Đừng thấy vẻ bình tĩnh của Trần Tỏa Nguyên mà lầm, gần đây gã mất ăn mất ngủ vì sự việc ở giới quan trường lần này.
Gần đây lực lượng của Thôi Vĩnh Chí bành trướng nhanh chóng, Thôi Vĩnh Chí nhất định không chịu gặp gã, nếu cứ như thế thì khả năng ông ta gạt gã ra khỏi chức Trưởng ban thư ký là hoàn toàn có thể.
Phải làm sao đây?
Khoảng thời gian này Trần Tỏa Nguyên luôn lo lắng cho vị trí của mình, nhẩm tính lại tình hình ở huyện gã lại càng thấy khổ sở.
Tạm thời không thể tìm được chỗ dựa nào khác, mà Thôi Vĩnh Chí lại đối với gã như vậy, cứ nghĩ đến Bí thư thành ủy là người đứng sau lưng Thôi Vĩnh Chí là Trần Tỏa Nguyên lại thấy nghẹt thở, lẽ nào lần này gã chỉ biết ngồi chờ chết sao?
Thôi Vĩnh Chí bây giờ rất được trọng dụng, Bí thư thành ủy tín nhiệm ông ta như thế, chỉ cần trước mặt bí thư ông ta nói vài điều không hay thì gã có thể bị điều chuyển công tác như chơi.
Nhìn vẻ mặt của Thôi Vĩnh Chí thì việc thay thế gã chỉ còn là việc sớm muộn.
Cũng không biết gã sẽ bị điều đến nơi khỉ ho cò gáy nào dưỡng già nữa!
Trần Tỏa Nguyên cũng muốn đầu quân cho cánh Triệu Vệ Giang, nhưng sau khi cân nhắc đến hậu quả thì gã thấy việc này không được chắc chắn lắm. Thứ nhất là ở thành phố Triệu Vệ Giang chỉ dựa được vào Địch Mãnh, mà bản thân Địch Mãnh cũng có khả năng sẽ được thăng chức Bí thư, nhưng sự xuất hiện của Hứa Phu Kiệt khiến giấc mộng làm Bí thư của Địch Mãnh tan tành, đương nhiên có thể nhân lúc thế lực của Hứa Phu Kiệt chưa ổn định mà khống chế sự khuếch trương của y, nhưng cuối cùng lại gặp phải thế lực của Hứa Phu Kiệt ở huyện Thảo Hải hay chính xác hơn là vướng phải sự phát đạt của xã Xuân Trúc khiến cho địa vị của Hứa Phu Kiệt nhanh chóng ổn định, hiện giờ Địch Mãnh chẳng thể
Nếu như Địch Mãnh đã không thể làm gì Hứa Phu Kiệt thì nếu Thôi Vĩnh Chí điều chuyển công tác gã liệu Hứa Phu Kiệt có ngăn cản? Chắc chắn là không rồi.
Sau khi gạt bỏ Triệu Vệ Giang ra khỏi danh sách, Trần Tỏa Nguyên chỉ còn biết trông cậy vào những người khác. Đầu tiên phải kể đến Phó bí thư Bành Học Vân, lúc đầu gã cũng không có ý định này, nhưng nghĩ đến việc Bành Học Vân đã đứng về phe Triệu Diệc Hiền, ít nhiều cũng có chút thế lực, dù sao thì Bí thư thành ủy Hứa ít nhiều cũng phải nể mặt Triệu Diệc Hiền, đây cũng là đường cùng rồi nên gã mới phải làm thế.
Trần Tỏa Nguyên còn chưa kịp làm gì thì đã phát hiện một việc động trời, Bành Học Vân kia đã âm thầm hành động rồi!
Phát hiện này khiến Trần Tỏa Nguyên kinh hãi, gã không thể ngờ rằng tên Bành Học Vân lại là người thâm hiểm như vậy.
Trần Tỏa Nguyên có rất nhiều tai mắt, dù sao cũng đã kinh doanh nhiều năm, lại là Trưởng ban thư ký huyện ủy, chỉ cần gã muốn thì việc gì cũng có thể tra ra được. Càng tìm hiểu gã càng biết rõ chỉ cần tên Bành Học Vân kia ra tay thì Thôi Vĩnh Chí sẽ thảm bại.
Trần Tỏa Nguyên càng mất ngủ, gã đang bận tính toán xem mọi việc sẽ ra sao nếu Thôi Vĩnh Chí gặp chuyện.
Có lẽ bây giờ là thời điểm thích hợp nhất để đầu quân cho Bành Học Vân, gã tin là Bành Học Vân chuẩn bị kĩ lưỡng như vậy y nhất định sẽ thắng đậm trong vụ này, Trần Tỏa Nguyên thầm kêu trời, trước đây không nhìn ra được y là con người thâm hiểm như vậy nên không ít lần gã đắc tội với y, cứ coi như y đồng ý thu nạp gã thì mọi việc cũng sẽ chẳng được tốt lắm, giờ mà đầu quân cho y thì đúng là hạ sách.
Cứ nghĩ đến việc đầu quân cho một người nham hiểm như Bành Học Vân là Trần Tỏa Nguyên lại thấy lạnh toát, cùng hội với con người như thế cũng chẳng biết lúc nào sẽ bị y đâm một nhát từ sau lưng.
Rất nhanh Trần Tỏa Nguyên liền gạt bỏ ý định đầu quân cho y, đó là hạ sách cuối cùng khi không còn con đường nào tốt hơn.
Nếu như lợi dụng sự việc lần này để trục lợi cho gã thì sao nhỉ?
Đây là cách nghĩ của Trần Tỏa Nguyên.
Việc Bành Học Vân âm thầm hãm hại Thôi Vĩnh Chíchỉ có thể lén lút thực hiện, nếu như đem chuyện này nói với Hứa Phu Kiệt thì không biết ông ta sẽ phản ứng thế nào?
Trần Tỏa Nguyên dám khẳng định với thế lực của Hứa Phu Kiệt thì Bành Học Vân sẽ chẳng dễ dàng gì trục lợi.
Nhìn Diệp Trạch Đào đang ngồi trên ghế sô pha, Trần Tỏa Nguyên tươi cười. Có lẽ nhân vật mấu chốt chính là Diệp Trạch Đào!
- Trạch Đào, thuốc của tôi không tệ chứ?
Thấy Diệp Trạch Đào đang hút điếu thuốc gã mời, Trần Tỏa Nguyên cười hỏi.
- Thuốc của Trưởng ban thư ký dĩ nhiên là rất ngon rồi.
Diệp Trạch Đào có cảm giác từ khi hắn bước vào đây Trần Tỏa Nguyên luôn âm thầm quan sát hắn thì phải.
Trần Tỏa Nguyên đúng là đang quan sát Diệp Trạch Đào, gã đã nghĩ suốt 2 ngày nay, sau cùng vẫn thấy việc này phải nhờ Diệp Trạch Đào mới ổn.
Nhất định phải hạ được Thôi Vĩnh Chí, nhưng khi đã đánh bại được Thôi Vĩnh Chí rồi thì cũng phải lật tẩy âm mưu của Bành Học Vân, đến lúc đó thì huyện Thảo Hải cũng coi như xảy ra chuyện lớn rồi.
Nghĩ đến tình huống đó Trần Tỏa Nguyên lại thở dồn dập, đây quả là một cơ hội hiếm có.
Diệp Trạch Đào có được tính là người của Thôi Vĩnh Chí không? Trần Tỏa Nguyên đem những việc đã xảy ra nhẩm tính lại một lượt, trong lòng cười thầm, một Trưởng ban thư ký như gã đương nhiên có nhiều chuyện sẽ rõ ràng hơn người khác, nếu như nói Diệp Trạch Đào là người của Thôi Vĩnh Chí thì thà nói Thôi Vĩnh Chí mượn tay Diệp Trạch Đào để thăng chức, phải nói ngược lại mới đúng, Diệp Trạch Đào không thể là người của Thôi Vĩnh Chí như mọi người nghĩ được.
