——————Editor: Mèo—————–
Kỳ phát tình của Omega với lúc bình thường không giống nhau, rất mẫn cảm, lại vô cùng nhiệt tình.
Vừa đặt lên giường đã như dây leo quấn chặt lấy, mặt đỏ bừng đòi hôn.
Hai tay Kiều Duật chống hai bên, cúi đầu nhìn Omega dưới thân đang thở dốc, ánh mắt vẫn trầm tĩnh như cũ, nhìn đuôi mắt đỏ lên, đôi môi hé mở, lộ ra cổ áo cùng eo bụng mềm mại trắng nõn, động tác vẫn không ngừng lại.
Hứa Nguyên đã sớm bị kì phát tình tra tấn đến hỗn loạn, cảm giác hư không lại càng khiến cậu khó chịu, toàn thân trên dưới đều khái cầu Alpha an ủi, nhưng động tác muốn hôn lại không được đáp lại.
Cảm xúc yếu ớt bị phóng đại lên, càng cảm thấy vô cùng ủy khuất, cắn mui bàn tay, quay đầu đi bắt đầu nức nở.
Kiều Duật hơi nhíu mày, đột nhiên ngẩn ra: “Em….
Khóc cái gì.”
Đương nhirn Omega đang bị hãm trong dục vọng không có khả năng sẽ trả lời hắn, chỉ biết khóc lóc lặp đi lặp lại: “Muốn ôm….Ôm….”
Ánh sáng phòng ngủ nhu hòa, lồng thêm chút tia sáng ấm áp, vì thế mà con người cũng có vẻ ôn nhu hơn.
Kiều Duật nhìn cậu với ánh mắt ôn nhu, một lúc sau mới nhẹ nhàng nói: “Được.”
Hắn cúi đầu hôn lên đuôi mắt Hứa Nguyên, liếm láp những giọt nước mắt còn sót lại, lướt qua má, hôn lên môi cậu.
Đôi môi rất ngoan ngoãn mở ra, đầu lưỡi quấn vào nhau, thoải mái mà hôn sâu,
Bọn họ hình như rất lâu rồi không có một nụ hôn như vậy.
Không có thô bạo và nghi ngờ, không có miễn cưỡng và khó chịu, chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, êm ái.
Hứa Nguyên được hôn đến thoải mái, ngón tay nắm chặt cổ áo Kiều Duật, hai chân vòng qua eo hắn nhẹ nhàng cọ qua, lộ ra sự sốt ruột trong vô thức.
Cậu đã sớm ướt đẫm.
Hậu hậu cũng đã tiết ra đủ dịch thủy, vì vậy tiền vào rất dễ, huống hồ bọn họ đã làm nhiều lần như vậy, nhưng cậu vẫn cảm thấy có chút trướng.
Nơi đó nháy mắt được lấp đầy, cậu càng nức nở lợi hại hơn, há miệng cắn lên bả vai Kiều Duật, lại bị nhéo cằm dời đi, môi lưỡi bị ngón tay lộng đảo đùa giỡn.
Động tác Kiều Duật vô cùng ôn nhu.
Hắn thong thả đút vào, thong thả rút ra, ôn nhu lại chậm rãi, nhưng cảm quan lại vì sự ma sát nhẹ nhàng đó mà bị phóng đại lên.
Hứa Nguyên có thể cảm nhận rõ ràng mình mở ra như thế nào, rồi lại bị thâm nhập như thế nào.
Cậu dần dần không chịu nổi nữa, vòng tay qua cổ Kiều Duật, không mạch lạc cầu xin: “Anh……..nhanh một chút……….”
“Đừng, khó chịu……….Rất trướng………”
Kiều Duật phớt lờ cậu hồ ngôn loạn ngữ, thẳng lưng đâm vào sâu hơn, cự vật ở mỗi điểm mẫn cảm bên trong ma sát, đổi lấy những tiếng rên rỉ của Hứa Nguyên và cảm giác khiến da đầu người ta tê dại co rút ở trong dũng đạo.
Hắn ở bên trong bị dịch thủy ngâm đến sũng nước, ướt át lại vô cùng nóng, mỗi một động tác của hắn đều nhận thấy sự run rẩy.
