Tuấn bực bội bỏ đi , gọi điện thoại cho Tuấn đến giải sầu . Chiếc điện thoại này là Kỳ ưu ái tặng cho tôi vào hôm sinh nhật . Hôm nay tôi mới mở rộng tầm mắt , biết được Kỳ là một tên vô lại như thế nào . Tôi gọi mà Tuấn không bắt máy , hình như điện thoại hết pin . Bực mình , tôi gọi điện cho Bảo Châu và Thanh Trúc tới buôn chuyện cho đỡ buồn . Chờ 15' , cuối cùng hai nàng cũng xuất hiện , mặt ai nấy đều rạng rợ , còn mặt tôi thì buồn bực không thôi , ỉu xìu như bánh đa nhúng nước . Hai nhỏ chạy tới bên tôi , giở giọng trêu trọc :
- Từ khi có bồ là quên mất tụi này luôn ! Sao hôm nay lại nhớ đến tụi này vậy ? Chắc mai có bão . Về chắc phải xem thời tiết để còn đề phòng !
- Bọn mày thôi đi , tao rủ ra để mà giải khuây chứ không phải để chúng mày trêu trọc tao đâu !
- Có chuyện gì mà ủ rũ vậy cô nương ? _ Trúc hỏi tôi
- Mày ơi tao bị ép hôn ! _ Tôi nhào ngay vào người hai nhỏ mà khóc òa . Chỉ khi ở bên hai nhỏ tôi mới có thể thoái mái bộc lộ cảm xúc riêng của mình . Châu vỗ về tôi , ân cần hỏi - Lại chuyện gì ?
- Ông già bắt tao tháng sau cưới thằng cha Kỳ đó , ép tao phải chia tay với Tuấn , không ổng sẽ ... ông sẽ ... _ Tôi nấc lên từng đợt . Thực ra lúc đó tôi nói cứng rắn thế thôi nhưng chưa chắc tôi đã làm được .
- Thôi ! Nín đi ! Chuyện đâu còn có đó , nhất định sẽ có cách giải quyết ổn thỏa mà ! _ Trúc khuyên răn thôi .
- Tao không muốn chia tay với Tuấn , tao không muốn cưới Kỳ ! Làm sao bây giờ ? _ Tôi lo lắng hỏi . Trúc trầm ngâm một lúc lâu , hỏi - Rốt cục mấy tháng nay mày đã làm gì ổng để đến bây giờ mày bị ép hôn ?
- Tao không biết ! Mấy tháng nay tao đã không ngừng tìm cách chọc giận , muốn để hắn bỏ cuộc nhưng ngờ đâu hôm nay hắn lại đến nhà ép ba mẹ tao để tao phải lấy hắn !
- Thật là khốn kiếp , vô liêm sỉ ! Để tao đi tế cho thằng cha mặt dày đó một trận ! _ Châu hùng hổ xắn tay áo
- Đừng ! Vô ích thôi ! Tao đã cố nhiều lần chỉnh hắn nhưng hắn vẫn mặt dày bám theo tao không dứt . Tao nghi ngờ da mặt hắn còn dày hơn cả bức tường ở Vạn Lí Trường Thành nữa ! _ Tôi ngang nhiên nói xấu hắn mà không chút xấu hổ
- Thôi ! Đừng nghĩ nữa , đi tới đâu hay tới đấy ! Trước hết mày cứ bơ thằng cha đó cho tao , làm hắn hết hy vọng đi , sau đó tính tiếp ! _ Trúc nói giọng tỉnh bơ . Tôi bực mình gắt lên - Nói như mày thì ai mà chả nói được !
- Đừng nóng ! Hôm nay không phải mày hẹn tụi tao qua đây để giải khuây sao ? Đi thôi ! Đừng lề mề mất thời gian lắm ! Nghĩ về hắn làm chi cho mệt đầu ! Cứ qua ngày hôm nay đi rồi tính ! _ Châu vui vẻ kéo tay tôi . Tôi ảo não " ừ " một tiếng rồi theo hai nhỏ đi chơi .
Chỉ trong chốc lát tôi đã quên ngay tên Kỳ . Bọn họ nói đúng , tôi không nên nghĩ về hắn làm chi , chỉ tổ mệt đầu , hắn đúng là cái đồ sao chổi . Nhưng thực sự trong lòng tôi không được vui như trong tưởng tượng và như biểu hiện của khuôn mặt , cho dù đỡ hơn phần nào . Hôm sau tôi đến trường thấy Tuấn không đi học , tôi thấy lạ , hỏi một vài người gần nhà thì biết cậu ấy bị ốm , tôi mê mẩn đến thăm sau khi học xong . Vào trong nhà tôi thấy Tuấn vẫn đang nằm trên giường , người băng bó kín mít như một cái xác ướp . Tôi thấy lạ , vội vàng đến hỏi :
- Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy ? _ Tuấn yếu ớt nói với giọng thều thào không thành câu , trả lời tôi - Không ... có gì cả ... chỉ là ... chỉ là ... bọ ắn ... đánh thôi ... !
- Vậy ai đánh cậu ? Tại sao chúng lại đánh cậu ? Bảo tôi một tiếng tôi sẽ hỏi cho ra nhẽ , cho chúng một trận ! _ Tôi bực mình gầm lên . Bọn họ quả thực quá đáng nha ! Máu nữ hiệp trong người tôi lại sôi sục lên rồi ! Cho dù bây giờ người nằm đó không phải là Tuấn tôi vẫn muốn ra tay lấy lại công bằng cho người ta mặc dù biết mình không đủ sực đánh bại cái kẻ đó .
- Không ... không biết ... ! _ Tuấn vẫn cái giọng yếu ớt đó . Tôi bực mình , quả đúng như tôi dự đoán , chắc chắn tên Kỳ ở sau lưng làm ra cái chuyện này rồi , tôi phải tìm hắn tính sổ mới được . Lần trước mới chỉ cảnh cáo hắn thôi nên hắn không biết sự lợi hại của tôi * vâng ! em biết chị lợi hại rồi ! * , dám động đến Tuấn , quả này tôi không thể tha thứ cho hắn được . Tôi đặt túi đồ xuống , nói với giọng quan tâm - Cậu nghỉ ngơi đi cho sớm khỏe chúng mình còn tiếp tục chiến đấu , mình đi trước !
( Xong chap 20 )
Chap 21 và 22 , 23 sẽ là một chap rất " hot " rất rất " hot " , mong các bạn tiếp tục ủng hộ chuyện của mình nhé ! Chờ cái bản hợp đồng đấy mà lâu quá , các bạn có thấy nản hay không ? Gợi ý chút nha , chap 45 mới ra được bản hợp đồng , chap 53 là cưới rùi ! hehe , đám cưới sẽ có sự bất ngờ cho các bạn ! Nhớ đón đọc nhá ! Tks các đọc giả của tôi nhìu !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...