- Trạch Đào à, huyện rất coi trọng công tác của khu công nghiệp xã Xuân Trúc của các cậu, riêng tôi trước giờ luôn ủng hộ các cậu!
Nói ra lời này Trần Tỏa Nguyên cũng thấy mặt hơi nóng lên, nhưng vì sự phát triển của bản thân, lần này coi như gã lấy thân phận một vị lãnh đạo huyện ủy bày tỏ thiện chí với Chủ tịch xã vậy!
Diệp Trạch Đào trong lòng khẽ lay động, đương nhiên hắn hiểu ý của Trần Tỏa Nguyên, điều này có lợi cho Diệp Trạch Đào, được thêm một vị lãnh đạo Huyện ủy ủng hộ, dù là với công việc hay sự phát triển của hắn thì đều có lợi cả, nhất là trong tình hình nguy hiểm trước mắt.
- Trưởng ban thư ký luôn đối xử tốt với tôi!
Diệp Trạch Đào nói.
Trần Tỏa Nguyên cười cười nói :
- Nói thật thì mối quan hệ giữa cậu với tôi thân thiết hơn người khác. Từ khi cậu còn làm việc ở văn phòng Đảng chính, đồng chí Thường Thắng đã rất hay nói với tôi về cậu, tôi vẫn hay dặn dò với cậu ấy là phải tận lực giúp đỡ cậu.
Đây là cố ý nói với Diệp Trạch Đào rằng Ngưu Thường Thắng là người của gã, và gã vẫn luôn ngầm ủng hộ Diệp Trạch Đào.
Quả thật là Ngưu Thường Thắng vẫn ủng hộ công việc của hắn, Diệp Trạch Đào liền cảm kích ra mặt nói :
- Trưởng ban thư ký nói rất đúng, chủ tịch Ngưu trước giờ vẫn luôn giúp đỡ tôi.
Trần Tỏa Nguyên cười lớn nói :
- Cho dù ở huyện Thảo Hải có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì cậu nên tin rằng tôi sẽ luôn ủng hộ những đồng chí luôn nỗ lực công tác như cậu!
Đã nói rõ như vậy rồi, Diệp Trạch Đào liền nói :
- Còn phải nhờ Trưởng ban công tác thường xuyên xuống xã Xuân Trúc để kiểm tra và chỉ đạo công tác!
- Trạch Đào, cuộc họp báo về kinh tế thành thị lần này anh đã nhận được thông báo chưa?
- Rồi ạ!
Diệp Trạch Đào đáp.
Gật gật đầu, Trần Tỏa Nguyên nói :
- Vậy đến lúc đó chúng ta sẽ cùng đi.
- Được.
Trạch Đào nói.
Trần Tỏa Nguyên liền gật đầu nói:
- Đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp mọi việc, cậu không cần phải lo lắng nhiều, tôi vẫn còn phải nhờ cậu giúp vài việc nữa.
Diệp Trạch Đào dường như hiểu ý của Trần Tỏa Nguyên, ngẫm lại Trần Tỏa Nguyên trước đây, Diệp Trạch Đào thấy gã đã có chút tiến bộ rồi!
Thấy ánh mắt Diệp Trạch Đào nhìn mình, Trần Tỏa Nguyên phải khen thầm, tên này quả thật thông minh, phải tận dụng cuộc họp lần này, mượn mối quan hệ của Diệp Trạch Đào mới được. Nếu như có tiếp cận Hứa Phu Kiệt thì đến lúc thu lợi đương nhiên gã cũng sẽ có phần.
Nói chuyện thêm một hồi nữa, Trần Tỏa Nguyên cười nói :
- Trạch Đào à, sắp tới có lẽ phải lên kế hoạch để cậu ngồi vào chức phó Chủ tịch huyện rồi. Là một đồng chí lão thành, tôi không thể không nhắc nhở cậu, các mối quan hệ trong huyện, cần giữ thì nên giữ, cần bỏ thì cũng nên bỏ!
- Trưởng ban thư ký nói phải, tôi cũng đã nghĩ tới việc này nhưng chưa biết phải bắt đầu từ đâu.
Diệp Trạch Đào phát hiện gã Trần Tỏa Nguyên này cũng không đơn giản, có lẽ đây mới là vấn đề mấu chốt mà gã muốn bàn với hắn hôm nay.
- Tôi biết lão Lý và lão Chung đều không cùng hội với cậu. Dù sao cũng là do công việc mà ra cả, tôi cũng đã cố gắng hết sức để làm dịu tình hình giúp cậu rồi, nhưng phải tìm thêm vài người nữa giúp sức mới được. À, phải rồi, suýt chút nữa tôi quên mất, gần đây lão Bành khá thân thiết với bọn họ, cậu có thể đến nhờ cậy lão Bành giúp đỡ, lão Bành là người biết nhẫn nhịn, có lẽ sẽ hòa giải được mọi việc.
Diệp Trạch Đào cười thầm, gã Trần Tỏa Nguyên này quả thật sâu sắc, gã muốn mượn cớ nhắc nhở hắn để ý Bành Học Vân đây mà!
- Phải rồi, Bí thư Bành là người rất tốt, vẫn luôn quan tâm, chiếu cố đến tôi, để tôi tìm ông ta một chuyến xem sao!
Diệp Trạch Đào vội gật đầu.
Trần Tỏa Nguyên ngạc nhiên, liền nhìn Diệp Trạch Đào một lượt, trong lòng nghĩ thầm tênkhông nghĩ là Bành Học Vân sẽ thật sự giúp hắn đấy chứ.
Tiếp đó liền cười thầm, gã phải thừa nhận tên Diệp Trạch Đào này quả thật lợi hại, đã tiến bộ lên rất nhiều rồi!
Diệp Trạch Đào đi rồi, Trần Tỏa Nguyên thấy phấn chấn hẳn lên. Cuộc nói chuyện hôm nay với Diệp Trạch Đào rất thành công, để Diệp Trạch Đào biết mối quan hệ giữa Bành Học Vân và cánh Lý Binh, Chung Thủ Phú. Gã tin với tài trí của Diệp Trạch Đào thì nhất định hắn sẽ âm thầm điều tra tình hình. Chỉ cần điều tra rõ thì hành vi của Bành Học Vân sẽ bị lộ ra, đến lúc đó chắc chắn Thôi Vĩnh Chí sẽ gặp phiền phức lớn, Hứa Phu Kiệt rất có thể sẽ liên kết với Diệp Trạch Đào, khi ấy thì Bành Học Vân sẽ chẳng thể trục lợi được nữa rồi!
Nhưng ai mà biết tên Hứa Phu Kiệt kia có thực sự tin tưởng Diệp Trạch Đào hay không chứ?
Trần Tỏa Nguyên vẫn chưa yên tâm lắm về Diệp Trạch Đào, ngộ nhỡ hắn không đủ bản lĩnh làm chuyện này, hoặc hắn đến tìm Bành Học Vân giúp đỡ thật thì coi như công sức của gã đi tong rồi, phải sắp xếp thêm nữa mới được.
Nếu lật đổ được cả Triệu Vệ Giang nữa thì không biết mọi chuyện sẽ thế nào nhỉ?
Trần Tỏa Nguyên đột nhiên lại nảy ra một ý định mới.
Nghĩ đến việc này trong đầu Trần Tỏa Nguyên liền hiện lên một cái tên.
Nghe nói Phó chủ tịch huyện Ngô Hiểu Bình vẫn luôn bị Triệu Vệ Giang chèn ép, nếu như Ngô Hiểu Bình có thể thu thập được chứng cứ gì đó về Triệu Vệ Giang thì không biết y sẽ làm như thế nào nhỉ?
Dù sao cũng là người làm việc ở huyện Thảo Hải đã lâu, có nhiều việc Trần Tỏa Nguyên rõ hơn người khác.Gã liền ngồi đó bắt đầu tính toán đến việc lật đổ Triệu Vệ Giang.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...