Diệu Tinh đi tới địa điểm đã ước định, cố ý kiểm tra lại quần áo của mình một chút. Sau khi đã xác định là không có gì khác thường cô mới yên tâm đi tới. Lúc này, quầy rượu mới bắt đầu vào giờ buôn bán, người ở bên trong cũng không nhiều. Diệu Tinh vào đến cửa đã nhìn thấy Hạ Cẩm Trình rất dễ dàng. Cả người anh cũng gầy đi rất nhiều. Bình thương anh luôn giữ bộ dáng của một người đàn ông rất sạch sẽ, chỉnh tề, nhưng bây giờ nhìn anh lại cực kỳ nhếch nhác.
"Cẩm Trình!" Diệu Tinh tăng nhanh bước chân. Hạ Cẩm Trình đột nhiên biến thành như thế này nhất định là đã có chuyện xảy ra. Nhưng mà đó là chuyện gì đây? "Cẩm Trình. Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Diệu Tinh lại gọi tên anh thêm một lần nữa, rốt cục tiếng gọi này đã thu hút được sự chú ý của Hạ Cẩm Trình. Anh ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy Diệu Tinh, anh liền đột nhiên đứng dậy, tựa như vừa muốn tiến lên nhưng lại đột nhiên thu hồi lại bước chân.
"Em đã tới rồi!" Hạ Cẩm Trình cười yếu ớt. Nhìn thấy cô gái mà anh ngày nhớ đêm mong đang trước mặt mình, thế nhưng anh lại không có dũng khí tiến lên ôm lấy ."Em có khỏe không?" Anh hỏi.
Diệu Tinh gật đầu một cái: "Cẩm Trình. Anh làm sao vậy. Đã xảy ra chuyện gì thế?"
"…" Hạ Cẩm Trình cũng không lên tiếng, mà anh lại nghiêng đầu mình sang một bên nhìn Diệu Tinh. Diệu Tinh bị cái bộ dáng này của anh làm cho có chút sợ hãi. Bên chân Hạ Cẩm Trình vẫn còn để chiếc va li hành lý. Anh thế này là đang định đi nơi nào đây?
"Cẩm Trình, anh đi đâu vậy? Tại sao lâu lắm rồi mà cũng không hề có tin tức của anh vậy?"
"Em ở đây như thế nào?" Hạ Cẩm Trình hỏi. Một mình anh vừa xuống máy bay liền gọi điện thoại ngay cho Diệu Tinh, ngay cả nhà của mình anh cũng chưa kịp trở về. Mỗi khi anh nhớ Diệu Tinh đến điên cuồng, chính là thời điểm đó anh chung quy lại nghĩ, Diệu Tinh căn bản sẽ không nhớ anh, đối với sự quan tâm của anh, bất quá cô chỉ coi anh như là một người bạn mà thôi. Ngay cả ngày hôm nay, khi cô tới nơi này cũng vậy, nếu như mà Tiêu Lăng Phong hoặc là Alex biến mất, bộ dạng của cô nhất định cũng sẽ vẫn như vậy.
Diệu Tinh liền giật mình. Đúng vậy! Lâu lắm rồi cô không nhìn thấy anh, nhưng mà cô cũng không hề nhận ra là bản thân mình không có tư cách để hỏi Hạ Cẩm Trình đã đi nơi nào!
"Thật sự đã bị anh đoán trúng rồi!" die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Hạ Cẩm Trình cười cười vẻ mất mát. "Diệu Tinh, có phải là anh đi từ khi nào thì em cũng không hề phát hiện ra, có đúng hay không?" Trong lời nói của Hạ Cẩm Trình tràn đầy sự mất mát.
"Cẩm Trình, thật xin lỗi!" Diệu Tinh cúi đầu: "Em biết, em là một người bạn rất thiếu trách nhiệm!" Cô thật sự không hề phát hiện ra, dường như là từ sau khi đoạn video của Đường Nhã Đình bị lộ ra, thì Hạ Cẩm Trình đã không thấy tăm hơi đâu nữa. Cả khoảng thời gian lâu như vậy anh đã đi nơi nào? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì khiến cho anh trở nên tiều tụy như vậy.
"Cô nhóc ngốc ạ!" Nhìn bộ dáng áy náy của Diệu Tinh, Hạ Cẩm Trình đột nhiên thấy không đành long. Anh cười xoa xoa mái tóc của Diệu Tinh: "Anh biết, trong khoảng thời gian anh rời đi này, đã xảy ra rất nhiều chuyện, cho nên anh sẽ không tức giận đâu. Em có thể tới đây như thế này là anh đã rất vui vẻ và yên lòng rồi!" Hạ Cẩm Trình nói xong, mệt mỏi vươn cánh tay ra, ôm Diệu Tinh vào trong ngực. "Diệu Tinh, anh mệt quá, thật là khổ sở!"
Diệu Tinh có chút không biết làm sao. "Cẩm Trình, đã xảy ra chuyện gì?" Bộ dạng Hạ Cẩm Trình chán nản như thế này, cho tới bây giờ Diệu Tinh cũng từng bao giờ nhìn thấy.
"Diệu Tinh, mẹ anh đã qua đời!" Hạ Cẩm Trình nói một câu, giọng có chút nghẹn ngào. "Đến khi chết đi, bà cũng vẫn mang theo một tiếc nuối… anh thật sự thật đau lòng thật hận!"
"Cẩm Trình" Diệu Tinh có chút bất an.
"Cả đời này mẹ anh đều đã phải chịu khổ cực. Diệu Tinh, cho đến khi chết rồi, trong lòng mẹ anh vẫn không sao bỏ được người đàn ông kia. Nhưng mà người người đàn ông kia thì sao đây? Ông ấy đã làm nhiều chuyện gây tổn thương cho mẹ anh như vậy, ngay cả thời điểm mẹ anh nằm viện, ông ấy còn cao giọng, mang theo người đàn bà kia ra ngoài tham gia kia các buổi yến hội lớn nhỏ. Thời điểm anh đi tìm ông ta, người đàn ông kia vậy mà lại mở miệng hỏi anh là ai. Ha ha! Ông ta có cái gì tốt, có cái gì đáng giá mà để cho mẹ anh phải nhớ mãi không quên như thế!"
"Cẩm Trình, anh hãy bình tĩnh một chút." Diệu Tinh an ủi. "Hãy bình tĩnh một chút!" Đây chính là nguyên nhân khiến anh trở nên gầy gò, tiều tụy hay sao! Chuyện của Hạ Cẩm Trình, cô chỉ tình cờ được