Cô liếc nhìn lên lầu, mím môi hỏi: “ Anh ta đâu?”Sắc mặt Trương tẩu trở nên có chút khó coi:" Thiếu gia cùng vị tiểu thư kia đã đi rồi."Hạ An Nhiên lên lầu lặng lẽ thu dọn hành lý, không bao lâu liền kéo vali xuống lầu.Trương tẩu kinh hãi:” Thiếu phu nhân, cô muốn đi đâu?"Nụ cười trên mặt Hạ An Nhiên đặc biệt điềm tĩnh:” Tôi phải rời đi, cảm ơn bà đã chiếu cố tôi thời gian qua."Trương tẩu lắc đầu một cái, thấp giọng lẩm bẩm:” Nghiệp chướng a!”Rời khỏi biệt thự, khóe miệng Hạ An Nhiên khẽ nhếch, câu dẫn lên một nụ cười.

Đã hai năm rồi, cũng đến lúc thức tỉnh rồi nhỉ!!Một số thứ không phải của mình thì cũng không cần níu giữ, tùy ý cho bản thân ở trong ảo tưởng tìm kiếm sự an ủi, đó không phải là trung thành mà là ngu xuẩn.Cô lấy ra điện thoại di động, bấm gọi một dãy số:” Giúp tôi dọn ra ngoài.”Hạ An Nhiên ngồi trên ghế đá ven đường 20 phút, sau một tiếng thắng xe dồn dập, một chiếc audi đỏ chói dừng trước mặt cô, từ trên xe nhảy xuống một người phụ nữ.------------------------------------------------------------------------------------Truyện đầu tay của mình nên còn có nhiều thiếu sót.

Mong mọi người góp ý ạ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận