Sáng hôm sau mọi người tập chung lại nhà cô , chuẩn bị lên đường đi, có Trương Hạo Hiên, Trương Nhã Tịnh, Trạch Cao Tuấn, Cao Vân Hi, Đinh Hạ Vũ mọi người đều tới đủ , bạn của anh cô đều biết.
.
"Wow cô vợ nhỏ của cậu đây sao, xin thế nhỉ.
.
"Thì sao , câm mồm.
.
"Hung dữ.
.
"Cậu chọc cậu ta chút cậu ta đánh cậu đấy.
"Hahaha
Mọi người chuẩn bị xuất phát thì Châu Hoài Dao xuất hiện, cô ta cất tiếng gọi Bắc Minh Phong.
.
"Anh Bắc Minh.
.
"Ma nó ám hay gì vậy trời.
.
" Thời Tịch Ngọc nói nhỏ trong miệng.
.
Anh xoay đầu lại nhìn hỏi cô ta có chuyện gì không, cô ta nói với anh.
.
"Em qua nhà tìm anh nhưng không thấy, quản gia bảo anh sắp đi dã ngoại.
.
"Thì sao.
.
"Anh cho em đi cùng được không?
"Ờ để tôi hỏi lại vợ tôi.
.
Anh xoay qua hỏi cô.
.
" Em đồng ý không.
.
?" Mọi người đứng đầu điều bất ngờ vì sao anh lại thay đổi như thế , chuyện gì cũng tự quyết định mà giờ lại đi hỏi một cô nàng.
.
"Cho cô ta đi thì cũng được, nhưng tự lái xe hoặc đi bộ , xe hết chỗ rồi.
.
" mọi người liền phì cười vì cách nói chuyện bá đạo của cô.
.
"Cô nghe cô ấy nói rồi đấy.
.
"Vâng em tự lái xe.
.
"Đi thôi mọi người.
.
Đinh Hạ Vũ nói thì thầm với anh.
.
"Cô vợ của cậu nói chuyện bá đạo thật đấy"
"Vợ tôi mà.
.
Trên đường chạy xe tới khu dã ngoại , trên đường có cửa hàng tiện lợi, mọi người dừng lại nghỉ ngơi và mua chút đồ ăn thức uống, xuống xe cô khoác tay Nhã Tịnh bảo với anh.
.
"Anh đi mua đồ với mọi người đi , tôi đi với Nhã Tịnh.
"Ừm em đi đi.
.
"Cho mình ngắm một chút nhan sắc của nữ tổng tài xe nào.
.
"Thôi đừng chọc mình nữa.
.
"Mà này , tớ thấy hình như anh Bắc Minh thích cậu hy sao ấy.
.
"Thôi , đi mua đồ nào.
.
"Sao đi đâu Châu Hoài Dao cũng ám cậu và anh ấy vậy.
.
"Cô ta như âm hồn không chịu phát tán vậy Á.
.
"Không ghen à.
.
"Sao phải ghen.
.
Mọi người đang chuẩn bị thanh toán cô và Nhã Tịnh đi ra thì thấy Hoài Dao đang khoác tay Bắc Minh Phong, cô thấy như vậy như máu dồn lên tới não liền buông tay Nhã Tịnh, đi lại phía anh , vừa đúng lúc anh cũng thấy khó chịu nên đẩy cô ta đi ra, anh khoác tay cô.
.
"A, sao anh lại đẩy em , đau quá.
.
"Đau tới nổi cô giả vờ được luôn đấy à, chắc anh ấy không cố ý đâu.
"Tôi Không cố ý trách anh ấy.
.
"Trách Á? Anh ấy làm gì cô mà cô trách.
.
"Cô…
"Không nói chuyện với cô nữa, anh thanh toán đi.
.
"Ừm , em ra xe ngồi trước với Nhã Tịnh đi.
.
"Vâng.
Mọi người liền trầm trò vì sự đáp trả quá gắt của cô nói với trà xanh, cô khoác tay Nhã Tịnh đi ra xe ngồi trước.
.
"Bạn tôi biết ghen rồi.
"Ai mà thèm ghen chứ.
.
