Hợp Đồng Tình Nhân Không Kỳ Hạn


Nguyên Hạ hớt hải chạy về nhà, chưa đến cửa đã nghe thấy tiếng khóc của mẹ, cô vội vàng vào xem tình hình.
“Đứa con này, sao lại làm chuyện như thế hả? Con có phải muốn mẹ và cha con tức chết đúng không?”
Người phụ nữ trung niên với mái tóc đã hoa râm, vừa đánh vừa mắng người ngồi bên cạnh.

Sắc mặt bà không tốt lắm, nhìn qua có phần nhợt nhạt, thần sắc mệt mỏi.
“Mẹ”
Nguyên Hạ vào tới, liền tiến đến chỗ bọn họ đang ngồi, xem xét tình hình.
“Hạ hạ về rồi, con mau ngồi.

Anh con lại gây họa rồi”
“Mẹ, bình tĩnh đã, đừng tức giận kẻo lại không khỏe”
An ủi bà ấy xong, lại quay sang người lúc này đang cúi đầu chịu trách mắng, giọng nói không kiên nhẫn hỏi.
“Chuyện gì vậy? Anh lại làm ra việc gì rồi?”
“Anh…anh…chỉ là mượn một ít tiền, anh muốn lập nghiệp nên đã đi vay...nặng lãi”
Nguyên Triết Đằng lắp bắp, giọng lí nhí hướng Nguyên Hạ kể rõ nguyên do.


Thì ra anh ấy đã đi vay tiền của một nhóm xã hội đen, cùng bạn bè mở một của hàng, vốn nghĩ mọi việc sẽ rất suôn sẻ trong một năm có thể trả hết số nợ, không nghĩ đến việc làm ăn ngày một ế ẩm, mặt bằng thuê cửa hàng cũng không phải rẻ nên anh ta càng mượn càng nhiều.

Hiện tại lãi mẹ đẻ lãi con số tiền đã lên đến con số không thể trả nỗi nữa.
Nguyên Hạ nghe đến đây đã tức đến mức muốn đánh chết anh ta, người anh này lúc nào cũng nghĩ ra không ít ý tưởng, toàn là những việc không đến nơi đến chốn, đã không ít lần gây họa rồi.
“Anh, có phải anh cảm thấy bản thân gây họa còn chưa đủ không? Anh nghĩ gì mà lại đi vay nặng lãi, anh không biết bọn họ là người thế nào sao? Nếu trả không được cái gì bọn họ cũng dám làm”
Nguyên Triết Đằng đột nhiên từ trên ghế quỳ hai gối xuống, nắm lấy Nguyên hạ cầu xin.

Giờ anh ta thật sự đã hết cách rồi, chỉ có thể nhờ vào đứa em gái này thôi.
“Hạ Hạ, em phải cứu anh, bọn họ nói nếu anh trong 3 ngày nữa không trả tiền sẽ đánh chết anh, em…em nhất định phải cứu anh”
Mẹ Nguyên Hạ nghe đến đây lại bắt đầu khóc, gương mặt bà vốn đã mệt mỏi hiện tại càng tiều tụy hơn.

Nguyên Hạ thấy bà như vậy thấy rất đau lòng, cô liếc mắt nhìn Nguyên Triết Đằng một cái, nhìn anh vừa thương vừa tức, trước tiên kêu anh lên ghế ngồi, đầu có chút đau cô liền vào phòng lấy một viên thuốc uống.

Đến khi trở ra trong lòng đã sớm có kế hoạch giải quyết vấn đề.
“Rốt cục anh đã thiếu bọn họ bao nhiêu? Anh mau nói thật đi”
“3 tỷ”
“Cái gì?”
Cô gần như hét lớn, giọng nói trong không gian kín càng phóng đại hơn.

3 tỷ không phải là con số nhỏ, đừng nói là cho cô thời gian 3 ngày kiếm ra số tiền này, 1 tháng còn không giải quyết được.
“Hạ Hạ, làm sao đây con? Chuyện này mà để ba con biết chắc chắn ông ấy sẽ tức chết, con cũng biết ông ấy có bệnh tim mà.

Ông ấy sẽ chịu không nổi mất”
“Mẹ, chuyện này con sẽ nghĩ cách.

Hiện tại nhà mình còn bao nhiêu tiền?”
“Nhiều lắm chỉ có một tỷ, lúc trước ba con phẫu thuật đã đem ra xài không ít tiền trong nhà nên chỉ còn nhiêu đó thôi”
“Như vầy đi, con lấy số tiền đó cộng thêm tiền của con cũng gần hai tỷ rồi, con mang đi trả trước rồi chúng ta tính tiếp.


Nhưng chuyện này tuyệt đối đừng để ba con biết”
“Được, bây giờ mẹ đến ngân hàng lấy cho con”
“Anh đợi đó, giải quyết xong em sẽ trở về tính sổ với anh”
Nguyên Hạ nhanh chóng xách túi lên cùng mẹ đến ngân hàng lấy tiền.
Sau khi cầm được tiền cô liền lôi kẻ đầu xỏ Nguyên Triết Đằng đến hộp đêm Mị.

Đến nơi liền được những người ở đó dẫn xuống một tầng hầm.

Xuyên qua tầng hầm đến một khu phòng xa hoa, Nguyên Hạ quan sát xung quanh cảnh giác một chút tình hình.
“Mời”
Một người thân hình vạm vỡ, thân mặc vest đen, nhìn không khó để nhận ra là một trong số những người bảo kê.

Nguyên Triết Đằng bị chặn ở cửa, chỉ để một mình Nguyên Hạ vào trong.
Bước vào phòng, một mùi hương từ máy xông hương tản ra nhè nhẹ, không khí càng dễ chịu.

Nguyên Hạ không có thời gian tận hưởng những thứ này, nhanh vào trong, một thân hình cao ngất đang quay lưng với cô.
“Tôi đến trả tiền”
Giọng cô lạnh lùng, không một chút cảm xúc, chỉ muốn nhanh chóng giải quyết.
Người đàn ông khí ngạo tâm cao từ từ xoay người lại, khi nhìn rõ mặt người đàn ông Nguyên Hạ liền ngẩn người.


Chính là người đàn ông đó, Trác Thành.

Tại sao anh ta lại trở thành người cho vay nặng lãi rồi?
Trác Thành tiến đến, đưa tay nhận lấy số tiền, liếc mắt nhìn một tý, anh lại nhìn sang cô giọng trầm trầm hỏi.
“Thiếu?”
“Còn thiếu một tỷ, tôi sẽ nhanh chóng mang đến trả”
Trác Thành trầm ngâm, anh ngồi xuống sô pha, vắt chéo chân hướng mắt quan sát nhất cử nhất động của cô.
“Nếu trả không nổi tôi có thể cho em một điều kiện”
Nguyên Hạ không nghĩ tới anh sẽ nói như vậy, bất ngờ nhìn anh, đôi mắt ướt át dưới ánh đèn càng long lanh.
“Điều kiện gì?”
Anh cúi thấp đầu một chút, hắng giọng, môi giơ cao.

Qua một lúc lâu sau mới từ tốn mở miệng.
“Làm người tình của tôi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui