Hợp Đồng Phúc Hắc: Cô Bé Chỉ Cho Yêu Tôi
Phòng ở mới hoàn cảnh tốt phải không có nghi ngờ.
Trên ban công có bàn đu dây, cô có thể ở chỗ này vẽ tranh cũng có thể ở chỗ này đếm sao xem trăng sáng.
Cầm điện thoại di động lên muốn gọi cho Mạc Lãnh Tiêu một cú điện thoại. Anh nói sẽ đến cho nên sau khi cô tan lớp cố ý mua rất nhiều đồ ăn ngon trở về.
Thanh Thần suy nghĩ một chút vẫn là cảm thấy cho anh một niềm vui bất ngờ tương đối khá.
Nhìn tiêu đen thịt bò bít tết làm xong cùng với rượu đỏ năm trước cô cười đến cực kỳ ngọt.
Đi tới phòng khách xem tin tức trên ti vi đôi mắt xinh đẹp mở thật to.
Người trên ti vi là anh, anh thế nhưng mở buổi họp báo công khai tin tức? Dùng những cây bút lớn này đến giải thích scandal của anh và nhị tiểu thư nhà Nam Cung.
Thì ra là anh để cho mình dọn nhà chỉ vì bảo vệ cô?
Anh là sợ phóng viên tìm được khu biệt thự phía đông cho nên mới...
Thanh Thần hít mũi một cái, trong lúc nhất thời lệ nóng quanh tròng.
Tại sao anh sẽ như vậy, có thể như vậy, khiến cho cô cảm động đến muốn chết!
Câu trả lời của anh, anh nói anh có người yêu mà người nọ cũng không phải tiểu thư Nam Cung.
Cô không biết cảm giác trong lòng mình là gì anh có người yêu cô đã biết.
Chỉ là cô vẫn rất muốn hiểu rõ rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào mới có thể in dấu vết sâu như vậy trong lòng anh.
Tay trái nhẹ nhàng xoa cánh tay phải của mình mơ hồ đau khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô có một chút trắng. Cố gắng nâng lên một nụ cười khổ sở cô lắc đầu một cái không cho mình còn nghĩ vấn đề này.
Tin tức kết thúc cô đứng lên nhìn ánh nến giống như thấy được mặt của anh.
Cô thật sự trúng độc hơn nữa còn rất nghiêm trọng!
Tiếng gõ cửa vang lên cô đi mở cửa không ngờ đối mặt với khuôn mặt anh tuấn: "Anh đã đến rồi."
Lôi kéo tay của anh cô mang dắt anh đi về phía phòng ăn.
"Đều là cô làm?"
"Dĩ nhiên. Anh đừng coi thường tôi, nhìn đi hiện tại biết sự lợi hại của tôi rồi!" Cô nhăn mặt, chun lỗ mũi một bộ dáng nghịch ngợm.
"E hèm." Mạc Lãnh Tiêu lạnh lùng hừ nhẹ rửa tay đi ra từ phía sau ôm lấy cô đứng ở trước bàn ăn ngẩn người: "Đang suy nghĩ gì?"
Cô quay đầu lại nhìn anh một cái: "Lãnh tôi đã xem tin tức."
Cô nhẹ nhàng xoay người nhón chân lên hôn anh, khe khẽ cắn lấy môi dưới của anh dùng sức một mút.
Anh lui về sau một bước, rời khỏi môi của cô ánh mắt lạnh lùng híp lại: "Đừng làm rộn!"
"Đây là phần thưởng đối với anh." Cô đỏ mặt lại cười nhìn anh.
Cứ như vậy?
Một tay kéo cô qua hung hăng hôn cánh môi của cô rồi sau đó ôm cô ở trên bàn cơm hôn thật sâu, sâu sắc hơn nụ hôn kia.
Vừa hôn xong Thanh Thần len lén thở dốc.
"Lãnh." Chôn đầu ở trong ngực anh Thanh Thần khàn giọng nói: "Nếu như chúng ta có thể tiếp tục như vậy thì tốt biết bao."
Trầm mặc nhìn cô một hồi lâu Mạc Lãnh Tiêu ôm cô đặt xuống cái bàn.
"Tôi mới vừa xem tin tức." Cô cũng thức thời nói sang chuyện khác.
Động tác anh cắt thịt bò bít tết không có ngừng, bộ dáng nghiêm túc làm cho người ta mê muội.
"Cám ơn anh! Tôi hiểu rõ anh không muốn cho tôi bị tổn thương." Nhìn gương mặt tuấn tú của anh đang trong ánh nến cô nghiêm túc cảm tạ.
Thế nhưng anh lại giống như trước kia không có bất kỳ giải thích gì.
"Lãnh, về trận hoả hoạn kia còn có chị của tôi...." cô sợ hãi mở miệng không dám nhìn ánh mắt của anh.
Tròng mắt đen chớp cũng không chớp nhìn cô: "Những chuyện này không cần em lo lắng."
Cô cũng không dám mở miệng bởi vì một câu nói của anh cô liền yên tâm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...