Nghe tiếng điện thoại đầu bên kia kêu đô đô một hồi, hô hấp của Diệu Tinh càng ngày càng dồn dập, ngay cả trong lòng bàn tay mồ hôi cũng toát ra.
"A lô!" Hồi lâu từ đầu điện thoại bên kia mới truyền đến tiếng của Tiêu Lăng Phong: "Diệu Tinh, bây giờ anh còn có chút chuyện chưa xử lý xong, em cứ ngủ trước đi! Ngoan!" Tiêu Lăng Phong nói an ủi. Vốn là anh đã từ bệnh viện ra ngoài dự định đi về, nhưng mà hết lần này tới lần khác, đột nhiên Đường Nhã Đình lại nóng rần lên, anh không thể không phải lộn trở lại một lần.
"Bác sĩ, không phải là đã nói vết thương không nặng hay sao? Tại sao lại bị xảy ra như vậy chứ?"
"Hiện tại trong lòng bệnh nhân đang có áp lực rất lớn, lại không muốn phối hợp để điều trị. Thậm chí còn rất bài xích đối với người bên ngoài, cho nên, tốt nhất vẫn là hai người nên đến nói chuyện để cho bệnh nhân thông suốt đi! Nếu như còn tiếp tục giữ bộ dáng này nữa thì rất nguy hiểm, rất dễ dàng tạo thành tâm bệnh trong người.
"Tốt!" Tiêu Lăng Phong gật đầu. Cám ơn bác sĩ, tôi sẽ chú ý chuyện này! "Tiêu Lăng Phong nói xong, tay không khỏi nắm chặt thành quả đấm. Nhìn Đường Nhã Đình bên trong phòng bệnh, anh nghĩ đến Lisa, người phụ nữ điên kia, nhớ lại dáng vẻ kinh khủng thời điểm cô xuất hiện ngày đó, Tiêu Lăng Phong cau mày. Lisa là người luôn luôn có rất chú trọng đến hình tượng của mình, làm sao lại có thể giống như kẻ điên như vậy? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì đây, cho dù là anh đã từng cự tuyệt Lisa cũng không thể hận anh mức độ đến chết như vậy!
Tiêu Lăng Phong trước đã tiếp xúc với cha của Lisa. Cha của Lisa đã tìm tới đây, nói rằng bây giờ Lisa đang ở trong bệnh viện tâm thần, ông thỉnh cầu Tiêu Lăng Phong không nên truy cứu đối với Lisa, ông nguyện ý chấp nhận mọi điều kiện trao đổi.
Tinh thần thất thường? Thế nào đang yên đang lành, đột nhiên tinh thần liền trở nên thất thường như vậy, nhất định bọn họ còn có chuyện gì đó còn giấu giếm anh. Nhưng rốt cuộc là chuyện gì đây? Tiêu Lăng Phong phiền loạn xoa tóc, rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện rối loạn lung tung sẽ tới nữa đây...
Thời điểm Tiêu Lăng Phong trở lại biệt thự thì trời đã vừa rạng sáng. Thật vất vả, Đường Nhã Đình mới hạ sốt được. Sau khi vào cửa, anh nhìn thấy một thân thể nhỏ xíu nằm nép ở trên sô pha cuộn thành một đoàn, trong lòng chợt đau nhói một hồi.
"Diệu Tinh!" Thời điểm Tiêu Lăng Phong ôm lấy cô, mới phát hiện nơi khóe mắt của Diệu Tinh vẫn còn nước mắt đọng lại. "Sao vậy? Có phải là em lại thấy ác mộng hay không?"
Diệu Tinh hít hít lỗ mũi, liếc mắt nhìn thời gian, cô lắc đầu một cái.
"Nếu như anh thật sự bận rộn như vậy, thì cũng không cần thiết phải lái xe từ xa lượn quanh trở lại."
"Cô nhóc ngốc này, làm sao anh có thể bỏ lại một mình em ở nơi này được chứ! Không phải là em đã nói em sợ ở nhà một mình hay sao!" Tiêu Lăng Phong nói xong liền ôm lấy Diệu Tinh xoải bước đi vào phòng ngủ: "Khuya lắm rồi, anh không làm ầm ĩ với em nữa, em trước hãy ngủ đi!" Tiêu Lăng Phong nhẹ nhàng hôn lên trên trán Diệu Tinh rồi đi vào thư phòng. Nhất định là cha của Lisa phụ đã che giấu chuyện gì đó, hơn nữa, còn là một chuyện rất nghiêm trọng...
Thiên Tuấn.
"Anh muốn nói là Lisa đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng không muốn cho người khác biết?" Lãnh Liệt nghe Tiêu Lăng Phong nói lại câu chuyện có chút ngoài ý muốn.
"Bằng không anh cảm thấy với tính tình của người nhà cô ấy, đối với chuyện như vậy sẽ chịu im hơi lặng tiếng hay sao?" Tiêu Lăng Phong hỏi lại. Nếu đã không muốn bị người biết chuyện ngoài ý muốn, như vậy thì đã có thể đoán được dễ dàng hơn. Một cô gái còn có cái gì quan trọng hơn so với danh tiết và danh dự đây.
"Mặc dù như vậy, cô ấy cũng không cần thiết phải giết phải giết chết anh chứ!" Lãnh Liệt nói xong, đột nhiên cười lên một tiếng xấu xa: "Hay là chuyện tình cảm giữa Lisa và anh..."
"Anh cút đi cho tôi!" Tiêu Lăng Phong giận đến trợn trắng mắt. Chuyện của Đường Nhã Đình cũng đã đủ làm cho anh nhức đầu rồi, vậy mà cái người này bình thường ăn nói thân trọng là thế, bây giờ lại dám mở miệng cười giỡn anh.
"Chuyện của Đường Nhã Đình anh thật sự không muốn nói với Diệu Tinh hay sao?"
"Làm sao tôi dám nói chứ!" Tiêu Lăng Phong than thở: "Tôi cảm thấy gần đây Diệu Tinh rất nhạy cảm. Trong lúc lơ đãng cô ấy thường lộ ra ánh mắt u oán, nhìn thấy khiến cho tim tôi cũng sắp như vỡ ra đến nơi!" Tiêu Lăng Phong nói xong