Ngồi ở trong xe, Lãnh Liệt cảm giác được có một chút gì đó không đúng. Xuyên thấu qua kính chiếu hậu, quả nhiên anh nhìn thấy có một chiếc xe con đang chạy theo ở phía sau xe của anh thật sát sao.
"Mẹ kiếp, thật đúng là âm hồn bất tán." Lãnh Liệt mắng thầm: "Diệu Tinh, chúng ta sắp sửa bị trễ rồi, cho nên chúng ta cần phải chạy nhanh hơn một chút nữa. Cô hãy ngồi cho thật vững vàng nhé!" Lãnh Liệt nói xong, khinh miệt nhìn thoáng qua phía sau xe. Cùng sống một chỗ chung với Mộ Sở như vậy, tài lái xe của anh làm sao có thể kém cỏi được!
*****************
Diệu Tinh nắm thật chặc lấy chỗ ngồi ở trên xe:
"Có phải là có chuyện gì xảy ra hay không?" Diệu Tinh nhạy cảm nhận thấy, được dường như có chuyện khác thường đang xảy ra.
"Không sao đâu!" Lãnh Liệt lắc đầu: "Tôi đã đáp ứng với tổng giám đốc rồi, tôi cần phải đưa cô đến nơi an toàn. Cho nên cô không cần phải lo lắng." Anh nói bảo đảm: "Bất luận là vì A Sở hay là vì Lăng Phong, tôi cũng sẽ bảo vệ thật tốt cho cô!"
"Nghe thấy anh nói như vậy, xem chừng dáng vẻ cũng không giống như là không có chuyện gì xảy ra!" Diệu Tinh nắm thật lòng bàn tay chặc. Hiện tại trên đường phố xe cũng không nhiều, cô có thể nhìn thấy rõ ràng phía sau xe.
Trong lòng bàn tay Lãnh Liệt đã túa ra mồ hôi hột. Anh không thể biết rõ ràng, lần này mục đích của Minh là anh, hay là Diệu Tinh, hoặc là khẩu vị lớn một chút, muốn giải quyết cả hai người bọn họ cùng nhau. Nghĩ tới đây Lãnh Liệt liền bấm số điện thoại của Tiêu Lăng Phong...
Tiêu Lăng Phong vừa cúp điện thoại, vừa lao ra khỏi phòng họp, bất quá cũng chỉ có mấy giờ ngắn ngủn như vậy, thế nào mà lại đã phát sinh ra chuyện chuyên nghiệp như vậy. Tiêu Lăng Phong giống như đã phát điên lên rồi, anh lái xe chạy rất nhanh, xông ra bên ngoài công ty.
Ở bên góc đường, Lãnh Liệt ném xe ở một bên. Bây giờ nếu như còn tiếp tục ở trong xe nữa thì e rằng sẽ không phải là chỗ an toàn rồi. Nếu như Minh lại dùng thủ đoạn cực đoan gì đó, như vậy, ngay cả cơ hội phản kháng lại bọn họ cũng không có nữa.
"Diệu Tinh, đừng sợ, một hồi nữa là Lăng Phong đã tới đây rồi, sẽ không có chuyện gì đâu!" Anh nói xong ghé đầu ra liếc mắt nhìn bên ngoài, sau đó lấy từ trong túi áo ra một khẩu súng. Nhìn thấy một màn này, Diệu Tinh hoàn toàn ngây người, mặc dù cô đã sớm biết thân phận của Lãnh Liệt, nhưng mà chờ đến khi thật sự chính mắt cô thấy anh lấy sung ra như vậy, thực sự Diệu Tinh vẫn còn cảm thấy cực kỳ kinh hãi.
Nơi xa, truyền đến tiếng bánh xe xẹt qua trên mặt đất xa xa. Lãnh Liệt lôi kéo Diệu Tinh vọt đến bên trong. Bước chân của Diệu Tinh rõ ràng có chút không yên ổn. Trong lòng bàn tay cô đều tràn đầy toàn mồ hôi hột.
Diệu Tinh không bị sao, Lăng Phong cũng đã mau chóng sắp sửa tới nơi rồi! Sẽ không có việc gì hết, Lãnh Liệt tự an ủi mình. Diệu Tinh theo sát Lãnh Liệt thật chặc. Nhưng mà hai người đi cũng không được bao xa thì đúng lúc này, bước chân của bọn họ đột nhiên dừng lại. Con đường phía trước mặt hai người đã bị ngăn trở, bọn họ không cách nào đi qua được. Diệu Tinh nhìn nhìn Lãnh Liệt đầy vẻ bất an.
Hiển nhiên là Lãnh Liệt cũng không làm sao còn tĩnh táo được nữa.
"Liệt! Nhìn thấy tôi mà anh cũng không có ý định cùng nhau ôn chuyện sao? Chạy cái gì mà chạy chứ?" Quay đầu lại, Minh đã ở phía sau lưng bọn họ.
"Xem ra là tôi đã coi thường thực lực của anh rồi!" Lãnh Liệt kéo Diệu Tinh ra phía sau: "Thế nào. Nhiều ngày không gặp nhau, đã nhớ tới tôi rồi hả ?"
"Nếu như anh không nói ra tôi thật sự cũng không hề phát hiện ra đâu!" Minh cười ha ha lên một tiếng.
"Tôi khuyên anh không cần làm chuyện náo loạn." Lãnh Liệt cảnh cáo.
"Liệt, đổi lại lúc bình thường, sự cảnh cáo của anh sẽ còn làm cho tôi có chút kiêng kỵ, nhưng mà bây giờ, anh cảm thấy anh có cái lập trường gì mà làm ĩ với tôi kia chứ!" Minh nói xong nhìn về phía Diệu Tinh: "Có cô ta ở đây, Lãnh Liệt, anh lại dám cứng đối cứng cùng với tôi hay sao?"
Mấy lời Minh vừa nói ra..., thật sự đã chạm đến thần kinh nhạy cảm của Lãnh Liệt. Anh quả thực không dám. Càng không thể để cho Diệu Tinh cùng đứa nhỏ xảy ra chuyện.
"Anh làm gì mà phải căng thẳng như vậy, nếu như bị Tiêu Lăng Phong biết được, anh đã lôi kéo nười phụ nữ của anh ta như vậy, anh thử đoán