Bắc Minh Phong đang chuẩn bị đưa Thời Tịch Ngọc, đi ăn,cô đang trên lầu thay quần áo chuẩn bị xuống nhà , Đông Quản Gia gọi cho Bắc Minh Phong và nói.
.
"Dạ thưa cậu chủ , tôi kiểm tra rồi ạ, vĩ thuốc này không phải là vĩ thuốc bổ tôi đưa cho cậu mà này là vĩ thuốc tránh thai, tôi nghĩ là cô Thời đã biết rồi ạ.
.
"Chết tiệt, hỏi sao tôi mãi vẫn chưa thấy cô ấy có giấu hiệu gì.
.
"Vâng, vậy cậu chủ định nói thế nào với cô Thời ạ.
.
"Tôi sẽ tìm cách , cảm ơn ông.
.
Cô bước xuống nhà , thấy anh đang nói chuyện điện thoại , cô đi lại hỏi anh nói chuyện với ai , anh liền trưa ngang máy và thay đổi sắc mặt.
.
"Anh nói chuyện với ai vậy.
.
"À không , việc công ty thôi Á mà.
.
"Có chuyện gì à, nếu công ty có việc anh đi giải quyết đi, tôi tự đi được.
.
"Không anh giải quyết xong rồi, đi thôi.
,
"Vâng.
.
Khi tới nhà hàng anh kéo ghế ra cho cô ngồi , cô vô tình nhìn thấy Trương Hạo Hiên và Trương Nhã Tịnh cô liền vẫy tay chào , cô đứng dậy.
.
"Ơ, anh Hạo Hiên, Nhã Tịnh hai người đi ăn ở đây à.
.
"Ừ đúng rồi, trùng hợp thật đấy.
.
"Hai người ngồi xuống dùng bữa cùng nhau đi.
.
"OK
Anh liền tỏ vẻ khó chịu khi thấy tình địch của mình xuất hiện nói chuyện vui vẻ với vợ anh , anh liền không thích, cô thấy anh khó chịu liền nhéo vào đùi của anh một cái, ra hiệu không được khó chịu với hai người họ, anh xoay qua nhìn cau mày một cái sau đó quay đi chỗ khác , anh đổi sắc mặt liền vui vẻ.
Gọi món xong cô ngồi nói chuyện vui vẻ với Hạo Hiên và Nhã Tịnh không quan tâm đến anh, cô liền nhớ đến chuyến du lịch dã ngoại.
.
"À mà anh Hạo Hiên.
.
"Anh nghe.
.
"Ngày 25 này bọn em có chuyến đi du dã ngoại ngòi trời , anh Hạo Hiên đi chung không?
"Được, anh không bận gì hết anh đi được.
.
" anh vừa nói vừa cười với Thời Tịch Ngọc, Bac Minh Phong liền tỏ vẻ khó chịu.
.
"Nhã Tịnh cậu rảnh không, đi chung luôn cho vui.
.
"Tớ á, được tớ không bận.
.
"OK, đi chung cho vui.
.
Đồ ăn lên , mọi người vừa ăn vừa nói chuyện , Minh Phong và Hạo Hiên đều cùng lúc gắp đồ ăn cho cô, không khí liền trở nên căng thẳng Nhã Tịnh liền lo lắng hai ánh mắt sát khí nhìn nhau , cô liền cất tiếng.
.
"À , thôi mọi người ăn đi, em cảm ơn.
.
Cô gắp lại đồ ăn cho anh và Hạo Hiên, sau khi dùng bữa xong, cô và anh về nhà, anh đang giận cô, không muốn nói chuyện gì với cô, cô liền mệt mỏi với tính trẻ con của anh , cô không thèm dỗ anh dù chỉ một câu.
.
Về tới nhà , anh mở của xe cho cô, vừa bước ra cô ngửi thấy mùi cá tanh nồng nặc , từ bên nhà hàng xóm , cô liền muốn nôn *ẹo ẹo* cô chạy thẳng vào nhà , anh cũng liền chạy theo , anh lúc đấy lo lắng cho cô, không biết cô bị gì, cô chạy vào phòng vệ sinh, ói vào bồn , anh ở đằng sau vén tóc qua cho cô, vỗ nhẹ vào lưng cô.
Khi ói xong cô liền nhẹ nhõm,anh hỏi cô.
.
"Em có sao không.
.
"Chắc không sao đâu, tôi ngửi thấy mùi cá tánh muốn nôn thôi.
.
"Ngửi mùi cá tanh muốn nôn Á…
"Ừm " cô liền suy nghĩ , hồn cô như vậy ra ngoài, chả phải là có thai đấy chứ, anh cũng nghi ngờ , không biết có thật không, nhưng trong lòng anh đang mừng thầm.
.
"Đừng nói là có thai đấy nha.
.
"Anh nghĩ chắc vậy.
.
"Chắc cái gì mà chắc , anh bị điên à.
.
" cô lớn tiếng với anh.
.
"Có gì đâu , có em bé thì sinh thôi
"Này, chả phải lúc đầu anh bảo tôi uống thuốc tránh thai à, có nghĩa là anh không muốn chịu trách nhiệm , bây giờ có rồi thì chả phải anh bắt tôi bỏ đứa bé à.
.
"Lúc đấy là khác bây giờ là khác , bây giờ anh muốn có con.
.
"Đồ điên, chả phải tôi và anh chỉ là hợp đồng à.
.
Anh đi lại ôm cô vào lòng và nói…"Anh nói rồi nếu em cho anh cơ hội thì bản hợp đồng sẽ bị xé , anh và em sẽ bắt đầu lại từ đầu, nếu em vẫn chưa có câu trả lời thì anh sẽ từ từ thuyết phục em, anh thật sự không muốn rời xa em , anh và em ở bên nhau cũng 5 tháng rồi, anh không tin là em không có tình cảm với anh, nếu có em bé rồi thì sao chứ, anh sẽ cứ em, chúng ta sẽ là một gia đình.
.
"Nhưng, còn bố mẹ anh thì sao là như không chấp nhận tôi.
.
"Thì anh sẽ từ từ thuyết phục bố mẹ.
.
"Anh chắc anh sẽ làm được không.
.
"Anh chắc chắn , anh sẽ thu xếp thời gian dẫn em vừa gặp bố mẹ.
.
"Ừm.
.
tôi vẫn cần thời gian suy nghĩ về việc anh nói lúc nảy.
.
"Được, mai anh dẫn em đi khám.
.
"Thôi không cần đâu, đợi thử que đã, lại là ngày đi chơi mà.
.
"Được rồi , lên thay đồ đi.
.
"Vâng.
.
Cô lên phòng , vào nhà vệ sinh , cô thử que , trong lòng cô thấp thỏm lo lắng , không biết là có dính không, nhưng trong lòng cô vẫn chưa muốn co con , nhưng cô vẫn rất lo.
.
Sau khoảng thời gian 5-10 phút, đợi que lên gõ , cô cầm lên chầm chậm mở mắt ra nhìn thì thấy một vạch cô rất mừng , anh thì không vui cho lắm , những vẫn giả vờ cười , anh rất buổn và hụt hẫng.
.
"Yaeh không có, một vạch" anh thở dài , mặt anh rất buồn, cô đi lại an ủi anh.
.
"Thôi mà, tôi thật sự chưa có câu trả lời và chưa sẳn làm mẹ.
.
"Ừm anh biết mà, thôi đi ngủ thôi.
.
"Ừm.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...