Tiêu Lăng Phong cười: "Ở trước cái thân phận là vị hôn thê này, có phải còn có một Tiểu Duệ hay không?" Tiêu Lăng Phong nói: " Trước mắt, Carlos, anh chớ quên, Diệu Tinh có thể thành ra như vậy, anh là người có liên quan trực tiếp."
"Tôi... Cô ấy lưu lại ở đây thì có thể như thế nào chứ?" Carlos hỏi: "Anh có thể chăm sóc cô ấy cả đời hay sao?"
"Dĩ nhiên là tôi có thể!"
"Chờ đợi cả đời, còn khó khăn hơn cả so với chết đó!" Carlos đáp lại đầy vẻ trào phúng.
"Anh nói cái gì?" Tiêu Lăng Phong níu lấy cổ áo Carlos.
"Tôi nói không đúng sao?" Carlos hỏi. "Được, cứ coi như anh không quan tâm đến chuyện Diệu Tinh bị mù, anh nguyện ý chăm sóc cô ấy cả đời, nhưng mà... Diệu Tinh thì sao chứ? Anh cảm thấy cô ấy sẽ nguyện ý sống cả đời ở trong bóng đêm hay sao..."
Nắm tay của Tiêu Lăng Phong từ từ buông lỏng ra. Quả thật, anh có thể chăm sóc cho Diệu Tinh cả đời. Thế nhưng mà Diệu Tinh làm sao có thể chịu đựng được cảnh phải sống trong bóng đêm cả đời như vậy được.
"Karl, mời anh giúp cho một tay. Bất kể phải bỏ ra một giá cao như thế nào, tôi cũng chỉ muốn để cho Diệu