Hồng Sắc Sĩ Đồ

Trở lại huyện Thảo Hải, Diệp Trạch Đào liền gọi điện thoại liên hệ với Quách Văn Long.
Diệp Trạch Đào hiểu rất rõ một việc, giống một số người như Quách Văn Long, tuy rằng bọn họ cũng là người Hô Diên Ngạo Bác, theo như sự ra đi của Hô Diên Ngạo Bác, bọn họ phải chăng sẽ có một chút thay đổi nhỏ. Hiện giờ không ai có thể nói rõ, vậy thì phải tăng cường quan hệ với bọn họ thêm một bước mới được, một là Quách Văn Long, một người khác chính là Liêu Hâm Diễm, hai người này vẫn là biến số tồn tại, phải tiến hành trao đổi quan điểm của mình với bọn họ, như vậy mới có thể thúc đẩy mọi người tiến tới mục tiêu của cộng đồng.
Chuyện trong quan trường là như thế, phải có ích lợi cộng đồng mới được.
Tình hình của huyện Thảo Hải với những địa phương khác hoàn toàn không giống nhau, Thảo Hải loại người nào cũng có, nếu không may lực lượng khác cũng đang nỗ lực, lôi những người của mình về, thì thật sự có chuyện rồi, quan hệ ở chỗ xây dựng!
Sau khi Quách Văn Long nhận được điện thoại của Diệp Trạch Đào, vội tới một tiệm ăn Diệp Trạch Đào đã đặt sẵn.
Quách Văn Long lần đầu tiên ngồi cùng Diệp Trạch Đào. Là một Bí thư Đảng ủy Công an huyện, trước khi đến anh ta đã hỏi qua Ninh Quân một chút chuyện, sự chỉ định của Ninh Quân cho anh ta là nhất định phải theo sát từng bước của Diệp Trạch Đào, đồng thời cũng chỉ ra một số quan hệ hậu thuẫn của Diệp Trạch Đào.
Tới huyện, Quách Văn Long cũng biểu lộ ý đồ cùng chung trận tuyến với Diệp Trạch Đào, nhưng, dù sao cũng là người ngoài đến, gã không hề rõ ý của Diệp Trạch Đào, trong lòng vẫn có chút bất an.
Hiện tại lại nghe phong thanh được một chút, nghe nói Bí thư Hô Diên phải điều đi rồi, tuy rằng nơi Hô Bí thư Diên được điều đến là Bắc Kinh, là thăng chức, thế nhưng với gã mà nói có vẻ càng xa hơn, Bí thư Hô Diên sẽ nhớ mình chứ? Việc này hoàn toàn đã thành cả một vấn đề.
Sự thay đổi này trong quan trường ai cũng không thể nói rõ, Cam Khẩu đã là một phần của Chủ tịch tỉnh, bên dưới Chủ tịch tỉnh kia lại có những đảng phái khác nhau, từng bậc xuống. Không ai rõ rốt cuộc là phe Chủ tịch tỉnh hay phe một người cấp dưới nào đó. Bí thư Hô Diên đã cách rất xa, vị trí càng cao, có thể nghĩ đến cơ hội của người dưới sẽ càng ít, có lẽ không lâu sau sẽ quên đi chính mình.
Dưới tình huống như vậy, quan trọng nhất là cùng những nhân vật tai to mặt lớn xung quanh hình thành một mối quan hệ thân thiết, như thế mới có thể chiếu cố lẫn nhau.
Diệp Trạch Đào có được mối quan hệ hùng mạnh như vậy, đương nhiên liền thành đồng minh đầu tiên của Quách Văn Long. Quách Văn Long thậm chí còn có một ý tưởng, tốt nhất là kết giao trên cả mức đồng minh, mà là trở thành người thân tín của Diệp Trạch Đào. Nếu thực sự có thể trở thành thân tín hoặc người dưới tay trong sự phát triển của hắn, bản thân mới xem như chân chính dựa vào cây đại thụ.
Quách Văn Long có vẻ rất vội vàng.
- Chủ tịch huyện Diệp, vừa từ trong thành phố trở về?
Quách Văn Long hỏi. Nhìn thấy Diệp Trạch Đào xuống xe, Quách Văn Long đã tiếp đón.
- Đúng vậy, vừa từ trong thành phố trở về.
Diệp Trạch Đào nắm tay Quách Văn Long, nhìn thấy Quách Văn Long tới trước, Diệp Trạch Đào trong lòng càng hài lòng, Quách Văn Long này đã cố ý dựa vào mình, đây là chuyện tốt!

Hai người cùng nhau bước vào trong, nhanh chóng ngồi trong phòng.
Trong phòng cũng không có ai khác, hai người có vẻ rất khách khí.
Diệp Trạch Đào vừa nhìn cái không khí này liền cảm thấy không được cho lắm, nếu muốn mọi người cùng hòa nhập với nhau, thì phải thể hiện ra dáng vẻ không ngăn cách.
- Anh Quách, Ninh Quân sớm đã nói với tôi về anh, nói là nhất định phải cùng anh phối hợp tốt công việc, con người anh rất dễ sống chung, ha ha.
Diệp Trạch Đào nói trước.
Quả nhiên, nhắc tới Ninh Quân, gian không khí giữa hai người đã có thay đổi rõ ràng, bầu không khí cứng nhắc vừa rồi đã đổi khác, Quách Văn Long liền cười nói:
- Thư ký Ninh cũng nói quá về tôi, anh mới là một người dễ chung sống, là muốn tôi phối hợp với anh.
- Chúng ta hiện giờ đang ăn cơm trong một chiến hào, sau này mọi người cùng phối hợp lẫn nhau!
Diệp Trạch Đào khẽ cười nói.
Quách Văn Long cũng cười nói:
- Chúng ta vốn không quen biết, mong Chủ tịch huyện Diệp chỉ bảo thêm.
Diệp Trạch Đào nâng chén rượu đầy, nói với Quách Văn Long:
- Tôi kính anh Quách một ly.
Uống rượu xong, Quách Văn Long nói:
- Chủ tịch huyện Diệp, tới huyện Thảo Hải rồi, tôi mới phát hiện nơi này trị an không hề tốt!
- Lão Quách, anh cũng đừng gọi tôi là Chủ tịch huyện Diệp, cứ gọi tôi là Trạch Đào đi!

- Ha ha, vậy được, tôi gọi cậu là Trạch Đào!
Như vậy có thể xúc tiến quan hệ xưng hô song phương của Quách Văn Long không bị bó buộc nữa, gã cũng hy vọng thắt chặt mối quan hệ với Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào thở dài:
- Anh nói không sai, huyện Thảo Hải đã xảy ra không ít sự việc, các bộ máy đều rơi vào tê liệt. Thật sự nếu không tiến hành một chút điều chỉnh, tôi nghĩ vấn đề không nhỏ. Ý của tôi là nhanh chóng tiến hành một chút điều chỉnh toàn diện các bộ máy của huyện Thảo Hải, tập hợp tất cả các lực lượng lại, chỉ cần như thế, Thảo Hải mới có thể phát triển!
- Không tồi, tôi cũng nghĩ như vậy!
Quách Văn Long sớm đã có ý tưởng này, tới huyện Thảo Hải rồi mới phát hiện mọi thứ đều hỗn loạn như vậy, có một cảm giác năng lực có mà không có nơi dụng đến, Diệp Trạch Đào đã nói đúng ý của gã.
- Lão Quách, hệ thống chính trị pháp luật tôi nghĩ anh nên suy nghĩ kĩ một chút, nếu cần sự trợ giúp, tôi sẽ dốc toàn lực giúp!
Diệp Trạch Đào cũng là một người rõ ràng, lập tức bày tỏ thái độ.
Diệp Trạch Đào là có ý tưởng, chính trị pháp luật mà Quách Văn Long đem đến, hắn không thể không động thủ. Nhưng dựa vào lực lượng của một mình gã là hoàn toàn không có năng lực, nếu bản thân hắn dốc toàn lực để ủng hộ, Quách Văn Long sẽ hành động nhẹ nhàng hơn, đơn giản hơn.
Dưới tình huống trước mắt tạm thời không có người dùng của mình, giao hệ thống chính trị pháp luật cho quách Văn Long là một lựa chọn không tồi.
Quách Văn Long ánh mắt sáng ngời, hiểu được ý của Diệp Trạch Đào. Diệp Trạch Đào chính là đem khối chính trị pháp luật này hoàn toàn giao cho chính mình!
Sau khi Quách Văn Long tới huyện Thảo Hải, gã cũng muốn điều chỉnh một chút, đặc biệt là tiến hành điều chỉnh một chút với Cục cảnh sát. Tuy nhiên, gã hiểu lực lượng của mình căn bản không đứng vững trước hệ hệ thống chính trị pháp luật huyện Thảo Hải. Nếu muốn làm chút chuyện, thì phải có sự trợ giúp của người có thế lực. Hiện giờ ở huyện Thảo Hải lực lượng của Diệp Trạch Đào là mạnh nhất, có Diệp Trạch Đào ủng hộ, bản thân có thể nhanh chóng nắm vững trong tay hệ thống chính trị pháp luật. Đây là ích lợi lớn nhất mà Diệp Trạch Đào đưa ra.
Quách Văn Long biết, thái độ của mình hiện tại có vẻ quan trọng, nếu đối phương đưa ra nhiều lợi ích lớn như vậy, mình cũng nên thể hiện mới được.
Thực sự, Quách Văn Long cũng đã sớm hiểu được, đúng như Ninh Quân lời nói, đi theo Diệp Trạch Đào, với đôi bên đều là việc có lợi.
- Trạch Đào, được, hệ thống chính trị pháp luật của Thảo Hải anh giao cho tôi được rồi!

