Hợp Đồng bé Đường
Triệu Vy Vân còn chưa kịp hiểu ra vấn đề thì cả người của cô đã bị Vũ Thần nấc ngồi dậy. Thân thể trần truồng của cô ngồi lên bắp đùi cứng ngắc, hai tay choàng lấy ôm cổ Vũ Thần chặt khừ.
Cô chỉ sợ cả hai đang ân ái với nhau thì bị người khác làm phiền như vậy thì người chịu thiệt chính là cô.
Nhìn ra bên ngoài cửa vẫn chưa đóng. Lúc nãy Vũ Thần gấp gáp quá nên vẫn chưa đóng cửa.
“Anh chưa khoá cửa ư???” Triệu Vy Vân vừa cảm nhận cảm giác lân lân vừa nói.
“Không sao đâu. Mọi người ngủ hết rồi!”
Lúc này cô mới bắt đầu khó chịu, giọng nói gắt lên:
“Còn Hạ An thì sao? Nhỡ đâu con bé thức dậy lúc nửa đêm thì sao? Ưm…… đau….”
Triệu Vy Vân chưa kịp nói hết câu thì Vũ Thần đã nhanh chóng nhay cây gậy vào trong người cô. Anh nấc sâu vào trong nhiều phát liền làm cho cả người của Triệu Vy Vân giật tưng tưng.
“Ưm… ưm…. hôm nay em gan quá nhỉ? Dám quát lại tôi ư? Phạt em này, nhóc con…”
“Aaaaa…. cương quá! Đau…. sướng….”
Hai thân thể trần truồng bám lấy nhau không rời. Tiếng bạch bạch cất lên thật khủng khiếp cứ như một chiếc máy mày đang hoạt động cật lực. Dịch mật bắn ra ướt hết cả đùi trong. Thân người của Triệu Vy Vân cứ nhấp nhô lên xuống, cô thở dốc tận hưởng cảm giác được đứng ở vị trí cao nhất.
“Sắp rồi! Nhanh một tí nữa đi daddy!”
“Tuân luận con gái!”
Vũ Thần hoạt động nhanh hơn, anh ra vào liên tục tạo cảm giác mơn trớn, mỗi cú đâm chọc đều rạo rực khó tả.
Cả người của Triệu Vy Vân cứ run lên bần bật, cô bỗng nhiên lại sợ bị người khác phát hiện. Cả hai đang mặn nồng như thế này nếu bị phát hiện thì không biết trốn đi đâu.
“Gần 1 tiếng đồng hồ hơn rồi! Hôm nay em chơi được lâu đấy! Kỹ năng cũng tăng lên đáng kể nhỉ?”
Không muốn nghe giọng nói của Vũ Thần làm phiền, Triệu Vy Vân dùng ngón tay chọt vào khoang miệng của anh ta ngáy ngáy.
“Bình thường anh hành hạ em bây giờ đến lúc em hành lại anh rồi.”
“Tiểu yêu tinh hư hỏng nhận lấy đi!” Vu. thần vừa nói vừa mút ngón tay thon dài bên trong cổ họng.
Một lượng nước nóng hổi bắn vào trong cơ thể của Triệu Vy Vân làm cho cô cảm thấy đầy đặn. Chất dịch nhầy dư thừa chảy xuống ga giường ướt nhẹp.
“Thích không? Thích anh làm tình một cách mạnh bạo như thế này?”
“Rất thích là đằng khác! Thần Thần aaaaaaa…. ưm……” Cái thứ quái vật đó như làm loạn ở bên trong cơ thể của cô. Nó thật sự rất hư hỏng.
Anh đè cô xuống giường đưa đẩy kịch liệt.
Bất chợt một âm thanh quen thuộc từ phía sau cất lên làm cho cả hai tuột hứng.
“Bố ơi! Bố đang làm gì vậy?” Là Hạ An, cô bé đang ôm con gấu bông trong tay, mặt mày tèm nhem nửa mơ nửa tỉnh chạy thẳng vào phòng của bố.
Vũ Thần giật mình ngoảnh đầu lại, anh trông thấy Hạ An đang đứng ở phía sau. Tại sao con bé lại xuất hiện vào lúc này cơ chứ? Chỉ còn vài nhịp nữa là cả hai đã cùng nhau lên đỉnh.
Triệu Vy Vân nghe được tiếng gọi của Hạ An cũng trở nên bấn loạn, cô chui rút vào người của Vũ Thần tránh làm cho con bé phát hiện.
Cả hai ở trong trạng thái lo lắng. Nếu như bị lộ ra thì mất mặt lắm.
Hạ An tiến đến gần hơn nữa, tiểu công chúa vẫn lặp lại câu hỏi cũ:
“Bố ơi! Bố làm gì vậy ạ?”
Vũ Thần khì cười, anh ngại ngùng đáp lời cô công chúa nhỏ của mình.
“À! Bố đang tập thể dục, phải tập thể dục thì mới có sức khoẻ chứ, đúng không Hạ An?” Vũ Thần vừa nói vừa dang tay tập vào động tác.
“Bố tập thể dục ở trên giường ạ? Kỳ quá, con chưa thấy ai tập thể dục ở trên giường cả.”
“Ừm! Muộn rồi sao con không ngủ đi? Mau về phòng ngủ đi.”
“Chị Vy Vân đâu rồi hả bố? Con muốn ngủ cùng chị ấy!”
“Ờ…. Chị Vy Vân đi ngủ rồi! Con đừng làm phiền chị ấy. Nếu con không nghe lời ngày mai bố sẽ không cho con gặp chị Vy Vân nữa.”
Hạ An nghe xong liền sợ sệt, cô bé trước giờ không dám chống đối bố mình.
“Bây giờ con về phòng ngay đây ạ! Tạm biệt bố!”
“Ừm!”
Đợi đến khi Hạ An rời đi hẳn Triệu Vy Vân mới dám ngoi đầu ra. Cô còn cẩn thận quan sát xem cô bé có còn trốn ở góc nào không.
“Con bé đi về phòng rồi! Chúng ta có nên tiếp tục nốt chuyện đang dang dở không?”
Triệu Vy Vân đánh vào ngực của Vũ Thần một phát mạnh. Cô nhau mày nhìn anh:
“Em đã bảo là đóng cửa rồi mà! Tại anh không nghe lời đấy!”
Vũ Thần phì cười, anh hôn lên cổ cô vài phát.
“Xin lỗi cục cưng mà! Lần sau anh sẽ chú ý hơn!”
“Anh mơ đi. Không có lần sau nữa đâu.”
Nói xong hết câu Triệu Vy Vân giận dỗi nhắm mắt ngủ. Cô kéo chăn đắp lên cao ngang ngực chỉ có tấm lưng trắng bóc lộ ra.
Vũ Thần nằm sát vào người cô, anh hôn lên bả vai đầy hương thơm.
“Ngủ ngoan!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...