Bên này Đông Phương Ngọc Châu được đưa đến bệnh viện, cả quá trình di chuyển cô ta không ngừng la hét đầy đau đớn." Tay của ta, tay của ta đau quá!"
Trác phu nhân hướng mắt về phía cô ta, bà ấy khẽ nhếch môi khinh thường, bây giờ trong mắt bà ấy cô ta thật là chẳng ra làm sao.
Thân làm Vương Hậu, nhưng tính tình lại vô cùng nham hiểm, bà ấy đã nhận ra thủ đoạn đê tiện của cô ta trên đường đua khi nãy.
" Thật là làm mất mặt Hoàng Gia mà!" Trác Bách Hợp thở mạnh nói.
Nhìn thấy Đông Phương Ngọc Châu mất mặt như thế này, Từ Thiên Phương cũng rất hài lòng, cô cong môi đầy dụ hoặc.
Không có gì sảng khoái hơn việc trả thù, và đây là bước đầu tiên của cô.
" Có vẻ như tôi đã hơi nặng tay, Vương Hậu có lẽ rất đau!" Cô nói với Trác phu nhân, nhưng chỉ có bản thân cô biết đó là những lời châm chọc.
" Scarlet tiểu thư, cô không sai! Việc này là do Vương Hậu tự chuốc lấy thôi, nếu không có gì nữa thì cô hãy về nghỉ ngơi trước đi!" Trác Bách Hợp mỉm cười nhìn cô đáp, so với Đông Phương Ngọc Châu, thì bà ấy thích Từ Thiên Phương nhiều hơn.
" Như vậy thật không hay, tôi sẽ đến bệnh viện xem Vương Hậu thế nào, tạm biệt phu nhân!" Từ Thiên Phương không muốn bỏ qua cơ hội tốt thế này, cô nói xong lại cùng Lucas đi ra xe.
Mà ở trên xe lúc này có một người nữa, cô ta chính là người vừa được cứu ra khỏi nhà giam, Mạc Vân.
Trước khi đến trường đua, Từ Thiên Phương đã đến trại giam đón cô ta.
" Scarlet tiểu thư, chuyện cô muốn tôi làm đã xong rồi, cô kiểm tra chút đi!" Mạc Vân đưa máy tính cho Từ Thiên Phương, bên trong là toàn bộ tư liệu mật mà ít người biết của Đông Phương Gia.
" Cô làm tốt lắm! Tôi không nhìn nhầm cô mà, tiếp theo ta sẽ dùng chính những thứ này dìm chết bọn họ!" Từ Thiên Phương hài lòng gật đầu, lựa chọn của cô chưa bao giờ là sai cả.
" Vâng, tôi sẽ dựa theo sắp xếp của cô mà làm, cứ tin tưởng ở tôi!" Mạc Vân tràn đầy tự tin đáp, đây cũng chính là một thế mạnh của cô ta.
Sau khi bàn bạc xong xuôi, xe liền khởi động đưa ba người đến bệnh viện, nhưng giữa đường Mạc Vân lại xuống xe đi làm nhiệm vụ riêng.
Ở bệnh viện, Đông Phương Ngọc Châu đã được đưa vào phòng cấp cứu, vì xương của cô ta bị gãy nhiều chỗ, nên cần phải phẫu thuật sắp xương lại.
Cùng lúc đó ở Cung điện, Hoàng Phủ Thiên Kỳ nghe được tin, anh cấp tốc chạy đến, nhưng là vì anh đang lo cho Từ Thiên Phương.
" Cô ấy hiện tại đang ở đâu?" Anh lo lắng hỏi Ân Vệ.
" Scarlet tiểu thư đang ở bên ngoài phòng cấp cứu của Vương Hậu, hiện tại cũng không biết tình hình cô ấy như thế nào!" Ân Vệ cũng nhanh chóng trả lời, hắn biết anh đang rất vội.
" Khốn kiếp, lại là ý đồ của Đông Phương Ngọc Châu!" Anh nghiến răng gầm lên đầy giận dữ.
Cửa thang máy vừa mở ra, anh đã nhìn thấy Từ Thiên Phương một thân váy trắng đứng đó, trên tay cô có băng bó một chút, bởi vì thương tích do Đông Phương Ngọc Châu đã gây ra.
" Em không sao chứ? Tay bị làm sao vậy? Có đau lắm không?" Hoàng Phủ Thiên Kỳ quá lo lắng, anh chạy đến nắm lấy bả vai cô quan sát, đôi mắt nhìn vào vết thương xót xa hỏi.
" Bệ Hạ, hành động của ngài đang làm tiểu thư của chúng tôi sợ đó! Ngài nên vào trong lo lắng cho Vương Hậu của mình, chứ không phải ở đấy quấy rối tiểu thư của tôi!" Lucas đứng lên ngăn cản, hắn dùng đôi mắt sắc lạnh nhìn anh.
Lúc này anh mới lấy lại bình tĩnh, chân tự động lui về phía sau, anh thấp giọng nói với cô." Thật xin lỗi, là tôi thất lễ rồi!" Anh cúi thấp đầu, ngữ khí tràn đầy sự mất mát.
" Tôi mong rằng lần sau Bệ Hạ sẽ không tùy tiện như vậy nữa!" Từ Thiên Phương với anh bây giờ như người xa lạ, cô lạnh giọng lên tiếng.
Cũng không muốn ở lại nơi này quá lâu, cô lướt qua anh rồi đi thẳng vào thang mặt, mà chẳng thèm ngoái nhìn lại.
Bởi với anh, cô bây giờ đã quá thất vọng, cho nên không muốn lưu luyến thêm gì nữa.
...
Những ngày tiếp theo, hàng loạt bài báo nói về Đông Phương Ngọc Châu được đăng tải ồ ạt trên báo.
Hình ảnh cô ta vì giành giật mảnh đất mà chơi xấu, nhưng cuối cùng lại chịu thua thảm hại được lan truyền khắp mọi nơi.
Điều này ảnh hưởng đến danh tiếng của cô ta, ngay cả Đông Phương Gia cũng không thoát khỏi.
" Khốn nạn thật, nó tại sao lại hành động ngu ngốc như vậy chứ? Nhìn đi, bây giờ cổ phiếu của công ty cũng bị ảnh hưởng, đúng là thành sự thì ít, mà bại sự thì nhiều! Ta phải cố gắng lắm mới đưa nó lên làm Vương Hậu, cuối cùng lại công cốc!" Đông Phương Ẩn, ba của cô ta vừa đọc báo xong, ông ta tức giận hất vỡ bàn trà trước mặt.
" Chủ tịch, bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Các cổ đông đang tạo sức ép rất lớn, bọn họ muốn Vương Hậu phải lên tiếng cho chuyện này!" Trợ lý của ông ta đứng kế bên lên tiếng nói.
" Đi thôi, ta phải trấn an cái lũ cáo già ở trong công ty trước, rồi mới tính đến chuyện khác!" Đông Phương Ẩn hầm hầm tức giận nói.
Lần thách đấu này Đông Phương Ngọc Châu đã tính sai hoàn toàn, bây giờ nếu như muốn lật ngược ván cờ cô ta cũng phải mất khá nhiều sức lực.
Mà tiếp theo đây, sẽ là một trận trời long đất lỡ, đánh cô ta rơi xuống đáy vực sâu.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...