Những lời này nói cũng có mức độ, “ anh giao cho tôi được rồi ” câu ấy biểu thị gã đồng ý nghe theo sự sai bảo của Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Lần này tôi đến thành phố nghe được tin tức, Bí thư Hô Diên sắp về Bắc Kinh, Ninh Quân đến thành phố Hắc Lan đảm nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ, tất cả đều là người quen, rất nhiều việc sẽ tiến hành trôi chảy!
Khi Quách Văn Long nghe được Ninh Quân đến đảm nhiệm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, những bất an trong lòng càng được xua tan, đạt được quan hệ đồng minh với và Diệp Trạch Đào ở đây, bên trên lại có có một Ninh Quân che chở, có thể yên ổn được.
- Trạch Đào bước tiếp theo theo cái gì cần tôi phối hợp ?
Quách Văn Long có vẻ chủ động hẳn lên.
Diệp Trạch Đào liền nói một chút về ý tưởng phát triển huyện Thảo Hải của mình.
Nghe xong những lời của Diệp Trạch Đào, Quách Văn Long liền cảm thấy phấn chấn, nếu thật sự giống như Diệp Trạch Đào nói, thì sự phát triển của Thảo Hải chính là một chiến tích. Đến lúc đó mình cũng được thơm lây không ít, chuyện này chắc chắn phải ủng hộ!
- Trạch Đào, cậu yên tâm, tôi nhất định ủng hộ việc làm của cậu!
- Lão Quách, tôi thấy, huyện Thảo Hải nếu muốn phát triển, quan trọng là phải tạo ra một môi trường xã hội ổn định. Trong chuyện này tôi cho rằng hệ thống chính trị pháp luật nhất định phải có hành động!
Quách Văn Long gật gật đầu.
Trong những câu hai người nói đã tiến hành rồi khắc phân lợi ích, Quách Văn Long giành được hệ thống chính trị pháp luật, gã cũng thể hiện ra sự ủng hộ toàn lực với việc làm của Diệp Trạch Đào, tình hình trò chuyện với nhau thật vui.
Sau khi ăn cơm xong, hai người bắt tay ra về. Diệp Trạch Đào ngồi trên xe day day huyệt thái dương, cảm thấy mình ở bộ môn chính trị pháp luật vẫn là kẻ khiếm khuyết. Bước tiếp theo phải tăng cường bồi dưỡng nhân sự phương diện này.
Tình cảnh của Quách Văn Long, Diệp Trạch Đào vẫn không rõ lắm. Với Quách Văn Long, hắn vẫn tồn tại một ý nghĩ quan sát cẩn thận. Nếu người này năng lực cao thì có thể cùng tiến bộ, nếu người này không thể dùng được, thì cũng là một đồng minh ở Thảo Hải, tuyệt đối không thể thành người mình được.
Phải chờ xem đã!
Diệp Trạch Đào rất hài lòng với bữa tiệc này hôm nay, một phiếu của Quách Văn Long này xem như nằm vào trong tay chính mình!
Ôn Phương, Trần Tỏa Nguyên, Quách Văn Long, Quản Ngọc Quý, lại thêm mình, thế là năm phiếu thiết phiếu, đây là chuyện tốt. Đối với mười một ủy viên thường vụ huyện Thảo Hải mà nói, là một lực lượng rất lớn. Bất luận cách tiến hành hợp tác như thế nào cũng là chủ động, lại kéo Liêu Hân Diễm đến, vậy thì bảo đảm rồi!
Diệp Trạch Đào trải qua một khoảng thời gian mài luyện quan trường, giờ cũng xây dựng được cho mình phe cánh liên hợp, chính hắn cũng cảm thấy mình đang thay đổi.

Ngồi trên xe, khi Diệp Trạch Đào muốn trở về, thì Phương Di Mai gọi điện thoại tới.
- Chủ tịch huyện Diệp, có tiện không? Tôi muốn báo cáo công việc với anh. Tiếng Phương Di Mai rất nhỏ, cũng chỉ có Diệp Trạch Đào nghe rõ.
Diệp Trạch Đào liền nhìn thoáng qua lái xe Tư Đồ Vũ, mỉm cười nói:
- Được!
Tuy rằng không nói gì, nhưng câu được này của Diệp Trạch Đào biểu thị hắn sẽ lập tức đi đến.
- Tôi xuống xe ở đây, anh lái xe về đi!
Diệp Trạch Đào nói với Tư Đồ Vũ.
Nhìn thấy phía trước có một siêu thị, Tư Đồ vũ hỏi:
- Chủ tịch huyện Diệp, có cần tôi giúp không?
- Không cần, tôi có chút việc, anh về đi, mấy ngày nay cũng mệt rồi !
Dù Tư Đồ Vũ không thật hiểu sự tình, đang định hỏi, thì Bàng Phí Vũ nói với Diệp Trạch Đào:
- Chủ tịch huyện Diệp, chúng tôi kệ ngài đấy nhé .
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Đi đi.
Nhìn xe đi rồi, Diệp Trạch Đào âm thầm gật đầu Bàng Phí Vũ này quả là khôn khéo.
Đi dạo một lượt ở siêu thị ấy, sau khi đi ra Diệp Trạch Đào ngồi vào một chiếc taxi, nói khu địa điểm kia, xe nhanh chóng rời đi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận