Hợp Đồng Hôn Nhân Với Tổng Tài Ác Ma
Nhã Hân ra ngoài mua vài quyển sách chuẩn bị cho việc học.
Cô vào một cửa gàng sách thì lại vô tình đụng phải người đàn hôm mấy hôm trước va trúng cô và muốn biết tên của cô.
Nhưng Nhã Hân cứ tưởng rằng là mình sẽ không bao giờ gặp lại anh ta nữa nhưng không ngờ lại gặp trúng anh ta trong cửa hành sách này.
Vừa nhìn là Tư Dạ Hoằng chạy đến chỗ cô “Không ngờ là chúng ta lại có duyên đến như vậy?”
Tư Dạ Hoằng chủ động giới thiệu tên mình với cô “Xin chào tôi tên là Tư Dạ Hoằng! Cô vẫn còn nhớ lần trước mình đã nói gì với tôi rồi chứ!”
Nhã Hân thật sự là muốn rút lại lời nói của mình mấy hôm trước không ngờ bọn họ lại có cơ hội gặp nhau lần thứ hai.
Cô cười gượng gạo và tìm một cái tên giả để lừa anh, dù sao thì cô cũng không đen đủi gặp lại anh ta lần thứ ba đâu “Tần Dao Dao”
Tư Dạ Hoằng vui vẻ “Dao Dao, tên cô rất hay”
Nhã Hân cũng không muốn dây dưa qua lại gì với anh nữa coi lại tìm một lý do khác để lẩn tránh “Tôi còn có việc nên đi trước đây” nói xong Nhã Hân rời đi thì lại bị tiếng của Tư Dạ Hoằng gọi lại “Đợi đã”
Nhã Hân quay lại “Sao vậy?”
Tư Dạ Hoằng “Tôi muốn mời cô một bữa, cô có thể cho tôi xin phương thức liên lạc của cô được không?” đây là lần đầu tiên anh chủ động xin làm quen với một cô gái nên lời nói có chút không được tự nhiên và ngại ngùng.
Nhã Hân lại tìm một lý do khác là “Nếu có duyên thì lần sau tôi sẽ cho anh biết số của tôi” nói xing cô ra quầy thanh toán tính tiền.
Tư Dạ Hoằng cũng mới chỉ gặp cô được có hai lần mà lần này mới chỉ biết được cô tên là Tần Dao Dao.
Anh sợ chủ động quá sẽ làm cô chạy mất dù sao thì anh cũng phải kiên nhẫn chờ đợi rồi sẽ có cách xin được phương thức liên lạc của cô sớm thôi.
Buổi tối Thương Ngạn Thần về nhà…vừa vào đến nhà thì anh đã nghe được tiếng ồn ào từ trong bếp vọng ra.
Thì nhìn thấy cô và đám người làm trong nhà đang cười đùa nói chuyện.
Mặt mũi thì tèm lem dính bột mì.
Thương Ngạn Thần lần đầu tiên thấy người làm tring nhà lại không biết quy củ như vậy anh tức giận quát “Các người đây là làm cái gì vậy?”
Tất cả đều giật mình quay đầu lại nhìn thấy thiếu gia nhà mình như đang muốn bốc hoả thì vội vàng cúi đầu xin lỗi anh.
Còn riêng Nhã Hân cô cũng có chút sợ hãi khi nhìn thấy sắc mặt anh không có một giọt máu cũng làm cho sợ theo “Hôm nay là sinh nhật của quản gia Lâm chúng tôi chỉ muốn làm tô mì trường thọ chúc mừng sinh nhật cho bác ấy mà thôi”
Thương Ngạn Thần lại càng không bình tĩnh nổi “Những người tối nay nghỉ việc hết cho tôi”
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên khi không tin vào mắt mình họ cúi đầu xuồng liên tục cầu xin “Thiếu gia chúng tôi biết sai rồi, xin cậu đừng đuổi chúng tôi đi”
Nhã Hân cũng không ngờ anh lại như vậy cô chạy lên cầu xin anh “Bọn họ làm gì sai mà anh lại vô duyên vô cớ đuổi họ đi”
Thương Ngạn Thần “Biệt thự tôi không nuôi những người ồn ào dảnh dỗi”
Nhã Hân “Là tôi rủ họ làm, họ không làm gì sau cả, tất cả là lỗi tại tôi”
Thương Ngạn Thần dùng ánh mắt không một hơi ấm nào nhìn cô “Hừ! Nếu cô đã cầu xin cho bọn họ như vậy thì từ nay về sau cô sẽ làm tất cả công việc của cái biệt thự này.
Và không một ai giúp đỡ, nếu để tôi nhìn thấy ai giúp cô ta thì đuổi hết đi không trả một đồng lương nào.”
Nhã Hân tức giận tay cô nắm chặt thành nắm đấm, cô mặc để cho móng tay đâm vào da thịt mình cố kiềm chế cơn tức giận.
Dù sao thì cô cũng là người liên luỵ đến mọi người nên cô đành chấp nhận không thể vì một mình cô mà mọi người làm tring nhà đều bị đuổi hết đi được.
Họ còn phải nuôi người nhà ở quê nếu họ bị đuổi đi thì quả thật người nhà của họ sẽ không biết phải sống sao
Nhã Hân đồng ý trả lời “Được”
Tất cả người hàu nghe vậy thì gọi cô “Thiếu phu nhân…”
Nhã Hân quay lại mỉm cười nói “Tôi không sao là tôi liên luỵ tới mọi người”
Thương Ngạn Thần nhìn Nhã Hân bằng ánh mắt lạnh tanh rồi bỏ lên lầu.
Buổi sáng hôm sau…
Vì từ hôm nay mọi việc trong căn biệt thự này đều là một mình Nhã Hân phải làm, nên cô thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng dọn dẹp, lau chùi nhà cửa.
Cô không thể để mọi người vì cô mà liên luỵ thêm nữa, tất cả mọi người thấy cô làm đều rất áy náy họ muốn giúp cô nhưng Nhã Hân một mực từ chối.
Thương Ngạn Thần thức dậy cũng rất sớm anh đi xuống nhà thì bình thường sẽ có người pha cho anh một tách caàe sẵn để trước bàn cho anh.
Nhưng buổi sáng hôm nay khi xuống bếp thì chỉ thấy có mỗi một mình Nhã Hân đang tất bận chuẩn bị đồ ăn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...