Kể từ khi tin tức về vụ nổ súng nơi đầu đường tuôn ra, Minh thật sự không còn thấy xuất hiện nữa. Đối với chuyện này Mộ Sở cũng không có quá nhiều để tâm đến. Dù sao đã từng cộng sự với nhau nhiều năm, đối với Minh, anh đã quá hiểu rõ về anh ta, bất quá...
"Yên tâm đi! Lúc đầu tạm thời lúc Minh cũng sẽ an phận một chút, về phần... Dương Nhược Thi. Tôi sẽ phái người theo dõi cô ấy thật sát sao." Mộ Sở nhẹ nhàng gật đầu. Diệu Tinh bên kia đã có Lãnh Liệt, anh cũng có thể yên tâm được mấy phần. "Tốt lắm, gần đây anh cũng đã cực khổ nhiều rồi, hãy đi nghỉ ngơi một chút đi, tôi đi ra ngoài một chút!"
Mộ Sở đi ở trên đường. Trong lúc vô tình anh nhìn thấy Diệu Tinh. Dường như cô đang suy nghĩ điều gì đó. Cô ngồi ở ven đường, vẫn luôn cúi đầu. Mộ Sở nghĩ tới định tiến lên chào hỏi, nhưng mà lại nghĩ lại, nếu đến gặp mặt nhau lại chỉ biết làm tổn thương lẫn nhau như vậy, anh vẫn lựa chọn cứ ở xa xa mà nhìn cô như vậy.Diệu Tinh, phải đến lúc nào thì anh mới có thể đứng ở bên cạnh em được đây.
Thiên Tuấn.
Tiêu Lăng Phong nhìn bộ dạng mặt ủ mày chau của Diệu Tinh, anh cũng đã có thể đoán được chuyện gì xảy ra. Ngày hôm qua Diệu Tinh nhận được điện thoại ở nhà. Khi trở lại cô cứ như vậy, không nói với anh một lời nào, gọi cô đi vào đưa những thứ gì đó, cô cũng luôn là nhờ người khác giúp một tay. Nói như vậy nhất định là Trình Ngự đã bắt đầu có sự nghi ngờ đối với quan hệ của bọn họ rồi. Tiêu Lăng Phong khẽ thở dài một cái, thì ra là, anh thật sự nghĩ muốn cùng với Diệu Tinh, vậy thì việc anh phải giải quyết không chỉ là phần hợp đồng kia, mà còn có cả một cửa ải của cha mẹ Diệu Tinh nữa. Sự việc xảy ra với nhà họ Mộ, Trình Ngự vẫn luôn cảm thấy là chuyện nhà bọn họ cửa nát nhà tan kia nhất định có liên quan đến anh. Với mối quan hệ chí cốt của hai nhà Trình Mộ, xem ra Trình Ngự căn bản sẽ không đồng ý cho bọn họ ở chung một chỗ.
Trình Diệu Tinh. Cũng bởi vì chuyện này mà em né tránh anh hay sao?
"Đang suy nghĩ về chuyện của Diệu Tinh phải không?" Lãnh Liệt hỏi.
Tiêu Lăng Phong cũng không phủ nhận.
"Tôi xem trước tiên chúng ta vẫn cần phải giải quyết chuyện trước mắt đi đã! Việc Lisa mất tích, anh cảm thấy đơn giản như vậy thôi sao."
"Không nhìn thấy cô ta tôi mừng rỡ vì được thanh tĩnh!" Đã bị Lisa dây dưa nhiều năm như vậy, Tiêu Lăng Phong mệt mỏi đến cực độ. Hiện tại anh đã có Diệu Tinh, cho nên hiện tại anh không muốn có bất kỳ sự liên quan dây dưa đối với người nào nữa!
"Nhưng mà tôi nghĩ việc cô ấy mất tích như vậy là có ẩn tình khác, anh cũng nên cẩn thận!" Lãnh Liệt nhìn qua Diệu Tinh một chút.
Nghe thấy những lời Lãnh Liệt nói..., trong lòng Tiêu Lăng Phong cũng cảm thấy một hồi kinh sợ.
Nghĩ lại, Lisa cũng không có liên quan gì đến anh. Những hành động của Lisa nhất định cũng không có liên quan gì đến người của Ám Dạ bên kia. Nếu như nói kẻ thù của nhà Lisa, ở bên ngoài cũng không nghe thấy một chút tin tức gì hết. Như vậy, chỉ còn dư lại... Chính là - Đường Nhã đình. Đáp án cuối cùng vừa mới nghĩ ra này đã làm cho Tiêu Lăng Phong đau long. Anh cũng có chút không muốn tin tưởng, trong lòng anh khát vọng, chuyện này chỉ là do mình hiểu lầm lung tung.
"Có đôi khi, không phải là mọi chuyện cũng được như ý mình đã nghĩ đâu." Vỗ vỗ vào bả vai Tiêu Lăng Phong mấy cái, Lãnh Liệt bổ đi ra ngoài. Anh không nghi ngờ việc Minh sẽ ngừng nghỉ một chút. Nhưng mà đối với Dương Nhược Thi... Tư liệu của cô vẫn đều chỉ là một chút chuyện đầu đường cuối ngõ cũng biết. Anh không thể tin những chuyện của cô gái Dương Nhược Thi kia không thể không có người nào biết được. Nếu không cũng sẽ không có chuyện vào ba năm trước đây cha của cô ta bị trục xuất ra khỏi nước... Một người phụ nữ tâm cơ sâu nặng, đặt ở bên cạnh Thiếu chủ như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ gieo họa... Nắm chặt ngón tay lại thành quả đấm, nện một quyền vào trên vách tường, Lãnh Liệt xoải bước đi ra ngoài.
"Trình Diệu Tinh, em đi vào trong này một chút!" Tiêu Lăng Phong kéo cửa ra trực tiếp gọi.
Diệu Tinh ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Lăng Phong, sau đó đứng dậy. Đột