Âu Thần có thể cảm thấy ánh mắt của khán giả đổ dồn về phía mình, tò mò, kích thích, đố kỵ, ghen tị, không thể tin được ...!như thủy triều đen, nó nhấn chìm cô ngay lập tức.
Cô đã mong đợi cảnh tượng như thế này từ lâu, nhưng không ngờ nó còn giật gân hơn cô nghĩ.Tất cả các khách mời đã bàn tán từ lâu
- Âu Thần ở đây, làm sao Lục Khánh Luân và và Khíc Diễm Nhi có thể làm gì được tối nay?
- Yess!! Âu Thần và bạn nữ của anh ấy hôm nay thật bắt mắt và hoàn toàn choáng ngợp.
Cô dâu chú rể đến muộn không biết trong lòng cô dâu chú rể nghĩ gì, sao có thể mời được nhân vật chói mắt như vậy!
- Mời được Âu Thần là năng lực của họ!
- Đúng vậy, nghe nói bọn họ cũng mời cả Lâm Dương.
Quá tuyệt vời.
Cả người của Đông Thành có thế lực đều được bọn họ mời!
- Không biết làm sao họ đến được đây!
- Và nhà họ Lục thực sự không nên coi thường! Cả hai ông lớn đều có thể nắm được!
-Tương lai không có vẻ gì là xúc phạm.
- Nếu Âu Thần và Lâm Dương là chống lưng của họ, chúng ta sẽ phải hành động trong tương lai để có thể leo lên.
Những người có liên quan đến Âu Thần và Lâm Dương là một điều tốt!
- Tôi nghĩ đất ở ngoại ô nên được tặng cho họ làm quà cưới?
- Sau đó tôi cũng sẽ gọi điện thoại và yêu cầu gia đình tôi giữ những món đồ trang sức mà họ đã giữ trong nhiều năm.
Mang nó đến đây!
...
Lục Khánh Luân và Khúc Diễm Nhi đang chào khách, và họ không khỏi có chút tò mò khi thấy họ đang gây xôn xao cách đó không xa.
Ai ở đây? Mọi ánh mắt đổ dồn vào lúc này đều chuyển sang chỗ khác, Diễm Nhi hiển nhiên cảm thấy mình bị lép vế, ngước mắt lên nhìn về phía đó, hầu như tất cả khách mời đều vây quanh bàn tán.
- Làm sao vậy?
Diễm Nhi không muốn bị so sánh, cầm váy nói:
- Tôi đi qua xem một chút.
Là ai mà đã cướp mất ánh đèn sân khấu của cô ta ngay khi vừa xuất hiện! Diễm Tô và Âu Thần bị bao vây bởi những vị khách ở trung tâm khu vườn.
Ngày càng nhiều người chặn đường.
Một số khách muốn đến nói chuyện vài câu, một số muốn xây dựng mối quan hệ và một số muốn tự giới thiệu!
Nếu không để Vệ Khanh dẫn một số thuộc hạ đi vòng quanh, ngăn cản và từ chối, người ta ước tính rằng Âu Thần và Diễm Tô sẽ bị các vị khách từ mọi hướng san phẳng.
- Tôi đi vệ sinh.
Hôm nay cô đi làm một ngày, vừa tan làm đã bị gọi đến văn phòng của hắn để trang điểm và làm kiểu tóc, sau khi hoàn thành công việc , cô buộc phải ăn tối.
!
- Anh sẽ đưa em đến đó.
- Không! Anh có muốn họ chặn phòng vệ sinh không?
Diễm Tô từ chối Âu Thần , và dưới sự bảo vệ cảu Vệ Khanh và những người khác, cô thuận lợi chui vào một góc và đi vào phòng vệ sinh một mình.
Khúc Diễm Nhi muốn đến xem chuyện gì đang xảy ra ở đây, nhưng cô ta không ngờ rằng một bóng dáng quen thuộc vụt qua, và cô ta choáng váng.
Người kia là ai và tại sao có cảm giác quen thuộc? Vừa muốn đi qua xem một cái, một vị khách bưng ly rượu đến cho cô ta
- Cô Khúc , xin chúc mừng!
- Cảm ơn cô.
Khúc Diễm Nhi q cầm lấy một ly rượu đỏ trên khay của người phục vụ
- Cảm ơn cô đã tham dự tiệc cưới giữa Khánh Luân và tôi.
- Cô Khúc một vài người trong chúng tôi cũng xin nâng ly chúc mừng cô!
Có lẽ mấy người kia đoán được mối quan hệ giữa cặp đôi này và Âu Thần không hề tầm thường, càng ngày càng có nhiều khách mời trò chuyện với cô ta.
Mặc dù cô ta có chút khó hiểu nhưng lại rất vui khi được mọi người vây quanh.
Diễm Tô rửa tay và ngắm mình trong gương, cô trang điểm và cắn môi thật quyến rũ, tổng thể trang điểm trong veo, tự nhiên, gương mặt thanh tú ban đầu càng thêm ba chiều và nổi bật dưới bàn tay khéo léo của chuyên gia trang điểm.
Đôi mắt sáng và long lanh.
Mọi động thái, đảo lộn chúng sinh.
Thảo nào cô đã làm mọi người kinh ngạc khi xuất hiện.
Ra khỏi phòng vệ sinh.
Diễm Tô đi vòng qua một con đường ít người, ban đầu cô không thích bắt mắt, suýt chút nữa cô không thở nổi trước sức ép của quá nhiều ánh mắt.
- Người phụ nữ quyến rũ , cô đến làm tôi ngạc nhiên sao?
Một giọng nói đột nhiên vang lên, Lâm Dương trong bộ đồ màu hồng đột nhiên đứng trước mặt Diêm Tô nhếch mép.
- Lâm Dương.
Sao anh lại ở đây?
Khúc Diễm Tô sững sờ.
- Giả vờ, em vẫn giả vờ!
Lâm Dương búng vào trán côvà nói với một nụ cười
- Em cố tình không trả lời tin nhắn văn bản của tôi, chỉ để cho tôi một bất ngờ.
Diễm Tô , anh mong đợi em để tạo ra sự lãng mạn!
- Thiếu gia Lâm có phải là có chút hiểu nhầm gì không? Tôi đến với chồng tôi.
- Chồng em? Người ở đâu?
Lâm Dương ngước mắt nhìn xung quanh, không tin Diễm Tô đã có chồng, huống chi người được gọi là chồng của cô lại có thể tùy tiện tham gia chuyện này.
Một loại tiệc cưới!
Bạn biết đấy, nhà họ Khúc và nhà họ Lục đã thắt chặt nút thắt, những người không có tư cách hay địa vị đều không được tham gia!
- Xin lỗi,tôi có việc phải làm, tôi đi trước.
- Đừng!
Lâm Dương một lần nữa chắn trước mặt cô
- Em ăn mặc rất đẹp, không phải cho tôi sao? Em sau khi rời đi anh nhớ em rất nhiều ...
Anh ta bị Diêm Tô đẩy ra ngay khi muốn tiếp xúc với cô và hôn cô
- Lâm thiếu gia xin hãy tôn trọng tôi.
Tôi có một người chồng.
Làm ơn đi.
Đừng phù phiếm như vậy!
- Vậy thì hãy nói cho tôi biết, chồng cô là ai? Bằng cách nào đó hãy cho tôi biết!
Lâm Dương hoàn toàn không tin,
- Anh ta không ở đây à? Người nào? Đó là người hói? Hay bụng phệ? Hay là lão nhân gia bước vào quan tài? Tô Tô cho dù em tìm ai để che mắt trước anh, nhìn thoáng qua ta cũng biết thân phận của hắn! Tại sao em lại lừa dối chính mình? Anh xấu như vậy sao? Sao em lại tìm hắn? Từ chối anh vì lý do này?
- Lâm Dương anh không phải là mẫu người tôi thích.
Hơn nữa, tôi không nói dối.
Chồng tôi tốt bụng và tốt hơn rất nhiều so với vị khách mà anh vừa nói.
Hơn nữa, anh ấy không phải là thứ mà anh muốn thấy.
Chính là như vậy!
Diêm Tô buông xuống những lời này, xoay người rời đi.
Lâm Dương có chút nghi ngờ, anh không thể nhìn thấy anh ta.
Còn ai trên thế giới này ngoài Âu Thần ?
Có lẽ nào chồng cô ấy là Âu Thần
Không thể nào!
Diễm Tô bước giày cao gót đến khu vườn, Khúc Diễm Nhi vừa chúc rượu với khách vừa chuẩn bị rời đi, ánh mắt hai người chạm nhau trong không trung, ly rượu trên tay Khúc Diễm Nhi rơi xuống đất phát ra tiếng nổ tung khiến bao ánh nhìn phải vỡ òa.
- Chị, chị gái?
Lúc đầu, Khúc Diễm Nhi còn tưởng mình nghe nhầm, bởi vì Diễm Tô đột nhiên xuất hiện trước mặt cô ta, chiếc váy sâm panh trên người là phiên bản giới hạn mà cô đã cầu xin mấy người phụ trách nhưng không lấy được.
, Chỉ có một bộ duy nhất trên thế giới! Nhìn bộ đồ kim cương cô ấy đang mặc, đôi giày cao gót khảm ngọc, không có ba bốn tỷ thì làm sao mà mua được!
Cô t chưa chết sao? Cô không bị cuốn ra sao? Làm sao có thể xuất hiện trước mặt cô ta với hình ảnh quyến rũ như vậy! ! Sao có thể như thế được! ! !
So với vẻ hoảng sợ của cô ta, Diêm Tô hiển nhiên bình tĩnh hơn, đi về phía cô ta từng bước, Diễm Tô giống như nữ vương khải hoàn đến, khí thế vượt qua tất cả mọi người, từng bước giẫm lên sự hoảng sợ của Diễm Nhi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...