Kiều Duật đứng dậy, ôm cậu vào lòng, chỗ hai người kết hợp sâu thêm một chút, kín kẽ dán chặt vào nhao.
Hắn bắt lấy môi cậu, nuốt trọn những tiếng rên rỉ cùng thở dốc vào khoang miệng, cự vật cũng vì thế mà tiến càng sâu hơn, chạm đến nơi bí ẩn lại yếu ớt kia.
Khoang sinh sản của Omega vốn đã hé mở, cự vật đảo quanh bên ngoài cửa, cảm giác tê dại nhẹ nhè từng đợt từng đợt theo dây thần kinh truyền đến, dẫn ra vài tiếng rên rỉ mềm mại.
Cự vật của Kiều Duật đỉnh nhẹ vào cửa khoang, hắn cắn vành tai Hứa Nguyên hỏi: “Đau không?”
Hứa Nguyên run rẩy lắc đầu, giây tiếp theo lại la hoảng lên, âm cuối có chút mềm mại kỳ quái.
Là do Kiều Duật cường ngạch đỉnh mạnh vào khoang sinh sản, đồ vật nóng bỏng cứng rắn không hề do dự mà đi vào nơi sâu nhất, chỗ cậu chưa bao giờ bị tiến vào hoàn toàn mở ra.
Cơn đau truyền đến dữ dội, còn kèm theo khoái cảm và sự thỏa mãn khó tả, đại não trong nháy mắt trống rỗng, trong phút chốc cậu cảm thấy mình ngất rồi, không thể cảm nhận được gì nữa, chỉ vó đồ vật chôn trong cơ thể cậu có chút khác biệt, cắm vào rút ra.
“Kiều Duật……….Kiều Duật……” Cậu bị đỉnh đến mức thân thể xóc nảy, trong thanh âm có tiếng khóc nức nở vô cùng rõ ràng, lại chỉ có thể bất lực mà kêu cái tên duy nhất hiện lên trong đầu.
Lồng ngực ấm áp dán lên, da thịt kề cận, tựa như không thể tách rời.
Không biết qua bao lâu, hạ thể gần như tê dại, cự vật không ngừng tấn công kia rốt cục cũng dừng lại, chồn ở trong khoang sinh sản chậm rãi trướng lên.
Hứa Nguyên đã thoát lực, mơ mơ màng màng nghĩ, sẽ đánh dấu sao?
Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, nhiệt độ nóng bỏng rút khỏi khoang sinh sản của cậu, bắn vào hậu huyệt như bình thường.
Vẫn không bị đánh dấu sao … Trước khi chìm vào hôn mê, ý nghĩ này xẹt qua trong đầu Hứa Nguyên, ngay sau đó liền biến mất.
Kiều Duật rút dương v*t ra, tắt đèn sàn, nằm nghiêng một bên không biết đang suy nghĩ cái gì.
Bóng tôi che phủ toàn bộ biểu cảm của hắn, chỉ có hai loại tin tức tố đan xem nhau là rõ ràng, như thể chũng đã hòa vào nhau, nhưng hắn biết, không đến hừng đông, chúng nó sẽ tách ra, hơn nữa còn biến mất không thấy tăm hơi.
Hứa Nguyên ngủ say bên cạnh hắn, có lẽ thật sự rất mệ, trong lúc ngủ còn khẽ phát ra tiếng hừ nhẹ, không an phận và lăn vào trong lòng hắn.
Kiều Duật không nhúc nhích, chỉ nghiêng đầu nhìn cậu, nhìn thật lâu, thật lâu cho đến tận khi Omega xoay người đổi tư thế, lại bị một cánh tay gắt gao ôm chặt lại, chỉ có thể không thoải mái mà nhíu mi, theo bản năng đẩy ra, lại bị ôm chặt hơn.
Kiều Duật ôm cậu, hơi thở run lên, thực nhẹ giọng mà gọi ra cái tên hắn đã mười năm không gọi: “A Nguyên.”
A Nguyên, A Nguyên……..
Hắn vào lúc này đột nhiên nghĩ thông suốt, hắn vẫn còn yêu Hứa Nguyên, hắn không bỏ xuống được, hắn thừa nhận.
Trong chuyện đơn phương này, vốn dĩ không có cái gọi là thua hay thắng.
Chẳng bằng giải thoát cho nhau..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...