"Bầu trời bữa nay đẹp thật, không biết buổi tối cắm trại như nào nữa.
.
"Chắc chắn sẽ đẹp rồi.
.
Mọi người mua đồ xong cũng di chuyển đến khu cắm trại , bãi cỏ xanh mướt , bầu trời trong lành , những tiếng chim kêu , không khí trong lành đúng là thích thật.
.
"Tới rồi xuống thôi.
.
Mọi người bắt đầu dựng 4 cái lều , tổng cộng có 8 người , hai người sẽ ngủ chung một lều , đương nhiên phải chọn cặp ngủ chung với nhau rồi, trong lúc anh đang dựng lều của mình thì anh vô tình không đóng một cây Đinh chặt anh không biết.
.
Khi dựng xong , cô liền chạy vào trong chiếc lều nằm xuống, anh bất lực với cô, cúi xuống đưa tay đỡ cô lên , thì chân anh vấp phải cục đá anh ngã lên người cô, chiếc lều cũng bị rớt xuống người anh và cô, mũi anh và cô chạm nhau, anh hôn vào đôi môi cô một cái.
.
!
Cô đẩy anh và chui ra ngoài, chiếc lều ngã mọi người liền nhìn cô chui ra chiếc anh , cô phủi người vài cái, anh cũng đi ra , Châu Hoài Dao đi lại đụng vào người anh liền quan tâm hỏi hang.
.
!
"Anh Phong anh có sao không, có bị gì không …?
Thời Tịch Ngọc xoay qua nhìn cô ta , lại phía anh , đẩy nhẹ Hoài Dao ra.
.
"Anh ấy không sao đâu, cô khỏi phải lo …" nói xong cô quay lại liếc nhẹ anh một cái , kéo anh đi ra chỗ khác.
.
Cô phủi người những chơi Châu Hoài Dao mới đụng vào anh.
.
"Anh thích cô ta đụng vào người anh lắm à.
.
"Không có , anh đang định đi ra , thì em đi lại rồi còn gì.
.
"Hứ.
.
"Ghen à.
.
"Ai mà thèm , tôi chỉ thấy chướng mắt thôi, biết vậy cho cô ta ở nhà rồi.
.
"Thôi được rồi.
.
"Anh có sao không, rớt vào chắc cũng đau lắm đúng không.
.
"Anh không sao.
.
"Anh đi mà nói chuyện với cô ta đi đừng nói chuyện với tôi.
.
"Anh có làm gì đâu.
.
"Ở cửa hàng tiện lợi nữa, khoác tay khoác ơ đồ, tôi mà không ra chắc khoác tay tới sáng quá.
.
"Anh có đẩy mà cô ta không buông.
.
"Lý do nữa chứ.
.
"Thôi đi ra , mọi người đang chờ.
.
"Ờ.
.
Cô và anh đi ra, vừa đúng lúc mọi người đang chuẩn bị chọn cặp với nhau , anh và cô tất nhiên là không cần rồi , Châu Hoài Dao thấy ngứa mắt khi cô và anh khoác tay thân mật với nhau liền nói.
.
"Này cô và anh ấy cũng phải chơi chứ mới công bằng.
.
Cô liền cau mày nhìn cô ta.
.
" Lạ nhỉ? Vợ chồng không được ngủ cùng hay gì , cô là ai mà ra lệnh bọn tôi phải chơi.
.
?
"Anh Bắc Minh cô ta ăn hiếp em.
.
"Kệ cô.
"Nếu cô không muốn ngủ cùng với mấy anh đẹp trai ở đây, thì tự mà dựng lều mà ngủ.
.
"Cô có chơi không thì bảo , làm mất thời gian quá " Nhã Tịnh khó chịu nói.
.
Một lúc sau thì cũng có cặp, Cao Vân Hi với Trương Nhã Tịnh, Trương Hạo Hiên với Đinh Hạ Vũ , chỉ còn một người luôn cô đơn là Trạch Cao Tuấn anh phải ngủ một mình trong một chiếc lều khá lớn , còn Châu Hoài Dao không thích ngủ chung với ai ngoài Bắc Minh Phong nên tự mình dựng thêm một chiếc lều để ngủ.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...