Giang Thanh Nhã lúc này nhanh chóng chuyển đổi danh tính, từ hình tượng xấu xa độc ác vừa rồi, bà ta trở thành một người dịu dàng ân cần
- Tô Tô, con khi nào mà đã kết hôn với Âu? Sao không nói cho gia đình biết!
- Ừ, chị.
Thì ra vừa rồi anh rể đứng ở bên cạnh chúng ta, sao chị không giới thiệu?
Khúc Diễm Nhi nhận ra vừa rồi cô ta mất bình tĩnh và bây giờ hối hận! Cô ta luôn cho rằng Diêm Tô kết hôn với một ông già đầu hói! Không ngờ lại là người đàn ông như thần trước mặt!
- Hôm nay tôi đến chỉ để lấy lại những gì thuộc về mình.
Diễm Tô nhàn nhạt nhướng mắt ra hiệu cho Vệ Khanh.
Vệ Khanh gật đầu với cô , cho thấy rằng mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa.
Người nhà họ Khúc đột nhiên có dự cảm không lành!
Trong góc vườn trên cao, ảnh cưới của đôi tân hôn đang chiếu trên màn ảnh rộng không biết khi nào được thay thế vào đó là một bản di chúc trắng đen… thứ này! Làm thế nào nó sẽ xuất hiện ở đây? !
Khúc Dục Đông , Giang Thanh Nhã và Khúc Diễm Nhi nhìn nhau, nghĩ đến việc dì Phương ăn trộm đồ, họ đột nhiên nhận ra!
Diễm Tô đã công khai di chúc của ông nội
- Những gì mọi người thấy bây giờ là những gì ông tôi để lại trước khi ông mất.
Khúc Dục Đông biết cô muốn nói gì, và lập tức hoảng sợ
- Tô Tô đừng nói nữa! Hãy về nhà và nói điều đó! Nào! Mau đưa mọi thứ ra khỏi màn hình lớn! Nhanh lên!
Một vài người của ông ta chỉ, muốn thực hiện mệnh lệnh và Vệ Khanh đã dẫn người đến trước mặt họ
- Xin hãy ở lại.
Diễm Tô ưa mắt nhìn quanh khung cảnh, cô thì thầm:
- Có hai bản di chúc.
Sau khi phóng to, các người có thể thấy rõ từng chữ trên đó: Sau khi ông nội qua đời, 80% cổ phần của tập đoàn Quyến Lâm và hàng chục tỷ của gia đình họ Khúc.
Tôi và bố tôi sẽ cạnh tranh công bằng về tài sản, ai đáp ứng đủ 2 điều kiện trước thì được chia thừa kế.
Ngay khi lời nói của Diêm Tô rơi xuống, Khúc Dục Đông đã quá lo lắng,
- Đừng nói nữa! Diễm Tô! Tôi đã bảo cô câm miệng rồi! Đừng nói nữa!
Ông ta vừa muốn chạy tới ngăn cô lại, đã bị Vệ Khanh và những người khác ngăn lại
- Xin mời ông Khúc lặng lẽ nghe lời bà Khúc Diễm Tô.
Nếu không đừng trách chúng tôi bất lịch sự!
- Điều kiện đầu tiên là cả hai bên phải gỡ lỗi nước hoa QY13 mới nhất của Tập đoàn Thâm Quyến khi không có công thức.
Diễm Tô nói đến đây, liếc nhìn xung quanh và mọi người khách đều có biểu hiện kinh ngạc và không tin.
- Điều kiện thứ hai là cả hai bên phải tạo thành một gia đình để đảm bảo hạnh phúc.
Nói cách khác, bất cứ ai đáp ứng được hai điều kiện đầu tiên, cha tôi và tôi sẽ đủ điều kiện để được hưởng thừa kế.
- Cái gì? Có một điều như vậy?
Cả tập đoàn luôn do rằng ông Khúc Hải Triều đã truyền lại công ty cho con trai ông tức là Khúc Dục Đông.
Không ngờ cô Khúc Diễm Tô cũng là người thừa hưởng di chúc!
- Trời ơi, nhà họ Khúc đã giấu bao nhiêu bí mật!
......!
- Khi tôi đi du học và học kỹ năng làm nước hoa, cha tôi đã sáp nhập Tập đoàn Thâm Quyến và tập đoàn Thanh Lâm mà không có sự đồng ý của tôi, và đổi tên thành Tập đoàn Quyến Lâm.
Ông ấy còn bao gồm cả em gái, em rể và mẹ kế của tôi.
Họ cùng nhau tuyển chọn vào công ty, và thậm chí khi tôi suýt bị bọn bắt cóc giết chết , ông ta đã tuyên bố cái chết của tôi với giới truyền thông mà không được phép, tước bỏ quyền thừa kế của tôi!
Diễm Tô vừa nói khiến khán giả đã bị sốc.
Khuôn mặt cũ của Khúc Dục Đông đã tái nhợt! Lục Khánh Luân và Khúc Diễm Nhi càng không ổn định!
Giang Thanh Nhã nghiến răng nói:
- Vớ vẩn! Di chúc này là do chính mày tự làm ra! Ông nội mày hoàn toàn không làm ra chuyện này! Mày là đồ dối trá!
- Thật sao?
Diễm Tô nhìn Âu Thần khẽ gật đầu.
Ngay lập tức có người xuất hiện cùng một người đàn ông! Mọi người đều hướng ánh mắt về phía người đàn ông- đây không phải là Trần Quân, một luật sư nổi tiếng ở Đông Thành ?
Kể từ sau cái chết của Khúc Hải Triều , ông ta dường như biến mất ở Đông Thành, cho tới hôm nay đã lọt vào tầm mắt của mọi người!
- Đúng ...!là ông Khúc không cho tôi ở lại thành Đông Thành ...!Bọn họ sợ tôi nói ra di chúc, bọn họ muốn giết tôi ...!Nếu không có người của Âu gia tìm tôi, bây giờ tôi vẫn đang tuyệt vọng ..
Trần Quân nói đến đây, rụt rè và tức giận
- Ông Khúc, ông đã từng hứa với tôi rằng chỉ cần gia đình tôi rời khỏi nơi này, ông sẽ cho tôi một lối thoát, nhưng ông đã sai người đuổi giết một cách bí mật hết lần này đến lần khác, không nói lời nào.
Tôi bây giờ đứng đây để lộ bộ mặt thật của ông!
- Và còn chúng tôi!
Một số người hầu từng phục vụ Khúc Dục Đông lần lượt xuất hiện, khiến mọi người kinh ngạc
- Chúng tôi đã chăm sóc cho lão Khúc Trước khi ông ấy chết, ông ấy đã mời Luật sư Trần lập di chúc.
Chúng tôi đã tận mắt chứng kiến điều đó!
- Ông Khúc Dục Đông muốn lấy di chúc của mình và ông ấy muốn giết một số người trong chúng tôi, nếu chúng tôi không chạy thoát ngôi nhà đó không chừng đã sa vào nanh vuốt của ông ta rồi!
Tâm trạng của người những người khách không thể nào diễn tả được là bàng hoàng!
Khúc Dục Đông quá độc ác và tàn nhẫn, vì ý muốn của mình, ông ta đã lao vào giết không biết bao nhiêu người, cho dù con gái của hắn bị bắt cóc! ! !
Thường ngày ông ta là người tốt bụng từ thiện, làm việc thiện khắp nơi, ai cũng không ngờ ông ta lại lén lút làm chuyện ghê tởm như vậy!
- Để ngăn cản tôi có được di chúc, ông còn giấu di chúc do ông nội để lại, cưỡng gian chiếm giữ tập đoàn! Dì Phương trung thành với nhà họ Khúc , chỉ muốn lấy di chúc ra.
Ông ta thực sự ra tay tàn nhẫn và giết gì ấy! Đồ sát nhân! Pháp luật sẽ không buông tha cho ông!
Nói đến việc Dì Phương bị giết, Diễm Tô hiển nhiên rất tức giận.
Khúc Dục Đông cố cãi:
- Mày đang nói cái gì vậy! Tao không hiểu!
- Ông không hiểu, đúng không? Không quan trọng! Tôi có chứng cứ!
Mọi người đều sửng sốt và thấy nội dung giám sát đang được chiếu trên màn hình lớn.
Sự xuất hiện của dì Phương bị bắt vào nhà hok Khúc và sự xuất hiện của người bị đưa lên xe sau khi chết hiện ra trước mắt mọi người.
Điều này, những gì đang xảy ra? Người hầu này đã chết!
Khúc Dục Đông thực sự đã giết ai đó tại nhà riêng của mình?
Sao có thể như thế được?
- Ông cho rằng sẽ không bị phát hiện nếu làm ở nhà sao?!
Diêm Tô ngước mắt nhìn màn hình lớn, chỉ thấy vết máu khô trên ô thoáng nơi dì Phương bị giết, không biết là ai lẻn vào chụp ảnh, vết máu còn chưa rửa sạch.
Đó chắc chắn là bằng chứng hùng hồn nhất!
Trên màn hình giám sát đột nhiên có báo cáo xét nghiệm máu và xét nghiệm tóc, Diêm Tô nghiến răng nói:
- Cái này được tìm thấy ở hiện trường vụ án.
Tóc của dì Phương, so ra, là của cùng một người với vết máu trên mặt đất.
Nói cách khác,dì ấy đã ở đây.
Dì Phương đã bị giết, tôi nói có đúng không?
Mọi người hít thở một hơi.
Âu Thần ngước mắt lên và ra hiệu với Vệ Khanh , người đang đứng sang một bên, Vệ Khanh ngay lập tức mang theo một vài người hầu của gia đình họ Khúc
- Ông không muốn thừa nhận sao? Không thành vấn đề, những thuộc hạ này sẽ nói cho ông biết sự thật!
Khúc Dục Đông và những người khác không ngờ rằng những thuộc hạ mà họ đã nuôi nhiều năm lại đứng về phía Diễm Tô và phản bội ông ta!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...